Hôn Ước Lừa Gạt
-
Chương 40
Thẩm Phóng cũng không nói hết, nhưng thật ra trong lòng, đối với việc hai người "có thể" hay không thì vẫn có vài phần tin tưởng.
Dù sao trong lúc sống chung, đủ mọi loại biểu hiện của Tiết Diễm đều có thể chứng minh hắn không thể chống lại được mị lực của Phóng ca, đã bước một bước vào tay giặc.
Vị tiền bối chăm chú nhìn vẻ mặt thoáng trở nên phức tạp của anh.
Trong mắt Thẩm Phóng, người này từ trước đến nay nghiêm khắc cùng chính trực, Thẩm Phóng cảm thấy vì anh lo lắng mình vốn xuất phát từ ích lợi nên mới có âm mưu diễn giả thành thật, bèn đến khuyên bảo mình nhận rõ thực tế, chuyện cô bé lọ lem gả vào nhà giàu chỉ là truyện cổ tích không có thật, cũng chỉ để gạt người.
Không nghĩ câu tiếp theo của tiền bối lại là, "Phóng Phóng đã biết sao lại không tự tin? Chỉ cần cậu nguyện ý đã có thể một giây bắt lấy hắn. Chỉ cần dũng cảm là không còn vấn đề gì rồi."
Thẩm Phóng đã chuẩn bị một đống "Lý luận tình yêu đích thực" để thuyết phục anh, tất cả đều nghẹn trong cổ họng, ngẩn người một lúc mới vui vẻ lên tiếng, "Thì ra em trong mắt Chu ca lợi hại như vậy nha."
Trong lòng Thẩm Phóng vẫn có chút ngoài ý muốn. Không phải anh tự coi nhẹ mình hay gì, nhưng cho dù vẻ ngoài đẹp trai, tính cách tốt đẹp hay năng lực không kém, cùng thường bị bạn bè cùng đồng nghiệp nói giỡn là biểu tượng vạn nhân mê, anh rốt cuộc cũng không phải nhân dân tệ, không có khả năng khiến mọi người đều yêu thích. Mà tiền bối là người giới thiệu cho anh việc này, so với những người khác thì rất rõ ràng những hành động thân mật của hai người đều là giả, hơn nữa xét theo tính cách bảo thủ hướng nội của mình, lúc này nói ra những lời này đều không phù hợp với con người của anh.
Thẳng đến một lúc sau, Thẩm Phóng mới sinh ra chút nghi ngờ, cười cười nói, "Đúng rồi, em còn chưa kịp hỏi, Chu ca cùng Tiết Diễm Diễm có quan hệ gì ạ?"
Vị tiền bối họ Chu này vốn trung thực, không có thói quen nói dối. Nghe thấy Thẩm Phóng nói vậy, nhất thời ý thức được mình vừa lỡ lời. Trong mắt anh hiện lên một tia bối rối, cố gắng cưỡng chế nó, khụ một tiếng nói, "Anh từng làm gia sư cho Tiết đại tiểu thư một thời gian."
Thẩm Phóng liền gật đầu, không tiếp tục truy hỏi nữa, đi lên trước vỗ vai anh, "Đi thôi, trước đừng đứng ở đây nữa, chúng ta đi ăn thịt nướng. Muộn chút nữa sẽ bị bọn họ ăn sạch mất."
Vị tiền bối kia lúc này mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi, xoay người đuổi kịp.
Thẩm Phóng quay lại đám đông, rất nhanh đã có người đưa xiên thịt dê cùng chân gà đã nướng xong cho anh, "Phóng, mau tới ăn, nhanh nếm thử tay nghề của tôi!"
Thẩm Phóng cười cười nhận lấy, giơ xiên thịt dê lên cắn một miếng, còn chưa kịp thử ra vị gì – người bạn kia đã hỏi: "Thế nào? Có phải cực kỳ ngon không?"
"Ngon lắm." Thẩm Phóng nuốt miếng thịt xuống, "Cho thêm nhiều ớt thì ngon hơn."
Một người bạn khác nghe thấy vậy bèn bật người rắc ớt bột lên phần sườn đang nướng, phía trước liền giành lấy: "Mau mau mau, đưa lọ bột ớt cho tôi ~"
Ở giá nướng gần đó, người đang hăng hái nướng thịt cũng không ít, không thiếu những bậc thầy nấu ăn, Thẩm Phóng cũng liền nhàn rỗi, ngồi ở một bên vừa ăn vừa đùa giỡn với những người khác
Mà vị tiền bối kia thấy anh không chú ý tới mình, lấy lại bình tĩnh, lấy di động ra nhắn vài tin.
Cuối tuần nhanh chóng kết thúc, tuần mới lại bắt đầu, Thẩm Phóng một lần nữa sống cuộc sống bị Tiết Diễm quản lý.
Mặc dù trêu chọc người qua màn hình cũng rất thú vị, nhưng vẫn không bằng đùa giỡn chân thân ở trước mặt – Thẩm Phóng phát hiện, mười ngày không gặp, anh không ngờ lại hy vọng Tiết Diễm nhanh chóng trở về.
Hai mươi tháng năm, hai mốt tháng năm vốn chỉ là hai ngày bình thường, bởi vì phát âm giống "Anh yêu em" mà theo năm tháng trở thành một loại tương tự với mười bốn tháng hai, bảy tháng bảy âm lịch, trở thành ngày hội ngược chó của các cặp đôi trẻ tuổi. Tháng năm vừa bắt đầu, Weibo đã bắt đầu rục rịch các loại event.
Một số người đã có chủ ở cơ quan đã sớm ồn ào 520 muốn dẫn bạn gái/ vợ yêu đi chơi, Weibo Wechat có một đám hồ bằng cẩu hữu sợ thiên hạ không loạn ầm ĩ nhắn tin cho Thẩm Phóng: "Vốn đã hứa cùng nhau làm chó độc thân, thế mà cậu lại lén có bạn trai." Thẩm Phóng cũng đã chuẩn bị cho Tiết Diễm, cho dù Tiết Diễm không có ở nhà, dưới loại không khí này cũng hiểu được không làm gì quả thực đã lãng phí một ngày lễ.
Vì thế anh đành phải đi làm.
Hai mươi tháng năm năm nay cũng là thứ sáu, thời gian làm việc ban ngày vẫn cứ như cũ.
Nhưng mà như vậy cũng không ảnh hưởng tới kế hoạch của Thẩm Phóng.
Sau khi tan tầm tới bệnh viện thăm anh trai, lại giống như ngày thường nhận điện thoại kiểm tra của Tiết Diễm, Thẩm Phóng đi vào bếp, lấy ra nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị tốt, vừa nghêu ngao hát vừa nấu ăn.
Hai ngày trước, Weibo bắt đầu chia sẻ những tin liên quan đến 520, anh tìm được một video nấu ăn trên Weibo, hướng dẫn làm bánh bao kim sa hoa hồng.
Bánh bao kim sa anh cũng từng làm qua, nhưng loại làm thành hình dáng hoa hồng là lần đầu tiên nhìn thấy. Không thể không nói, thay đổi ngoại hình kiểu này xinh đẹp hơn bánh bao kim sa bình thường rất nhiều, còn rất lãng mạn, không hổ được mọi người gọi là "vũ khí tỏ tình".
Anh cảm thấy cái tên ham đồ ngọt Tiết Diễm nhất định sẽ rất thích.
Thẩm Phóng thuần thục đun chảy bơ, bỏ thêm đường trắng, trứng, sữa, lại rây thêm bột custard rồi đánh đều. Trong quá trình đun còn đánh thêm vài lần nữa, rất nhanh đã làm xong nhân bánh ngọt ngào đến mê người.
Đặt nhân bánh vào tủ lạnh, Thẩm Phóng mới bắt tay làm phần bánh hoa hồng ở ngoài.
So với bánh bao kim sa bình thường thì nguyên liệu làm bánh bao hoa hồng chỉ khác ở chỗ là có thêm chút bột hoa hồng, khiến cho bề ngoài thêm một ít màu hồng phấn, mà sự khác biệt lớn nhất vẫn chính là ở cách làm.
Sau khi phần bột hường phấn lên men, Thẩm Phóng nhào thành một miếng bột dài mảnh, cắt thành từng phần nhỏ rồi tiếp tục nặn thành miếng tròn mỏng dẹt. Sau đó đặt các miếng tròn xếp thành một hàng, ở giữa dùng đũa ấn một chút. Tiếp theo lấy phần nhân đã được làm lạnh, cũng làm thành một dải dài với đường kính cùng bột, đặt ở giữa từ đầu tới cuối, sau đó cuốn chặt lại, rồi cắt ngang để biến thành hai bông hồng. Cuối cùng anh sửa mấy cánh hoa một chút, để chúng nở ra to đẹp hơn rồi mới đem đi hấp.
(cái này nói thì khó hic nhưng ai từng xem mấy video làm bánh bao hoa hồng thì chắc đều hiểu =)))) mấy cái ins nấu ăn của Nhật vs Tàu hay làm loại này lắm)
Từng đóa từng đóa hoa hồng theo nhiệt khí mà nở to, Thẩm Phóng đeo bao tay đặt chút ra đĩa, chủ động gửi gọi video cho Tiết Diễm.
Lúc này ở Trung Quốc đã là hơn tám giờ. Mà Tiết Diễm vì chênh lệch múi giờ còn đang ngồi ăn sáng, đột nhiên nhận được cuộc gọi video từ Thẩm Phóng, lập tức ấn chấp nhận, trong lòng rõ ràng vui vẻ muốn chết nhưng ngoài mặt lại không hiện, nhìn qua hết sức bình tĩnh: "Trễ như vậy còn tìm tôi, rốt cuộc có chuyện gì?"
Thẩm Phóng nhìn vẻ mặt hắn, không khỏi nhếch khóe miệng: "Tôi làm đồ ăn ngon ngọt cho anh, đáng tiếc hiện tại anh không thể ăn được, ha ha."
Tiết Diễm: "... Cái gì ngon ngọt đấy?"
Thẩm Phóng bèn đem màn hình chuyển hướng tới đĩa ở trên bàn.
Từng đóa từng đóa hoa hồng nằm trong một cái đĩa trắng trên bàn ăn, nhị vàng bông hường phấn trang trí thêm chút lá cây xanh xanh, mà ở chỗ trống Thẩm Phóng còn dùng sốt cà chua vẽ hình trái tim, thực sự rất đẹp.
Tiết Diễm ngẩn người, tim đập thình thịch: "Đây là cái gì?"
"Gọi là bánh bao kim sa hoa hồng. Weibo bảo là vũ khí tỏ tình." Thẩm Phóng cười nói, "Thế nào? Thích không? Có muốn ăn không? Không ăn được, cho anh tức chết luôn."
Vũ khí tỏ tình?
Nhìn thấy bộ dạng đắc ý lại giảo hoạt của anh, Tiết Diễm chỉ thấy tim đập ngày một nhanh hơn.
Tiết Diễm phớt lờ khiêu khích của anh, bình tĩnh, "Thích." Lại nói, "Cất đi cho tôi, để dành đến khi tôi trở về."
Thẩm Phóng trêu tức, "Không, chỉ cho anh xem thôi, tôi lập tức ăn luôn. Vì làm món này cho anh, tôi còn chưa ăn cơm chiều đâu."
Tiết Diễm tuy rằng đau lòng việc anh không ăn cơm, nhưng rất muốn Thẩm Phóng để lại món quà đặc biệt này, nháy mắt bắt được một lỗ hổng, "Nếu anh ăn luôn thì còn làm cho tôi làm gì?"
Thẩm Phóng bật cười, "Tiết Diễm Diễm, sao anh lại thông minh như vậy ha ha ha ha!"
Chờ anh cười xong, Tiết Diễm mới lên tiếng, "Phòng bếp còn chưa chuẩn bị bữa tối cho anh à?"
"Làm rồi, đi ăn đây." Trên mặt Thẩm Phóng vẫn là ý cười, "Được rồi, tôi đùa anh chút thôi. Tôi cất vào tủ lạnh đây, chờ anh trở về rồi ăn."
Tiết Diễm "Ừm" một tiếng, giục anh đi ăn cơm.
Đối phương giục anh đi ăn cơm nhưng lại không có ý ngắt cuộc gọi, đầu óc Thẩm Phóng lại chuyển, vừa nảy ra một ý nghĩ xấu xa.
Mấy hôm nay anh lướt Weibo, trừ bánh bao kim sa hoa hồng còn tìm được vài bí kíp trêu người, nói là trêu đùa một người qua điện thoại, chỉ cần nói một câu: "Thật ra...", dừng một lúc rồi nói, "Quên đi, không có gì đâu, nghỉ sớm đi." Sau đó dứt khoát ngắt điện thoại, đối phương sẽ hoang mang thật lâu.
Vì thê Thẩm Phóng không cười, hơi hơi cúi đầu, tựa như có chút khó xử: "Thật ra..."
Trong lòng Tiết Diễm kinh hoàng.
Mấy ngày trước hắn nhận được tin nhắn của đồng nghiệp cùng sở nghiên cứu của Thẩm Phóng, cũng biết sơ sơ thái độ của Thẩm Phóng với quan hệ của hai người, hơn nữa hôm nay lại là ngày đặc biệt, lại vừa thấy một món quà như vậy, khó tránh khỏi ý nghĩ đối phương muốn thổ lộ.
"Quên đi, cũng không có gì, anh đi ăn cơm đi." Thẩm Phóng nói xong, kiên quyết ngắt cuộc gọi.
Trên mặt Thẩm Phóng mang ý cười không áp chế được, đi tới phòng ăn ăn cơm, vừa ăn vừa nghĩ tới phản ứng của Tiết Diễm ở đầu bên kia.
Anh có thể đoán được, cái chiêu này nhất định sẽ làm cái tên OCD Tiết Diễm rối rắm rất lâu.
Nhưng ngàn vạn lần anh cũng không ngờ, chỉ vì trò đùa này, vốn Tiết Diễm phải ngày sau mới về nước, ngày hôm sau hiện ra trước mặt anh!
Dù sao trong lúc sống chung, đủ mọi loại biểu hiện của Tiết Diễm đều có thể chứng minh hắn không thể chống lại được mị lực của Phóng ca, đã bước một bước vào tay giặc.
Vị tiền bối chăm chú nhìn vẻ mặt thoáng trở nên phức tạp của anh.
Trong mắt Thẩm Phóng, người này từ trước đến nay nghiêm khắc cùng chính trực, Thẩm Phóng cảm thấy vì anh lo lắng mình vốn xuất phát từ ích lợi nên mới có âm mưu diễn giả thành thật, bèn đến khuyên bảo mình nhận rõ thực tế, chuyện cô bé lọ lem gả vào nhà giàu chỉ là truyện cổ tích không có thật, cũng chỉ để gạt người.
Không nghĩ câu tiếp theo của tiền bối lại là, "Phóng Phóng đã biết sao lại không tự tin? Chỉ cần cậu nguyện ý đã có thể một giây bắt lấy hắn. Chỉ cần dũng cảm là không còn vấn đề gì rồi."
Thẩm Phóng đã chuẩn bị một đống "Lý luận tình yêu đích thực" để thuyết phục anh, tất cả đều nghẹn trong cổ họng, ngẩn người một lúc mới vui vẻ lên tiếng, "Thì ra em trong mắt Chu ca lợi hại như vậy nha."
Trong lòng Thẩm Phóng vẫn có chút ngoài ý muốn. Không phải anh tự coi nhẹ mình hay gì, nhưng cho dù vẻ ngoài đẹp trai, tính cách tốt đẹp hay năng lực không kém, cùng thường bị bạn bè cùng đồng nghiệp nói giỡn là biểu tượng vạn nhân mê, anh rốt cuộc cũng không phải nhân dân tệ, không có khả năng khiến mọi người đều yêu thích. Mà tiền bối là người giới thiệu cho anh việc này, so với những người khác thì rất rõ ràng những hành động thân mật của hai người đều là giả, hơn nữa xét theo tính cách bảo thủ hướng nội của mình, lúc này nói ra những lời này đều không phù hợp với con người của anh.
Thẳng đến một lúc sau, Thẩm Phóng mới sinh ra chút nghi ngờ, cười cười nói, "Đúng rồi, em còn chưa kịp hỏi, Chu ca cùng Tiết Diễm Diễm có quan hệ gì ạ?"
Vị tiền bối họ Chu này vốn trung thực, không có thói quen nói dối. Nghe thấy Thẩm Phóng nói vậy, nhất thời ý thức được mình vừa lỡ lời. Trong mắt anh hiện lên một tia bối rối, cố gắng cưỡng chế nó, khụ một tiếng nói, "Anh từng làm gia sư cho Tiết đại tiểu thư một thời gian."
Thẩm Phóng liền gật đầu, không tiếp tục truy hỏi nữa, đi lên trước vỗ vai anh, "Đi thôi, trước đừng đứng ở đây nữa, chúng ta đi ăn thịt nướng. Muộn chút nữa sẽ bị bọn họ ăn sạch mất."
Vị tiền bối kia lúc này mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi, xoay người đuổi kịp.
Thẩm Phóng quay lại đám đông, rất nhanh đã có người đưa xiên thịt dê cùng chân gà đã nướng xong cho anh, "Phóng, mau tới ăn, nhanh nếm thử tay nghề của tôi!"
Thẩm Phóng cười cười nhận lấy, giơ xiên thịt dê lên cắn một miếng, còn chưa kịp thử ra vị gì – người bạn kia đã hỏi: "Thế nào? Có phải cực kỳ ngon không?"
"Ngon lắm." Thẩm Phóng nuốt miếng thịt xuống, "Cho thêm nhiều ớt thì ngon hơn."
Một người bạn khác nghe thấy vậy bèn bật người rắc ớt bột lên phần sườn đang nướng, phía trước liền giành lấy: "Mau mau mau, đưa lọ bột ớt cho tôi ~"
Ở giá nướng gần đó, người đang hăng hái nướng thịt cũng không ít, không thiếu những bậc thầy nấu ăn, Thẩm Phóng cũng liền nhàn rỗi, ngồi ở một bên vừa ăn vừa đùa giỡn với những người khác
Mà vị tiền bối kia thấy anh không chú ý tới mình, lấy lại bình tĩnh, lấy di động ra nhắn vài tin.
Cuối tuần nhanh chóng kết thúc, tuần mới lại bắt đầu, Thẩm Phóng một lần nữa sống cuộc sống bị Tiết Diễm quản lý.
Mặc dù trêu chọc người qua màn hình cũng rất thú vị, nhưng vẫn không bằng đùa giỡn chân thân ở trước mặt – Thẩm Phóng phát hiện, mười ngày không gặp, anh không ngờ lại hy vọng Tiết Diễm nhanh chóng trở về.
Hai mươi tháng năm, hai mốt tháng năm vốn chỉ là hai ngày bình thường, bởi vì phát âm giống "Anh yêu em" mà theo năm tháng trở thành một loại tương tự với mười bốn tháng hai, bảy tháng bảy âm lịch, trở thành ngày hội ngược chó của các cặp đôi trẻ tuổi. Tháng năm vừa bắt đầu, Weibo đã bắt đầu rục rịch các loại event.
Một số người đã có chủ ở cơ quan đã sớm ồn ào 520 muốn dẫn bạn gái/ vợ yêu đi chơi, Weibo Wechat có một đám hồ bằng cẩu hữu sợ thiên hạ không loạn ầm ĩ nhắn tin cho Thẩm Phóng: "Vốn đã hứa cùng nhau làm chó độc thân, thế mà cậu lại lén có bạn trai." Thẩm Phóng cũng đã chuẩn bị cho Tiết Diễm, cho dù Tiết Diễm không có ở nhà, dưới loại không khí này cũng hiểu được không làm gì quả thực đã lãng phí một ngày lễ.
Vì thế anh đành phải đi làm.
Hai mươi tháng năm năm nay cũng là thứ sáu, thời gian làm việc ban ngày vẫn cứ như cũ.
Nhưng mà như vậy cũng không ảnh hưởng tới kế hoạch của Thẩm Phóng.
Sau khi tan tầm tới bệnh viện thăm anh trai, lại giống như ngày thường nhận điện thoại kiểm tra của Tiết Diễm, Thẩm Phóng đi vào bếp, lấy ra nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị tốt, vừa nghêu ngao hát vừa nấu ăn.
Hai ngày trước, Weibo bắt đầu chia sẻ những tin liên quan đến 520, anh tìm được một video nấu ăn trên Weibo, hướng dẫn làm bánh bao kim sa hoa hồng.
Bánh bao kim sa anh cũng từng làm qua, nhưng loại làm thành hình dáng hoa hồng là lần đầu tiên nhìn thấy. Không thể không nói, thay đổi ngoại hình kiểu này xinh đẹp hơn bánh bao kim sa bình thường rất nhiều, còn rất lãng mạn, không hổ được mọi người gọi là "vũ khí tỏ tình".
Anh cảm thấy cái tên ham đồ ngọt Tiết Diễm nhất định sẽ rất thích.
Thẩm Phóng thuần thục đun chảy bơ, bỏ thêm đường trắng, trứng, sữa, lại rây thêm bột custard rồi đánh đều. Trong quá trình đun còn đánh thêm vài lần nữa, rất nhanh đã làm xong nhân bánh ngọt ngào đến mê người.
Đặt nhân bánh vào tủ lạnh, Thẩm Phóng mới bắt tay làm phần bánh hoa hồng ở ngoài.
So với bánh bao kim sa bình thường thì nguyên liệu làm bánh bao hoa hồng chỉ khác ở chỗ là có thêm chút bột hoa hồng, khiến cho bề ngoài thêm một ít màu hồng phấn, mà sự khác biệt lớn nhất vẫn chính là ở cách làm.
Sau khi phần bột hường phấn lên men, Thẩm Phóng nhào thành một miếng bột dài mảnh, cắt thành từng phần nhỏ rồi tiếp tục nặn thành miếng tròn mỏng dẹt. Sau đó đặt các miếng tròn xếp thành một hàng, ở giữa dùng đũa ấn một chút. Tiếp theo lấy phần nhân đã được làm lạnh, cũng làm thành một dải dài với đường kính cùng bột, đặt ở giữa từ đầu tới cuối, sau đó cuốn chặt lại, rồi cắt ngang để biến thành hai bông hồng. Cuối cùng anh sửa mấy cánh hoa một chút, để chúng nở ra to đẹp hơn rồi mới đem đi hấp.
(cái này nói thì khó hic nhưng ai từng xem mấy video làm bánh bao hoa hồng thì chắc đều hiểu =)))) mấy cái ins nấu ăn của Nhật vs Tàu hay làm loại này lắm)
Từng đóa từng đóa hoa hồng theo nhiệt khí mà nở to, Thẩm Phóng đeo bao tay đặt chút ra đĩa, chủ động gửi gọi video cho Tiết Diễm.
Lúc này ở Trung Quốc đã là hơn tám giờ. Mà Tiết Diễm vì chênh lệch múi giờ còn đang ngồi ăn sáng, đột nhiên nhận được cuộc gọi video từ Thẩm Phóng, lập tức ấn chấp nhận, trong lòng rõ ràng vui vẻ muốn chết nhưng ngoài mặt lại không hiện, nhìn qua hết sức bình tĩnh: "Trễ như vậy còn tìm tôi, rốt cuộc có chuyện gì?"
Thẩm Phóng nhìn vẻ mặt hắn, không khỏi nhếch khóe miệng: "Tôi làm đồ ăn ngon ngọt cho anh, đáng tiếc hiện tại anh không thể ăn được, ha ha."
Tiết Diễm: "... Cái gì ngon ngọt đấy?"
Thẩm Phóng bèn đem màn hình chuyển hướng tới đĩa ở trên bàn.
Từng đóa từng đóa hoa hồng nằm trong một cái đĩa trắng trên bàn ăn, nhị vàng bông hường phấn trang trí thêm chút lá cây xanh xanh, mà ở chỗ trống Thẩm Phóng còn dùng sốt cà chua vẽ hình trái tim, thực sự rất đẹp.
Tiết Diễm ngẩn người, tim đập thình thịch: "Đây là cái gì?"
"Gọi là bánh bao kim sa hoa hồng. Weibo bảo là vũ khí tỏ tình." Thẩm Phóng cười nói, "Thế nào? Thích không? Có muốn ăn không? Không ăn được, cho anh tức chết luôn."
Vũ khí tỏ tình?
Nhìn thấy bộ dạng đắc ý lại giảo hoạt của anh, Tiết Diễm chỉ thấy tim đập ngày một nhanh hơn.
Tiết Diễm phớt lờ khiêu khích của anh, bình tĩnh, "Thích." Lại nói, "Cất đi cho tôi, để dành đến khi tôi trở về."
Thẩm Phóng trêu tức, "Không, chỉ cho anh xem thôi, tôi lập tức ăn luôn. Vì làm món này cho anh, tôi còn chưa ăn cơm chiều đâu."
Tiết Diễm tuy rằng đau lòng việc anh không ăn cơm, nhưng rất muốn Thẩm Phóng để lại món quà đặc biệt này, nháy mắt bắt được một lỗ hổng, "Nếu anh ăn luôn thì còn làm cho tôi làm gì?"
Thẩm Phóng bật cười, "Tiết Diễm Diễm, sao anh lại thông minh như vậy ha ha ha ha!"
Chờ anh cười xong, Tiết Diễm mới lên tiếng, "Phòng bếp còn chưa chuẩn bị bữa tối cho anh à?"
"Làm rồi, đi ăn đây." Trên mặt Thẩm Phóng vẫn là ý cười, "Được rồi, tôi đùa anh chút thôi. Tôi cất vào tủ lạnh đây, chờ anh trở về rồi ăn."
Tiết Diễm "Ừm" một tiếng, giục anh đi ăn cơm.
Đối phương giục anh đi ăn cơm nhưng lại không có ý ngắt cuộc gọi, đầu óc Thẩm Phóng lại chuyển, vừa nảy ra một ý nghĩ xấu xa.
Mấy hôm nay anh lướt Weibo, trừ bánh bao kim sa hoa hồng còn tìm được vài bí kíp trêu người, nói là trêu đùa một người qua điện thoại, chỉ cần nói một câu: "Thật ra...", dừng một lúc rồi nói, "Quên đi, không có gì đâu, nghỉ sớm đi." Sau đó dứt khoát ngắt điện thoại, đối phương sẽ hoang mang thật lâu.
Vì thê Thẩm Phóng không cười, hơi hơi cúi đầu, tựa như có chút khó xử: "Thật ra..."
Trong lòng Tiết Diễm kinh hoàng.
Mấy ngày trước hắn nhận được tin nhắn của đồng nghiệp cùng sở nghiên cứu của Thẩm Phóng, cũng biết sơ sơ thái độ của Thẩm Phóng với quan hệ của hai người, hơn nữa hôm nay lại là ngày đặc biệt, lại vừa thấy một món quà như vậy, khó tránh khỏi ý nghĩ đối phương muốn thổ lộ.
"Quên đi, cũng không có gì, anh đi ăn cơm đi." Thẩm Phóng nói xong, kiên quyết ngắt cuộc gọi.
Trên mặt Thẩm Phóng mang ý cười không áp chế được, đi tới phòng ăn ăn cơm, vừa ăn vừa nghĩ tới phản ứng của Tiết Diễm ở đầu bên kia.
Anh có thể đoán được, cái chiêu này nhất định sẽ làm cái tên OCD Tiết Diễm rối rắm rất lâu.
Nhưng ngàn vạn lần anh cũng không ngờ, chỉ vì trò đùa này, vốn Tiết Diễm phải ngày sau mới về nước, ngày hôm sau hiện ra trước mặt anh!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook