Hồi Sinh
-
Chương 1: Mở Đầu
Nước X.
Buổi chiều, ánh tà dương dịu nhẹ chiếu trên con đường xe cộ tấp nập. Trong chiếc xe taxi, Tử Văn lặng nhìn phong cảnh đang lùi dần về phía sau, xe chạy băng qua con đường đông đúc rồi dần dần trở nên vắng vẻ. Cho đến khi trời chập tối, hai bên đường chỉ còn hàng cây cao, phía trước hiện rõ cổng nghĩa trang xe mới dừng lại.
Tử Văn đứng trước mộ của ba mẹ, khẽ nhìn di ảnh một lúc lâu. Tai nạn xảy ra quá bất ngờ, nàng chưa kịp nhìn ba mẹ lần cuối. Vài ngày trước sư phụ cũng vừa mất, chỉ trong một tuần người thân bên cạnh đều lần lượt ra đi. Nàng vẫn chưa hết bàng hoàng trước tin dữ liên tục kéo đến, con người cứng cỏi đến mấy lúc này cũng phải bật khóc.
Tử Văn từ nhỏ bệnh tật quấn thân nhưng sau một lần có duyên gặp một vị cao nhân chữa khỏi thì gia đình đã cho nàng bái cao nhân làm thầy và được theo học ở môn phái ẩn cư sâu trong núi, một năm về thăm gia đình hai lần. Vốn dĩ đến năm nay là được xuất sư nào ngờ trở về gia đình lại nhận được tin dữ. Người thân đã mất hết, nàng chỉ cảm thấy đau khổ, trống rỗng đến tột độ. Đến ngay con quạ đang đậu trên cây kia cũng như đang cười nhạo kẻ bơ vơ không nơi để về này.
Mãi chìm đắm trong nỗi mất mát, đến tối khuya nàng mới nhìn lại di ảnh ba mẹ rồi khẽ đặt lên mộ đóa hoa trắng mới mua lúc chiều. Nàng quỳ trước mộ ba mẹ, lau đi nước mắt rồi tạm biệt ba mẹ ra về.
Đêm đen, gió lạnh cuốn theo lá cây xào xạc khiến không khí giữa nơi nghĩa trang thêm thấm người. Tài xế taxi đứng chờ từ chiều đến tối khuya lúc này đã hết kiên nhẫn nhưng nhìn thấy tâm trạng của khách không được tốt nên không tỏ ra thái độ quá lớn: “Mau mau lên xe quay về thôi” rồi nhanh tay khởi động xe chạy về thành phố.
Xe chạy trên con đường vắng, bóng tối bao trùm cả không gian tĩnh lặng. Đột nhiên đối diện có một chiếc xe lao nhanh tới, Tử Văn vẫn chưa kịp phản ứng thì “ầm” chiếc xe mất kiểm soát lệch khỏi đường chạy. Xung quanh truyền đến mùi cháy gay mũi của xăng, lửa lan ra ngày càng lớn, nàng muốn thoát khỏi chiếc xe nhưng không còn đủ sức để nhấc tay. Tầm mắt dần nặng trĩu, ý thức trở nên mơ hồ, và “ầm” chiếc xe nổ mạnh, tất cả quay về yên lặng.
“Tích… tiếp nhận thông tin ký chủ thành công.”
“Tích… tiến hành cải tạo cơ thể bắt đầu.”
Tử Văn nghe thấy âm thanh văng vẳng vang lên trong đầu, muốn mở mắt ra nhìn nhưng không thể nào nhấc lên nổi. Dường như đã kiệt sức, Tử Văn lại mất đi ý thức.
“Tích… quá trình cải tạo đã hoàn thành, thông số cơ thể hoàn mỹ.”
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Tử Văn mở mắt ngồi bật dậy ngực thở phập phồng liên tục, tâm trí nàng vẫn chưa hết bàng hoàng khi nhớ lại cảnh chiếc xe lao tới. Bình ổn xong cảm xúc Tử Văn mới đưa mắt nhìn xung quanh, đập vào mắt là không gian trắng muốt như vô tận. Khung cảnh nơi đây rất quái lạ, không có dấu hiệu của bất cứ người thứ hai nào. Nàng nói thầm: “Ta đã chết vậy đây là đâu ?”
“Tích…tích…”
Âm thanh đột ngột vang lên, Tử Văn quay đầu liên tục nhìn xung quanh hỏi: “Ai? Kẻ nào đang ở đây? Đây là đâu?”
“Hệ thống 2113 kính chào ký chủ, chào mừng ký chủ đến với phó bản hồi sinh.” Nó đã âm thầm quan sát phản ứng của ký chủ từ lúc tỉnh lại, đến bây giờ mới lên tiếng trả lời.
Tử Văn đứng dậy, nhìn lên bảng trong suốt đột nhiên xuất hiện như trong phim khoa học viễn tưởng. Mọi chuyện quá điên rồ, thế giới tương lai là gì? Còn cả cái bảng vượt qua nhận thức của nàng nữa. Tử Văn cần phải nhanh chóng làm rõ việc này, nàng đặt lại câu hỏi: “Đây là đâu? Tại sao ta đã chết rồi mà lại ở đây?”
“Đây là nơi hồi sức sau khi ký chủ vượt qua phó bản, ký chủ sau khi chết đã được trói định cùng hệ thống 2113 nên đã xuất hiện ở đây, rất mong được hợp tác cùng ký chủ”. Nói rồi bổ sung thêm: “Phó bản hồi sinh là game được phát hành bởi công ty lớn nhất Liên minh Tinh cầu, ký chủ sau khi vượt phó bản thành công và lọt vào top bản xếp hạng sẽ được công nhận trở thành công dân của Liên minh Tinh cầu và được Chủ tịch công ty đích thân nhận vào công ty.”
Lượng thông tin quá nhiều, Tử Văn phải tiêu hóa hồi lâu mới hiểu được. Đến đây là để sống lại? Nàng không muốn sống lại, dù sao người thân đã mất hết sống cũng chẳng có mục đích, vẫn nên để lại cơ hội cho người khác: “Ta không muốn tham gia trò chơi này, hãy để cơ hội lại cho người khác.”
“Không thể được, ký chủ đã trói định thành công không thể hủy bỏ.” Nó phải đảm bảo ký chủ tham gia trò chơi nếu không nó sẽ bị tiêu hủy, biến mất vĩnh viễn.
Tử Văn im lặng không nói gì, thái độ cương quyết giằng co với hệ thống.
Hệ thống bối rối, nó đã chọn lựa rất kĩ ký chủ, ký chủ có tiềm năng lớn trở thành người chiến thắng: “Tích… yêu cầu thất bại, kiểm tra được ký chủ muốn người thân sống lại. Hệ thống được phép tặng cơ hội sống lại cho người thân ký chủ nếu ký chủ đạt được vị trí số một trong bảng xếp hạng.”
Đồng tử Tử Văn co rụt lại, nàng vừa nghe thấy gì “người thân sống lại”. Quá đỗi khó tin nhưng nó đủ hấp dẫn để nàng tham gia đánh cuộc một lần. Nhưng không có gì là miễn phí nàng hiểu đạo lý này, e rằng vị trí đó là rất khó để bắt lấy. Nàng cần phải chắc chắn hệ thống không lừa gạt nàng: “Ngươi lấy gì để chứng minh giải thưởng này?”
Hệ thống ngay lập tức hiện lên một bảng khế ước ghi rất rõ điều kiện và giải thưởng đề ra: “Chỉ cần ký chủ nhấn xác nhận thì khế ước này có hiệu lực và được đảm bảo bởi pháp luật của Liên minh Tinh cầu.” Nó đã thuyết phục thành công ký chủ, nó đã tìm kiếm ký chủ rất lâu, thông số quá hoàn mỹ.
Tử Văn đọc kĩ lại rồi nhấn xác nhận, từ đây mở ra con đường chinh phục mới.
Phía trước Tử Văn hiện lên bảng thông tin cơ bản của mình. Tuổi: 23, giới tính: Nam… nam? Ngay lập tức nàng hỏi hệ thống: “Có phải thông tin giới tính bị sai hay không?”
“Không sai, bởi vì ký chủ xảy ra tai nạn khiến thân thể không còn nguyên vẹn nên hệ thống đã tiến hành cải tạo cơ thể, nhưng để đạt đến mức hoàn hảo phải chuyển đổi giới tính. Dù sao đây là tốt cho ký chủ, thông số cơ thể hoàn hảo hơn trước có thể giúp ký chủ đạt được ngôi vị số một gần hơn”. Nó bình tĩnh giải thích.
Nàng, không, bây giờ phải gọi là hắn. Tử Văn từ một cô gái sau tai nạn trở thành nam. Hắn thở dốc vì kinh ngạc nhưng nhớ đến mục đích đến đây thì dần bình tĩnh lại. Chỉ là điều kiện để đánh đổi mà thôi, hắn chấp nhận được.
Buổi chiều, ánh tà dương dịu nhẹ chiếu trên con đường xe cộ tấp nập. Trong chiếc xe taxi, Tử Văn lặng nhìn phong cảnh đang lùi dần về phía sau, xe chạy băng qua con đường đông đúc rồi dần dần trở nên vắng vẻ. Cho đến khi trời chập tối, hai bên đường chỉ còn hàng cây cao, phía trước hiện rõ cổng nghĩa trang xe mới dừng lại.
Tử Văn đứng trước mộ của ba mẹ, khẽ nhìn di ảnh một lúc lâu. Tai nạn xảy ra quá bất ngờ, nàng chưa kịp nhìn ba mẹ lần cuối. Vài ngày trước sư phụ cũng vừa mất, chỉ trong một tuần người thân bên cạnh đều lần lượt ra đi. Nàng vẫn chưa hết bàng hoàng trước tin dữ liên tục kéo đến, con người cứng cỏi đến mấy lúc này cũng phải bật khóc.
Tử Văn từ nhỏ bệnh tật quấn thân nhưng sau một lần có duyên gặp một vị cao nhân chữa khỏi thì gia đình đã cho nàng bái cao nhân làm thầy và được theo học ở môn phái ẩn cư sâu trong núi, một năm về thăm gia đình hai lần. Vốn dĩ đến năm nay là được xuất sư nào ngờ trở về gia đình lại nhận được tin dữ. Người thân đã mất hết, nàng chỉ cảm thấy đau khổ, trống rỗng đến tột độ. Đến ngay con quạ đang đậu trên cây kia cũng như đang cười nhạo kẻ bơ vơ không nơi để về này.
Mãi chìm đắm trong nỗi mất mát, đến tối khuya nàng mới nhìn lại di ảnh ba mẹ rồi khẽ đặt lên mộ đóa hoa trắng mới mua lúc chiều. Nàng quỳ trước mộ ba mẹ, lau đi nước mắt rồi tạm biệt ba mẹ ra về.
Đêm đen, gió lạnh cuốn theo lá cây xào xạc khiến không khí giữa nơi nghĩa trang thêm thấm người. Tài xế taxi đứng chờ từ chiều đến tối khuya lúc này đã hết kiên nhẫn nhưng nhìn thấy tâm trạng của khách không được tốt nên không tỏ ra thái độ quá lớn: “Mau mau lên xe quay về thôi” rồi nhanh tay khởi động xe chạy về thành phố.
Xe chạy trên con đường vắng, bóng tối bao trùm cả không gian tĩnh lặng. Đột nhiên đối diện có một chiếc xe lao nhanh tới, Tử Văn vẫn chưa kịp phản ứng thì “ầm” chiếc xe mất kiểm soát lệch khỏi đường chạy. Xung quanh truyền đến mùi cháy gay mũi của xăng, lửa lan ra ngày càng lớn, nàng muốn thoát khỏi chiếc xe nhưng không còn đủ sức để nhấc tay. Tầm mắt dần nặng trĩu, ý thức trở nên mơ hồ, và “ầm” chiếc xe nổ mạnh, tất cả quay về yên lặng.
“Tích… tiếp nhận thông tin ký chủ thành công.”
“Tích… tiến hành cải tạo cơ thể bắt đầu.”
Tử Văn nghe thấy âm thanh văng vẳng vang lên trong đầu, muốn mở mắt ra nhìn nhưng không thể nào nhấc lên nổi. Dường như đã kiệt sức, Tử Văn lại mất đi ý thức.
“Tích… quá trình cải tạo đã hoàn thành, thông số cơ thể hoàn mỹ.”
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Tử Văn mở mắt ngồi bật dậy ngực thở phập phồng liên tục, tâm trí nàng vẫn chưa hết bàng hoàng khi nhớ lại cảnh chiếc xe lao tới. Bình ổn xong cảm xúc Tử Văn mới đưa mắt nhìn xung quanh, đập vào mắt là không gian trắng muốt như vô tận. Khung cảnh nơi đây rất quái lạ, không có dấu hiệu của bất cứ người thứ hai nào. Nàng nói thầm: “Ta đã chết vậy đây là đâu ?”
“Tích…tích…”
Âm thanh đột ngột vang lên, Tử Văn quay đầu liên tục nhìn xung quanh hỏi: “Ai? Kẻ nào đang ở đây? Đây là đâu?”
“Hệ thống 2113 kính chào ký chủ, chào mừng ký chủ đến với phó bản hồi sinh.” Nó đã âm thầm quan sát phản ứng của ký chủ từ lúc tỉnh lại, đến bây giờ mới lên tiếng trả lời.
Tử Văn đứng dậy, nhìn lên bảng trong suốt đột nhiên xuất hiện như trong phim khoa học viễn tưởng. Mọi chuyện quá điên rồ, thế giới tương lai là gì? Còn cả cái bảng vượt qua nhận thức của nàng nữa. Tử Văn cần phải nhanh chóng làm rõ việc này, nàng đặt lại câu hỏi: “Đây là đâu? Tại sao ta đã chết rồi mà lại ở đây?”
“Đây là nơi hồi sức sau khi ký chủ vượt qua phó bản, ký chủ sau khi chết đã được trói định cùng hệ thống 2113 nên đã xuất hiện ở đây, rất mong được hợp tác cùng ký chủ”. Nói rồi bổ sung thêm: “Phó bản hồi sinh là game được phát hành bởi công ty lớn nhất Liên minh Tinh cầu, ký chủ sau khi vượt phó bản thành công và lọt vào top bản xếp hạng sẽ được công nhận trở thành công dân của Liên minh Tinh cầu và được Chủ tịch công ty đích thân nhận vào công ty.”
Lượng thông tin quá nhiều, Tử Văn phải tiêu hóa hồi lâu mới hiểu được. Đến đây là để sống lại? Nàng không muốn sống lại, dù sao người thân đã mất hết sống cũng chẳng có mục đích, vẫn nên để lại cơ hội cho người khác: “Ta không muốn tham gia trò chơi này, hãy để cơ hội lại cho người khác.”
“Không thể được, ký chủ đã trói định thành công không thể hủy bỏ.” Nó phải đảm bảo ký chủ tham gia trò chơi nếu không nó sẽ bị tiêu hủy, biến mất vĩnh viễn.
Tử Văn im lặng không nói gì, thái độ cương quyết giằng co với hệ thống.
Hệ thống bối rối, nó đã chọn lựa rất kĩ ký chủ, ký chủ có tiềm năng lớn trở thành người chiến thắng: “Tích… yêu cầu thất bại, kiểm tra được ký chủ muốn người thân sống lại. Hệ thống được phép tặng cơ hội sống lại cho người thân ký chủ nếu ký chủ đạt được vị trí số một trong bảng xếp hạng.”
Đồng tử Tử Văn co rụt lại, nàng vừa nghe thấy gì “người thân sống lại”. Quá đỗi khó tin nhưng nó đủ hấp dẫn để nàng tham gia đánh cuộc một lần. Nhưng không có gì là miễn phí nàng hiểu đạo lý này, e rằng vị trí đó là rất khó để bắt lấy. Nàng cần phải chắc chắn hệ thống không lừa gạt nàng: “Ngươi lấy gì để chứng minh giải thưởng này?”
Hệ thống ngay lập tức hiện lên một bảng khế ước ghi rất rõ điều kiện và giải thưởng đề ra: “Chỉ cần ký chủ nhấn xác nhận thì khế ước này có hiệu lực và được đảm bảo bởi pháp luật của Liên minh Tinh cầu.” Nó đã thuyết phục thành công ký chủ, nó đã tìm kiếm ký chủ rất lâu, thông số quá hoàn mỹ.
Tử Văn đọc kĩ lại rồi nhấn xác nhận, từ đây mở ra con đường chinh phục mới.
Phía trước Tử Văn hiện lên bảng thông tin cơ bản của mình. Tuổi: 23, giới tính: Nam… nam? Ngay lập tức nàng hỏi hệ thống: “Có phải thông tin giới tính bị sai hay không?”
“Không sai, bởi vì ký chủ xảy ra tai nạn khiến thân thể không còn nguyên vẹn nên hệ thống đã tiến hành cải tạo cơ thể, nhưng để đạt đến mức hoàn hảo phải chuyển đổi giới tính. Dù sao đây là tốt cho ký chủ, thông số cơ thể hoàn hảo hơn trước có thể giúp ký chủ đạt được ngôi vị số một gần hơn”. Nó bình tĩnh giải thích.
Nàng, không, bây giờ phải gọi là hắn. Tử Văn từ một cô gái sau tai nạn trở thành nam. Hắn thở dốc vì kinh ngạc nhưng nhớ đến mục đích đến đây thì dần bình tĩnh lại. Chỉ là điều kiện để đánh đổi mà thôi, hắn chấp nhận được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook