Kì nghỉ quý 3 chỉ có 1 tháng, Hannah và thượng tướng Norman bề bộn nhiều việc, nhiệm vụ chăm sóc Sầm Dao tất nhiên chuyển sang cho Heinz.

Nhưng Sầm Dao không cần chăm sóc, cậu bé yên tĩnh và ngoan đến mức không giống một đứa trẻ 10 tuổi, cho một cái EP có thể ngồi một mình trong phòng cả ngày.

Có lẽ là vì em trai quá ngoan, nên ngày đầu tiên của kì nghỉ, Heinz ở trong phòng huấn luyện đến quên cả thời gian, đợi đến lúc hắn nhớ ra thì đã qua giờ ăn trưa được 2 tiếng. Heinz hối hận, vội vàng thay đồ chạy ra ngoài, cửa vừa trượt ra, bước chân hắn khựng lại.

Sầm Dao ngoan ngoãn ngồi bên ngoài phòng huấn luyện, còn đang cầm một cái EP cho trẻ em, rất nghiêm túc lắng nghe tiếng chim hót trong rừng. Nghe tiếng cửa mở, cậu bé quay đầu nhìn Heinz, lúm đồng tiền bé xinh hiện trên má: "Anh ơi, anh huấn luyện lâu quá, em đói rồi ạ."

EP nhi đồng có rất nhiều hạn chế, thậm chí hệ thống tính toán mà Sầm Dao dùng cũng phải được thượng tướng Norman cho phép, chứ đừng nói là lên mạng gọi đồ ăn. Mà Hannah thì không thích vị dịch dinh dưỡng, nên trong nhà không có mấy thứ này. Heinz lập tức áy náy và tự trách vô cùng, hắn ngồi xuống, đôi mắt xanh thăm thẳm nhìn Sầm Dao, thành khẩn nói: "Anh xin lỗi Sầm Dao, anh không nên quên giờ ăn trưa. Không chăm sóc tốt cho em là lỗi của anh, chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nữa, em sẽ lại tin tưởng anh trai chứ?"

Đôi mắt to sũng nước của bé Omega ngạc nhiên mở to, có vẻ còn tròn hơn trước. Bé con lắc đầu: "Không sao ạ, em cũng không đói lắm ạ."

Có thể là bé Omega thấy nói thế quá đơn giản, vội vàng bổ sung: "Em sẽ tin tưởng anh trai."

Heinz cười, vươn tay với y, ôn hòa nói: "Đi nào, anh trai dẫn em ra ngoài ăn cơm."

Trưa hôm đó Heinz dẫn Sầm Dao tới nhà hàng Tây nổi tiếng xa hoa ở khu trung tâm thương mại B1. Đây là lần đầu tiên hắn chăm trẻ con, đám bạn trong nhóm chat hóng hớt không ngừng chia sẻ kinh nghiệm, thậm chí hả hê nói trẻ con tuổi này là thời điểm mèo ngại chó ghét. Heinz ở đầu kia màn hình cười khẩy, thế là cả ngày hôm đó, trong nhóm toàn ảnh Heinz chụp. Nhân vật chính đều là Sầm Dao --- Sầm Dao đang nghiêm túc ăn cơm, Sầm Dao đang chơi game bắn tin,h hạm trong khu trò chơi, Sầm Dao đang ngồi máy mô phỏng cơ giáp, thậm chí còn có một cái video ngắn, bé Omega múc một muỗng kem đưa tới bên miệng Heinz: "Anh ơi anh ăn ạ."

Sau đó ống kính dịch sang một bên, Heinz ngồi xuống ăn miếng kem, cười nói: "Cảm ơn Dao Dao."

Bé Omega cong mắt cười, ngoan như thiên sứ.

Leon: "... Trời ơi đáng yêu quáaaaaaaa, tao cũng muốn có em trai như thế."

Xazor: "Mai tao qua nhà mày."

Ouston: "Ok ok đừng gửi nữa tụi tao biết bé con nhà mày rất ngoan rồi."

Từ ngày đó về sau, Sầm Dao bắt đầu chủ động gần gũi với Heinz. Mà Heinz cũng dần phát hiện, Sầm Dao thật sự thông minh tới đáng sợ. Nhóc con này không hề biết điều và ngoan ngoãn như bề ngoài của mình, đấy chỉ là lớp vỏ bảo vệ của nhóc. Có lẽ là nhóc Omega cho rằng tuổi này trẻ con ngoan và yên tĩnh một chút sẽ khiến người ta yêu mến hơn. Thực tế thì tính cách của Sầm Dao dùng từ lập dị để mô tả sẽ phù hợp hơn, tuy là cậu bé đã che giấu rất tốt.

Nhưng Heinz cũng không lo, cha mẹ hắn về phương diện giáo dục con cái có thể nói là rất tận tâm, Hannah và thượng tướng Norman có sự bao dung và kiên nhẫn vô tận với con trẻ. Huống hồ mỗi người đều có tính cách và tính tình riêng, thời gian và yêu thương vô bờ sẽ dần cho Sầm Dao cảm giác an toàn không thể thay thế, cậu nhóc chắc chắn sẽ lớn lên trong tình yêu.

Dù sao thì nhóc con vẫn là một bé Omega ai nhìn cũng muốn cưng nựng thương yêu.

Ngày nghỉ ngắn ngủi lại giúp độ thân mật giữa Heinz và Sầm Dao tăng vọt. Bé Omega rất ỷ lại hắn, cả ngày lẽo đẽo theo đuôi gọi anh ơi anh à, trước khi ngủ nhất định phải có Heinz cầm cốc sữa nóng tới nhìn nhóc con uống hết, rồi chúc ngủ ngon, thì cậu nhóc mới chịu ngoan ngoãn đi ngủ. Hôm Heinz phải trở lại trường, Sầm Dao luôn vâng lời lại đỏ hoe mắt ôm cổ hắn, Hannah và thượng tướng Norman dỗ dành nửa ngày cũng không chịu. Cuối cùng Heinz phải lấy mô hình cơ giáp ra, Sầm Dao mới quyến luyến không thôi buông tay hắn.

Người gặp gỡ là biến hóa khó lường, giống như Heinz không thể tưởng được năm 18 tuổi trong sinh mệnh của mình lại có thêm một người quan trọng không thể thiếu. Sầm Dao xuất hiện trong cuộc đời hắn là niềm vui ngoài ý muốn, lại tự nhiên như vậy.

Họ thân mật cùng chung sống hai năm, mỗi giai đoạn của Heinz đều có Sầm Dao chứng kiến và tham dự. Lần đầu hắn vô địch giải cơ giáp toàn Liên Bang, khi hắn nhập ngũ được trao quân hàm trung tá, khi hắn đại biểu toàn thể sinh viên trường quân đội phát biểu. Mà Omega một mực làm bạn với hắn ở khan đài cũng dần rút đi vẻ mũm mĩm trẻ con, như măng mọc sau mưa, thơ ngây và tự do lớn lên.

Năm Sầm Dao 14 tuổi, cậu nhóc nhận triệu tập đặc biệt thi thử vào lớp thiếu niên của viện khoa học, cũng năm đó, Heinz tốt nghiệp sớm với thành tích xuất sắc, nhậm chức ở bộ quân sự. Cuộc sống của Heinz Norman từ năm đó như nhấn nút tua nhanh. Hắn có quá nhiều việc cần hoàn thành, để thực hiện lý tưởng xa xôi và lớn lao của mình, một phút hắn cũng không dám dừng lại. Quân hàm và huân chương của Heinz tăng với tốc độ khủng khiếp, cuộc sống dần bị nhiệm vụ và huấn luyện lấp đầy. Thế là lại một lần, hắn không thể không vắng mặt trong sinh nhật 16 tuổi của Sầm Dao.

Sầm Dao giận tới mức không thèm nghe máy, Hannah cũng không giúp được gì, lời nói còn mang theo chỉ trích hiếm thấy: "Từ khi con vào bộ quân sự, hai anh em đã hai năm không gặp mặt. Năm ngoái sinh nhật Dao Dao con không về thằng bé đã buồn mãi." Hannah nói: "Mẹ không giúp được con đâu Heinz. Mẹ biết con bề bộn nhiều việc, nhưng con có biết bây giờ Dao Dao cao bao nhiêu không? Con có biết năm nay thằng bé vào tổ dự án của giáo sư Sầm ở viện khoa học không? Mấy hôm nữa con còn phải tới biên cảnh chấp hành nhiệm vụ bí mật, đi cái là ròng rã hai năm, mẹ cũng không biết phải nói sao với Dao Dao nữa."

Heinz im lặng, hai năm qua hắn thật sự bỏ bê gia đình rất nhiều. Thời lượng gọi video bị bộ quân sự giới hạn, nên hắn cũng không thể tâm sự nhiều với Sầm Dao như trước. Nhìn đồng hồ, Heinz bỗng nói: "Giờ con sẽ xin về, chắc khoảng 3 tiếng nữa về tới nhà, mẹ đừng nói cho Dao Dao."

Hannah sửng sốt: "Nhưng mai con còn có nhiệm vụ mà? Giờ có được ra ngoài không?"

Heinz an ủi bà không cần lo, lần đầu tiên dùng đặc quyền của mình xin ra ngoài. Hắn về tới vịnh Aegean khi chỉ còn 1 tiếng nữa là qua sinh nhật Sầm Dao.

Hắn vòng ra vườn hoa sau nhà, phòng Sầm Dao chưa tắt đèn, ánh đèn vàng nghệ ấm áp chiếu ra bóng dáng mảnh mai của Omega sau lớp rèm. Heinz ném đèn đom đóm màu xanh lên, gọi tên Sầm Dao.

Bóng Omega trở nên đậm hơn, một giây sau cửa sổ được mở ra, vầng sáng màu lam như mộng ảo mông lung, hương hoa say mê lững lờ. Dưới ánh trăng, khuôn mặt tinh xảo của thiếu niên đẹp tới mức không chân thực, sự mừng rỡ trong đôi mắt đen láy khi thấy Heinz gần như khiến hắn ngừng thở.

Đã hai năm hắn không gặp Sầm Dao, cục sữa bột trong ấn tượng của hắn đã trổ mã thành thiếu niên xinh đẹp. Heinz ôm bó hồng mới hái đi tới dưới cửa sổ phòng Sầm Dao, cười nói: "Sinh nhật vui vẻ, Dao Dao."

Sầm Dao đỏ mắt, miệng lại không chịu tha: "Nếu mama biết anh hái hoa hồng trong vườn thì sẽ giận đấy."

"Vậy Dao Dao nhớ giữ bí mật cho anh nhé." Heinz đứng cách cửa sổ một khoảng, không tới gần, Sầm Dao cũng không để ý. Heinz luôn tôn trọng giữ lễ nghĩa với y, từ khi y tròn 12 tuổi đã không vào phòng riêng nữa chứ đừng nói là khi y sắp đón kì simnh lý thứ nhất.

Sầm Dao vươn tay nhận hoa hồng, cười nói: "Chừng nào thì anh phải đi?"

"Bây giờ." Heinz nhìn đuôi mắt Omega đỏ lên, rất muốn vươn tay, đành lảng sang chuyện khác: "Quà sinh nhật anh gửi đã nhận được chưa."

"Rồi ạ." Sầm Dao mượn ánh trăng và ánh sáng từ đèn đom đóm lặng thầm quan sát Heinz. Heinz cao hơn rồi, khí thế cũng mạnh mẽ hơn trước, cuộc sống trong quân đã hoàn toàn nghiền nát sự tự phụ của thanh niên, giống như lưỡi kiếm rời vỏ. Sầm Dao ở giây phút này bỗng ý thức được, năm nay Heinz Norman đã 24, đã tới tuổi phải nộp đơn xin hôn nhân xứng đôi.

Luật hôn nhân của Liên Bang quy định, nếu trước 24 tuổi, Alpha và Omega yêu nhau và có độ phù hợp từ 60% trở lên thì có thể không nộp đơn xin. Nhưng với tính cách của Heinz, hắn chắc chắn sẽ nộp đơn xin theo luật.

Không hiểu sao tâm trạng y bỗng trở nên tồi tệ, nhưng Heinz lại mang tới một thông tin khiến trái tim Sầm Dao rơi xuống đáy cốc: Heinz sắp phải tới biên cảnh làm nhiệm vụ bí mật trong hai năm, mà trong hai năm đó sẽ hoàn toàn cắt đứt liên lạc.

"Anh, tại sao anh lại cần quân công tới như vậy." Sầm Dao cúi đầu nhìn hoa hồng, nương theo đó che giấu khổ sở.

"Bởi vì anh muốn quyền lực, chỉ có quyền lực mới có thể giúp anh hoàn thành việc anh muốn làm." Thời gian bắt đầu đếm ngược, cuối cùng Heinz vẫn không nhịn được nhẹ nhàng vén tóc mái cho Omega, dặn dò: "Phải ăn nhiều cơm vào, gầy quá, trước kia ít nhất vẫn còn có da có thịt."

Sầm Dao lườm hắn một cái, Heinz cười, định nói thêm gì đó lại nghe được tiếng động từ phòng ngủ chính. Hai người liếc nhau, ăn ý vô cùng, một người nhanh chóng đóng cửa sổ, điềm nhiên như không, một người quay đi lặng lẽ chuồn ra khỏi nhà.

10 phút sau về lại xe bay, Heinz lạnh mặt nghĩ: "Con mẹ nó chứ về nhà mình mà sao cứ như yêu đương vụng trộm vậy."

Tháng ba năm đó, khi hải đường nở khắp viện khoa học, đề án G18 Sầm Dao nộp lên được xét duyệt, viện sĩ Sầm làm tổng phụ trách trên danh nghĩa. Heinz tới biên cảnh chấp hành nhiệm vụ bí mật trong hai năm, một ngày trước khi đi, hắn hoàn thành nghĩa vụ nộp đơn xin hôn nhân xứng đôi.

Sầm Dao biết tin này trong bữa tối, Hannah và thượng tướng Norman còn thảo luận xem Omega như thế nào mới chịu được tính xấu của Heinz. Chỉ có Sầm Dao là yên lặng trong suốt bữa ăn, sau đó nhốt mình trong phòng dưới ánh mắt lo lắng của cha mẹ nuôi. Đêm đó, y thức trắng đêm, chào đón kì sinh lý đầu tiên của mình.

Sau khi độ,ng dục, Sầm Dao bắt đầu thay da đổi thịt trưởng thành. Chút ngây thơ mơ hồ trên người Omega đã hoàn toàn biến mất, còn niên thiếu mà lòng đã mang tâm sự khiến y càng thêm kín đáo và điềm tĩnh, thể hiện nét đẹp hút hồn người, ngây ngô lại sắc bén, xa cách và cô độc, điên cuồng thu hút một nhóm người theo đuổi, nhưng đều bị y lạnh lùng quả quyết từ chối.

Sầm Dao 18 tuổi, cơ giáp đầu tiên sử dụng hệ thống G18 cuối cùng cũng chào đời, viện khoa học trao quyền đặt tên cho Sầm Dao, y đặt tên nó là Huyền Quang.

Tháng thứ 3 sau khi Huyền Quang ra đời, bộ quân sự khu Nam và Bắc bắt đầu tuyển chọn binh lính để liên kết với nó, Heinz Norman cũng kết thúc nhiệm vụ ở biên cảnh về lại bộ quân sự. Bởi vì trong nhiệm vụ lần này hắn có biểu hiện ưu việt nên được thăng chức lên thiếu tướng, trở thành thiếu tướng trẻ tuổi nhất hiện giờ ở Liên Bang.

Sau khi trở lại, Heinz ngập trong các loại hội nghị khen thưởng, đáp ứng không xuể, bận tới chân không chạm đất, chỉ vội vàng nhắn cho người nhà một tin báo bình an. Vừa nhận được tin từ cấp trên yêu cầu mình tham gia nhiệm vụ liên kết với Huyền Quang, sĩ quan phụ tá của hắn - Andrew cũng nhắn trong mạng nội bộ là bên ngoài kí túc xá có một Omega đang chờ hắn.

Heinz cau mày, bực bội định từ chối, tin tiếp theo của Andrew đã tới: "Cậu ấy bảo mình là em trai ngài."

Ngày đó Heinz Norman đột phá kỉ lục chạy nước rút của bản thân mà hắn không phá được suốt 3 năm, ngay cả áo khoác quân phục cũng không kịp mặc, điên cuồng lao xuống dưới tòa nhà kí túc.

Kí túc xá A1 nằm ở trên núi của bộ quân sự, nên chạy tới sảnh Heinz chỉ nghe được tiếng gió núi gào thét. Hắn bước chậm lại, nhìn bóng hình mảnh mai mặc áo blouse trắng kia.

Omega đưa lưng về phía hắn, đứng dưới bóng cây ngô đồng nhìn xuống bộ quân sự dưới chân núi, gió thổi loạn mái tóc đã dài tới cổ. Dường như cảm nhận được, Sầm Dao chợt quay người, ánh nắng loang lổ lại đáng yêu rơi trên khuôn mặt trắng nõn. Gió lùa qua lá rì rào như tiếng sóng lăn lộn nơi biển cả, y đứng trong gió cười với hắn.

Trong tiếng lá cây xào xạc, Heinz Norman nghe được nhịp tim gấp rút như sấm của mình.

Mưu đồ đã lâu, hung hăng ập tới.

[Tác giả có lời muốn nói]:

Chương này kiểu chua chua ngọt ngọt lol

Chua là vì Heinz đã vô thức coi Sầm Dao như em trai, tất cả ý định tâm tư muốn nảy mầm đều bị hắn cưỡng chế đè nén, khiến Sầm Dao đau khổ thầm mến hai năm.

Nhưng đoạn cuối tui cho ngọt rùi đó.

_________________________________

Cái này là tui đoán thui, nhưng tên cơ giáp Huyền Quang có nghĩa là Ánh Sáng Xa Xăm. Nếu ở trong chính truyện, ánh sáng ở đây là chỉ những hi vọng mà Sầm Dao đặt vào nó, thì ở ngoại truyện nó còn ám chỉ tình yêu y dành cho Heinz nữa. Kiểu Heinz là ánh sáng y thấy mình khó có thể với tới, cũng biết những điều lớn lao Heinz đang theo đuổi nên hi vọng Huyền Quang có thể giúp hắn đạt được ước nguyện. 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương