Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia
-
Chương 1: Trọng sinh
"Ta không cam tâm... không cam tâm a! Nếu như có thể làm lại... nếu như có thể làm lại..."
Ánh mắt bắt đầu nhạt dần, thế giới rơi vào hắc ám.
Một năm? Hai năm? Không biết bao nhiêu năm, hay là trong nháy mắt, cái loại cảm giác còn sống này, đột nhiên trở về.
"Hộc... hộc..."
Diệp Thần tham lam hô hấp, từng ngụm từng ngụm.
Đột nhiên, Diệp Thần sửng sốt, chợt mở hai mắt ra, sau đó ngồi dậy.
Nhưng mà Diệp Thần lúc ngồi dậy, đại não còn có chút mệ muội.
"Nơi này là..."
Tường trắng, trần nhà dán giấy, giường kiểu xưa, quạt trần hỏng, kính thủy tinh chạm trổ, cái bàn bị chuột cắn nát...
Cảm giác xa lạ lại xen lẫn quen thuộc, trong nháy mắt xuất hiện ở trong não.
Đây là căn phòng mình thuê ba năm trước...
Chờ đã...
Sau giây phút yên lặng ngắn ngủi, Diệp Thần lập tức đứng trên mặt đất, vội vàng đi tới bên cạnh bàn, nhìn về phía đồng hồ báo thức cũ nát.
18 giờ, ngày 5 tháng 3 năm 2036.
Diệp Thần chăm chú nhìn chằm chằm đồng hồ báo thức, dần dần, thân thể bắt đầu run rẩy, run rẩy, càng ngày càng lợi hại.
Bàn cổ! Hồng hoang!
Đúng rồi chính là ngày hôm nay, buối tối lúc 20h, sao băng đâm vào địa cầu.
Chính là hôm nay, trái đất đột nhiên biến to gấp mấy trăm lần.
Chính là hôm nay, quy tắc thiên địa cải biến, nhân loại trở về thời kỳ vũ khí lạnh.
Chính là hôm nay, trí não bàn cổ xuất hiện, cả thế giới bị bàn cổ tiếp quản, cái gọi là tiền tệ, thống nhất biến thành điểm tín dụng.
Chính là hôm nay, mọi sinh vật sở hữu tài khoản đều có thể tiến vào trò chơi, Hồng Hoang, chính thức mở ra……
Lúc trò chơi bắt đầu, khu vực tân thủ của Trung Quốc, lấy bối cảnh là Tam Quốc.
Chỉ cần ở khu vực tân thủ đạt được vật phẩm nhiệm vụ then chốt, rời khỏi đó, chính là chính thức tiến vào trò chơi Hồng Hoang, mọi chuyện sẽ như cá gặp nước...
Nghĩ tới đây, Diệp Thần không tự chủ được siết chặt nắm tay.
Trước khi trọng sinh, Diệp Thần không có tiếng tăm gì, cuộc sống ở dưới đáy của xã hội, cho dù tiến nhập trò chơi cũng vô cùng thê thảm.
Bởi vì Diệp Thần là đứa trẻ mồ côi.
Tứ cố vô thân, sao có thể dễ dàng hô mưa gọi gió!.
Mà trong trò chơi, Diệp Thần lại đơn đả độc đấu, làm sao so được với những thế lực khác.
Diệp Thần khi đó, căn bản không biết cái trò chơi hồng hoang này có ý nghĩa gì.
Thời điểm Diệp Thần phát hiện tất cả bí mật, mọi thứ đã trễ.
Khi đó, các thế lực lớn không gì phá nổi, bất kể là tài lực, hay thực lực, căn bản cái loại cỏ dại như Diệp Thần không thể nào so sánh với được.
Thẳng đến một ngày nào đó, Diệp Thần trong thực tế chôn vùi vào miệng lang yêu, sau đó trọng sinh.
Trong căn phòng thuê cũ nát.
Diệp Thần trầm mặc một lúc lâu, thẳng đến khi chuông điện thoại vang lên, lúc này mới đánh thức Diệp Thần rơi vào trầm tư.
Từ trong túi quần lấy ra một chiếc điện thoại cũ kỹ, Diệp Thần nhìn thoáng qua, thuận tay nhấn tắt.
Người gọi đến là quản lý quán bar, nếu như dựa theo bộ dạng đời trước, Diệp Thần nghe xong, sẽ bị mắng chửi một trận, sau đó chạy cuống cuồng đi làm.
Đây là cái bi ai của người bình thường, vì cuộc sống, đúng ra mà nói, là vì tồn tại.
Không trộm, không cướp, dựa vào hai bàn tay của mình, nỗ lực sống.
Mà bây giờ, đương nhiên Diệp Thần sẽ không nghe, không lâu sau, thế giới nghênh đón biến đổi lớn.
Tuy có tiền vẫn có tiền, nhưng càng kiến người khác tin phục hơn chính là thực lực!
Đúng vậy, thực lực!
Không lâu sau, thế giới này, sẽ biến thành sẽ biến thành cường giả vi tôn!
Qui tắc mới “ cá lớn nuốt cá bé ” trần truồng phơi bày trên thế gian này.
Bất kể là nhân tộc, hay yêu tộc sắp xuất hiện, hoặc vu tộc, đều không ngoại lệ, nhất nhất tuân theo, đó chính là luật, quy tắc của thế giới này.
Diệp Thần thở dài một tiếng, đi giày xong, suy nghĩ một lát, rồi ra khỏi cửa.
Tới đường số 10, Diệp Thần đứng ở trong góc thùng xe.
Dường như có không ít người như vậy, lẳng lặng đứng, như người xa lạ không muốn dung nhập vào thành thị xa hoa này, giống những kẻ lữ nhân mệt mỏi
Chỉ là cặp mắt kia, nhìn theo tàu điện vừa ngang qua, thay đổi, càng ngày càng sáng.
Trên tàu điện ngầm, cả trai lẫn gái đang tán dóc, rất nhiều chuyện, nhiều chủ đề, rất tạp, thay đổi liên tục, Diệp Thần không quan tâm.
Nơi Diệp Thần muốn đến là công viên trung tâm, cây cối um tùm, nơi đó, có một số thứ Diệp Thần nhất định phải lấy.
Có thể gọi đó là thứ rút ngắn lịch trình phấn đấu của Diệp Thần.
Trong thành phố, xa hoa trụy lạc, ồn ào náo động không gì sánh được.
Trên quốc lộ, trước sau vẫn chen chúc, đèn xe kéo dài, giống như cự xà, mênh mông vô bờ.
Tiếng còi xe lúc nào cũng lọt vào tai.
Trên đường cái, người đi đường đi tới đi lui, 99% cũng vì cuộc sống mà bận rộn ở bên ngoài.
Dân bản xứ, có phòng, có xe, căn bản không cần đi làm, cũng có thể thỏa mãn những thứ cần thiết của cuộc sống, hơn nữa có chút của dư.
Đương nhiên, đây chỉ là một bộ phận dân bản xứ, cũng không thiếu dân bản xứ, vẫn phải khổ cực đi làm, vì cuộc sống, vì tồn tại.
Xuống xe, Diệp Thần giống với nhiều người qua đường, đi qua cầu vượt, hướng về phía mục tiêu của mình mà đi.
Không bao lâu, Diệp Thần đi tới bên ngoài công viên cây cối um tùm.
Nhìn công viên đã đóng cửa, Diệp Thần thở dài một tiếng, sau đó đi tới một chỗ góc khuất không người, trèo tường tiến vào công viên.
Đồng hồ đã điểm 19 giờ 30 phút, lúc này, công viên cây cối hoàn toàn yên tĩnh, không một bóng người.
Diệp Thần tránh mấy đợt bảo vệ, sau đó đến bên cạnh một hồ nhân tạo, ngồi trên ghế dài, nhìn hồ nước sóng biếc nhộn nhạo trước mặt, lẳng lặng chờ đợi.
Lúc đó đồng hồ chỉ 20 giờ, trong nháy mắt, bầu trời đen kịt bị xé nứt!
Vô số viên sao băng, lóng lánh trời cao.
Diệp Thần ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, lập tức đứng lên.
Tới rồi!
----------------------------------------------------------- End chương 1 ---------------------------------------------------------------
Chào các bạn độc giả, dự án mới của tụi mình “ Hồng hoang đô thị chi tối cường ngoạn gia “ chính thức khởi công. Với lực lượng dịch, edit, beta hùng hậu, nhóm chúng mình cam kết mang đến cho các bạn từng chương truyện chất lượng đủ đầy, kịch thích hấp dẫn, từ ngữ trau chuốt, dễ đọc dễ hiểu nhưng vẫn đảm bảo tốc độ cao, kịp thời cập nhật chương mới và co thể đẩy nhanh tiến độ theo kịp yêu cầu các bạn độc giả.
Đến với “ Hồng hoang đô thị chi tối cường ngoạn gia “ các bạn sẽ có những giây phút sảng khoái, thăng cấp cùng nhân vật chính từ một thanh niên mồ côi, nghèo, thuộc tầng chót của xã hội của kiếp trước, sau khi trọng sinh có kí ức của tương lai, nghị lực và khả năng của bản thân vượt qua khó khăn, thu thập bảo bối, trải qua tình ái cuối cùng bước lên đỉnh nhân sinh cả trong game Hồng Hoang lẫn ngoài đời thật. Kết thúc trở thành người mạnh nhât 3 tộc ( nhân tộc, vu tộc, yêu tộc).
Mong các bạn độc giả yêu quý hay ủng hộ nhóm dịch đến những chương cuối cùng của truyện nhé. Bất kì ý kiến, cảm nhận, tình cảm gì của mình vè truyện, các bạn đừng ngần ngại bày tỏ ở khu bình luận, để có thể thảo luận với những bạn độc giả khác và cả nhóm dịch nữa. Tụi mình rất mong nhận được nhiều nhiều ý kiến và thảo luận từ các bạn.
Cuối cùng các bạn hãy luôn luôn ủng hộ nhóm và truyện nhé. Hãy cùng nhau bắt đầu cuộc chinh phục trò chơi Hồng Hoang nào!!!!!!! <code> ---------- Tvtg ----------- </code>
Ánh mắt bắt đầu nhạt dần, thế giới rơi vào hắc ám.
Một năm? Hai năm? Không biết bao nhiêu năm, hay là trong nháy mắt, cái loại cảm giác còn sống này, đột nhiên trở về.
"Hộc... hộc..."
Diệp Thần tham lam hô hấp, từng ngụm từng ngụm.
Đột nhiên, Diệp Thần sửng sốt, chợt mở hai mắt ra, sau đó ngồi dậy.
Nhưng mà Diệp Thần lúc ngồi dậy, đại não còn có chút mệ muội.
"Nơi này là..."
Tường trắng, trần nhà dán giấy, giường kiểu xưa, quạt trần hỏng, kính thủy tinh chạm trổ, cái bàn bị chuột cắn nát...
Cảm giác xa lạ lại xen lẫn quen thuộc, trong nháy mắt xuất hiện ở trong não.
Đây là căn phòng mình thuê ba năm trước...
Chờ đã...
Sau giây phút yên lặng ngắn ngủi, Diệp Thần lập tức đứng trên mặt đất, vội vàng đi tới bên cạnh bàn, nhìn về phía đồng hồ báo thức cũ nát.
18 giờ, ngày 5 tháng 3 năm 2036.
Diệp Thần chăm chú nhìn chằm chằm đồng hồ báo thức, dần dần, thân thể bắt đầu run rẩy, run rẩy, càng ngày càng lợi hại.
Bàn cổ! Hồng hoang!
Đúng rồi chính là ngày hôm nay, buối tối lúc 20h, sao băng đâm vào địa cầu.
Chính là hôm nay, trái đất đột nhiên biến to gấp mấy trăm lần.
Chính là hôm nay, quy tắc thiên địa cải biến, nhân loại trở về thời kỳ vũ khí lạnh.
Chính là hôm nay, trí não bàn cổ xuất hiện, cả thế giới bị bàn cổ tiếp quản, cái gọi là tiền tệ, thống nhất biến thành điểm tín dụng.
Chính là hôm nay, mọi sinh vật sở hữu tài khoản đều có thể tiến vào trò chơi, Hồng Hoang, chính thức mở ra……
Lúc trò chơi bắt đầu, khu vực tân thủ của Trung Quốc, lấy bối cảnh là Tam Quốc.
Chỉ cần ở khu vực tân thủ đạt được vật phẩm nhiệm vụ then chốt, rời khỏi đó, chính là chính thức tiến vào trò chơi Hồng Hoang, mọi chuyện sẽ như cá gặp nước...
Nghĩ tới đây, Diệp Thần không tự chủ được siết chặt nắm tay.
Trước khi trọng sinh, Diệp Thần không có tiếng tăm gì, cuộc sống ở dưới đáy của xã hội, cho dù tiến nhập trò chơi cũng vô cùng thê thảm.
Bởi vì Diệp Thần là đứa trẻ mồ côi.
Tứ cố vô thân, sao có thể dễ dàng hô mưa gọi gió!.
Mà trong trò chơi, Diệp Thần lại đơn đả độc đấu, làm sao so được với những thế lực khác.
Diệp Thần khi đó, căn bản không biết cái trò chơi hồng hoang này có ý nghĩa gì.
Thời điểm Diệp Thần phát hiện tất cả bí mật, mọi thứ đã trễ.
Khi đó, các thế lực lớn không gì phá nổi, bất kể là tài lực, hay thực lực, căn bản cái loại cỏ dại như Diệp Thần không thể nào so sánh với được.
Thẳng đến một ngày nào đó, Diệp Thần trong thực tế chôn vùi vào miệng lang yêu, sau đó trọng sinh.
Trong căn phòng thuê cũ nát.
Diệp Thần trầm mặc một lúc lâu, thẳng đến khi chuông điện thoại vang lên, lúc này mới đánh thức Diệp Thần rơi vào trầm tư.
Từ trong túi quần lấy ra một chiếc điện thoại cũ kỹ, Diệp Thần nhìn thoáng qua, thuận tay nhấn tắt.
Người gọi đến là quản lý quán bar, nếu như dựa theo bộ dạng đời trước, Diệp Thần nghe xong, sẽ bị mắng chửi một trận, sau đó chạy cuống cuồng đi làm.
Đây là cái bi ai của người bình thường, vì cuộc sống, đúng ra mà nói, là vì tồn tại.
Không trộm, không cướp, dựa vào hai bàn tay của mình, nỗ lực sống.
Mà bây giờ, đương nhiên Diệp Thần sẽ không nghe, không lâu sau, thế giới nghênh đón biến đổi lớn.
Tuy có tiền vẫn có tiền, nhưng càng kiến người khác tin phục hơn chính là thực lực!
Đúng vậy, thực lực!
Không lâu sau, thế giới này, sẽ biến thành sẽ biến thành cường giả vi tôn!
Qui tắc mới “ cá lớn nuốt cá bé ” trần truồng phơi bày trên thế gian này.
Bất kể là nhân tộc, hay yêu tộc sắp xuất hiện, hoặc vu tộc, đều không ngoại lệ, nhất nhất tuân theo, đó chính là luật, quy tắc của thế giới này.
Diệp Thần thở dài một tiếng, đi giày xong, suy nghĩ một lát, rồi ra khỏi cửa.
Tới đường số 10, Diệp Thần đứng ở trong góc thùng xe.
Dường như có không ít người như vậy, lẳng lặng đứng, như người xa lạ không muốn dung nhập vào thành thị xa hoa này, giống những kẻ lữ nhân mệt mỏi
Chỉ là cặp mắt kia, nhìn theo tàu điện vừa ngang qua, thay đổi, càng ngày càng sáng.
Trên tàu điện ngầm, cả trai lẫn gái đang tán dóc, rất nhiều chuyện, nhiều chủ đề, rất tạp, thay đổi liên tục, Diệp Thần không quan tâm.
Nơi Diệp Thần muốn đến là công viên trung tâm, cây cối um tùm, nơi đó, có một số thứ Diệp Thần nhất định phải lấy.
Có thể gọi đó là thứ rút ngắn lịch trình phấn đấu của Diệp Thần.
Trong thành phố, xa hoa trụy lạc, ồn ào náo động không gì sánh được.
Trên quốc lộ, trước sau vẫn chen chúc, đèn xe kéo dài, giống như cự xà, mênh mông vô bờ.
Tiếng còi xe lúc nào cũng lọt vào tai.
Trên đường cái, người đi đường đi tới đi lui, 99% cũng vì cuộc sống mà bận rộn ở bên ngoài.
Dân bản xứ, có phòng, có xe, căn bản không cần đi làm, cũng có thể thỏa mãn những thứ cần thiết của cuộc sống, hơn nữa có chút của dư.
Đương nhiên, đây chỉ là một bộ phận dân bản xứ, cũng không thiếu dân bản xứ, vẫn phải khổ cực đi làm, vì cuộc sống, vì tồn tại.
Xuống xe, Diệp Thần giống với nhiều người qua đường, đi qua cầu vượt, hướng về phía mục tiêu của mình mà đi.
Không bao lâu, Diệp Thần đi tới bên ngoài công viên cây cối um tùm.
Nhìn công viên đã đóng cửa, Diệp Thần thở dài một tiếng, sau đó đi tới một chỗ góc khuất không người, trèo tường tiến vào công viên.
Đồng hồ đã điểm 19 giờ 30 phút, lúc này, công viên cây cối hoàn toàn yên tĩnh, không một bóng người.
Diệp Thần tránh mấy đợt bảo vệ, sau đó đến bên cạnh một hồ nhân tạo, ngồi trên ghế dài, nhìn hồ nước sóng biếc nhộn nhạo trước mặt, lẳng lặng chờ đợi.
Lúc đó đồng hồ chỉ 20 giờ, trong nháy mắt, bầu trời đen kịt bị xé nứt!
Vô số viên sao băng, lóng lánh trời cao.
Diệp Thần ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, lập tức đứng lên.
Tới rồi!
----------------------------------------------------------- End chương 1 ---------------------------------------------------------------
Chào các bạn độc giả, dự án mới của tụi mình “ Hồng hoang đô thị chi tối cường ngoạn gia “ chính thức khởi công. Với lực lượng dịch, edit, beta hùng hậu, nhóm chúng mình cam kết mang đến cho các bạn từng chương truyện chất lượng đủ đầy, kịch thích hấp dẫn, từ ngữ trau chuốt, dễ đọc dễ hiểu nhưng vẫn đảm bảo tốc độ cao, kịp thời cập nhật chương mới và co thể đẩy nhanh tiến độ theo kịp yêu cầu các bạn độc giả.
Đến với “ Hồng hoang đô thị chi tối cường ngoạn gia “ các bạn sẽ có những giây phút sảng khoái, thăng cấp cùng nhân vật chính từ một thanh niên mồ côi, nghèo, thuộc tầng chót của xã hội của kiếp trước, sau khi trọng sinh có kí ức của tương lai, nghị lực và khả năng của bản thân vượt qua khó khăn, thu thập bảo bối, trải qua tình ái cuối cùng bước lên đỉnh nhân sinh cả trong game Hồng Hoang lẫn ngoài đời thật. Kết thúc trở thành người mạnh nhât 3 tộc ( nhân tộc, vu tộc, yêu tộc).
Mong các bạn độc giả yêu quý hay ủng hộ nhóm dịch đến những chương cuối cùng của truyện nhé. Bất kì ý kiến, cảm nhận, tình cảm gì của mình vè truyện, các bạn đừng ngần ngại bày tỏ ở khu bình luận, để có thể thảo luận với những bạn độc giả khác và cả nhóm dịch nữa. Tụi mình rất mong nhận được nhiều nhiều ý kiến và thảo luận từ các bạn.
Cuối cùng các bạn hãy luôn luôn ủng hộ nhóm và truyện nhé. Hãy cùng nhau bắt đầu cuộc chinh phục trò chơi Hồng Hoang nào!!!!!!! <code> ---------- Tvtg ----------- </code>
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook