Hôn Sau Mê Luyến
-
Chương 3
Người đàn ông giơ tay, ngón tay thon dài cởi bỏ hai cúc cổ áo sơmi, cổ áo banh ra, lộ ra một dấu răng màu đỏ tím trên xương quai xanh.
Đó là tối hôm trước, cô vì trả thù anh cố ý cắn lên.
Nghĩ đến buổi tối hôm trước là mình dụ dỗ anh trước,anh lại cự tuyệt mấy lần liền,cho cô ấn tượng lúc mới đầu không tốt, hiện tại người đàn ông lại nghiêm trang phải chịu trách nhiệm vì việc này, Tang Nguyệt đoán người này ngày đó đại khái chắc cũng là lần đầu tiên.
Tang Nguyệt chột dạ dời ánh mắt, nắm chặt lòng bàn tay hơi đổ mồ hôi, cúi đầu nhấp ngụm cà phê, châm chước một lát, mở miệng nói: “Tần tiên sinh, đối với chuyện buổi tối hôm trước, đầu tiên phải nói tiếng cảm ơn với anh, cảm ơn anh giúp đã giúp tôi, tiếp theo phải nói tiếng xin lỗi với anh,tôi cũng không phải người tùy tiện, chỉ là anh biết đấy, lúc ấy tình huống đặc thù, tôi không còn biện pháp nào khác, giờ anh bảo kết hôn,tôi khuyên anh vẫn là nên suy nghĩ kĩ lại, hai chúng ta đều không quen biết gì nhau, kết hôn luôn như vậy, quá qua loa.
”“Không thân?” Tần Thịnh nhếch mép cười lạnh, bình tĩnh mà nói: “Trên mông em có một vết bớt màu hồng nhạt, hình trăng khuyết nha.
”“! ! ”Gương mặt Tang Nguyệt thoáng chốc đỏ bừng lên.
Nàng nói thục, không phải loại này thục!Tang Nguyệt không kịp phòng ngừa đối phương đột nhiên nói ra loại chuyện tư mật như trên mông cô có vết bớt này, trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh buổi tối ngày đó,người đàn ông dùng ngón tay có vết chai mỏng không ngừng vuốt ve cái bớt màu hồng nhạt kia, môi dán lên vành tai cô, ác ý ép cô trả lời cô có biết mình có vết bớt hình trăng khuyết ở đấy không.
Tang Nguyệt đứng ngồi không yên, rũ đầu, hai tai nóng rực, ong thanh nói: “Xin lỗi, Tần tiên sinh,chuyện phát sinh vào buổi tối hôm đó chỉ là ngoài ý muốn, hiện tại loại chuyện này rất thường thấy, mọi người đều là người trưởng thành, không cần đem loại chuyện này để ở trong lòng, càng không cần phải vì chịu trách nhiệm mà kết hôn.
”Tang Nguyệt uyển chuyển cự tuyệt lời đề nghị kết hôn của Tần Thịnh.
Tần Thịnh ngồi ở đối diện cô, lù lù bất động, sắc mặt như thường, ngón tay rõ khớp xương bưng ly cà phê trước mặt lên,nhấp một ngụm nhỏ, lạnh nhạt nói: “Theo như tôi biết,ba cô đang tìm đối tượng liên hôn cho cô, hình như là đang có ý với Trịnh Giới.
”Tang Nguyệt nhất thời không hiểu anh là đang có ý gì, khó hiểu nhìn anh.
Tần Thịnh buông ly cà phê, con ngươi sâu không thấy đáy nhìn chằm chằm cô, không chút để ý mà nói: “Cô không muốn liên hôn cùng cậu ta, sau khi uống phải ly rượu bị bỏ thuốc, né tránh cậu ta, chạy đến trước mặt tôi, xin tôi giúp đỡ,cô và tôi xưa nay không quen biết,cô liền dám trốn vào phòng tôi, gan rất lớn sao?”Ngữ khí của anh mang theo ý chê cười nhàn nhạt, Tang Nguyệt dễ dàng nhận ra thâm ý trong lời của anh.
Anh hoài nghi cô tối hôm cố ý uống ly bỏ thuốc đấy, câu dẫn anh.
Tang Nguyệt sửng sốt, nghe anh nói như vậy,nhớ lại tình huống lúc đó, xác thật dễ dàng khiến cho anh hiểu lầm, có chút xấu hổ giải thích, “Chuyện buổi tối hôm trước thật sự là ngoài ý muốn,tôi mới đầu chỉ định vào phòng anh trốn một lúc, không nghĩ tới dược! ! Dược tính lớn như vậy.
”Giọng Tang Nguyệt không tự giác hạ thấp xuống, gương mặt nóng lên.
Tần Thịnh hạ mí mắt, không nhanh không chậm nói: “Bất luận có phải ngoài ý muốn hay không, kết quả đều là chúng ta đã xảy ra quan hệ, cô muốn nghĩ như nào thì nghĩ, không cần quanh co lòng vòng,tôi nói tôi sẽ chịu trách nhiệm rồi, sẽ không đổi ý.
”Tang Nguyệt: “! ! ”Anh đây chắc chắn là nghĩ mình có ý định câu dẫn.
Tang Nguyệt yên lặng không nói, cô hiện tại trừ bỏ biết anh họ Tần,ngay cả tên anh gọi là gì cũng không biết, làm gì muốn câu dẫn anh.
Lúc này, chuông điện thoại Tần Thịnh vang lên,anh liếc mắt nhìn tên hiển thị trên màn hình, không bắt máy, đứng lên, “Về chuyện kết hôn, Tang tiểu thư khả năng phải về thương lượng với người nhà,tôi chờ câu trả lời của Tang tiểu thư.
”Anh cầm di động, nhấc chân đi ra ngoài cửa,lúc đi qua cô, ngón tay gõ mấy cái lên tập tư liệu trước mặt cô, “Trong này có phương thức liên hệ của tôi.
”Nói xong câu đó,anh cất bước rời đi.
Tang Nguyệt chinh lăng một lát,cho đến khi bóng dáng người đàn ông biến mất ở trong tầm mắt mới hoàn hồn.
Vừa nãy đối tượng tình một đêm họ Tần kia đang cầu hôn cô sao?Tang Nguyệt tâm tình phức tạp, quay đầu, ánh mắt dừng trên tập tư liệu cá nhân mà người đàn ông kia để lại.
Quán cà phê vang lên tiếng nhạc du dương, Tang Nguyệt mở tập file ra, liếc mắt một cái liền nhìn thấy thông tin cá nhân của anh.
“Tần Thịnh, nam, tốt nghiệp đại học Nam Thành, chiều cao 188cm.
”Tang Nguyệt nhìn phần giới thiệu bản thân này, có một loại cảm giác như đang xem hồ sơ khi phỏng vấn nhân viên.
Cái phần tư liệu cá nhân này làm không khác gì so với hồ sơ xin việc là bao, nhất là góc trên bên phải trên phần giới thiệu cơ bản còn dán một tờ giấy chứng nhận đạt chuẩn.
Phía dưới nữa giới thiệu kĩ càng tỉ mỉ bối cảnh giáo dục của anh từ nhỏ đến lớn,bằng khen giấy chứng nhận các thứ cùng với công việc đã làm.
Chức vị đương nhiệm, tổng giám đốc tập đoàn Ích Viễn.
Ánh mắt Tang Nguyệt dừng trên chức vị của Tần Thịnh, thần sắc hơi giật mình.
Anh là tổng giám đốc của tập đoàn Ích Viễn, người thừa kế Tần gia.
Tần gia là gia tộc lớn nhất Nam Thành, khác với cái loại dựa vào thế lực của gia tộc chơi bởi lêu lổng như Trịnh Giới, Tần Thịnh là con trai độc nhất của Tần chủ tịch, người thừa kế duy nhất của Tần gia, sinh ra đã ngậm thìa vàng, từ nhỏ đã được Tần chủ tịch dẫn theo bên người dạy dỗ nối nghiệp, tuổi còn trẻ đã tiếp quản tập đoàn Ích Viễn.
Tang Nguyệt trước kia khi tham gia yến tiệc thường xuyên có thể nghe thấy tên của anh từ trong mồm của mấy danh viện, chỉ là trước nay chưa từng gặp được anh, đại khái là yến tiệc nào có anh tham gia thì cô không đủ tư cách đến dự.
Nghe nói vị Tần tổng này giữ mình trong sạch, cao lãnh cấm dục, không ít danh viện vì hấp dẫn sự chú ý của anh, muốn gả vào Tần gia mà hao hết tâm tư chơi rất nhiều thủ đoạn nhỏ trước mặt anh.
Khó trách anh sẽ hoài nghi cô buổi tối hôm trước là cố ý xin anh giúp đỡ, là muốn gả cho anh mà ngụ ý câu dẫn, người nhào vào trong lòng anh quá nhiều.
Bất tri bất giác, Tang Nguyệt xem xong hết nội dung trong tư liệu cá nhân của Tần Thịnh.
Nếu đây chỉ là một phần hồ sơ xin việc, không hề nghi ngờ đây là một phần hồ sơ ưu tú đến hoàn mỹ, nhưng vị trí đối phương muốn là chồng cô! ! Tang Nguyệt chống cằm, như suy tư gì đó mà nhìn chằm chằm giấy chứng nhận trên tập tư liệu cá nhân của Tần Thịnh, đoán không ra Tần Thịnh là đang nghĩ cái gì.
Chỉ bởi vì ngủ với cô một đêm mà phải kết hôn chịu trách nhiệm với cô, người này không phải quá bảo thủ rồi đi?Hay là một đêm kia anh đã nếm được mùi vị, rất vừa lòng với cơ thể của cô, nghiện rồi nên thèm muốn cơ thể của cô.
Rốt cuộc hai người bọn họ cũng chỉ mới quen biết vào đêm đó, Tang Nguyệt càng nghĩ càng cảm thấy rất có thể là như vậy, cô không nghi ngờ sức hấp dẫn của cơ thể mình với đàn ông , tối hôm đó, anh chính là siêng năng lôi kéo cô lăn lộn đến hơn phân nửa đêm, dấu hôn trên người cô đến bây giờ cũng chưa mất đi.
Nghĩ đến dấu vết đáng sợ trên người mình đó cùng động tác lỗ mãng lại thô lỗ của người đàn ông, Tang Nguyệt yên lặng khép tập file lại.
Từ quán cà phê trở lại văn phòng, Tang Nguyệt nhận được tin nhắn của Nguyễn Anh WeChat, hẹn cô buổi tối cùng nhau ăn cơm.
Trên tay cô còn có một đơn khách hàng đang giục,cả chiều cô vẫn luôn bận bịu vẽ bản thiết kế, lời đề nghị kết hôn của Tần Thịnh cũng bị cô vứt lên chín tầng mây.
Lúc chạng vạng, ráng vàng phủ kín chân trời, Tang Nguyệt điều chỉnh lại bản thảo thiết kế, gửi đến hộp thư của Lâm Tĩnh.
Bưng ly nước trên bàn lên uống một ngụm, di động kêu tinh một tiếng,thông báo tin nhắn đến.
Tang Nguyệt liếc mắt, là Nguyễn Anh gửi tới.
Nguyễn Anh: 【 tao tan tầm rồi, mày đang đâu? 】Tang Nguyệt soạn tin nhắn trả lời cô: 【Bây giờ đang thu dọn đồ ra khỏi văn phòng, đợi lát nữa gặp.
】Nguyễn Anh: 【Ok.
】Tang Nguyệt buông di động, thu dọn đồ,lúc xách túi chuẩn bị đi, mắt thoáng nhìn thấy tập file cô tùy tay đặt ở trên bàn,khựng lại, mở tập file ra, đem hai tờ giấy bỏ vào trong túi.
Bên kia, trong văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Ích Viễn.
Trợ lý Dương Duy đã báo cáo xong công việc, nhìn thời gian, thấy ông chủ ngồi ở trước bàn làm việc lật xem văn kiện, không có ý định tan làm, nhắc nhở nói: “Tần tổng, ngài tối nay đã đặt một phòng bao ở Nguyệt Hiên.
”Nguyệt Hiên là một nhà hàng tư nhân dành cho hội viên, trang trí theo phong cách cổ kính,bên trong lịch sự tao nhã, sáng nay Tần Thịnh đã bảo Dương Duy đặt chỗ ở nhà hàng này, tuy rằng không nói với anh là muốn mời ai ăn cơm, nhưng Dương Duy đoán ra được,anh là muốn mời vị tiểu thư tên Tang Nguyệt kia.
Buổi chiều hôm qua, ông chủ đột nhiên phân phó viết một bản sơ yêu lí lịch,chưa được vài phút lại bảo không cần viết nữa, tới buổi tối,ông chủ lại gửi mấy bản sơ yếu lý lịch tự viết bảo chọn ra một bản tốt nhất.
Lúc ấy anh còn băn khoăn không biết ông chủ lại viết sơ yếu lý lịch làm cái gì,cho đến sáng nay ông chủ mang theo bản đã đóng dấu đi gặp Tang Nguyệt tiểu thư, anh mới bừng tỉnh đại ngộ,ông chủ là coi trọng Tang Nguyệt tiểu thư, muốn theo đuổi cô ấy,mang theo tập tư liệu để cô ấy hiểu thêm về ngài.
Tần Thịnh liếc mắt nhìn màn hình di động trong tầm tay, không có cuộc gọi nhỡ, không có thông báo add WeChat, đầu cũng không ngẩng lên, tiếp tục lật văn kiện, “Huỷ chỗ đi.
”Huỷ bàn sao?Không ăn tối cùng Tang tiểu thư nữa?Ông chủ vì buổi tối nay muốn hẹn hò cùng Tang tiểu thư, sáng sớm nay mới đến công ty đã bảo lùi tiệc xã giao tối nay xuống, bây giờ lại hủy bỏ kế hoạch dùng bữa cùng Tang tiểu thư, chẳng lẽ là Tang tiểu thư bên kia cự tuyệt lời mời của ông chủ?Hôm nay là ngày đi làm, Tang tiểu thư bận công việc không rảnh ra ngoài ăn cơm cùng ông chủ cũng đúng.
Dương Duy mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim,dò hỏi: “Vậy có cần cho người đưa túi ngài mua tặng Tang tiểu thư qua cho cô ấy không ạ?”Sáng nay trên đường đến công ty Tang gia có đi qua trung tâm thương mại, ông chủ cố ý đi vào chọn một cái túi nhãn hiệu xa xỉ, không biết vì nguyên nhân gì mà buổi sáng gặp Tang tiểu thư lại không đưa luôn, Dương Duy đoán có thể là muốn buổi tối lúc đi hẹn họ thì tặng luôn, hiện tại buổi hẹn hò bị hủy bỏ,không biết còn muốn tặng quà nữa không.
Đây là lần đầu tiên ông chủ theo đuổi người khác, Dương Duy cũng không có kinh nghiệm xử lý loại chuyện này.
Tần Thịnh nhíu mày, liếc nhìn anh một cái, ngữ khí trộn lẫn sự không vui, “Ai nói túi là tặng cho cô ấy?”Dương Duy nhìn ra tâm tình ông chủ không tốt, thức thời ngậm miệng lại.
Trong văn phòng rơi vào yên tĩnh, vài giây sau, Dương Duy nghe thấy ông chủ phân phó, “Đem mấy cái sơ yếu lí lịch hôm qua tôi gửi cậu cho bên giám đốc nhân sự, bảo ông ấy chọn ra một bản, phân tích chỗ nào không ổn, nửa giờ sau tới báo cáo.
”Dương Duy đáp một tiếng: “ Được.
”Buổi sáng đã mang tập tư liệu đưa cho Tang tiểu thư xem qua,bây giờ lại muốn giám đốc nhân sự đề xuất kiến nghị, không phải là Tang tiểu thư không để ông chủ vào mắt đấy chứ.
Khó trách sắc mặt ông chủ cứ âm u cả chiểu.
Dương Duy không dám nhiều lời, xoay người đi ra ngoài liên hệ giám đốc nhân sự.
Trong văn phòng chỉ còn lại có Tần Thịnh,anh ngồi ở trước bàn làm việc, cầm lấy di động, mở màn hình,vẫn không có động tĩnh gì như cũ, trong cái bản thông tin sáng nay anh đưa cho Tang Nguyệt có phương thức liên hệ của anh,anh cũng đã nhắc cô.
Anh nhìn chằm chằm di động, không nhận được cái tin nhắn nào, buông di động, click mở cái file tư liệu cá nhân anh đã đóng dấu đưa Tang Nguyệt kia trên máy tính, nhìn chằm chằm vô đấy.
Trong văn phòng tràn ngập mùi cà phê, Tần Thịnh tâm tình phiền muộn, giơ tay bóp ấn đường.
Anh tối hôm qua viết qua lý lịch về mình, điều chỉnh sửa chữa cả một đêm, ban ngày dựa vào cà phê để nâng cao tinh thần.
Nhớ lại buổi gặp mặt ban sáng của hai người,cô tựa như không thèm để ý chuyện tối hôm đó, còn khuyên anh cũng không cần để ở trong lòng.
Tần Thịnh nhíu chặt mày, thật lâu cũng không cử động gì.
Anh không rõ người trẻ tuổi bây giờ đều làm sao vậy, không chịu trách nhiệm, bội tình bạc nghĩa, không hề có chút đạo đức mấu chốt nào, làm người ta sốt hết cả ruột.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook