Hôn Ước Mê Đắm Em
-
C40: Chẳng thể tiếp tục
Chẳng biết đêm qua Lam Xảo Nhiên thiếp đi lúc nào, nhưng đến gần bảy giờ sáng cô mới tỉnh giấc. Lúc này, mi mắt đau nhức nặng trĩu từ từ hé mở, nơi đầu tiên cô nhìn chính là chiếc sofa.
Và rồi, Xảo Nhiên ỉu xìu ngồi dậy, sau đó xuống giường vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, phải hơn 20 phút sau cô mới có mặt ở phòng khách.
“ Mẹ, chị hai… ”
Lam Xảo Nhiên khẽ cúi đầu chào hỏi bà Vu và Vu Tiệp Trân, chị ấy sang vào sáng sớm, với mục đích khuyên nhủ hai vợ chồng cô.
“ Ừ… Xảo Nhiên! ”
Sau đó, chị ấy nhìn qua Đường Tịnh Thi, đanh giọng cất lên:
“ Sao không chào hỏi mợ út, con muốn làm cho ba mẹ xấu mặt chẳng dám ngẩng lên nhìn ai phải không? ”
Cuối cùng, Đường Tịnh Thi gượng ép đứng dậy, miễn cưỡng cúi đầu trước Lam Xảo Nhiên, khó chịu cất tiếng:
“ Mợ út! ”
“ Xảo Nhiên à, em đừng buồn Tịnh Thi nhé, để chị răn dạy con bé lại. ”
“ Không có gì đâu chị. ”
Lam Xảo Nhiên trầm tĩnh ngồi xuống sofa, khuôn mặt phờ phạc và đôi mắt sưng đỏ khiến cho hai người phụ nữ đối diện nghi ngờ, nhưng chẳng biết là…này hay kia…
“ Sáng sớm ba con đã cùng với Vu Duẫn sang Vu Gia rồi, chắc cũng sắp về. ”
“ Dạ. ”
Ngồi thêm một lát, Lam Xảo Nhiên xin phép vào phòng ăn dùng bữa. Thấy thế, nên Vu Tiệp Trân cũng giả vờ chưa ăn sáng để dò xét và khuyên nhủ.
Lúc này, cả hai ngồi cạnh dùng bữa và không gian riêng tư chỉ có hai người, chị ấy lên tiếng:
“ Hai đứa dự tính khi nào sinh con? ”
Bàn tay Lam Xảo Nhiên lập tức cứng đơ, nặng nề thở ra, sau đó Vu Tiệp Trân lại nói tiếp:
“ Vợ chồng nào cũng có thời gian khủng hoảng, phải vượt qua được mới thấu hiểu và lâu dài. Hôn nhân của chị gặp khó khăn vào lúc chị vừa sinh Tịnh Thi, tưởng chừng đã ly hôn. Lúc đó cơ thể thay đổi xấu xí, suốt ngày cứ ở nhà chăm con nên bị stress, thêm chị ghen tuông lung tung nữa…nhưng phụ nữ nào không ghen đúng không? ”
Vu Tiệp Trân bật cười thay đổi không khí, thế nhưng đây là câu chuyện có thật chứ chẳng phải để khuyên nhủ Lam Xảo Nhiên. Nghe vậy, cô cũng tò mò hỏi thêm, cất tiếng:
“ Thế anh chị sao làm hòa? ”
“ Chỉ là lúc nóng giận, bình tĩnh trở lại thì rất cần nhau. Anh rể em nhịn một chút, chị hạ mình tí xíu, sau đó thì…Thế Vĩnh chào đời. ”
Lam Xảo Nhiên và Vu Tiệp Trân cùng nhau bật cười, mối quan hệ chị chồng em dâu xem ra vô cùng hòa thuận. Sau đó, dùng bữa khoảng 20 phút nhưng cả hai trò chuyện gấp ba lần thời gian.
“ Vợ anh Vu Cảnh và Sở Thần rủ chúng ta hôm nào đi ăn với shopping cho mối quan hệ thân thiết, nhưng thấy em bận công việc nên chị cũng ngại. ”
“ Tuần tới em không có tăng ca, hoặc chủ nhật được không chị? ”
Vu Tiệp Trân mỉm cười hiền dịu rồi gật đầu, nói:
“ Được, để chị hẹn sau đó thông báo với em. ”
Bỗng dưng, Lam Xảo Nhiên buồn bã cúi mặt, nghèn nghẹn như muốn khóc, lên tiếng:
“ Chị hai, có lẽ hôn nhân của em và anh Duẫn chẳng thể tiếp tục. ”
Vu Tiệp Trân kinh ngạc lập tức trợn mắt, sau đó lo lắng gấp gáp hỏi lại:
“ Sao thế em? Nói chị nghe, hai đứa xảy ra chuyện gì? ”
30 phút tiếp tục trôi qua, Lam Xảo Nhiên và Vu Tiệp Trân ra ngoài phòng khách. Ở đó hiện tại không chỉ có bà Vu và Đường Tịnh Thi, thêm một vị khách đặc biệt.
“ Hôm đó dì và chú đến nhé! ”
“ Dĩ nhiên rồi! ”
“ Dì Di Linh thật giỏi! ”
Giọng điệu và thái độ Đường Tịnh Thi khác hẳn lúc nãy, trở nên vô cùng vui vẻ, thân thiết ôm ấp lấy Tần Di Linh.
Đôi chân của Lam Xảo Nhiên dần dần bước chậm, sắc mặt đang buồn nay càng thêm khó chịu.
“ Chị Tiệp Trân, Xảo Nhiên… ”
Lúc này, Vu Tiệp Trân nắm lấy bàn tay của Lam Xảo Nhiên cùng bước tới sofa ngồi đối diện, chị ấy lên tiếng:
“ Đến chơi khi nào đấy? ”
“ Vừa đến thôi chị… sẵn tiện cho em gửi thiệp mời khai trương Spa… ”
Vừa nói, Tần Di Linh vừa lấy hai tấm thiệp mời trong túi xách, sau đó đứng dậy đi sang, một tấm đưa cho Vu Tiệp Trân và tấm còn lại đưa cho Lam Xảo Nhiên.
Có bà Vu, nên Lam Xảo Nhiên đành miễn cưỡng nhận lấy, nhưng sau đó cũng để xuống sofa, hoàn toàn không để mắt nhìn tới.
“ Ngay vào chủ nhật tuần sau, anh chị và Xảo Nhiên đến nhé! ”
“ Dì Di Linh ở lại ăn cơm trưa cùng gia đình cháu nha? ”
“ Thôi, dì sợ… ”
“ Có gì đâu dì, ở lại chơi với cháu đi, ở đây chán lắm! ”
Bà Vu hay Vu Tiệp Trân đều không dám lên tiếng giữ Tần Di Linh ở lại, nhưng trùng hợp lúc này ông Vu và Vu Duẫn từ bên ngoài vào nhà, anh cũng khá bất ngờ trước tình hình hiện tại.
“ Ba mới về ạ! ”
“ Ừ, Xảo Nhiên! ”
Tần Di Linh cũng đứng dậy, lễ phép cúi đầu và lên tiếng:
“ Chú! ”
“ Ừ. ”
Không gian sau đó khá ngột ngạt, và lúc này chỉ có giọng nói của Đường Tịnh Thi phát ra, nội dung thuyết phục Tần Di Linh ở lại. Thế nên, Vu Duẫn lịch sự lên tiếng:
“ Nếu không bận việc gì thì em ở lại dùng cơm. ”
“ Em… em… ”
Khoảnh khắc này, Lam Xảo Nhiên bỗng chợt nở nụ cười nhạt nhẽo, chạnh lòng và tổn thương đến cùng cực, dường như cô đã có quyết định cho cuộc hôn nhân này.
“ Đó không phải là điều cô muốn sao? Đừng giả vờ nữa Tần Di Linh, tôi thấy nực cười lắm! ”
Và rồi, Xảo Nhiên ỉu xìu ngồi dậy, sau đó xuống giường vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, phải hơn 20 phút sau cô mới có mặt ở phòng khách.
“ Mẹ, chị hai… ”
Lam Xảo Nhiên khẽ cúi đầu chào hỏi bà Vu và Vu Tiệp Trân, chị ấy sang vào sáng sớm, với mục đích khuyên nhủ hai vợ chồng cô.
“ Ừ… Xảo Nhiên! ”
Sau đó, chị ấy nhìn qua Đường Tịnh Thi, đanh giọng cất lên:
“ Sao không chào hỏi mợ út, con muốn làm cho ba mẹ xấu mặt chẳng dám ngẩng lên nhìn ai phải không? ”
Cuối cùng, Đường Tịnh Thi gượng ép đứng dậy, miễn cưỡng cúi đầu trước Lam Xảo Nhiên, khó chịu cất tiếng:
“ Mợ út! ”
“ Xảo Nhiên à, em đừng buồn Tịnh Thi nhé, để chị răn dạy con bé lại. ”
“ Không có gì đâu chị. ”
Lam Xảo Nhiên trầm tĩnh ngồi xuống sofa, khuôn mặt phờ phạc và đôi mắt sưng đỏ khiến cho hai người phụ nữ đối diện nghi ngờ, nhưng chẳng biết là…này hay kia…
“ Sáng sớm ba con đã cùng với Vu Duẫn sang Vu Gia rồi, chắc cũng sắp về. ”
“ Dạ. ”
Ngồi thêm một lát, Lam Xảo Nhiên xin phép vào phòng ăn dùng bữa. Thấy thế, nên Vu Tiệp Trân cũng giả vờ chưa ăn sáng để dò xét và khuyên nhủ.
Lúc này, cả hai ngồi cạnh dùng bữa và không gian riêng tư chỉ có hai người, chị ấy lên tiếng:
“ Hai đứa dự tính khi nào sinh con? ”
Bàn tay Lam Xảo Nhiên lập tức cứng đơ, nặng nề thở ra, sau đó Vu Tiệp Trân lại nói tiếp:
“ Vợ chồng nào cũng có thời gian khủng hoảng, phải vượt qua được mới thấu hiểu và lâu dài. Hôn nhân của chị gặp khó khăn vào lúc chị vừa sinh Tịnh Thi, tưởng chừng đã ly hôn. Lúc đó cơ thể thay đổi xấu xí, suốt ngày cứ ở nhà chăm con nên bị stress, thêm chị ghen tuông lung tung nữa…nhưng phụ nữ nào không ghen đúng không? ”
Vu Tiệp Trân bật cười thay đổi không khí, thế nhưng đây là câu chuyện có thật chứ chẳng phải để khuyên nhủ Lam Xảo Nhiên. Nghe vậy, cô cũng tò mò hỏi thêm, cất tiếng:
“ Thế anh chị sao làm hòa? ”
“ Chỉ là lúc nóng giận, bình tĩnh trở lại thì rất cần nhau. Anh rể em nhịn một chút, chị hạ mình tí xíu, sau đó thì…Thế Vĩnh chào đời. ”
Lam Xảo Nhiên và Vu Tiệp Trân cùng nhau bật cười, mối quan hệ chị chồng em dâu xem ra vô cùng hòa thuận. Sau đó, dùng bữa khoảng 20 phút nhưng cả hai trò chuyện gấp ba lần thời gian.
“ Vợ anh Vu Cảnh và Sở Thần rủ chúng ta hôm nào đi ăn với shopping cho mối quan hệ thân thiết, nhưng thấy em bận công việc nên chị cũng ngại. ”
“ Tuần tới em không có tăng ca, hoặc chủ nhật được không chị? ”
Vu Tiệp Trân mỉm cười hiền dịu rồi gật đầu, nói:
“ Được, để chị hẹn sau đó thông báo với em. ”
Bỗng dưng, Lam Xảo Nhiên buồn bã cúi mặt, nghèn nghẹn như muốn khóc, lên tiếng:
“ Chị hai, có lẽ hôn nhân của em và anh Duẫn chẳng thể tiếp tục. ”
Vu Tiệp Trân kinh ngạc lập tức trợn mắt, sau đó lo lắng gấp gáp hỏi lại:
“ Sao thế em? Nói chị nghe, hai đứa xảy ra chuyện gì? ”
30 phút tiếp tục trôi qua, Lam Xảo Nhiên và Vu Tiệp Trân ra ngoài phòng khách. Ở đó hiện tại không chỉ có bà Vu và Đường Tịnh Thi, thêm một vị khách đặc biệt.
“ Hôm đó dì và chú đến nhé! ”
“ Dĩ nhiên rồi! ”
“ Dì Di Linh thật giỏi! ”
Giọng điệu và thái độ Đường Tịnh Thi khác hẳn lúc nãy, trở nên vô cùng vui vẻ, thân thiết ôm ấp lấy Tần Di Linh.
Đôi chân của Lam Xảo Nhiên dần dần bước chậm, sắc mặt đang buồn nay càng thêm khó chịu.
“ Chị Tiệp Trân, Xảo Nhiên… ”
Lúc này, Vu Tiệp Trân nắm lấy bàn tay của Lam Xảo Nhiên cùng bước tới sofa ngồi đối diện, chị ấy lên tiếng:
“ Đến chơi khi nào đấy? ”
“ Vừa đến thôi chị… sẵn tiện cho em gửi thiệp mời khai trương Spa… ”
Vừa nói, Tần Di Linh vừa lấy hai tấm thiệp mời trong túi xách, sau đó đứng dậy đi sang, một tấm đưa cho Vu Tiệp Trân và tấm còn lại đưa cho Lam Xảo Nhiên.
Có bà Vu, nên Lam Xảo Nhiên đành miễn cưỡng nhận lấy, nhưng sau đó cũng để xuống sofa, hoàn toàn không để mắt nhìn tới.
“ Ngay vào chủ nhật tuần sau, anh chị và Xảo Nhiên đến nhé! ”
“ Dì Di Linh ở lại ăn cơm trưa cùng gia đình cháu nha? ”
“ Thôi, dì sợ… ”
“ Có gì đâu dì, ở lại chơi với cháu đi, ở đây chán lắm! ”
Bà Vu hay Vu Tiệp Trân đều không dám lên tiếng giữ Tần Di Linh ở lại, nhưng trùng hợp lúc này ông Vu và Vu Duẫn từ bên ngoài vào nhà, anh cũng khá bất ngờ trước tình hình hiện tại.
“ Ba mới về ạ! ”
“ Ừ, Xảo Nhiên! ”
Tần Di Linh cũng đứng dậy, lễ phép cúi đầu và lên tiếng:
“ Chú! ”
“ Ừ. ”
Không gian sau đó khá ngột ngạt, và lúc này chỉ có giọng nói của Đường Tịnh Thi phát ra, nội dung thuyết phục Tần Di Linh ở lại. Thế nên, Vu Duẫn lịch sự lên tiếng:
“ Nếu không bận việc gì thì em ở lại dùng cơm. ”
“ Em… em… ”
Khoảnh khắc này, Lam Xảo Nhiên bỗng chợt nở nụ cười nhạt nhẽo, chạnh lòng và tổn thương đến cùng cực, dường như cô đã có quyết định cho cuộc hôn nhân này.
“ Đó không phải là điều cô muốn sao? Đừng giả vờ nữa Tần Di Linh, tôi thấy nực cười lắm! ”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook