” Như vậy, lựa chọn đối tượng kết hôn là tôi bởi vì tôi là bác sĩ thực tập của khoa não sao?” Từ Trác Dư thản nhiên hỏi.

” Đây đều không phải, trước khi kết hôn cậu ấy không biết tình hình của cậu cùng em trai cậu.”

Từ Trác Dư không biết chính mình đối với lời trấn an này vẫn cảm thấy khổ sở.

Khổng Trạch nhìn người trước mặt bởi vì lời nói của mình mà mặt trắng bệnh, trong lòng cũng có chút áy náy, nói:   “Nguyên nhân mà Viễn Trình phải giấu cậu, tôi cũng không biết, nhưng tôi không cho rằng giấu diếm như vậy đối với hai người có lợi. Cậu ấy cũng không phải là người tùy tiện lấy hôn nhân ra làm trò đùa, tôi hy vọng hai người các cậu có thể tìm một cơ hội mà ngồi xuống nói chuyện.”

Từ Trác Dư thì vẫn còn đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, cũng không nghe thấy người kia nói gì.

Đi ra quán cà phê, Từ Trác Dư không có về nhà, mà là hướng tới sở luật sư.

” Thỉnh giúp tôi chuẩn bị một phần hiệp nghị ly hôn.”

Ban đầu, cậu bị ép cưới cũng bởi vì ước định cùng cha mẹ với cả cậu tin tưởng có thể cùng đối phương sẽ trở nên tốt hơn.

Sau khi biết được bạn đời của mình có người trong lòng, cậu vẫn là kiên trì dùng tấm chân tình của mình đối tốt với Tiếu Viễn Trình.

Nhưng bây giờ thì không phải vậy. Hôn nhân của cậu từ đầu đến cuối chỉ là một hồi lừa gạt cùng lợi dụng.

Tự tôn của cậu không cho phép cậu chấp nhận sự lợi dụng này.

Cho dù là cậu vẫn thích Tiếu Viễn Trình.

Sau khi về đến nhà, Từ Trác Dư lập tức thu dọn hành lý, chuyển về chỗ ban đầu cậu ở trọ. Chỉ có duy nhất tờ ly hôn có chữ kí tên cậu là còn ở trên bàn phòng khách.

Tiếu Viễn Trình tăng ca xong lại đến thăm Kỷ Hòa rồi mới về nhà. Về nhà đã là đêm khuya nhưng trong nhà lại không có một bóng người nào, chỉ thấy tờ ly hôn kia.

Ban đêm, Từ Trác Dư đang đứng cạnh cửa sổ nhà trọ nhìn ra ngoài xuất thần.

Nhà trọ của cậu nằm ở tầng 27, nằm ở nơi phồn hoa nhất của S thị. Cậu vừa mới về nước thì mẹ kế lại muốn cậu ra ngoài ở, cha cậu vì thấy hổ thẹn nên mua căn nhà này cho cậu, như là đối cậu bồi thường.

Cũng vừa lúc Từ Trác Dư không muốn ở lại đó, liền có một căn nhà mới.

Giờ phút này, trên nhà cao tầng xa xa là màn hình LED thật lớn đang quảng cáo hàng hóa đầy xa hoa trụy lạc. Phía dưới, ngã tư đường, đèn sáng rực rỡ, xe cộ qua lại đông nghịt.

Cậu đứng ở nơi cao của thành phố, lại bỗng dưng cảm thấy chính mình có chút cô độc.

Trong phòng lúc này không có bật đèn, ở trên cửa sổ thủy tinh hiện lên hình dáng mơ hồ của Từ Trác Dư, cậu lại bắt đầu xuất thần.

Tiếu Viễn Trình hiện tại đang làm gì? Đã về nhà nhìn thấy tờ ly hôn kia chưa? Hay là còn ở bệnh viện chiếu cố người yêu căn bản là còn chưa về tới nhà.

Nghĩ vậy, Từ Trác Du đột nhiên có chút lạnh, phát hiện mình đã đứng trước cửa sổ quá lâu. Hiện tại đã là cuối mùa thu, sẽ rất lạnh.

Lúc này, chuông cửa vang lên, tuy là không đến nỗi quấy nhiễu người khác nhưng nghe tần suất rung dồn dập có thể thấy người rung chuông đang rất lo lắng.

Từ Trác Dư mở của nhìn người tới, trong lòng kinh hãi, nhưng lại hạ mĩ mắt xuống thản nhiên nói, ” Cái bản kia chuyển phát nhanh qua bưu điện là tốt rồi, đâu cần phải tự anh mang đến?” Bộ dáng lại cực kỳ mệt mỏi.

” Anh không phải đến đưa tờ ly hôn. Trước tiên, em không giải thích cho anh việc này rốt cuộc là gì sao?” Tiếu Viễn Trình nhìn đến văn kiện kia cũng không quản hiện tại là nửa đêm, liền trực tiếp chạy tới nhà trọ của Từ Trác Dư, lúc này sắc mặt của anh cũng kém, mệt mởi không thôi.

Từ Trác Dư ngẩng đầu nhìn người trước mặt viền mắt đen xì, vẻ mặt mệt mỏi, trong lòng thế nhưng lại có chút vui sướng.

Tiếu Viễn Trình là bởi vì mình muốn ly hôn cũng hắn nên mới lo lắng sao?

Nhưng mặt ngoài cậu vẫn lạnh lùng, ” Hiệp nghị không phải đã viết rất rõ ràng sao? Quan hệ hôn nhân của chúng ta sẽ kéo dài đến khi Kỷ Hòa trị bệnh xong, sau đó liền tự động ly hôn.”

“…………Dù sao nguyên nhân anh làm đám cưới không phải là vì cậu ấy sao.”

Tiếu Viễn Trình nghe xong lời này, không giữ nổi bình tĩnh mà đứng dậy, ” Tại sao em biết? Là Khổng Trạch nói cho em?!”

Từ Trác Dư lắc đầu nói, ” Là em chủ động đến hỏi, không liên quan gì đến anh ta. Hơn nữa, anh chẳng lẽ còn muốn giấu diếm em nữa sao?”

” Mặc kệ như thế nào, em có thể cho anh vào được không?”

“…..” Từ Trác Dư yên lặng nửa ngày, vẫn là mở cưa cho Tiếu Viễn Trình vào nhà.

“……Có điều này vẫn muốn nói với em, anh thích Kỷ Hòa, nhưng là anh cùng cậu ấy không thể cùng một chỗ.”

“….Tuy rằng lần hôn nhân này bắt đầu từ mục đích, nhưng sẽ như anh nói, nếu chúng ta đã kết hôn, anh sẽ đem phần tình cảm này chôn xuống.”

Từ Trác Dư nâng mắt lên.

“…..Nhưng anh không phủ nhận cảm tình của anh đối với Kỷ Hòa những năm gần đây.”

“……Anh cam đoan với em, chờ bện của Kỷ Hòa tốt lên, anh sẽ thử trở thành một một người chồng chân chính, trong lòng chỉ có em.”

Bả vai Từ Trác Dư khẽ run lên.

“…..Cho nên, phần ly hôn này, anh sẽ không kí. Lời anh nói lần đầu tiên gặp em cũng không phải gạt em.”

“…  ” Sau khi chúng ta kết hôn, cho dù là kết hôn giả, cũng sẽ không thể quay trở về quỹ đạo cuộc sống ban đầu. Cho nên nếu hạng mục hoàn thành liền ly hôn tôi sẽ không chấp nhận. Hơn nữa tôi đã nói rồi, kết hôn không phải trò đùa, cùng tôi kết hôn, không có cảm tình cũng được, nhưng anh phải đối với tôi tôn trọng cùng ý thức trách nhiệm.”

” Được, tôi đáp ứng cậu.”  ”

Quả thật lúc ấy Tiếu Viễn Trình đã trả lời như thế.

Từu Trác Dư khẽ thở dài một hơi.

Con người một khi có dục niệm, sẽ không có thuốc chữa, sẽ muốn càng nhiều. Giờ đây, Từ Trác Dư không phải giống như trước kia có thể nói ra ” Cho dù không có tình cảm cũng tốt”, cậu hiện tại không muốn cùng Tiếu Viễn Trình duy trì cuộc sống yên lặng, cậu hy vọng Tiếu Viễn Trình cũng có cảm giác giống như cậu.

” Giống một người chồng chân chính”, ” Trong lòng chỉ có một mình em.”

Điều kiện quá mê người như vậy.

Từ Trác Dư tin tưởng thái độ làm người của Tiếu Viễn Trình, cho nên từ miêu tả của anh, tương lai mộng ảo đầy tươi đẹp, Từ Trác Dư giống như có thể duỗi tay ra chạm vào nó.

” Anh nói thật sao?” Cậu nhẹ nhàng hỏi.

” Phải.”

” Nếu vậy…..Bây giờ, ôm em đi.” Khóe miệng Từ Trác Dư giương lên nụ cười mị hoặc.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương