Hôn Ước Định Mệnh - Vợ Mau Theo Anh Về Nhà
-
Chương 8: Đám Cưới
Một tuần nhanh chóng trôi qua . Cũng như mọi ngày , nó đi học , đi chơi .... Cuối cùng cái ngày định mệnh mà nó ghét phải nghĩ đến cũng đã đến . Không sai ! Chính là ngày nó lên xe hoa . Theo chồng về nhà , mà chồng nó chẳng ai khác lại là hắn =]] . Nó biết là hắn yêu Vy chứ chẳng phải là nó , chỉ kết hôn theo ý mẹ thôi . Đang chìm trong mớ suy nghĩ mông lung thì giọng mẹ nó nói làm nó nhanh chóng thoát khỏi suy nghĩ điên khùng đó :
- Xong chưa con gái ! Nhanh lên đi nhà trai tới rồi đó .
- Dạ con xuống liền . * Nó bước ra khỏi phòng mình và đi xuống lầu *
Nó mặc một chiếc áo cưới trắng đính cườm lóng lánh . Tóc uốn lọn nhỏ gắn thêm cái vương miệng trên đỉnh đầu . Lúc này , nhìn nó lung linh hệt như tiên nữ . Nó khó khăn lê từng bước chân của mình thật chậm .... trên thảm đỏ . Vì nó chẳng muốn thành vợ hắn tí nào cả , đi bên cạnh dắt tay nó là ba nó . Mặt ai cũng tươi như hoa . Chỉ mặt nó như cái bánh bao chiều bị ế .... Cuối cùng cũng đến chỗ hắn đứng , lúc này nó mới thấy hắn đẹp . Ôi mạ ơi! sao anh ta đẹp trai thế nhở ! *Nó nghĩ*
Cha xứ bắt đầu đọc những câu hỏi mà đám cưới nào cũng đọc :v :
- Gia Phong , con có đồng ý lấy Bảo Hân làm vợ , yêu thương , chăm sóc dù có đau ốm , bệnh tật đến suốt đời không? *Giọng cha xứ trầm ấm vang lên*
- Con đồng ý ! *Hắn tự tin nói*
- Bảo Hân , con có đồng ý lấy Gia Phong làm chồng , yêu thương , chăm sóc dù có đau ốm , bệnh tật đến suốt đời không? *Cha xứ lập lại câu hỏi lúc nảy*
Nó định từ chối nhưng nhìn thấy gương mặt mẹ mình thì miễn cưỡng đồng ý :
- Con.....đồng ý
Hắn và nó bắt đầu trao nhẫn cho nhau !
- Hôn điiii !!! Nhỏ Kim cùng Nam hét to
Mọi người cũng hô theo .
Hắn trao cho nó một nụ hôn chẳng mấy ngọt ngào >. * Kim nghĩ mà nhìn nó vẻ mặt nguy hiểm*
Hai đứa như có thần giao cách cảm , đấu mắt với nhau suốt .
Hắn lôi nó đi hết bàn này tới bàn kia tiếp khách , mệt lã .... Cuối cùng thì nó cũng tạm biệt mẹ nó về nhà chồng . Trên chiếc BMW hai đứa chẳng nói gì với nhau . Chỉ thoáng nhìn nhau rồi đỏ mặt ....
- Xong chưa con gái ! Nhanh lên đi nhà trai tới rồi đó .
- Dạ con xuống liền . * Nó bước ra khỏi phòng mình và đi xuống lầu *
Nó mặc một chiếc áo cưới trắng đính cườm lóng lánh . Tóc uốn lọn nhỏ gắn thêm cái vương miệng trên đỉnh đầu . Lúc này , nhìn nó lung linh hệt như tiên nữ . Nó khó khăn lê từng bước chân của mình thật chậm .... trên thảm đỏ . Vì nó chẳng muốn thành vợ hắn tí nào cả , đi bên cạnh dắt tay nó là ba nó . Mặt ai cũng tươi như hoa . Chỉ mặt nó như cái bánh bao chiều bị ế .... Cuối cùng cũng đến chỗ hắn đứng , lúc này nó mới thấy hắn đẹp . Ôi mạ ơi! sao anh ta đẹp trai thế nhở ! *Nó nghĩ*
Cha xứ bắt đầu đọc những câu hỏi mà đám cưới nào cũng đọc :v :
- Gia Phong , con có đồng ý lấy Bảo Hân làm vợ , yêu thương , chăm sóc dù có đau ốm , bệnh tật đến suốt đời không? *Giọng cha xứ trầm ấm vang lên*
- Con đồng ý ! *Hắn tự tin nói*
- Bảo Hân , con có đồng ý lấy Gia Phong làm chồng , yêu thương , chăm sóc dù có đau ốm , bệnh tật đến suốt đời không? *Cha xứ lập lại câu hỏi lúc nảy*
Nó định từ chối nhưng nhìn thấy gương mặt mẹ mình thì miễn cưỡng đồng ý :
- Con.....đồng ý
Hắn và nó bắt đầu trao nhẫn cho nhau !
- Hôn điiii !!! Nhỏ Kim cùng Nam hét to
Mọi người cũng hô theo .
Hắn trao cho nó một nụ hôn chẳng mấy ngọt ngào >. * Kim nghĩ mà nhìn nó vẻ mặt nguy hiểm*
Hai đứa như có thần giao cách cảm , đấu mắt với nhau suốt .
Hắn lôi nó đi hết bàn này tới bàn kia tiếp khách , mệt lã .... Cuối cùng thì nó cũng tạm biệt mẹ nó về nhà chồng . Trên chiếc BMW hai đứa chẳng nói gì với nhau . Chỉ thoáng nhìn nhau rồi đỏ mặt ....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook