Hôn Nhân Đại Sự Cưới Trước Yêu Sau
-
C12: Chương 12
Một buổi sáng nắng đẹp, Tử Tịch và Vũ Thiên quyết định mời bà Tuyết Như về nhà dùng bữa trưa cùng gia đình. Đây là lần đầu tiên bà Tuyết Như sẽ gặp lại Lâm Thanh Lan sau nhiều năm xa cách. Cả hai đều hy vọng rằng cuộc gặp gỡ này sẽ giúp hàn gắn những vết thương lòng và đem lại niềm vui cho cả gia đình.
Trước khi bà Tuyết Như đến, Tử Tịch và Vũ Thiên cùng nhau chuẩn bị bữa ăn. Họ muốn bữa trưa này thật đặc biệt, với những món ăn yêu thích từ thời thơ ấu của Lâm Thanh Lan và Tuyết Như. Tử Tịch chăm chú làm món cá kho tộ, trong khi Vũ Thiên giúp làm những món khai vị.
Khi bà Tuyết Như đến, bà cảm nhận được sự ấm cúng và tình cảm mà gia đình Tử Tịch đã dành cho mình. Bà ngạc nhiên trước sự chăm sóc và quan tâm của họ, cảm thấy như mình đã tìm lại được một gia đình mà bà đã mất từ lâu.
Lâm Thanh Lan bước ra đón em gái với nụ cười tươi. “Em Tuyết Như, chị rất vui vì em đã đến. Chị đã mong chờ ngày này từ lâu rồi.”
Bà Tuyết Như ôm lấy Lâm Thanh Lan, nước mắt chảy trên gương mặt già nua. “Chị Thanh Lan, em rất nhớ chị. Em xin lỗi vì đã xa cách gia đình quá lâu.”
Lâm Thanh Lan nhẹ nhàng nói, “Không sao đâu em. Điều quan trọng là bây giờ chúng ta đã tìm lại được nhau. Gia đình luôn chờ đợi em trở về.”
Bữa trưa diễn ra trong không khí đầm ấm và vui vẻ. Tử Tịch và Vũ Thiên kể cho bà Tuyết Như nghe về những kỷ niệm đẹp của họ, trong khi bà Tuyết Như chia sẻ những câu chuyện từ thời xưa. Họ cùng nhau cười đùa và tận hưởng những món ăn ngon, cảm nhận sự gần gũi và tình cảm gia đình mà họ đã mong đợi từ lâu.
Sau bữa trưa, cả gia đình cùng nhau ngồi trong phòng khách, trò chuyện và chia sẻ những kỷ niệm. Bà Tuyết Như nhìn quanh ngôi nhà, ánh mắt tràn đầy sự nhớ nhung và hạnh phúc. “Nhà các cháu thật đẹp và ấm cúng. Ta rất hạnh phúc khi được trở về với gia đình.”
Lâm Thanh Lan mỉm cười, nắm tay em gái. “Em ở lại với chúng ta, em không cần phải đi đâu nữa. Gia đình luôn là nơi an toàn và ấm áp nhất cho em.”
Tử Tịch và Vũ Thiên nhìn nhau, cảm nhận được tình cảm sâu sắc giữa hai chị em. Họ biết rằng việc hàn gắn những mối quan hệ đã rạn nứt là điều không dễ dàng, nhưng với tình yêu và sự kiên nhẫn, mọi thứ đều có thể vượt qua.
Bà Tuyết Như cảm động và nói, “Cảm ơn mọi người. Ta rất biết ơn vì đã tìm lại được gia đình và có được tình yêu thương của mọi người.”
Trong những ngày tiếp theo, Tử Tịch và Vũ Thiên thường xuyên đưa bà Tuyết Như đi tham quan thành phố và tận hưởng những khoảnh khắc vui vẻ bên nhau. Họ cảm thấy cuộc sống của mình trở nên ý nghĩa hơn khi có thêm một thành viên gia đình, và họ biết rằng tình thân là một điều quý giá không gì có thể thay thế.
Một buổi chiều, Tử Tịch và Vũ Thiên cùng bà Tuyết Như đi dạo quanh hồ. Họ ngồi xuống bên bờ hồ, ngắm nhìn ánh mặt trời lấp lánh trên mặt nước. Bà Tuyết Như bắt đầu kể cho họ nghe về cuộc sống của bà sau khi rời xa gia đình.
“Sau khi rời gia đình, ta đã phải trải qua rất nhiều khó khăn. Ta yêu một người mà gia đình không chấp nhận, và chúng ta đã sống cùng nhau trong một ngôi nhà nhỏ. Nhưng cuộc sống không hề dễ dàng, chúng ta phải đối mặt với nhiều thử thách và khó khăn.”
Bà Tuyết Như nhìn vào mặt hồ, đôi mắt bà ánh lên những kỷ niệm đau buồn. “Dù ta đã mất liên lạc với gia đình, nhưng ta luôn hy vọng rằng một ngày nào đó ta sẽ tìm lại được họ. Và bây giờ, ta rất hạnh phúc vì điều đó đã thành hiện thực.”
Tử Tịch nắm lấy tay bà Tuyết Như, cảm nhận được sự đau khổ và mất mát mà bà đã trải qua. “Dì Tuyết Như, cháu rất biết ơn vì dì đã tìm lại được gia đình. Chúng ta sẽ luôn ở bên dì và chăm sóc dì.”
Vũ Thiên cũng nói thêm, “Gia đình là điều quý giá nhất, và chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Dì Tuyết Như, chúng cháu rất vui vì dì đã trở về.”
Bà Tuyết Như cảm động, nước mắt rơi trên gương mặt già nua. “Cảm ơn các cháu. Ta rất hạnh phúc vì đã tìm lại được gia đình và biết rằng không bao giờ là quá muộn để kết nối lại.”
Thời gian trôi qua, cuộc sống của Tử Tịch và Vũ Thiên trở nên ổn định và hạnh phúc hơn. Họ thường xuyên chăm sóc và quan tâm đến bà Tuyết Như, giúp bà cảm nhận được sự ấm áp và tình cảm gia đình. Những bí mật của quá khứ đã được hé lộ, và họ biết rằng điều quan trọng nhất là luôn yêu thương và quan tâm lẫn nhau.
Dưới bầu trời đầy sao, Tử Tịch và Vũ Thiên cùng nhau ngắm nhìn và cảm nhận sự bình yên. Họ biết rằng dù có bao nhiêu khó khăn phía trước, với tình yêu và lòng quyết tâm, họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách để xây dựng một cuộc sống tươi sáng và hạnh phúc. Những bí mật đã được hé lộ, và họ đã sẵn sàng cho những khởi đầu mới, những thử thách mới và những cơ hội mới để cùng nhau viết nên câu chuyện tình yêu đẹp đẽ và bền vững.
Trước khi bà Tuyết Như đến, Tử Tịch và Vũ Thiên cùng nhau chuẩn bị bữa ăn. Họ muốn bữa trưa này thật đặc biệt, với những món ăn yêu thích từ thời thơ ấu của Lâm Thanh Lan và Tuyết Như. Tử Tịch chăm chú làm món cá kho tộ, trong khi Vũ Thiên giúp làm những món khai vị.
Khi bà Tuyết Như đến, bà cảm nhận được sự ấm cúng và tình cảm mà gia đình Tử Tịch đã dành cho mình. Bà ngạc nhiên trước sự chăm sóc và quan tâm của họ, cảm thấy như mình đã tìm lại được một gia đình mà bà đã mất từ lâu.
Lâm Thanh Lan bước ra đón em gái với nụ cười tươi. “Em Tuyết Như, chị rất vui vì em đã đến. Chị đã mong chờ ngày này từ lâu rồi.”
Bà Tuyết Như ôm lấy Lâm Thanh Lan, nước mắt chảy trên gương mặt già nua. “Chị Thanh Lan, em rất nhớ chị. Em xin lỗi vì đã xa cách gia đình quá lâu.”
Lâm Thanh Lan nhẹ nhàng nói, “Không sao đâu em. Điều quan trọng là bây giờ chúng ta đã tìm lại được nhau. Gia đình luôn chờ đợi em trở về.”
Bữa trưa diễn ra trong không khí đầm ấm và vui vẻ. Tử Tịch và Vũ Thiên kể cho bà Tuyết Như nghe về những kỷ niệm đẹp của họ, trong khi bà Tuyết Như chia sẻ những câu chuyện từ thời xưa. Họ cùng nhau cười đùa và tận hưởng những món ăn ngon, cảm nhận sự gần gũi và tình cảm gia đình mà họ đã mong đợi từ lâu.
Sau bữa trưa, cả gia đình cùng nhau ngồi trong phòng khách, trò chuyện và chia sẻ những kỷ niệm. Bà Tuyết Như nhìn quanh ngôi nhà, ánh mắt tràn đầy sự nhớ nhung và hạnh phúc. “Nhà các cháu thật đẹp và ấm cúng. Ta rất hạnh phúc khi được trở về với gia đình.”
Lâm Thanh Lan mỉm cười, nắm tay em gái. “Em ở lại với chúng ta, em không cần phải đi đâu nữa. Gia đình luôn là nơi an toàn và ấm áp nhất cho em.”
Tử Tịch và Vũ Thiên nhìn nhau, cảm nhận được tình cảm sâu sắc giữa hai chị em. Họ biết rằng việc hàn gắn những mối quan hệ đã rạn nứt là điều không dễ dàng, nhưng với tình yêu và sự kiên nhẫn, mọi thứ đều có thể vượt qua.
Bà Tuyết Như cảm động và nói, “Cảm ơn mọi người. Ta rất biết ơn vì đã tìm lại được gia đình và có được tình yêu thương của mọi người.”
Trong những ngày tiếp theo, Tử Tịch và Vũ Thiên thường xuyên đưa bà Tuyết Như đi tham quan thành phố và tận hưởng những khoảnh khắc vui vẻ bên nhau. Họ cảm thấy cuộc sống của mình trở nên ý nghĩa hơn khi có thêm một thành viên gia đình, và họ biết rằng tình thân là một điều quý giá không gì có thể thay thế.
Một buổi chiều, Tử Tịch và Vũ Thiên cùng bà Tuyết Như đi dạo quanh hồ. Họ ngồi xuống bên bờ hồ, ngắm nhìn ánh mặt trời lấp lánh trên mặt nước. Bà Tuyết Như bắt đầu kể cho họ nghe về cuộc sống của bà sau khi rời xa gia đình.
“Sau khi rời gia đình, ta đã phải trải qua rất nhiều khó khăn. Ta yêu một người mà gia đình không chấp nhận, và chúng ta đã sống cùng nhau trong một ngôi nhà nhỏ. Nhưng cuộc sống không hề dễ dàng, chúng ta phải đối mặt với nhiều thử thách và khó khăn.”
Bà Tuyết Như nhìn vào mặt hồ, đôi mắt bà ánh lên những kỷ niệm đau buồn. “Dù ta đã mất liên lạc với gia đình, nhưng ta luôn hy vọng rằng một ngày nào đó ta sẽ tìm lại được họ. Và bây giờ, ta rất hạnh phúc vì điều đó đã thành hiện thực.”
Tử Tịch nắm lấy tay bà Tuyết Như, cảm nhận được sự đau khổ và mất mát mà bà đã trải qua. “Dì Tuyết Như, cháu rất biết ơn vì dì đã tìm lại được gia đình. Chúng ta sẽ luôn ở bên dì và chăm sóc dì.”
Vũ Thiên cũng nói thêm, “Gia đình là điều quý giá nhất, và chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Dì Tuyết Như, chúng cháu rất vui vì dì đã trở về.”
Bà Tuyết Như cảm động, nước mắt rơi trên gương mặt già nua. “Cảm ơn các cháu. Ta rất hạnh phúc vì đã tìm lại được gia đình và biết rằng không bao giờ là quá muộn để kết nối lại.”
Thời gian trôi qua, cuộc sống của Tử Tịch và Vũ Thiên trở nên ổn định và hạnh phúc hơn. Họ thường xuyên chăm sóc và quan tâm đến bà Tuyết Như, giúp bà cảm nhận được sự ấm áp và tình cảm gia đình. Những bí mật của quá khứ đã được hé lộ, và họ biết rằng điều quan trọng nhất là luôn yêu thương và quan tâm lẫn nhau.
Dưới bầu trời đầy sao, Tử Tịch và Vũ Thiên cùng nhau ngắm nhìn và cảm nhận sự bình yên. Họ biết rằng dù có bao nhiêu khó khăn phía trước, với tình yêu và lòng quyết tâm, họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách để xây dựng một cuộc sống tươi sáng và hạnh phúc. Những bí mật đã được hé lộ, và họ đã sẵn sàng cho những khởi đầu mới, những thử thách mới và những cơ hội mới để cùng nhau viết nên câu chuyện tình yêu đẹp đẽ và bền vững.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook