Học Tỷ Của Ta Biết Ma Pháp
-
Chương 4: Cô Britney mời
Trần Lạc là giáo viên dạy toán, trên thế giới này, không có người so với hắn rõ ràng hơn, đến cùng toán học là như thế nào.
Đây là một ngành học vĩ đại vĩnh viễn không có điểm kết thúc, người biết cộng từ một đến một trăm có rất nhiều, nhưng Gauss chỉ có một người duy nhất.
Quả thật, lấy trình độ toán học của thế giới này, Trần Lạc chỉ cần ném ra ngoài một ít lý luận toán học tiên tiến thì có thể tuỳ tiện trở thành nhà toán học vĩ đại trong mắt thế nhân, nhưng đối với một người bình thường tới nói, trở thành một Ma Pháp sư có lực hấp dẫn không phải trở thành một nhà toán học có thể so sánh được?
Huống hồ, bây giờ hắn còn không rõ ràng tình huống trên người mình, nào còn tâm tư đi làm nhà toán học nữa chứ?
Không nhận được câu trả lời mình muốn, đôi lông mày xinh đẹp của Britney nhíu lại, nàng nhìn về phía Trần Lạc nói: "Blair, theo cô được biết, em cũng không có thiên phú gì về ma pháp hết, đến bây giờ còn không thể phóng ra một ma pháp đơn giản. Em hẳn phải biết, trên thế giới này, cũng không phải tất cả mọi người có thể trở thành Ma Pháp sư, Thần Minh cũng không ban cho bọn họ thiên phú học tập ma pháp."
Blair là củi mục về ma pháp, việc này hiển nhiên mọi người đều biết, Trần Lạc nhẹ nhàng gật đầu, đáp lại: "Em biết."
Một lần nữa, trên mặt Britney lộ ra nụ cười tươi rói, nàng nói tiếp: "Vậy em cũng hẳn biết, coi như em không thể trở thành một Ma Pháp sư vĩ đại, y nguyên có thể trở thành một học giả được người người tôn kính, nhà toán học không cần thiên phú về ma pháp, trên toán học em rất có thiên phú đấy, đây là nữ thần Trí Tuệ ban ân, em không nên lãng phí nó."
Gặp Trần Lạc dường như có chút ý động, Britney kiên trì dẫn dắt từng bước: "Có lẽ em không phát hiện, cách giải của em tinh diệu cỡ nào, nó tuyệt đối không phải là trùng hợp, cô muốn nó có thể được áp dụng đến nơi rộng lớn hơn nữa..."
Trần Lạc bất ngờ phát hiện, cô Britney tuyệt đối không phải chỉ là bình hoa xinh đẹp, nhanh như vậy có thể nghĩ đến điểm này, nếu như học sinh của hắn cũng thông minh giống như nàng nói một hiểu mười, trong khoảng thời gian này hắn cũng sẽ chẳng mệt mỏi như vậy.
Tâm huyết nghề giáo lại bắt đầu rục rịch, Trần Lạc dứt khoát dẫn dắt nàng: "Tỉ như..., nếu có một dãy số liên tiếp nhau với điều kiện mỗi số và số liền kề nó đều cách nhau một hằng số, như vậy để tính tổng của chúng nhưng thật ra có thể dùng một công thức đơn giản để miêu tả..."
Britney sửng sốt một chút, sau đó đôi mắt đẹp lóe ra ánh sáng, nàng nắm chặt tay Trần Lạc, kích động nói: "Blair, quả nhiên cô không nhìn lầm, trên thiên phú toán học đơn giản không ai sánh kịp em, em chỉ cô một phương pháp quá quan trọng, cô phải lập tức nhớ kỹ nó..."
Bàn tay của cô Britney vừa mềm mại vừa trơn nhẵn, đáng tiếc Trần Lạc chỉ cảm nhận trong tích tắc, nàng đã buông tay hắn ra, cầm lên giấy bút.
Trần Lạc nhìn cô Britney cầm bút lông chim viết thật nhanh, hắn liếc qua nội dung trên trang giấy, biết công thức tính tổng các số cấp số cộng, chẳng mấy chốc sẽ bị nàng suy luận ra.
Britney viết xong quá trình suy luận, liền ném tờ giấy qua một bên, một lần nữa nhìn Trần Lạc, nàng nghiêm túc nói ra: "Blair, em là thiên tài, một thiên tài chân chính, tài năng toán học của em không thể bị lãng phí, cô dám cam đoan, em nhất định có thể tỏa sáng lấp lánh trên bầu trời toán học..."
Trần Lạc khiêm tốn nói: "Bầu trời toán vô cùng mênh mông, mỗi người chúng ta chẳng qua là một vì sao ảm đảm trên đó mà thôi, không ai có thể dùng ánh sáng chói lóa để hình dung, chúng ta còn phải học tập rất nhiều..."
“Em có thể nghĩ như vậy, cô rất cao hứng." Britney cười nói: "Cô có thể cam đoan, nếu như em đi theo cô học tập toán học, sau hai năm, coi như em không thể tốt nghiệp học viện Thánh Donas, em vẫn như cũ có thể ở lại trong học viện, cô có thể xin cho em một công việc trợ giảng, nếu như trên sinh hoạt em có gì khó khăn, cô cũng có thể cung cấp trợ giúp cho em..."
Cùng là giáo viên, lời nói của cô Britney làm Trần Lạc rất cảm động.
Nàng mặc dù tuổi trẻ nhưng lại có đạo đức nhà giáo rất cao thượng, nàng làm hết thảy việc này cũng là vì Blair, vì nền toán học, Trần Lạc thấy được đối với toán học, nàng là thật lòng yêu quý.
Người như nàng, đáng giá được kính trọng.
Hắn đứng thẳng người, bái Britney một cái, trầm giọng nói: "Cảm ơn cô Britney, toán học là ngành học vĩ đại, em đối với toán học cũng có hứng thú rất lớn..."
Britney cao hứng hỏi: "Cho nên, em quyết định đi theo cô nghiên cứu toán học rồi?"
"Em vẫn muốn trở thành một Ma Pháp sư..."
"..."
Trần Lạc cúi đầu xuống xin lỗi: "Thật xin lỗi cô, em cô phụ sự kỳ vọng của cô."
Britney nhìn chằm chằm ánh mắt Trần Lạc, nghiêm túc nói ra: "Blair, em hẳn phải rõ ràng em không có thiên phú về ma pháp, nghiên cứu ma pháp chỉ lãng phí thời gian mà thôi, cũng là đang lãng phí thiên phú toán học của em..."
"Hỏa nguyên tố rời rạc trên thế gian, xin nghe ta triệu hồi, giáng lâm nơi đây..."
Bành!
Nhìn hỏa cầu xuất hiện lòng bàn tay của Trần Lạc, Britney giật mình tại chỗ, khó có thể tin nổi, nàng vội hỏi lại: "Em làm như thế nào?"
Mặc dù tinh thần lực có thể thông qua Hậu Thiên minh tưởng đến đề cao, nhưng nói chung, xem như một người bình thường vừa mới tiếp xúc ma pháp, tinh thần lực của bọn họ cũng đủ để phóng xuất ra ma pháp đê giai như Hỏa Cầu Thuật, mà người ngay cả Hỏa Cầu Thuật đều phóng thích không được, nói rõ tinh thần lực của bọn họ cực thấp, vốn là không đủ thiên phú ma pháp, cũng rất khó thông qua Hậu Thiên cố gắng đột phá, đây cơ hồ là nhận thức chung của toàn thể mọi người.
Mặc dù điều này cũng không phải là tuyệt đối, nhưng tình huống giống như của Blair cũng rất hiếm thấy.
Trần Lạc cười cười, nói ra: "Em cũng không biết, chính là ngủ một giấc trên lớp của cô, sau khi tỉnh lại em có thể phóng ra Hỏa Cầu Thuật."
Học giả cố nhiên được người người tôn kính, nhưng Ma Pháp sư cũng có địa vị cực cao trong lòng mọi người, nếu được chọn một trong hai mà nói, phần lớn mọi người sẽ chọn người sau.
Dù sao chăng nữa, Ma Pháp sư là chiến sĩ trời sinh, bọn hắn rất dễ dàng tích lũy chiến tích trên chiến trường, sức mạnh mạnh mẽ có thể khiến cho bọn hắn dễ như trở bàn tay thu hoạch được tài phú và địa vị.
Nếu như Blair không có thiên phú ma pháp, Britney nhất định sẽ khuyên hắn nghiên cứu toán học, nhưng nếu hắn đã cho thấy thiên phú ma pháp hợp cách, trở thành một vị Ma Pháp sư đối với hắn sau này phát triển hiển nhiên càng có chỗ hữu ích hơn.
Nàng biểu lộ rất thất vọng, nhưng vẫn nói với Trần Lạc: "Nếu như em thay đổi chủ ý, lúc nào cũng có thể tới tìm cô."
"Em cảm ơn cô, em xin về trước." Trần Lạc đi tới cửa, nhớ tới một việc, lại ngoảnh đầu hỏi: "Em có một vấn đề, không biết có thể hỏi cô hay không, cô Britney?"
Trong lòng Britney lại dấy lên một tia hi vọng, nàng ngẩng đầu nhìn hắn, nói ra: "Hỏi đi."
Trên thế giới này không thiếu Ma Pháp sư, nhưng lại thiếu khuyết nhà toán học vĩ đại, nếu như hắn đối với toán học có hứng thú nồng hậu, nói không chừng sẽ có lúc hồi tâm chuyển ý.
Trần Lạc nghĩ ngợi một chút rồi hỏi: "Câu thông nguyên tố ma pháp nhất định phải phối hợp thần chú và kết ấn sao?"
Nếu như Ma Pháp sư nhất định phải thông qua niệm chú mới có thể câu thông ma pháp nguyên tố, vậy thì khi Ma Pháp sư làm phép, bịt miệng hắn lại chẳng phải là dù cho Ma Pháp sư mạnh mẽ cỡ nào đi chẳng nữa cũng không phải sẽ mặc người chém giết ư?
Nếu có người trời sinh có khiếm khuyết về ngôn ngữ và thân thể, chẳng phải cũng không cách nào trở thành Ma Pháp sư hay sao?
Britney còn tưởng rằng hắn hỏi nàng về vấn đề toán học, nghe xong nàng hơi thất vọng một chút nhưng vẫn giải thích: "Đương nhiên, đây là thường thức cơ bản nhất về ma pháp, nếu như Blair, em muốn trở thành một Ma Pháp sư vĩ đại, tốt nhất em nên học thuộc lòng tất cả những lý luận ma pháp trên sách đi."
Trần Lạc lại hỏi tiếp: "Tất cả Ma Pháp sư đều như thế sao, thưa cô?"
Britney gục gặt đầu, đáp: "Ma Pháp sư lợi hại hơn nữa cũng cần đọc thần chú để câu thông ma pháp nguyên tố, có điều đám bọn họ đối với ma pháp lĩnh ngộ càng sâu, đối với ma pháp nguyên tố cũng càng thêm quen thuộc, thời gian niệm chú rất ngắn mà thôi."
"Vậy nếu như đánh gãy bọn họ đang đọc thần chú thì sao?"
"Cô biết em đang suy nghĩ gì." Cô Britney lườm hắn một cái rồi nói tiếp: "Những Ma Pháp sư mạnh mẽ, tinh thần lực cực kỳ dồi dào do đó thời gian niệm chú vô cùng ngắn ngủi, thậm chí có thể trong chớp mắt hoàn thành câu thần chú, trong thời gian ngắn như vậy, em cho rằng em có thể làm gì được bọn họ sao?"
Trần Lạc chưa từ bỏ ý định: "Thế không có ngoại lệ sao cô, có người nào không cần niệm chú và kết ấn cũng có thể thi triển ma pháp không?"
Britney lắc đầu, nói: "Ma pháp là Chúng Thần ban ân, Chúng Thần dạy cho tiên dân dùng thần chú và kết ấn câu thông ma pháp nguyên tố, ma pháp được truyền từ đời này sang đời khác, có thể không cần đọc thần chú và kết ấn thi triển ma pháp, khả năng cũng chỉ có Thần Minh mà thôi..."
...
Trần Lạc cúi đầu đi ra nơi ở của cô Britney, rất hiển nhiên, đối với vấn đề quấy nhiễu hắn kia, cô Britney cũng không thể cho hắn giải thích hợp lý.
Ma pháp là Chúng Thần ban ân, thần chú và kết ấn cũng là Chúng Thần truyền thụ tiên dân, trên thế giới này Ma Pháp sư đều cần thông qua niệm chú và kết ấn đến câu thông ma pháp nguyên tố nhờ đó thi triển ra các loại ma pháp, duy chỉ có Trần Lạc không cần, chẳng lẽ bởi vì hắn là người từ bên ngoài nên Chúng Thần ở thế giới này không quản được hắn?
Trong đầu Trần Lạc rối như tơ vò khi nghĩ đến những việc này. Lúc hắn rời khỏi cửa ký túc xá không cẩn thận đụng vào một bóng người đang đâm đầu đi tới.
"Đi đường không mọc..." Thiếu nữ mặc váy lụa mỏng viền ren màu đen bưng bít lấy trán, nhìn về phía Trần Lạc, sau một chớp mắt run lên, nàng tức giận nói: "Tại sao lại là cậu!"
Mới vừa rồi trán bị đụng còn ẩn ẩn đau, hiện tại lại bị thương lần nữa, lửa giận trong lòng thiếu nữ thiêu đốt, một bên biến ảo kết ấn một bên lẩm bẩm: "Hỏa nguyên tố rời rạc trên thế gian, xin nghe ta triệu hồi, giáng lâm... A..."
Trần Lạc đưa tay bụm miệng nàng lại, ngắt lời nàng niệm chú, nàng cứ thế đực mặt ra tại chỗ, còn chưa có kịp phản ứng, hắn đã co cẳng bỏ chạy, nhoáng một cái liền mất hút trong tầm mắt của nàng.
Cô Britney từng nói rằng những Ma Pháp sư mạnh mẽ có thể hoàn thành thần chú trong thời gian rất ngắn, rất hiển nhiên, thiếu nữ chuunibyou kia còn không ở trong đám này...
Đây là một ngành học vĩ đại vĩnh viễn không có điểm kết thúc, người biết cộng từ một đến một trăm có rất nhiều, nhưng Gauss chỉ có một người duy nhất.
Quả thật, lấy trình độ toán học của thế giới này, Trần Lạc chỉ cần ném ra ngoài một ít lý luận toán học tiên tiến thì có thể tuỳ tiện trở thành nhà toán học vĩ đại trong mắt thế nhân, nhưng đối với một người bình thường tới nói, trở thành một Ma Pháp sư có lực hấp dẫn không phải trở thành một nhà toán học có thể so sánh được?
Huống hồ, bây giờ hắn còn không rõ ràng tình huống trên người mình, nào còn tâm tư đi làm nhà toán học nữa chứ?
Không nhận được câu trả lời mình muốn, đôi lông mày xinh đẹp của Britney nhíu lại, nàng nhìn về phía Trần Lạc nói: "Blair, theo cô được biết, em cũng không có thiên phú gì về ma pháp hết, đến bây giờ còn không thể phóng ra một ma pháp đơn giản. Em hẳn phải biết, trên thế giới này, cũng không phải tất cả mọi người có thể trở thành Ma Pháp sư, Thần Minh cũng không ban cho bọn họ thiên phú học tập ma pháp."
Blair là củi mục về ma pháp, việc này hiển nhiên mọi người đều biết, Trần Lạc nhẹ nhàng gật đầu, đáp lại: "Em biết."
Một lần nữa, trên mặt Britney lộ ra nụ cười tươi rói, nàng nói tiếp: "Vậy em cũng hẳn biết, coi như em không thể trở thành một Ma Pháp sư vĩ đại, y nguyên có thể trở thành một học giả được người người tôn kính, nhà toán học không cần thiên phú về ma pháp, trên toán học em rất có thiên phú đấy, đây là nữ thần Trí Tuệ ban ân, em không nên lãng phí nó."
Gặp Trần Lạc dường như có chút ý động, Britney kiên trì dẫn dắt từng bước: "Có lẽ em không phát hiện, cách giải của em tinh diệu cỡ nào, nó tuyệt đối không phải là trùng hợp, cô muốn nó có thể được áp dụng đến nơi rộng lớn hơn nữa..."
Trần Lạc bất ngờ phát hiện, cô Britney tuyệt đối không phải chỉ là bình hoa xinh đẹp, nhanh như vậy có thể nghĩ đến điểm này, nếu như học sinh của hắn cũng thông minh giống như nàng nói một hiểu mười, trong khoảng thời gian này hắn cũng sẽ chẳng mệt mỏi như vậy.
Tâm huyết nghề giáo lại bắt đầu rục rịch, Trần Lạc dứt khoát dẫn dắt nàng: "Tỉ như..., nếu có một dãy số liên tiếp nhau với điều kiện mỗi số và số liền kề nó đều cách nhau một hằng số, như vậy để tính tổng của chúng nhưng thật ra có thể dùng một công thức đơn giản để miêu tả..."
Britney sửng sốt một chút, sau đó đôi mắt đẹp lóe ra ánh sáng, nàng nắm chặt tay Trần Lạc, kích động nói: "Blair, quả nhiên cô không nhìn lầm, trên thiên phú toán học đơn giản không ai sánh kịp em, em chỉ cô một phương pháp quá quan trọng, cô phải lập tức nhớ kỹ nó..."
Bàn tay của cô Britney vừa mềm mại vừa trơn nhẵn, đáng tiếc Trần Lạc chỉ cảm nhận trong tích tắc, nàng đã buông tay hắn ra, cầm lên giấy bút.
Trần Lạc nhìn cô Britney cầm bút lông chim viết thật nhanh, hắn liếc qua nội dung trên trang giấy, biết công thức tính tổng các số cấp số cộng, chẳng mấy chốc sẽ bị nàng suy luận ra.
Britney viết xong quá trình suy luận, liền ném tờ giấy qua một bên, một lần nữa nhìn Trần Lạc, nàng nghiêm túc nói ra: "Blair, em là thiên tài, một thiên tài chân chính, tài năng toán học của em không thể bị lãng phí, cô dám cam đoan, em nhất định có thể tỏa sáng lấp lánh trên bầu trời toán học..."
Trần Lạc khiêm tốn nói: "Bầu trời toán vô cùng mênh mông, mỗi người chúng ta chẳng qua là một vì sao ảm đảm trên đó mà thôi, không ai có thể dùng ánh sáng chói lóa để hình dung, chúng ta còn phải học tập rất nhiều..."
“Em có thể nghĩ như vậy, cô rất cao hứng." Britney cười nói: "Cô có thể cam đoan, nếu như em đi theo cô học tập toán học, sau hai năm, coi như em không thể tốt nghiệp học viện Thánh Donas, em vẫn như cũ có thể ở lại trong học viện, cô có thể xin cho em một công việc trợ giảng, nếu như trên sinh hoạt em có gì khó khăn, cô cũng có thể cung cấp trợ giúp cho em..."
Cùng là giáo viên, lời nói của cô Britney làm Trần Lạc rất cảm động.
Nàng mặc dù tuổi trẻ nhưng lại có đạo đức nhà giáo rất cao thượng, nàng làm hết thảy việc này cũng là vì Blair, vì nền toán học, Trần Lạc thấy được đối với toán học, nàng là thật lòng yêu quý.
Người như nàng, đáng giá được kính trọng.
Hắn đứng thẳng người, bái Britney một cái, trầm giọng nói: "Cảm ơn cô Britney, toán học là ngành học vĩ đại, em đối với toán học cũng có hứng thú rất lớn..."
Britney cao hứng hỏi: "Cho nên, em quyết định đi theo cô nghiên cứu toán học rồi?"
"Em vẫn muốn trở thành một Ma Pháp sư..."
"..."
Trần Lạc cúi đầu xuống xin lỗi: "Thật xin lỗi cô, em cô phụ sự kỳ vọng của cô."
Britney nhìn chằm chằm ánh mắt Trần Lạc, nghiêm túc nói ra: "Blair, em hẳn phải rõ ràng em không có thiên phú về ma pháp, nghiên cứu ma pháp chỉ lãng phí thời gian mà thôi, cũng là đang lãng phí thiên phú toán học của em..."
"Hỏa nguyên tố rời rạc trên thế gian, xin nghe ta triệu hồi, giáng lâm nơi đây..."
Bành!
Nhìn hỏa cầu xuất hiện lòng bàn tay của Trần Lạc, Britney giật mình tại chỗ, khó có thể tin nổi, nàng vội hỏi lại: "Em làm như thế nào?"
Mặc dù tinh thần lực có thể thông qua Hậu Thiên minh tưởng đến đề cao, nhưng nói chung, xem như một người bình thường vừa mới tiếp xúc ma pháp, tinh thần lực của bọn họ cũng đủ để phóng xuất ra ma pháp đê giai như Hỏa Cầu Thuật, mà người ngay cả Hỏa Cầu Thuật đều phóng thích không được, nói rõ tinh thần lực của bọn họ cực thấp, vốn là không đủ thiên phú ma pháp, cũng rất khó thông qua Hậu Thiên cố gắng đột phá, đây cơ hồ là nhận thức chung của toàn thể mọi người.
Mặc dù điều này cũng không phải là tuyệt đối, nhưng tình huống giống như của Blair cũng rất hiếm thấy.
Trần Lạc cười cười, nói ra: "Em cũng không biết, chính là ngủ một giấc trên lớp của cô, sau khi tỉnh lại em có thể phóng ra Hỏa Cầu Thuật."
Học giả cố nhiên được người người tôn kính, nhưng Ma Pháp sư cũng có địa vị cực cao trong lòng mọi người, nếu được chọn một trong hai mà nói, phần lớn mọi người sẽ chọn người sau.
Dù sao chăng nữa, Ma Pháp sư là chiến sĩ trời sinh, bọn hắn rất dễ dàng tích lũy chiến tích trên chiến trường, sức mạnh mạnh mẽ có thể khiến cho bọn hắn dễ như trở bàn tay thu hoạch được tài phú và địa vị.
Nếu như Blair không có thiên phú ma pháp, Britney nhất định sẽ khuyên hắn nghiên cứu toán học, nhưng nếu hắn đã cho thấy thiên phú ma pháp hợp cách, trở thành một vị Ma Pháp sư đối với hắn sau này phát triển hiển nhiên càng có chỗ hữu ích hơn.
Nàng biểu lộ rất thất vọng, nhưng vẫn nói với Trần Lạc: "Nếu như em thay đổi chủ ý, lúc nào cũng có thể tới tìm cô."
"Em cảm ơn cô, em xin về trước." Trần Lạc đi tới cửa, nhớ tới một việc, lại ngoảnh đầu hỏi: "Em có một vấn đề, không biết có thể hỏi cô hay không, cô Britney?"
Trong lòng Britney lại dấy lên một tia hi vọng, nàng ngẩng đầu nhìn hắn, nói ra: "Hỏi đi."
Trên thế giới này không thiếu Ma Pháp sư, nhưng lại thiếu khuyết nhà toán học vĩ đại, nếu như hắn đối với toán học có hứng thú nồng hậu, nói không chừng sẽ có lúc hồi tâm chuyển ý.
Trần Lạc nghĩ ngợi một chút rồi hỏi: "Câu thông nguyên tố ma pháp nhất định phải phối hợp thần chú và kết ấn sao?"
Nếu như Ma Pháp sư nhất định phải thông qua niệm chú mới có thể câu thông ma pháp nguyên tố, vậy thì khi Ma Pháp sư làm phép, bịt miệng hắn lại chẳng phải là dù cho Ma Pháp sư mạnh mẽ cỡ nào đi chẳng nữa cũng không phải sẽ mặc người chém giết ư?
Nếu có người trời sinh có khiếm khuyết về ngôn ngữ và thân thể, chẳng phải cũng không cách nào trở thành Ma Pháp sư hay sao?
Britney còn tưởng rằng hắn hỏi nàng về vấn đề toán học, nghe xong nàng hơi thất vọng một chút nhưng vẫn giải thích: "Đương nhiên, đây là thường thức cơ bản nhất về ma pháp, nếu như Blair, em muốn trở thành một Ma Pháp sư vĩ đại, tốt nhất em nên học thuộc lòng tất cả những lý luận ma pháp trên sách đi."
Trần Lạc lại hỏi tiếp: "Tất cả Ma Pháp sư đều như thế sao, thưa cô?"
Britney gục gặt đầu, đáp: "Ma Pháp sư lợi hại hơn nữa cũng cần đọc thần chú để câu thông ma pháp nguyên tố, có điều đám bọn họ đối với ma pháp lĩnh ngộ càng sâu, đối với ma pháp nguyên tố cũng càng thêm quen thuộc, thời gian niệm chú rất ngắn mà thôi."
"Vậy nếu như đánh gãy bọn họ đang đọc thần chú thì sao?"
"Cô biết em đang suy nghĩ gì." Cô Britney lườm hắn một cái rồi nói tiếp: "Những Ma Pháp sư mạnh mẽ, tinh thần lực cực kỳ dồi dào do đó thời gian niệm chú vô cùng ngắn ngủi, thậm chí có thể trong chớp mắt hoàn thành câu thần chú, trong thời gian ngắn như vậy, em cho rằng em có thể làm gì được bọn họ sao?"
Trần Lạc chưa từ bỏ ý định: "Thế không có ngoại lệ sao cô, có người nào không cần niệm chú và kết ấn cũng có thể thi triển ma pháp không?"
Britney lắc đầu, nói: "Ma pháp là Chúng Thần ban ân, Chúng Thần dạy cho tiên dân dùng thần chú và kết ấn câu thông ma pháp nguyên tố, ma pháp được truyền từ đời này sang đời khác, có thể không cần đọc thần chú và kết ấn thi triển ma pháp, khả năng cũng chỉ có Thần Minh mà thôi..."
...
Trần Lạc cúi đầu đi ra nơi ở của cô Britney, rất hiển nhiên, đối với vấn đề quấy nhiễu hắn kia, cô Britney cũng không thể cho hắn giải thích hợp lý.
Ma pháp là Chúng Thần ban ân, thần chú và kết ấn cũng là Chúng Thần truyền thụ tiên dân, trên thế giới này Ma Pháp sư đều cần thông qua niệm chú và kết ấn đến câu thông ma pháp nguyên tố nhờ đó thi triển ra các loại ma pháp, duy chỉ có Trần Lạc không cần, chẳng lẽ bởi vì hắn là người từ bên ngoài nên Chúng Thần ở thế giới này không quản được hắn?
Trong đầu Trần Lạc rối như tơ vò khi nghĩ đến những việc này. Lúc hắn rời khỏi cửa ký túc xá không cẩn thận đụng vào một bóng người đang đâm đầu đi tới.
"Đi đường không mọc..." Thiếu nữ mặc váy lụa mỏng viền ren màu đen bưng bít lấy trán, nhìn về phía Trần Lạc, sau một chớp mắt run lên, nàng tức giận nói: "Tại sao lại là cậu!"
Mới vừa rồi trán bị đụng còn ẩn ẩn đau, hiện tại lại bị thương lần nữa, lửa giận trong lòng thiếu nữ thiêu đốt, một bên biến ảo kết ấn một bên lẩm bẩm: "Hỏa nguyên tố rời rạc trên thế gian, xin nghe ta triệu hồi, giáng lâm... A..."
Trần Lạc đưa tay bụm miệng nàng lại, ngắt lời nàng niệm chú, nàng cứ thế đực mặt ra tại chỗ, còn chưa có kịp phản ứng, hắn đã co cẳng bỏ chạy, nhoáng một cái liền mất hút trong tầm mắt của nàng.
Cô Britney từng nói rằng những Ma Pháp sư mạnh mẽ có thể hoàn thành thần chú trong thời gian rất ngắn, rất hiển nhiên, thiếu nữ chuunibyou kia còn không ở trong đám này...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook