Hỗn Đản! Cậu Không Được Đụng Vào Tôi!
-
Chương 14
Người ta nói chẳng sai, no bụng thì phải giải quyết đến nhu cầu sinh lý a! Ăn cơm với Jung Yunho xong, chúng tôi trở về phòng. Vốn tôi định thả lỏng ngủ một giấc dưới sàn nhà tới sáng, ai ngờ tên kia vừa ngồi vào giường đã bắt đầu cởi quần áo.
“Này!! Cậu lại muốn làm gì a…” Tôi hiện tại tràn ngập sợ hãi với mọi hành vi của cậu ta.
“Huh, không thấy tôi muốn làm chính sự sao?” Nói đến đây, người nào đó đã không mảnh vải che thân rồi…
“Này!!! Tôi không phản đối cậu ngủ trần mà!! Nhưng ít nhất cũng phải kéo rèm lại đã chứ!!!” Tức chết rồi, cơ thể ngọc ngà kia của tôi sao có thể để người khác nhìn thấy!! Sải bước đến bên cửa sổ, kéo rèm che kín rồi thở dài một hơi. Quay đầu, tôi lại một lần nữa đơ người… Tên kia ngồi nghiêng trên giương, tay đặt ở bộ vị trong điểm mà xoa nắn.
“Dừng tay a!” Tôi kêu to, bắt lấy cái tay tội ác!
“Cậu không thể tàn phá nó như vậy!! Tôi là luật sư cho nó!! o(>﹏<)o”
Jung Yunho không vui, đẩy tay tôi ra, lườm một cái: “Tôi cũng không phải thánh nhân! Thỉnh thoảng cũng sẽ rất khó chịu a!”
“Không được!” Tôi lại nắm chặt tay cậu ta: “Đây là vấn đề nguyên tắc!”
Cậu ta có chút không kiên nhẫn, vật kia cũng càng ngày càng cứng, nói thế nào thì đây cũng là bảo bối của tôi, làm sao có thể để cậu ta đụng vào…
“Ha ha… Đã như vậy…” Cậu ta đột nhiên cười rất bì ổi.
“Thì làm sao?” Toàn thân tôi lập tức cứng ngắc, nếu cậu ta mà nói ra điều tốt lành gì, tôi lập tức cùng họ với cậu ta!
“Cậu giúp tôi ~…” Cười thật thuần khiết, lời như vậy mà cậu ta nói tự nhiên như bảo “Ăn đi” vậy, cậu ta có phải người không a…
“….”
Thấy tôi không có phản ứng gì, cậu ta lại bắt đầu xoa nắn.
“Tôi! Giúp! Cậu!!!!!!” Tôi gấp đến độ hô to, chỉ cần coi như là làm cho chính mình, hẳn không có việc gì a…
“Uhm ~ Vậy là được rồi. Nhớ nhẹ nhàng một chút ~” Cậu ta thoải mái nẳm ngửa, thả lỏng chân tay.
“Muốn tôi làm thế nào?” Cậu không thể đứng lên được à?
“Tùy cậu, dùng tay hay dùng miệng tôi đều không ngại.”
“…….” Lòng tôi lại đau…
Không có cách nào khác, tôi đành ngồi ghé vào giường, nhìn bảo bối đang dựng đứng, thở dài. Dùng tay vậy.
“Nhớ rõ nhẹ nhàng một chút, bảo bối của cậu rất yếu ớt đấy…”
“….” Còn cần phải nói sao, tôi còn rõ ràng hơn cậu đấy!!
Cảm giác này nói như thế nào nhỉ? Chậm rãi xoa nắn, nhịp đập hỗn loạn, hết thảy đều quen thuộc như vậy khiến cho hạ thân tôi cũng có chút phản ứng. Hô hấp của cậu ta ngày càng gấp rút, tôi cũng hưng phấn hơn, động tác càng lúc càng nhanh, thẳng đến cảm giác có cái gì muốn đi ra, vừa dùng lực một chút, chất lỏng màu trắng đã ra đầy tay tôi.
“Thật là… Thân thể của cậu kém quá, mới vài cái đã ra rồi…” Phóng thích hết, hô hấp Jung Yunho có chút dồn dập nhưng vẫn không quên trêu chọc trôi. Hừ… Cậu cho rằng cậu có sức chịu đựng rất tốt sao…
“Này… Cậu cũng dựng lên thành lều nhỏ rồi a ~” Cậu ta nhìn tôi hả hê.
“Là nam nhân, nhìn thấy cảnh này đều vậy.” Đúng vậy mà!
“Vậy sao?~ Ha ha…”
Tức chết tôi rồi… Mặc kệ cậu!
“Có cần tôi giúp cậu không a ~ Thứ đó của tôi thì tôi phải quen thuộc nhất đấy ~” jung Yunho cầm chăn ở bên che phần bụng dưới, mắt vẫn liếc nhìn tôi, thật là phiền!
“Không cần ngài phải hạ mình làm vậy! Hừ!” Tôi hung dữ nói xong liền vọt vào phòng tắm. Hô… Mặt đỏ hết rồi, tôi quả nhiên da mặt rất mỏng… Tôi không muốn là thú vui để cậu ta giải trí, mở vòi sen, nước lạnh như băng từ từ át đi cái nóng rực nơi hạ thể. Tôi ưa sạch sẽ quá sao?
Đi ra khỏi phòng tắm, tên Jung Yunho kia dường như đã ngủ, thở dài nằm xuống chăn đệm dưới đất của tôi, thật đáng thương, tôi ngủ chỗ đó thành ra xương sống cùng thắt lưng đều rất đau, trên cổ còn in mấy nốt muỗi đốt, sao tôi phải chịu đựng cái này! Bất quá, ha ha, chờ đến lúc đổi lại thân thể, tên kia không chừng một thân toàn bệnh, ha ha, nghĩ như vậy, thắt lưng cùng xương sống đều không đau nữa, Chu Công cũng đang sắp đến thăm tôi rồi ~
“Này!! Cậu lại muốn làm gì a…” Tôi hiện tại tràn ngập sợ hãi với mọi hành vi của cậu ta.
“Huh, không thấy tôi muốn làm chính sự sao?” Nói đến đây, người nào đó đã không mảnh vải che thân rồi…
“Này!!! Tôi không phản đối cậu ngủ trần mà!! Nhưng ít nhất cũng phải kéo rèm lại đã chứ!!!” Tức chết rồi, cơ thể ngọc ngà kia của tôi sao có thể để người khác nhìn thấy!! Sải bước đến bên cửa sổ, kéo rèm che kín rồi thở dài một hơi. Quay đầu, tôi lại một lần nữa đơ người… Tên kia ngồi nghiêng trên giương, tay đặt ở bộ vị trong điểm mà xoa nắn.
“Dừng tay a!” Tôi kêu to, bắt lấy cái tay tội ác!
“Cậu không thể tàn phá nó như vậy!! Tôi là luật sư cho nó!! o(>﹏<)o”
Jung Yunho không vui, đẩy tay tôi ra, lườm một cái: “Tôi cũng không phải thánh nhân! Thỉnh thoảng cũng sẽ rất khó chịu a!”
“Không được!” Tôi lại nắm chặt tay cậu ta: “Đây là vấn đề nguyên tắc!”
Cậu ta có chút không kiên nhẫn, vật kia cũng càng ngày càng cứng, nói thế nào thì đây cũng là bảo bối của tôi, làm sao có thể để cậu ta đụng vào…
“Ha ha… Đã như vậy…” Cậu ta đột nhiên cười rất bì ổi.
“Thì làm sao?” Toàn thân tôi lập tức cứng ngắc, nếu cậu ta mà nói ra điều tốt lành gì, tôi lập tức cùng họ với cậu ta!
“Cậu giúp tôi ~…” Cười thật thuần khiết, lời như vậy mà cậu ta nói tự nhiên như bảo “Ăn đi” vậy, cậu ta có phải người không a…
“….”
Thấy tôi không có phản ứng gì, cậu ta lại bắt đầu xoa nắn.
“Tôi! Giúp! Cậu!!!!!!” Tôi gấp đến độ hô to, chỉ cần coi như là làm cho chính mình, hẳn không có việc gì a…
“Uhm ~ Vậy là được rồi. Nhớ nhẹ nhàng một chút ~” Cậu ta thoải mái nẳm ngửa, thả lỏng chân tay.
“Muốn tôi làm thế nào?” Cậu không thể đứng lên được à?
“Tùy cậu, dùng tay hay dùng miệng tôi đều không ngại.”
“…….” Lòng tôi lại đau…
Không có cách nào khác, tôi đành ngồi ghé vào giường, nhìn bảo bối đang dựng đứng, thở dài. Dùng tay vậy.
“Nhớ rõ nhẹ nhàng một chút, bảo bối của cậu rất yếu ớt đấy…”
“….” Còn cần phải nói sao, tôi còn rõ ràng hơn cậu đấy!!
Cảm giác này nói như thế nào nhỉ? Chậm rãi xoa nắn, nhịp đập hỗn loạn, hết thảy đều quen thuộc như vậy khiến cho hạ thân tôi cũng có chút phản ứng. Hô hấp của cậu ta ngày càng gấp rút, tôi cũng hưng phấn hơn, động tác càng lúc càng nhanh, thẳng đến cảm giác có cái gì muốn đi ra, vừa dùng lực một chút, chất lỏng màu trắng đã ra đầy tay tôi.
“Thật là… Thân thể của cậu kém quá, mới vài cái đã ra rồi…” Phóng thích hết, hô hấp Jung Yunho có chút dồn dập nhưng vẫn không quên trêu chọc trôi. Hừ… Cậu cho rằng cậu có sức chịu đựng rất tốt sao…
“Này… Cậu cũng dựng lên thành lều nhỏ rồi a ~” Cậu ta nhìn tôi hả hê.
“Là nam nhân, nhìn thấy cảnh này đều vậy.” Đúng vậy mà!
“Vậy sao?~ Ha ha…”
Tức chết tôi rồi… Mặc kệ cậu!
“Có cần tôi giúp cậu không a ~ Thứ đó của tôi thì tôi phải quen thuộc nhất đấy ~” jung Yunho cầm chăn ở bên che phần bụng dưới, mắt vẫn liếc nhìn tôi, thật là phiền!
“Không cần ngài phải hạ mình làm vậy! Hừ!” Tôi hung dữ nói xong liền vọt vào phòng tắm. Hô… Mặt đỏ hết rồi, tôi quả nhiên da mặt rất mỏng… Tôi không muốn là thú vui để cậu ta giải trí, mở vòi sen, nước lạnh như băng từ từ át đi cái nóng rực nơi hạ thể. Tôi ưa sạch sẽ quá sao?
Đi ra khỏi phòng tắm, tên Jung Yunho kia dường như đã ngủ, thở dài nằm xuống chăn đệm dưới đất của tôi, thật đáng thương, tôi ngủ chỗ đó thành ra xương sống cùng thắt lưng đều rất đau, trên cổ còn in mấy nốt muỗi đốt, sao tôi phải chịu đựng cái này! Bất quá, ha ha, chờ đến lúc đổi lại thân thể, tên kia không chừng một thân toàn bệnh, ha ha, nghĩ như vậy, thắt lưng cùng xương sống đều không đau nữa, Chu Công cũng đang sắp đến thăm tôi rồi ~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook