Hồn Chủ
-
Chương 35: Năm Trăm Âm Chúng (2)
Tu sĩ Tụ Khí cảnh rất quan trọng đối với quốc gia, người thí luyện giả Tụ Khí cảnh có thể bị định tổi tử hình trên cơ bản đều là hạng cùng hung cực ác.
Dương Đại ngược lại hiếu kì, thế lực như thế nào chế phục Tụ Khí cảnh, không sợ hắn tiến vào Thâm Vực sao?
Đoán chừng quốc gia nhất định có biện pháp trở ngại người tiến vào Thâm Vực.
Sau đó, Dương Đại gọi điện thoại hỏi thăm mẹ, nói chuyện thú triều, hỏi thăm bọn họ có nguyện ý dọn nhà hay không, kết quả bị cha của hắn đoạt lấy điện thoại.
- Tiểu tử thúi, nơi này là nhà của chúng ta, là gốc rễ của chúng ta, sao chúng ta có thể trốn? Mặc dù cha mẹ ngươi không có bản lãnh, nhưng vẫn hiểu rõ, danh khí ngươi bây giờ như thế lớn, nếu như bị người biết cha mẹ Bá Vương Bất Quá Giang chạy trốn khi gặp mặt thú triều, chúng ta về sau còn làm người thế nào, ngươi sẽ bị quan bên trên bêu danh ra sao? Ngay cả người thiên phú cấp SS Hán Tây hành tỉnh đều bỏ nhà chạy trốn, ai còn dám vì Hán Tây hành tỉnh mà chiến?
- Ở trên đời này, tiếng mắng cũng có thể mắng chết người, mà lão tử không muốn rời đi, lão tử cũng muốn thủ hộ Hán Tây hành tỉnh, nhớ năm đó cha ngươi lúc còn trẻ, cũng từng vật lộn qua yêu thú!
Bị cha mắng một hồi lâu, Dương Đại không thể không từ bỏ ý định thuyết phục bọn hắn.
Thú triều lần này cũng chưa chắc sẽ để cho Hán Tây hành tỉnh luân hãm, thái độ Hạ quốc một mực rất cường ngạnh đối với việc yêu thú tập thành, không cho bất kỳ một tòa thành gì, cho dù bị yêu thú công hãm, cũng sẽ nghĩ biện pháp đoạt lại, bởi vì một khi lui lại, chỗ thích hợp cho nhân dân Hạ quốc ở sẽ chỉ không ngừng thu nhỏ.
Dương Đại cũng bắt đầu chờ mong nhóm âm chúng của mình có thể đưa đến bao nhiêu tác dụng bên trong thú triều lần này.
...
Sáng sớm hôm sau.
Dương Đại tiến vào Thâm Vực, trải qua tối hôm qua nghỉ ngơi, khí lực của hắn tăng trưởng gấp bội, ba trăm năm mươi năm vị binh sĩ, mặc dù không có linh lực, nhưng khí huyết cũng rất tốt, hội tụ vào một chỗ, tăng phúc dù nhỏ đối với hắn mà nói cũng là bay vọt to lớn.
Dương Đại triệu hoán Trình Ngạ Quỷ, Bạch Vĩ, Điền Bất Trung, Thạch Long, Thương Lang ra.
Hắn trước tranh tài cùng Điền Bất Trung một chút, khí lực của hắn đã hơn Điền Bất Trung.
Điền Bất Trung kinh ngạc, nhưng nghĩ tới Vạn Cảnh Âm Chủ kinh khủng, lại thoải mái.
Sau khi khí lực tăng trưởng, lại nương tựa theo Thiên Thế kiếm quyết, Dương Đại đã có thể chiến ngang tay với Điền Bất Trung.
Tu luyện Tự Tại Diệu Pháp Chân Kinh, linh lực nhiều hơn tu sĩ cùng cảnh giới, cho nên linh lực của Dương Đại đang ở Tụ Khí cảnh tầng ba đã có thể so sánh cùng Điền Bất Trung Tụ Khí cảnh tầng bốn.
Doanh Kỷ, Liễu Tuấn Kiệt mặc dù cũng tu luyện Tự Tại Diệu Pháp Chân Kinh, nhưng bọn hắn chỉ có thể dựa vào mình, cho nên tu vi tăng trưởng rất chậm, hiện tại cũng mới Tụ Khí cảnh tầng một, các âm chúng tu luyện Thần Lôi Chân Tâm Quyết còn đang xung kích Tụ Khí cảnh tầng một, Dương Đại cũng không quá nghiêm khắc tư chất bọn hắn tốt bao nhiêu, chỉ cần đều cố gắng tu luyện là được, đều sẽ tăng trưởng tu vi của hắn.
Chỉnh đốn một hồi, Dương Đại để năm người Thương Lang mặc quần áo, che đậy cực kỳ chặt chẽ, Thạch Long vẫn như cũ lưu lại coi ngựa, những người khác đi theo Thương Lang lên đường.
Thương Lang không nói nhiều, Dương Đại hỏi thăm một ít chuyện cũng không tìm được đề tài, đội ngũ lâm vào trong yên lặng.
Sau hai canh giờ, bọn hắn đi vào hoang nguyên, Thương Lang mang theo bọn hắn đi về phía phương hướng hoàn toàn khác biệt với Đại Hạ quân doanh.
Qua thời gian một nén nhang, bọn hắn đi vào một nơi, nơi này vẫn như cũ là hoang nguyên, tầm mắt khoáng đạt, trên mặt đất trước mặt Dương Đại chất đống từng khối đá, hiện lên hình Kim Tự Tháp.
Dương Đại nhíu mày.
Hắn mặc dù muốn hút hồn, nhưng bảo hắn đi đào mộ phần...
Loại chuyện này hắn thật không thể làm.
Ngẩng đầu ba thước có thần minh, không tốt làm loạn, đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là vấn đề quan niệm, tựa như hắn có thể giết địch, sẽ không ngược sát.
Hắn thử dùng tay đè trên đồng cỏ, nhìn có thể hấp hồn hay không, kết quả thất bại.
Hắn đứng dậy, lắc đầu nói:
- Được rồi, cứ để bọn hắn nghỉ ngơi đi, nếu lật bùn đất ra, vẫn không có biện pháp hấp hồn thì không cần quấy rầy bọn hắn thanh tĩnh? Địa phương tiếp theo nếu đều như thế, vậy nên tiến về chiến trường thì hơn.
Thương Lang ngẩn người, ánh mắt nhìn về phía hắn có biến hóa.
Trình Ngạ Quỷ cười nói:
- Dạng này rất tốt, bình thường mà nói, chỉ cần xuống mồ, hồn phách tám chín phần mười sẽ rời khỏi cơ thể, nếu đào mộ phần, không thể thiếu bị tà ma nguyền rủa.
Thương Lang nói:
- Ta trước khi đi còn chưa lấp hố, xem ra ta cũng không phải vừa mới chết, mà chết có một hai ngày, vậy đi chiến trường đi.
Một đoàn người tiếp tục chạy tới chiến trường.
Chiến tranh giữa Đại Hạ và Đại Lương liên tiếp không ngừng, quân doanh Đại Hạ cũng bị bức bách di chuyển.
Sau một tiếng, bọn người Dương Đại bắt đầu lần lượt gặp được thi thể binh lính, có binh sĩ mặc quân giáp Đại Hạ, cũng có binh sĩ mặc quân giáp Đại Lương, thậm chí có người không giống binh sĩ.
Dương Đại người gặp không từ chối, một đường hấp hồn, tới gần quân doanh, hắn liền lách qua, bọn hắn ít người, không có quân đội đến vây quét bọn hắn, nhiều nhất chính là mũi tên cảnh cáo.
Mãi cho đến ban đêm, Dương Đại hấp thu một trăm hai mươi hai hồn phách.
Số lượng của âm chúng hắn đột phá vượt qua năm trăm, đạt tới năm trăm linh sáu cái.
Dương Đại ngược lại hiếu kì, thế lực như thế nào chế phục Tụ Khí cảnh, không sợ hắn tiến vào Thâm Vực sao?
Đoán chừng quốc gia nhất định có biện pháp trở ngại người tiến vào Thâm Vực.
Sau đó, Dương Đại gọi điện thoại hỏi thăm mẹ, nói chuyện thú triều, hỏi thăm bọn họ có nguyện ý dọn nhà hay không, kết quả bị cha của hắn đoạt lấy điện thoại.
- Tiểu tử thúi, nơi này là nhà của chúng ta, là gốc rễ của chúng ta, sao chúng ta có thể trốn? Mặc dù cha mẹ ngươi không có bản lãnh, nhưng vẫn hiểu rõ, danh khí ngươi bây giờ như thế lớn, nếu như bị người biết cha mẹ Bá Vương Bất Quá Giang chạy trốn khi gặp mặt thú triều, chúng ta về sau còn làm người thế nào, ngươi sẽ bị quan bên trên bêu danh ra sao? Ngay cả người thiên phú cấp SS Hán Tây hành tỉnh đều bỏ nhà chạy trốn, ai còn dám vì Hán Tây hành tỉnh mà chiến?
- Ở trên đời này, tiếng mắng cũng có thể mắng chết người, mà lão tử không muốn rời đi, lão tử cũng muốn thủ hộ Hán Tây hành tỉnh, nhớ năm đó cha ngươi lúc còn trẻ, cũng từng vật lộn qua yêu thú!
Bị cha mắng một hồi lâu, Dương Đại không thể không từ bỏ ý định thuyết phục bọn hắn.
Thú triều lần này cũng chưa chắc sẽ để cho Hán Tây hành tỉnh luân hãm, thái độ Hạ quốc một mực rất cường ngạnh đối với việc yêu thú tập thành, không cho bất kỳ một tòa thành gì, cho dù bị yêu thú công hãm, cũng sẽ nghĩ biện pháp đoạt lại, bởi vì một khi lui lại, chỗ thích hợp cho nhân dân Hạ quốc ở sẽ chỉ không ngừng thu nhỏ.
Dương Đại cũng bắt đầu chờ mong nhóm âm chúng của mình có thể đưa đến bao nhiêu tác dụng bên trong thú triều lần này.
...
Sáng sớm hôm sau.
Dương Đại tiến vào Thâm Vực, trải qua tối hôm qua nghỉ ngơi, khí lực của hắn tăng trưởng gấp bội, ba trăm năm mươi năm vị binh sĩ, mặc dù không có linh lực, nhưng khí huyết cũng rất tốt, hội tụ vào một chỗ, tăng phúc dù nhỏ đối với hắn mà nói cũng là bay vọt to lớn.
Dương Đại triệu hoán Trình Ngạ Quỷ, Bạch Vĩ, Điền Bất Trung, Thạch Long, Thương Lang ra.
Hắn trước tranh tài cùng Điền Bất Trung một chút, khí lực của hắn đã hơn Điền Bất Trung.
Điền Bất Trung kinh ngạc, nhưng nghĩ tới Vạn Cảnh Âm Chủ kinh khủng, lại thoải mái.
Sau khi khí lực tăng trưởng, lại nương tựa theo Thiên Thế kiếm quyết, Dương Đại đã có thể chiến ngang tay với Điền Bất Trung.
Tu luyện Tự Tại Diệu Pháp Chân Kinh, linh lực nhiều hơn tu sĩ cùng cảnh giới, cho nên linh lực của Dương Đại đang ở Tụ Khí cảnh tầng ba đã có thể so sánh cùng Điền Bất Trung Tụ Khí cảnh tầng bốn.
Doanh Kỷ, Liễu Tuấn Kiệt mặc dù cũng tu luyện Tự Tại Diệu Pháp Chân Kinh, nhưng bọn hắn chỉ có thể dựa vào mình, cho nên tu vi tăng trưởng rất chậm, hiện tại cũng mới Tụ Khí cảnh tầng một, các âm chúng tu luyện Thần Lôi Chân Tâm Quyết còn đang xung kích Tụ Khí cảnh tầng một, Dương Đại cũng không quá nghiêm khắc tư chất bọn hắn tốt bao nhiêu, chỉ cần đều cố gắng tu luyện là được, đều sẽ tăng trưởng tu vi của hắn.
Chỉnh đốn một hồi, Dương Đại để năm người Thương Lang mặc quần áo, che đậy cực kỳ chặt chẽ, Thạch Long vẫn như cũ lưu lại coi ngựa, những người khác đi theo Thương Lang lên đường.
Thương Lang không nói nhiều, Dương Đại hỏi thăm một ít chuyện cũng không tìm được đề tài, đội ngũ lâm vào trong yên lặng.
Sau hai canh giờ, bọn hắn đi vào hoang nguyên, Thương Lang mang theo bọn hắn đi về phía phương hướng hoàn toàn khác biệt với Đại Hạ quân doanh.
Qua thời gian một nén nhang, bọn hắn đi vào một nơi, nơi này vẫn như cũ là hoang nguyên, tầm mắt khoáng đạt, trên mặt đất trước mặt Dương Đại chất đống từng khối đá, hiện lên hình Kim Tự Tháp.
Dương Đại nhíu mày.
Hắn mặc dù muốn hút hồn, nhưng bảo hắn đi đào mộ phần...
Loại chuyện này hắn thật không thể làm.
Ngẩng đầu ba thước có thần minh, không tốt làm loạn, đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là vấn đề quan niệm, tựa như hắn có thể giết địch, sẽ không ngược sát.
Hắn thử dùng tay đè trên đồng cỏ, nhìn có thể hấp hồn hay không, kết quả thất bại.
Hắn đứng dậy, lắc đầu nói:
- Được rồi, cứ để bọn hắn nghỉ ngơi đi, nếu lật bùn đất ra, vẫn không có biện pháp hấp hồn thì không cần quấy rầy bọn hắn thanh tĩnh? Địa phương tiếp theo nếu đều như thế, vậy nên tiến về chiến trường thì hơn.
Thương Lang ngẩn người, ánh mắt nhìn về phía hắn có biến hóa.
Trình Ngạ Quỷ cười nói:
- Dạng này rất tốt, bình thường mà nói, chỉ cần xuống mồ, hồn phách tám chín phần mười sẽ rời khỏi cơ thể, nếu đào mộ phần, không thể thiếu bị tà ma nguyền rủa.
Thương Lang nói:
- Ta trước khi đi còn chưa lấp hố, xem ra ta cũng không phải vừa mới chết, mà chết có một hai ngày, vậy đi chiến trường đi.
Một đoàn người tiếp tục chạy tới chiến trường.
Chiến tranh giữa Đại Hạ và Đại Lương liên tiếp không ngừng, quân doanh Đại Hạ cũng bị bức bách di chuyển.
Sau một tiếng, bọn người Dương Đại bắt đầu lần lượt gặp được thi thể binh lính, có binh sĩ mặc quân giáp Đại Hạ, cũng có binh sĩ mặc quân giáp Đại Lương, thậm chí có người không giống binh sĩ.
Dương Đại người gặp không từ chối, một đường hấp hồn, tới gần quân doanh, hắn liền lách qua, bọn hắn ít người, không có quân đội đến vây quét bọn hắn, nhiều nhất chính là mũi tên cảnh cáo.
Mãi cho đến ban đêm, Dương Đại hấp thu một trăm hai mươi hai hồn phách.
Số lượng của âm chúng hắn đột phá vượt qua năm trăm, đạt tới năm trăm linh sáu cái.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook