Học Viện O Đức
Chương 33


Tinh ranh O nghe lời lạnh lùng O đi thật xa lại sợ anh họ A không tìm mình, lại càng sợ anh họ A không tìm được mình.

Thế nên đi một bước lùi hai bước, vốn đi ra ngoài lại lạc đường trong khu chung cư.
Anh họ A chạy tới đường ngoài tìm mấy cây số vẫn không tìm thấy tinh ranh O, vừa vội vừa tức gọi điện đến đường dây nóng trợ giúp là lạnh lùng O.
Lạnh lùng O thản nhiên nói: “Tìm không thấy thì về, tiền lẫn điện thoại cậu ta đều không mang.

Chính là một bé O lẻ loi ngủ đầu đường, không chừng sẽ bị ngoại quốc A mang về nhà.

Lừa lên giường, mười tháng sau sinh được một cục cưng lai.”
Anh họ A nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi: “Em ấy sẽ không.”
Lạnh lùng O cười lạnh, nói: “Lúc trước chính anh nói với cậu ta thế này, tui chỉ lặp lại à nha.”
Anh họ A không lên tiếng nhưng lạnh lùng O tiếp tục: “Anh biết tính tình cậu ta như thế còn bị cậu ta khích bác xé tranh.

Hai học sinh tiểu học không hợp nói chuyện yêu đương đâu, anh tìm người dịu dàng hiểu chuyện, cậu ta tìm người bình tĩnh đáng tin.


Hai người buông tha cho nhau đi thôi!”
Anh họ A đứng trên đường nhìn đám người đi tới đi lui nhưng không thấy bóng dáng tinh ranh O, vừa sốt ruột vừa khổ sở: “Tôi không nỡ.”
Lạnh lùng O kéo trung khuyển A đứng dậy, nhanh chóng chào hỏi những người khác rồi ra ngoài, nói: “Có lời này của anh là được, tụi tui giúp anh tìm.”
Thêm sáu người giúp đỡ, bán kính tìm người mở rộng ra mười ki lô mét đến khu chung cư nhưng vẫn không tìm thấy.

Trời tối, anh họ A lo đến mức muốn xông vào đồn cảnh sát báo có O bị lạc nhưng trung khuyển A đã ngăn lại.
Bá đạo A để người đẹp O ngồi lên đùi mình, nói: “Tôi vừa đặt một công ty vệ sĩ.

Họ phái 200 người lục soát khắp thành phố, thêm 2.000 máy bay không người lái, cậu ta có cánh cũng không thể thoát.”
Trung khuyển A lau mồ hôi cho lạnh lùng O, nói: “Hay anh nghĩ kỹ lại đi, mỗi lần hai người giận dỗi, cậu ta sẽ chạy đi đâu.”
Cặn bã A thoáng nhìn oán phụ O, mang theo mong đợi nói: “Nói không chừng cậu ta sẽ trở lại với anh sau đêm nay?”
Anh họ A đột nhiên xoay người chạy về phía biệt thự, vừa chạy vừa nhớ lại mỗi lần tinh ranh O dỗi bỏ chạy, chưa đầy một tiếng cậu sẽ quay lại, bĩu môi nói: “Nếu anh không dỗ em thì tự em dỗ em, hừ!”
Tinh ranh O lạc trong khu chung cư vài giờ, cuối cùng tìm thấy ban công đầy hoa hồng.


Khi đi vào thang máy vẫn mắng anh họ A là đồ ngốc, nếu mình không mang theo điện thoại và ví tiền thì đã không quay lại tìm anh.
Tinh ranh O gõ cửa, lúc đầu nhẹ nhàng, sau lớn tiếng, cuối cùng dùng chân đá một lúc lâu vẫn không có ai mở.

Cậu tưởng ba A, ba O bỏ mình đi ăn, đi hát, xem phim nên tủi thân ném vali rồi ngồi bẹp trước cửa.
Đây là cảnh anh họ A nhìn thấy khi vội vã quay về, tinh ranh O đang cuộn tròn ngồi trên va li, vùi đầu vào gối khẽ khóc nức nở.

Nghe tiếng bước chân, cậu ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hồng không khác năm đó là bao, nói: ” Nếu anh không dỗ em thì tự em dỗ em, hừ!”
Anh họ A chạy tới bế cậu lên, vừa mở cửa liền ôm tinh ranh O chạy vào phòng ngủ.

Tinh ranh O khóc tới nỗi không còn sức bị anh họ A đè lên giường cũng không đẩy nổi anh.

e b o o k t r u y e n.

v n
Hai A và ba O từ từ quay về thấy chiếc vali cô đơn ở cửa, trung khuyển A kéo chiếc vali vào phòng khách rồi quay lại, đóng cửa xong, nói: “Đi thôi, đi ăn và xem phim nào.”
Oán phụ O phát hiện thiếu cặn bã A, cau mày nói với lạnh lùng O: “Đừng nói cậu cũng dạy anh ta thủ đoạn này nhé?”
Lạnh lùng O mờ mịt phất tay nhìn thấy oán phụ O biến sắc sau khi nhận được một cuộc gọi từ số lạ.
“Anh ta bị xe đụng.” Oán phụ O chạy ra ngoài với khuôn mặt tái mét, ngất xỉu ngay khi vừa đến thang máy.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương