[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em
-
Quyển 2 - Chương 144: Gặp lại nhỏ mai
Những ngày tết trôi qua 1 cách êm đềm, phải nói rằng là rất nhàm chán. Tôi chẳng hề gặp em trong suốt thời gian đó, vì những lí do riêng. Rủ bửa đầu em nói mùng 1 phải về thăm ông bà. Rủ bữa 2 em nói về quê chưa lên. Rủ bữa 3 em la đang đi chúc tết cùng ba mẹ. Vậy dẹp khỏi rủ =]]
Thôi thì đành chịu số phận lẻ loi trong mùa tết năm nay vậy, ai cũng có gia đình để quay quần cơ mà. Nhờ vậy mà thời gian tôi ở nhà nhiều hơn, rảnh rỗi hơn để quan tâm đến ba mẹ, để biết là ba đã có nhiều sợi tóc bạc hơn, để biết rằng mẹ đã có nhiều nếp nhăn hơn trên khuôn mặt.
Thời gian qua tôi vô tâm quá, tôi chỉ biết có việc ăn học, quán xá và em... tôi chẳng dành được nhiều thời gian cho gia đình của mình. May mắn mà còn nhỏ Thy với MNgọc chăm sóc cho ba mẹ, chứ không thì tôi cũng không biết phải làm sao nữa, khi mà anh chị hai đến bây giờ vẫn chưa về nhà nữa. Ổng bả đi chắc hết tết mới về lận mà.
Hết tết, tôi lại trở về với cuộc sống thường nhật hằng ngày, vẫn bộn bề giữa học tập, công việc và chuyện tình cảm. Năm nay là năm cuối cấp nên bài vở quá nhiều, cho nên việc quán xá tôi giao lại cho a2 quản lí giúp. May mà ổng về khi vừa hết mùng, nhờ vậy mà tôi đẩy lại hết công việc của mấy quán cho ổng làm. Tôi cũng kêu nhỏ MNgọc nghỉ làm ở quán mà lo cho việc học, chứ nhỏ mà làm ở quán suốt thì chẳng còn bao nhiêu thời gian nửa trong ngày.
Còn về phần em, tôi chẳng hỏi em về chuyện đêm giao thừa, cũng chẳng trách móc gì em vì đã không giành thời gian cho tôi lúc tết. Tôi tin tưởng em, khi yêu nhau chúng ta nên dành hết niềm tin cho đối phương mà:)) chuyện quá khứ thì ta cứ cho qua, đừng nhắc lại vì nó có thể là một lưỡi dao cứa vào tim ta những vết cắt dài và sâu đấy.
Tôi vẫn bình thường đối với em, vẫn yêu thương như lúc ban đầu, và không nhắc gì đến những chuyện đã qua. Nếu yêu nhau thật lòng thì người ta sẽ tự thú nhận cũng như kể hết mọi chuyện cho ta nghe mà thôi, nếu không thì... cho qua đi:)))
_Anh này, em xin lỗi anh nha -em níu tay tôi lúc ra về.
_Sao thế em?
_Thì lúc tết em đã không đi chơi với anh... -em cuối đầu nói lí nhí.
_Hì không sao đâu, tết không đi được thì giờ mình đi há -tôi cười nói.
_Dạ vậy tối nay mình đi xem phim nha anh.
_Oke em, anh đến rước em nhé.
_Dạ.
Xem như sau cơn mưa trời lại sáng, tôi chẳng bận tâm gì nữa. Giờ thì về nhà để chuẩn bị cho việc tối đi chơi với em nữa.
Đôi lúc có nhiều chuyện ta không lường trước được... và nó lại xảy ra trong 1 năm kỵ tuổi. Có vẻ năm nay không may mắn hơn như tôi đã nghĩ đâu nhỉ, chỉ mới bắt đầu 1 năm mới thôi mà.
Tối đi chơi cùng em khá là vui vẻ, tôi nắm tay em cùng nhau sánh bước trên cung đường đầy đèn và hoa. Cùng dừng chân nơi bờ hồ, ngắm nhìn từng cột nước đầy màu sắc trong ánh đèn được phun lên cao, em thích thú lắm. Em cứ nhảy cẫng lên đập vào vai tôi, rồi lại chỉ tay về phía các cột nước đang thay đổi hình dáng, cứ như là lần đầu mới thấy chúng vậy @@
Rời bờ hồ, hai đứa di chuyển đếm rạp chiếu phim. Em thì nhát gan mà thích xem phim ma, mua 2 vé đoạt hồn về coi. Vào rạp xem phim mà em cứ nhắm mắt nhìn hài lắm, còn lúc nào ma xuất hiện là em khóc hét cả lên, tay cấu chặt lấy tay tôi. Hậu quả là tay tôi chi chít đầy vết móng tay của em luôn vậy, rất đều và đẹp:))
_Hức lần sao không dám xem nữa đâu-em lấy tay quẹt nước mắt nói.
_Cho chừa, ai mượn bon chen chi haha -tôi cười.
_Anh này, tại nghe người ta đồn phim này hay chứ bộ -em phụng phịu
_Ai mượn ham vui chi la.
_Hức.
_Thôi đi ăn kem đi, đừng khóc nữa mặt mũi tèm lem rồi kìa -tôi trêu em.
_Hứ anh này -em đánh yêu tôi, không biết phải đánh yêu không mà đau vler luôn vậy.
Dắt em đi ra nơi bờ hồ ăn kem, xem như đổi gió, xoa dịu đi nỗi sợ hãi trong em vậy. Hình như đa số con gái đứa nào cũng sợ ma hết, nhưng lại thích coi phim kinh dị, chẳng hiểu sao nữa @@
Méo được ăn kem 1 cách ngon lành, ly kem vừa được đem ra bàn thì...
_A anh N -nhỏ Mai chẳng hiểu từ đâu chạy ra ôm lấy tay tôi lắc lắc nữa chứ.
_Ơ... -tôi đứng cmn hình trước con này luôn vậy.
_Ai đây anh -nhỏ Mai nhìn sang em rồi hỏi
_À đây là Thư, là bạn gái của anh -tôi nhìn em mỉm cười. -còn đây là Mai, hôm trước tụi anh có giúp nhỏ 1 việc.
_Chào em -em cười chào nhỏ Mai, trong khi nhỏ Mai mặt lại hầm hầm, chẳng hiểu tại sao lại như vậy nữa.
_Anh có bạn gái rồi à, vậy em là gì của anh? -nhỏ Mai nói
_Hả? -tôi đứng cmn hình lần 2 với con nhỏ đó luôn vậy, nó nói điên khùng gì thế kia. Em cũng ngạc nhiên không kém, mắt tròn xoe nhìn nhỏ chăm chăm.
_Em nói gì thế? -tôi hỏi
_Em hỏi anh em là gì của anh? -nhỏ vẫn bình tĩnh hỏi.
_Ơ đệch tôi và cô mới gặp nhau có 1 lần thì cô dính dáng gì tới cuộc đời của tôi chứ -tôi hỏi
_Chứ không phải đêm đó anh ngủ với em sao?
_Hả? Cô lại bị ảo tưởng rồi đó. Tôi mang cô về chứ chẳng hề đụng chạm tới cô nhé! Do you understand?
_Tôi không tin, anh gạt tôi -nhỏ lại nói với giọng điệu đó.
_Hừ không tin tùy cô, cần tôi kêu 2 nhỏ kia ra đối chất không -tôi cười khẩy, định gài tôi à, đâu có dễ như vậy.
_Ơ... -có vẻ như nhỏ quên mất sự hiện diện của nhỏ Thy với MNgọc lúc đó rồi thì phải, giờ thì câm họng chẳng nói gì nữa.
_Hết đường nói rồi chứ gì? Tôi không biết cô nói như vậy nhầm mục đích gì, nhưng tôi hi vọng cô đừng bao giờ làm phiền đến chúng tôi 1 lần nào nữa, oke -tôi gằn giọng
Nhỏ Mai khẽ cười nhạt, rồi quay lưng lại
_Thú vị đấy! Nhưng tôi sẽ còn làm phiền anh dài dài -nhỏ Mai nói rồi bước đi.
_Điên khùng -tôi buộc miệng nói ra, đúng là khi không lại xuất hiện nhỏ này ra nói chuyện tào lao gì đâu không, điên người thật.
_Vậy là sao? -em nhẹ nhàng hỏi
_Ơ thì vầy... -tôi kể lại chuyện đó cho em.
_Chỉ thế thôi à -em bậm môi ra chiều suy nghĩ, nhìn em đâm chiêu lắm.
_Đúng vậy -tôi thở dài.
_Được rồi, em tạm tin, nhưng anh vẫn còn án treo vì dây dưa với người con gái khác đấy -em lạnh lùng nói.
_Ơ...
_Về thôi.
Thế là tôi lũi thũi theo em về, chán thiệt tự dưng lại rước họa vào thân hà, biết thế méo làm người tốt hic. Thế là lại kết thúc 1 ngày với chuyện tào lao xảy ra, đến nản luôn vậy.
Thôi thì đành chịu số phận lẻ loi trong mùa tết năm nay vậy, ai cũng có gia đình để quay quần cơ mà. Nhờ vậy mà thời gian tôi ở nhà nhiều hơn, rảnh rỗi hơn để quan tâm đến ba mẹ, để biết là ba đã có nhiều sợi tóc bạc hơn, để biết rằng mẹ đã có nhiều nếp nhăn hơn trên khuôn mặt.
Thời gian qua tôi vô tâm quá, tôi chỉ biết có việc ăn học, quán xá và em... tôi chẳng dành được nhiều thời gian cho gia đình của mình. May mắn mà còn nhỏ Thy với MNgọc chăm sóc cho ba mẹ, chứ không thì tôi cũng không biết phải làm sao nữa, khi mà anh chị hai đến bây giờ vẫn chưa về nhà nữa. Ổng bả đi chắc hết tết mới về lận mà.
Hết tết, tôi lại trở về với cuộc sống thường nhật hằng ngày, vẫn bộn bề giữa học tập, công việc và chuyện tình cảm. Năm nay là năm cuối cấp nên bài vở quá nhiều, cho nên việc quán xá tôi giao lại cho a2 quản lí giúp. May mà ổng về khi vừa hết mùng, nhờ vậy mà tôi đẩy lại hết công việc của mấy quán cho ổng làm. Tôi cũng kêu nhỏ MNgọc nghỉ làm ở quán mà lo cho việc học, chứ nhỏ mà làm ở quán suốt thì chẳng còn bao nhiêu thời gian nửa trong ngày.
Còn về phần em, tôi chẳng hỏi em về chuyện đêm giao thừa, cũng chẳng trách móc gì em vì đã không giành thời gian cho tôi lúc tết. Tôi tin tưởng em, khi yêu nhau chúng ta nên dành hết niềm tin cho đối phương mà:)) chuyện quá khứ thì ta cứ cho qua, đừng nhắc lại vì nó có thể là một lưỡi dao cứa vào tim ta những vết cắt dài và sâu đấy.
Tôi vẫn bình thường đối với em, vẫn yêu thương như lúc ban đầu, và không nhắc gì đến những chuyện đã qua. Nếu yêu nhau thật lòng thì người ta sẽ tự thú nhận cũng như kể hết mọi chuyện cho ta nghe mà thôi, nếu không thì... cho qua đi:)))
_Anh này, em xin lỗi anh nha -em níu tay tôi lúc ra về.
_Sao thế em?
_Thì lúc tết em đã không đi chơi với anh... -em cuối đầu nói lí nhí.
_Hì không sao đâu, tết không đi được thì giờ mình đi há -tôi cười nói.
_Dạ vậy tối nay mình đi xem phim nha anh.
_Oke em, anh đến rước em nhé.
_Dạ.
Xem như sau cơn mưa trời lại sáng, tôi chẳng bận tâm gì nữa. Giờ thì về nhà để chuẩn bị cho việc tối đi chơi với em nữa.
Đôi lúc có nhiều chuyện ta không lường trước được... và nó lại xảy ra trong 1 năm kỵ tuổi. Có vẻ năm nay không may mắn hơn như tôi đã nghĩ đâu nhỉ, chỉ mới bắt đầu 1 năm mới thôi mà.
Tối đi chơi cùng em khá là vui vẻ, tôi nắm tay em cùng nhau sánh bước trên cung đường đầy đèn và hoa. Cùng dừng chân nơi bờ hồ, ngắm nhìn từng cột nước đầy màu sắc trong ánh đèn được phun lên cao, em thích thú lắm. Em cứ nhảy cẫng lên đập vào vai tôi, rồi lại chỉ tay về phía các cột nước đang thay đổi hình dáng, cứ như là lần đầu mới thấy chúng vậy @@
Rời bờ hồ, hai đứa di chuyển đếm rạp chiếu phim. Em thì nhát gan mà thích xem phim ma, mua 2 vé đoạt hồn về coi. Vào rạp xem phim mà em cứ nhắm mắt nhìn hài lắm, còn lúc nào ma xuất hiện là em khóc hét cả lên, tay cấu chặt lấy tay tôi. Hậu quả là tay tôi chi chít đầy vết móng tay của em luôn vậy, rất đều và đẹp:))
_Hức lần sao không dám xem nữa đâu-em lấy tay quẹt nước mắt nói.
_Cho chừa, ai mượn bon chen chi haha -tôi cười.
_Anh này, tại nghe người ta đồn phim này hay chứ bộ -em phụng phịu
_Ai mượn ham vui chi la.
_Hức.
_Thôi đi ăn kem đi, đừng khóc nữa mặt mũi tèm lem rồi kìa -tôi trêu em.
_Hứ anh này -em đánh yêu tôi, không biết phải đánh yêu không mà đau vler luôn vậy.
Dắt em đi ra nơi bờ hồ ăn kem, xem như đổi gió, xoa dịu đi nỗi sợ hãi trong em vậy. Hình như đa số con gái đứa nào cũng sợ ma hết, nhưng lại thích coi phim kinh dị, chẳng hiểu sao nữa @@
Méo được ăn kem 1 cách ngon lành, ly kem vừa được đem ra bàn thì...
_A anh N -nhỏ Mai chẳng hiểu từ đâu chạy ra ôm lấy tay tôi lắc lắc nữa chứ.
_Ơ... -tôi đứng cmn hình trước con này luôn vậy.
_Ai đây anh -nhỏ Mai nhìn sang em rồi hỏi
_À đây là Thư, là bạn gái của anh -tôi nhìn em mỉm cười. -còn đây là Mai, hôm trước tụi anh có giúp nhỏ 1 việc.
_Chào em -em cười chào nhỏ Mai, trong khi nhỏ Mai mặt lại hầm hầm, chẳng hiểu tại sao lại như vậy nữa.
_Anh có bạn gái rồi à, vậy em là gì của anh? -nhỏ Mai nói
_Hả? -tôi đứng cmn hình lần 2 với con nhỏ đó luôn vậy, nó nói điên khùng gì thế kia. Em cũng ngạc nhiên không kém, mắt tròn xoe nhìn nhỏ chăm chăm.
_Em nói gì thế? -tôi hỏi
_Em hỏi anh em là gì của anh? -nhỏ vẫn bình tĩnh hỏi.
_Ơ đệch tôi và cô mới gặp nhau có 1 lần thì cô dính dáng gì tới cuộc đời của tôi chứ -tôi hỏi
_Chứ không phải đêm đó anh ngủ với em sao?
_Hả? Cô lại bị ảo tưởng rồi đó. Tôi mang cô về chứ chẳng hề đụng chạm tới cô nhé! Do you understand?
_Tôi không tin, anh gạt tôi -nhỏ lại nói với giọng điệu đó.
_Hừ không tin tùy cô, cần tôi kêu 2 nhỏ kia ra đối chất không -tôi cười khẩy, định gài tôi à, đâu có dễ như vậy.
_Ơ... -có vẻ như nhỏ quên mất sự hiện diện của nhỏ Thy với MNgọc lúc đó rồi thì phải, giờ thì câm họng chẳng nói gì nữa.
_Hết đường nói rồi chứ gì? Tôi không biết cô nói như vậy nhầm mục đích gì, nhưng tôi hi vọng cô đừng bao giờ làm phiền đến chúng tôi 1 lần nào nữa, oke -tôi gằn giọng
Nhỏ Mai khẽ cười nhạt, rồi quay lưng lại
_Thú vị đấy! Nhưng tôi sẽ còn làm phiền anh dài dài -nhỏ Mai nói rồi bước đi.
_Điên khùng -tôi buộc miệng nói ra, đúng là khi không lại xuất hiện nhỏ này ra nói chuyện tào lao gì đâu không, điên người thật.
_Vậy là sao? -em nhẹ nhàng hỏi
_Ơ thì vầy... -tôi kể lại chuyện đó cho em.
_Chỉ thế thôi à -em bậm môi ra chiều suy nghĩ, nhìn em đâm chiêu lắm.
_Đúng vậy -tôi thở dài.
_Được rồi, em tạm tin, nhưng anh vẫn còn án treo vì dây dưa với người con gái khác đấy -em lạnh lùng nói.
_Ơ...
_Về thôi.
Thế là tôi lũi thũi theo em về, chán thiệt tự dưng lại rước họa vào thân hà, biết thế méo làm người tốt hic. Thế là lại kết thúc 1 ngày với chuyện tào lao xảy ra, đến nản luôn vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook