Sáng nay Lục Minh đưa cô về, Mỹ Lệ vẫy tay chào “ Vậy em về đây ” nở nụ cười tươi.

Tay nắm vào cửa xe nhưng bị một lực mạnh từ sau kéo vào khiến cánh cửa xe đóng mạnh.
Cô kinh ngạc với hành động lần này của anh, một tay đỡ lấy gáy cô anh vướn người sang ghế phụ.

Đặt lên trán cô một nụ hôn, hai gương mặt đặt sát cạnh “ Nhớ chăm sóc bản thân cẩn thận đừng có nhịn ăn ”
Cô thẫn thờ suy nghĩ " Đ…Được em nhớ rồi …vậy em về đây ” vừa dứt câu Mỹ Lệ vội vàng mở cửa phi nhanh vào trong che đi sự xấu hổ.
Bước vào thang máy cô cười tủm tỉm vui sướng “tiếp xúc thân mật không phải lần đầu nữa rồi sao mình còn xấu hổ đến như vậy? ” Lục Minh thấy dáng vẻ thẹn thùng của cô mà bật cười.
Ánh mắt hiện rõ sự hạnh phúc, Lục Minh lái xe đi ánh nắng mặt trời chiếu qua cửa kính xe làm cho lòng anh trở lên ấm áp hơn bao giờ.

Suốt chặng đường đến công ty Lục Minh không ngừng suy nghĩ, bất giác cười hạnh phúc mấy lần.
……..

Dạo gần đây Thanh Thanh phát hiện mấy tay săn ảnh theo dõi Mỹ Lệ, nhớ lần đó em ấy có buổi chụp tạp chí cùng với quay quảng cáo.

Mỹ Lệ vừa đến địa điểm chụp từ đăng xa có hai tên lấp ló bên kia.

Thanh Thanh không quá để ý nhưng sau nhiều lần cô bắt đầu để tâm đến.
nhưng ngay cả khi em ấy không có lịch trình đi với cậu chủ khách sạn kia thì lại không thấy mấy tên săn ảnh này đâu.

Những lần đi chơi để tránh lộ thi thoảng chị Thanh đi cùng lỡ có chuyện còn giúp hai người ấy chạy kịp.
Tuy nhiên giờ đây chị Thanh thấy lạ luôn nhắc cô phải cẩn thận không phải cánh săn ảnh là người của ông Lý thì….., liền thuê người đi điều tra.

Hôm nay người đó đã mang tin đến, nghe xong chị Thanh vô cùng sốc.
Chị Thanh vội vàng cầm đồ rời đi “ Chị đi đâu vậy? ” Mỹ Lệ thấy dáng vẻ gấp rút liền hỏi.
Chị chỉ cười trừ “ Chị có chút việc cần giải quyết ở công ty, em cứ nghỉ ngơi đi ”
Vừa dứt câu chị Thanh rời đi, taxi dừng trước công ty Lục Minh.

Chị Thanh bước vào đùng đùng sát khí, trợ lý An thấy vẻ mặt không dễ chịu cẩn thận hỏi “ Xin lỗi cô sếp Lục mấy hôm nay đều có cuộc họp quan trọng nên ….” Chị Thanh không quan tâm cậu trợ lý liền đẩy cửa đi vào.
Mặc kệ sự ngăn cản của trợ lý An, Lục Minh nhìn chị Thanh ra hiệu.

Trợ lý An mời tất cả mọi người trong phòng ra ngoài nhanh chóng đóng chặt cửa, chị thanh ánh mắt trừng trừng nhìn cậu ta.
Chị lại gần ném tệp ảnh được bọc trong túi giấy si măng trước mặt Lục Minh “ Cậu giải thích đi, chuyện này là sao? ” chị gằn giọng.
Lục Minh đan bàn tay vào nhau chống cằm ngước nhìn, ánh mắt cậu ta thật sự rất sắc như hàng ngàn con dao có thể phi vào người chị ngay lập tức.
“ Sao không biết phản biển ra sao à ” giọng khiêu khích chị cất ra
Cậu ta không thèm mở đống ảnh trong túi ra xem, chỉ nhìn, cậu đang có suy tính gì đâu chàng trai trẻ.

“ Sao chị biết là tôi? ” câu hỏi nửa vời, không rõ ý nghĩa cậu ta đang hỏi là gì, chị Thanh chớp mắt một lúc ….
“ Sao tôi biết còn quan trọng sao? Cậu cho người theo dõi Mỹ Lệ là có mục đích gì? ”
“ Tôi phải cho chị biết à! ” giọng nói nhấn nhá từng chữ khiến đối phương dè chừng
“ Tôi là người thân duy nhất của em ấy, tôi không được quyền biết sao? ”
Nghe đến đấy Lục Minh gật gật đầu, cậu ta tiến lại gần “ Chị chỉ cần biết tôi đang bảo vệ cô ấy là được ”
“ Này bảo vệ em ấy bằng cách này thì ….”
Lục Minh không muốn ai làm phiền, anh nhấn vào nút gọi trên máy bàn “ Đưa người đi ”
Trợ lý An phi đến như một cơn gió, không ngần ngại các chị Thanh đưa ra ngoài.

Khi ra đến cửa cậu ta nhanh chóng đóng cửa “ Thôi chị ơi! Em xin chị đừng làm sếp em câu thêm nữa ”
“ Sếp cậu …..” chưa kịp nói cậu ta đã chặn lại
“ Em biết sếp em làm gì! Nhưng em đảm bảo là đang bảo vệ cô Mỹ Lệ khỏi tên già dê kia ”
“ Già dê??? ” chị nhắc lại
Trợ Lý An nghe thấy gật đầu lia lịa “ Em xin chị giờ sếp em đang đau đầu vì họp chị sẽ không bị anh ta giày vò đâu, sẽ lôi em ra giày vò thay vì vậy để em được toàn mạnh về nhà em xin chị về trước đi ạ ” gương mặt van nài trợ lý An làm chị Thanh không nhịn được cười
“ Được được rồi tôi về ”
Trợ lý An quỳ xuống hậu tạ.

……
Reng Reng
Cầm điện thoại tên hiện là Lục An, nhấn nghe “ Anh, mọi chuyện trên đấy vẫn ổn chứ ”
“ Có chuyện gì không? ”
“ Anh với cô Mỹ Lệ sao rồi? ”
“ Sao lại hỏi vậy? ” Lục Minh thắc mắc sao đứa em lâu lâu tưng tửng tự dưng lại hỏi như vậy.
“ Anh không phải vì Mộng Điệp mà chọn Mỹ Lệ ….” Thấy bên kia điện thoại không trả lời Lục An không hỏi tiếp
“ Mỹ Lệ cô ấy là cô gái đáng thương ” Lục An nhắc nhở ảnh mình, vì cậu biết anh không phải loại người tiểu nhân làm tổn thương cô gái khác chỉ vì trả thù
“ Hồ sơ anh bảo cậu điều tra có chưa? ” Lục Minh chuyển chủ đề
“ Có rồi em đã gửi gmail, nhớ check ”
“ Được ” tắt máy Lục Minh đăm chiêu suy nghĩ
Thật sự trong tâm anh chỉ coi Mỹ Lệ là sự trả thù thôi hay sao? Trái tim anh giờ đang ra sắp đến bản thân Lục Minh cũng không rõ!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương