Hồi ký của Văn Lãm
-
Chương 3
Tiểu đồng đi trước dẫn đường, cánh cửa lộng lẫy một lần nữa mở ra trước mắt chàng. Vừa bước qua bậc cửa, Lãm đã nhìn thấy ba ngôi nhà năm gian lớn quây quần vào nhau. Phía sau mỗi ngôi năm gian đều có thêm một ngôi ba gian nhỏ. Chúng được xây liền kề, tạo thành một hình thang cân. Sân nhà như thường lệ lát gạch Bát Tràng. Sân khá rộng vì diện tích khu nhà cũng lớn. Đối diện với nhà chính là một mảnh vườn rộng chừng sáu mươi mét vuông. Trong vườn đặt mấy chục chậu mai cao tầm nửa thân người. Mai trồng trong chậu sành men vàng, họa tiết chậu tinh xảo, đắp nổi lưỡng long chầu nguyệt tinh vi. Các chậu hoa lại còn được đặt trên bệ, các bệ đều xây bằng gạch nung. Bệ có hình chóp cụt, bốn mặt là hình thang cân. Trên mỗi mặt đều trang trí một tấm phù điêu hoa mai.
Những chậu mai đặt trên bệ quả thật là tuyệt tác của uốn nắn và tạo hình. Dáng mai uốn lượn quanh co như dây thừng. Cành lá vươn rộng, chia thành nhiều tầng tuyệt mĩ. Các tầng mai thu nhỏ dần, đến cuối cùng chỉ còn lại một đỉnh mai bé xíu, uốn lượn thon thả chĩa thẳng lên trời. Trên các tầng mai, hoa vàng rực rỡ nở chi chít nặng trĩu.
Mai ở đây không có lá, chỉ có mỗi hoa. Hoa đặc biệt rất to, đường kính cũng phải hơn ba lóng tay chứ chẳng ít. Cánh hoa rất mềm và đầy đặn, xếp lớp lên nhau đến cả trăm cánh. Hoa bám trên cây dày đặc đến mức kín khắp các cành. Cả khoảnh sân rộng lớn bị sắc vàng chói lọi của hoa mai bao phủ.
Trong vườn không chỉ có mai được trồng trong chậu. Dọc theo mép vườn và khoảnh sân cụt cuối nhà đều trồng hàng trăm cội mai lớn. Mai trồng bên ngoài không có dáng vẻ tuyệt mĩ như mai trong chậu. Chúng cao hơn hai mét, cành lá phát triển tự nhiên sà xuống khu vườn. Hoa của số mai ấy cũng không to và nhiều cánh như mai trong chậu. Hoa của chúng chỉ to hơn hai lóng tay một chút, cánh nhiều hơn mai thông thường nhưng chỉ rơi vào khoảng hai mươi mấy cánh một hoa. Cũng như mai trồng trong chậu, hoa của chúng bám đầy trên cành, bung nở rực rỡ. Cánh mai rụng đầy xuống sân tạo thành một tấm thảm vàng mềm mượt. Thi thoảng lại bị gió cuốn phất lên, lả lướt bay múa, khung cảnh thi vị.
Lãm lại lướt nhìn những góc hẹp của khu vườn. Tại những nơi ấy, luôn luôn đặt sẵn ba đến bốn chum vại lớn chứa đầy nước. Trên miệng vại gác ngang một gáo nước cán dài. Đuôi cán làm bằng tre đã được chuốt kĩ, thon thả thanh mảnh.
Lãm đoán, hẳn là mấy chum nước ấy được dùng để tưới cây. Chúng được bố trí khá hợp lí, cứ cách một khoảng vườn tầm mười mét lại có vài chum nước. Chắc do khu vườn quá lớn và họ không thể tưới hết chúng trong một lần. Vì vậy họ đã bố trí nhiều chum nước để tiện đi lại lấy nước khi cần.
Tiểu đồng thấy Lãm cứ dừng trước cửa mê mãi ngắm nhìn vườn mai thì cũng nán lại một chút và nhẹ nói.
- Đây là mai do Vương chăm sóc đấy ạ. Chúng không phải là mai thông thường mà là mai hình thành từ sức mạnh của Vương. Chúng có thể nở quanh năm suốt tháng, không cần chờ gió bấc. Vương yêu thương chúng lắm, ngài dành rất nhiều tâm tư cho khu vườn này. Tất cả mai ở đây đều do một tay ngài tưới tắm, không cho phép ai động tay vào.
- Thế hả?
Lãm có chút sững người.
Chàng không nghĩ khu vườn lớn như thế, với những chậu mai được uốn nắn công phu lại do một tay Mai Lang Vương chăm sóc. Ngài ấy có vẻ là người thanh dật, vui thú điền viên, không phải người nặng về bề ngoài và vật chất. Lãm đưa mắt khắp khu nhà, những tòa kiến trúc đang say ngủ dưới nắng sớm trông thật trầm lặng. Có lẽ chàng đã hiểu được Mai Vương một chút. Có lẽ chàng đã hiểu vì sao vương phủ của ngài lại khiêm tốn như vậy.
Giữa lúc Lãm lặng người ngắm khung cảnh thì bên phía nhà phải đột nhiên có tiếng người cất gọi. Giọng người đó rất quen, chất giọng dí dỏm đó đích thị là của Lê Tuân, đồng nghiệp cũ của chàng. Lãm dời mắt về phía đó, liền thấy trước sân nhà phải bày sẵn hàng tá giường tre. Những chiếc giường tre được bố trí thành hàng, hệt như những dãy bàn trong lớp học. Hàng giường này cách hàng giường kia năm bước chân, mỗi hàng bày ba chiếc giường liên tiếp. Trên sân lúc này có đến mười hàng giường như vậy.
Giữa hai chiếc giường song song đặt một chiếc bàn vuông làm bằng tre. Trên bàn bày tráp trầu và trà bánh. Trên giường xếp sẵn hai cái gối trái dựa, đủ cho hai người ngồi. Bấy giờ, mười hàng giường đều đã kín chỗ cả. Khắp sân nhà phải toàn là công chức ứng tuyển vào phủ Mai Vương.
Lê Tuân ngồi trên chiếc giường đầu tiên ở hàng giường thứ nhất tính từ cửa vào. Nhác thấy Lãm, chàng ta lập tức cất gọi và đưa tay ra hiệu. Lãm hướng về phía chàng ta, Lê Tuân liền chấp tay vái chào. Lãm lễ độ chấp tay chào Lê Tuân rồi chào tất cả các công chức khác. Họ cũng thực hiện động tác chào tương tự với chàng.
Vì giường tre đã kín chỗ, Lãm lại là số lẻ nên tiểu đồng không chuẩn bị thêm giường. Bù lại, nó bố trí cho Lãm một chiếc ghế thái sư bằng gỗ trắc, trên lưng tựa khảm một bức tranh mai hạc bằng xà cừ. Trên ghế của Lãm theo lệ cũng đặt một chiếc gối trái dựa. Lê Tuân và Lãm thì có vẻ quen biết nhau nên tiểu đồng an bài ghế của chàng bên cạnh giường của Lê Tuân.
Những chậu mai đặt trên bệ quả thật là tuyệt tác của uốn nắn và tạo hình. Dáng mai uốn lượn quanh co như dây thừng. Cành lá vươn rộng, chia thành nhiều tầng tuyệt mĩ. Các tầng mai thu nhỏ dần, đến cuối cùng chỉ còn lại một đỉnh mai bé xíu, uốn lượn thon thả chĩa thẳng lên trời. Trên các tầng mai, hoa vàng rực rỡ nở chi chít nặng trĩu.
Mai ở đây không có lá, chỉ có mỗi hoa. Hoa đặc biệt rất to, đường kính cũng phải hơn ba lóng tay chứ chẳng ít. Cánh hoa rất mềm và đầy đặn, xếp lớp lên nhau đến cả trăm cánh. Hoa bám trên cây dày đặc đến mức kín khắp các cành. Cả khoảnh sân rộng lớn bị sắc vàng chói lọi của hoa mai bao phủ.
Trong vườn không chỉ có mai được trồng trong chậu. Dọc theo mép vườn và khoảnh sân cụt cuối nhà đều trồng hàng trăm cội mai lớn. Mai trồng bên ngoài không có dáng vẻ tuyệt mĩ như mai trong chậu. Chúng cao hơn hai mét, cành lá phát triển tự nhiên sà xuống khu vườn. Hoa của số mai ấy cũng không to và nhiều cánh như mai trong chậu. Hoa của chúng chỉ to hơn hai lóng tay một chút, cánh nhiều hơn mai thông thường nhưng chỉ rơi vào khoảng hai mươi mấy cánh một hoa. Cũng như mai trồng trong chậu, hoa của chúng bám đầy trên cành, bung nở rực rỡ. Cánh mai rụng đầy xuống sân tạo thành một tấm thảm vàng mềm mượt. Thi thoảng lại bị gió cuốn phất lên, lả lướt bay múa, khung cảnh thi vị.
Lãm lại lướt nhìn những góc hẹp của khu vườn. Tại những nơi ấy, luôn luôn đặt sẵn ba đến bốn chum vại lớn chứa đầy nước. Trên miệng vại gác ngang một gáo nước cán dài. Đuôi cán làm bằng tre đã được chuốt kĩ, thon thả thanh mảnh.
Lãm đoán, hẳn là mấy chum nước ấy được dùng để tưới cây. Chúng được bố trí khá hợp lí, cứ cách một khoảng vườn tầm mười mét lại có vài chum nước. Chắc do khu vườn quá lớn và họ không thể tưới hết chúng trong một lần. Vì vậy họ đã bố trí nhiều chum nước để tiện đi lại lấy nước khi cần.
Tiểu đồng thấy Lãm cứ dừng trước cửa mê mãi ngắm nhìn vườn mai thì cũng nán lại một chút và nhẹ nói.
- Đây là mai do Vương chăm sóc đấy ạ. Chúng không phải là mai thông thường mà là mai hình thành từ sức mạnh của Vương. Chúng có thể nở quanh năm suốt tháng, không cần chờ gió bấc. Vương yêu thương chúng lắm, ngài dành rất nhiều tâm tư cho khu vườn này. Tất cả mai ở đây đều do một tay ngài tưới tắm, không cho phép ai động tay vào.
- Thế hả?
Lãm có chút sững người.
Chàng không nghĩ khu vườn lớn như thế, với những chậu mai được uốn nắn công phu lại do một tay Mai Lang Vương chăm sóc. Ngài ấy có vẻ là người thanh dật, vui thú điền viên, không phải người nặng về bề ngoài và vật chất. Lãm đưa mắt khắp khu nhà, những tòa kiến trúc đang say ngủ dưới nắng sớm trông thật trầm lặng. Có lẽ chàng đã hiểu được Mai Vương một chút. Có lẽ chàng đã hiểu vì sao vương phủ của ngài lại khiêm tốn như vậy.
Giữa lúc Lãm lặng người ngắm khung cảnh thì bên phía nhà phải đột nhiên có tiếng người cất gọi. Giọng người đó rất quen, chất giọng dí dỏm đó đích thị là của Lê Tuân, đồng nghiệp cũ của chàng. Lãm dời mắt về phía đó, liền thấy trước sân nhà phải bày sẵn hàng tá giường tre. Những chiếc giường tre được bố trí thành hàng, hệt như những dãy bàn trong lớp học. Hàng giường này cách hàng giường kia năm bước chân, mỗi hàng bày ba chiếc giường liên tiếp. Trên sân lúc này có đến mười hàng giường như vậy.
Giữa hai chiếc giường song song đặt một chiếc bàn vuông làm bằng tre. Trên bàn bày tráp trầu và trà bánh. Trên giường xếp sẵn hai cái gối trái dựa, đủ cho hai người ngồi. Bấy giờ, mười hàng giường đều đã kín chỗ cả. Khắp sân nhà phải toàn là công chức ứng tuyển vào phủ Mai Vương.
Lê Tuân ngồi trên chiếc giường đầu tiên ở hàng giường thứ nhất tính từ cửa vào. Nhác thấy Lãm, chàng ta lập tức cất gọi và đưa tay ra hiệu. Lãm hướng về phía chàng ta, Lê Tuân liền chấp tay vái chào. Lãm lễ độ chấp tay chào Lê Tuân rồi chào tất cả các công chức khác. Họ cũng thực hiện động tác chào tương tự với chàng.
Vì giường tre đã kín chỗ, Lãm lại là số lẻ nên tiểu đồng không chuẩn bị thêm giường. Bù lại, nó bố trí cho Lãm một chiếc ghế thái sư bằng gỗ trắc, trên lưng tựa khảm một bức tranh mai hạc bằng xà cừ. Trên ghế của Lãm theo lệ cũng đặt một chiếc gối trái dựa. Lê Tuân và Lãm thì có vẻ quen biết nhau nên tiểu đồng an bài ghế của chàng bên cạnh giường của Lê Tuân.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook