Học Tỷ Của Ta Biết Ma Pháp
-
Chương 12: Hồi tâm chuyển ý
10 đồng vàng chuyển thành đồng bạc mà nói, khoảng chừng 1000 đồng, nếu như viết một bài luận được đăng trên báo toán học, Trần Lạc có thể được chia 25 đồng bạc, để tích lũy đủ 10 đồng vàng, hắn cần viết trọn vẹn 40 bài...
Mà lấy 2 đồng bạc tiền thù lao mỗi tháng hắn kiếm được nhờ làm việc vặt ở thư viện để tính, để mời được một cố vấn ma pháp cao cấp cần cố gắng hơn bốn mươi năm.
Hắn bỗng nhiên không muốn cố gắng nữa.
Mà cái này, vẫn chỉ là một học sinh bỏ tiền ra thuê, trong một tháng này, một tên Ma Pháp sư hoàn toàn có thể cùng làm cố vấn ma pháp cho mấy người một lúc.
Đây quả thực là đang giựt tiền.
Trần Lạc rốt cuộc biết vì sao có nhiều người như vậy muốn làm Ma Pháp sư, ngoại trừ truy cầu bản thân mạnh mẽ, trở thành một tên Ma Pháp sư mang ý nghĩa cả đời này của hắn cũng sẽ không bởi vì tiền mà phát sầu.
Điều này đồng thời cũng mang ý nghĩa, đừng nói là Ma Pháp sư cao cấp, ngay cả một cố vấn ma pháp sơ cấp Trần Lạc đều mời không nổi.
Cho dù không mời cố vấn ma pháp, chỉ trong hiệp hội Ma Pháp tìm đọc sách vở và văn kiện về phép thuật cũng cần chi trả 1 đồng vàng mỗi tháng. Trên sách giáo khoa chỉ viết nguyên lý ma pháp cơ sở nhất, chỉ có thể để các học sinh trở thành một tên Ma Pháp học đồ đúng nghĩa. Mục đích của Trần Lạc là trở thành Thánh Ma Đạo Sư, hắn cần tiếp xúc với tri thức và lý luận ma pháp cao thâm hơn, mà những thứ này chỉ có tại hiệp hội Ma Pháp mới có thể nhìn thấy.
Trong túi hắn chỉ có 30 đồng bạc, ngay cả 1 đồng vàng mỗi tháng tiền đọc sách hắn cơ bản cũng không thể chi trả nổi.
Ở một thế giới khác, Trần Lạc một lần nữa nhận thức được tầm quan trọng của đồng tiền.
Hắn cũng không rõ, tốc độ dòng chảy thời gian của hai thế giới có đồng nhất hay không, cho nên hắn nhất định phải nhanh chóng tăng lên tu vi ma pháp của mình. Nếu như hắn cần thời gian mấy chục năm mới có thể trở thành Thánh Ma Đạo Sư, chờ đến lúc hắn có năng lực rời đi nơi này trở lại Địa Cầu, ở thế giới kia cũng trôi qua mấy chục năm rồi, vậy hết thảy cố gắng của hắn còn có ý nghĩa gì cơ chứ?
Giá cả để mời một vị cố vấn ma pháp quá đắt đỏ, chênh lệch rất to lớn so với Trần Lạc đoán trước, mà ngoại trừ bài luận với cô Britney, hắn tạm thời cũng không có phương pháp kiếm tiền hiệu quả nào khác.
Tiền thuê cố vấn ma pháp cao cấp quá cao, cho dù Trần Lạc và cô Britney viết báo cáo mỗi ngày, tiền nhuận bút một tháng cũng không đủ chi trả chi phí cho cố vấn ma pháp cao cấp.
Ngay khi Trần Lạc đi ra khỏi hiệp hội Ma Pháp, ở một tòa nhà cách nơi này không xa, trên tầng lầu thuộc về hiệp hội Toán Học, một ông lão tóc hoa râm lật ra một bản thảo mới vừa được gửi tới.
"« Phương pháp đơn giản giải Câu Đố Laus »."
Câu Đố Laus là một bài toán rất nổi tiếng, vô số học giả đều nghiên cứu qua nhưng đều không có kết quả, ông lão nhìn tiêu đề liền cảm thấy hào hứng, ánh mắt theo thói quen đảo qua tên tác giả.
"Blair, Britney."
"Giống như ở nơi nào gặp qua..." Trên mặt của hắn hiện ra một tia nghi hoặc. Bỗng dưng, giống như nghĩ tới điều gì, hắn lật trong tay ra một tờ tạp chí, chỉ thấy ở trang dễ đọc nhất, thình lình viết một hàng chữ.
"« Công thức đơn giản tính tổng của cấp số cộng », tác giả Britney, Blair."
...
Sự thật không có tiền để mời cố vấn ma pháp khiến cho tâm tình của Trần Lạc hơi sa sút và bực bội, cho dù trong tiết toán của cô Britney, hắn cũng không có tâm tư gì nghe giảng, ánh mắt ngơ ngác nhìn thẳng phía trước, con ngươi không có tiêu cự, trong đầu hắn chỉ vẩn vơ làm thế nào mau chóng tìm tới một cố vấn ma pháp cao cấp, giải quyết nan đề ma pháp hắn gặp phải trước mắt.
Sau giờ tan học, Toby nhìn Trần Lạc còn đăm đăm ngó về phía bục giảng, đưa tay quơ quơ trước mắt hắn, nói: "Blair, đừng xem nữa, cô Britney đã đi rồi."
Trần Lạc thu tầm mắt lại, âm thầm thở dài, trong hiệp hội Ma Pháp có rất nhiều tài liệu, mà những vật kia đều là hắn trong trường học tiếp xúc không được.
Bất kể như thế nào, hắn cũng sẽ không từ bỏ con đường tắt học tập ma pháp này, thực sự không được, cũng chỉ có thể trước thả ra sự tình trong tay, kiếm ít tiền trước đã.
Vẻ mặt Toby không hiểu dòm Trần Lạc, hắn nghi ngờ hỏi: "Tớ thật không rõ, chị Isabella xinh đẹp như vậy, Blair, cậu vì sao hết lần này tới lần khác ưa thích cô Britney thế?"
Trần Lạc liếc mắt nhìn hắn, hỏi lại: "Chẳng lẽ Cô Britney không xinh đẹp sao?"
Toby há hốc miệng, nhất thời không biết nên phản bác như thế nào.
Cô Britney xinh đẹp thiệt đó, so với Isabella cũng không kém cạnh nơi nào, không chỉ Blair, chính là bọn hắn cũng thường xuyên nhìn lén cô Britney, nhưng dù sao đi chăng nữa, nàng cũng là cô giáo nha...
Cũng chỉ có Blair, mới bị cô Britney mê đến thần hồn điên đảo, quên béng đi sự thật tàn khốc này.
Toby vỗ bồm bộp bờ vai của hắn, nói: "Blair, là bạn thân, tớ khuyên khuyên cậu một câu thật lòng nha, cậu dẹp quách cái hy vọng đó đi, cô Britney không chỉ là một học giả được mọi người tôn kính, đồng thời cổ còn là một vị Ma Pháp sư cao cấp, cậu cảm thấy cậu xứng với cổ sao?"
Trần Lạc không thèm để ý Toby, mặc dù hắn và Blair đều cho rằng cô Britney so với Isabella có mị lực nhiều hơn lắm lắm, nhưng điều này cũng không có nghĩa hắn muốn tán tỉnh nàng.
Nhi nữ tình trường gì đó là phiền phức nhất, sẽ ảnh hưởng hắn học tập ma pháp.
Đối với Trần Lạc tới nói, không có gì quan trọng hơn so với học tập ma pháp.
Đầy đầu Trần Lạc đề nghĩ cách kiếm tiền, bỗng nhiên giống như ý thức được điều gì đó, hắn chợt nhìn về phía Toby, vội hỏi: “Cậu mới vừa nói cái gì?"
Toby bị hắn dọa giật nảy cả mình, lập tức lùi về sau, vội vàng phân bua: "Không, không nói gì hết, Blair cậu muốn ưa thích ai thì ưa thích người đó đi, tớ sẽ thay cậu giữ bí mật..."
...
Sau khi hết tiết toán, Britney đi thẳng về ký túc xá, nhớ lại dáng vẻ ‘si mê’ của Blair trên lớp học, trong lòng không khỏi tiếc hận.
Blair là học có thiên phú toán học cao nhất nàng từng gặp, trên năng khiếu về toán học, nàng chưa từng thấy được như vậy trên người nào khác, hắn có tư duy xảo diệu và khả năng tính toán kỹ lưỡng, đây đều là những phẩm chất thiết yếu của nhà toán học, tuổi của hắn còn nhỏ, chỉ cần tiến hành dạy bảo, tất nhiên sẽ lưu lại tên mình trong lịch sử toán học.
Chỉ tiếc, chí của hắn không tại toán học, Britney biết gia cảnh của Blair cũng không tốt cho lắm, trở thành một vị Ma Pháp sư, với hắn mà nói, là lựa chọn tốt hơn rất nhiều so với trở thành một học giả.
Làm giáo viên, nàng không thể bởi vì kỳ vọng của bản thân mà đi cải biến cuộc đời của học sinh.
Nàng vừa mới đi vào lầu ký túc xá, sau lưng liền truyền đến tiếng bước chân dồn dập: "Cô Britney, có thư cho cô nè."
Một cô giáo khác đưa cho nàng một phong thư rồi nói tiếp: "Là từ hiệp hội Toán Học đưa tới."
Nàng nhìn cô Britney một chút, thử thăm dò: "Cô Britney lại có bài viết mới được hiệp hội chấp nhận sao?"
Britney mỉm cười gật đầu, đáp: "Hẳn là liên quan tới cách giải Câu Đố Laus."
"CÂU ĐỐ LAUS!" Cô giáo dạy toán kia nghe vậy kinh ngạc thốt lên rõ to.
Là giáo viên dạy toán, nàng đương nhiên biết Câu Đố Laus là một bài toán đã được lưu truyền rất lâu. Mặc dù Câu Đố Laus đã sớm có đáp án, nhưng các vị học giả toán học nhất trí cho rằng, Câu Đố Laus và các bài toán tương tự hẳn là có một cách giải khác nhanh hơn.
Nói cách khác, giới toán học cho rằng, tồn tại một công thức chung có thể trực tiếp giải các bài toán theo dạng Câu Đố Laus. Chỉ là qua nhiều năm như vậy, một mực không có người tìm ra nó, đến mức những năm gần đây, đã có không ít người đối với cách giải khác của Câu Đố Laus tỏ ra nghi ngờ.
Nếu có người có thể tìm tới công thức giải quyết bài toán Câu Đố Laus, điều này đối với giới toán học tới nói, không hề nghi ngờ là một phát hiện vĩ đại.
Mà người giải quyết vấn đề này, cũng chắc chắn lưu lại tên mình trong lịch sử toán học
Nàng khó có thể tin được nhìn chằm chằm Britney, hỏi: "Cô tìm được công thức giải Câu Đố Laus rồi hả?"
"Là vì được Blair gợi ý." Britney mỉm cười nói: "Cô Daisy, nếu không có chuyện gì thì tôi đi về trước nhé."
Nhìn Britney đi vào ký túc xá, trên mặt cô Daisy lộ ra vẻ hâm mộ.
Cô Britney không chỉ xinh đẹp mà còn trẻ tuổi hơn nàng, trên thành tựu toán học, cũng cao hơn nàng rất rất nhiều. Cả đời này của nàng chỉ có thể ở học viện Thánh Donas làm một cô giáo dạy toán quèn mà thôi. Mà Britney lại có khả năng trở thành một học giả vĩ đại, được hậu nhân ghi nhớ.
Cho dù về sau nàng không có nghiên cứu nào khác, vẻn vẹn bằng vào tìm ra cách giải Câu Đố Laus cũng đủ để nàng nhận được vinh quang rực rỡ.
Cô Daisy lắc đầu, không khỏi cảm thán trong lòng, có phải Chúng Thần đều ưu ái nữ nhân như cô Briney hay không, chứ không thì vì sao lúc Blair học năm nhất trong lớp của nàng, cho tới bây giờ đều không có biểu hiện ra năng khiếu toán học kinh khủng như thế này?
Sau khi Britney về đến phòng, liền mở phong bì đến từ hiệp hội Toán Học ra.
Mặc dù bài luận ngày đó là nàng để Blair là tác giả đầu tiên, nhưng hiệp hội Toán Học bên kia dường như đối với việc này có dị nghị gì đó.
Trên thư nói, trải qua mấy vị học giả của hiệp hội nghiệm chứng, nàng đưa ra công thức khái quát giải Câu Đố Laus là hoàn toàn chính xác, bài nghiên cứu của nàng sẽ được đăng trên tờ toán học vào kì tiếp theo, ngoài ra, hiệp hội Toán Học còn chân thành mời nàng tham dự hội nghị học thuật.
Mỗi tháng một lần, hiệp hội Toán Học sẽ tổ chức hội nghị học thuật, để cung cấp cho các học giả toán học cơ hội giao lưu nghiên cứu và thảo luận, tham gia hội nghị đều là học giả nổi tiếng, trước kia Britney không có tư cách tham dự loại tụ hội này, rất hiển nhiên, hai bài nghiên cứu kia đã để hiệp hội Toán Học công nhận học thức và địa vị của nàng.
Britney vốn nên cao hứng, giờ phút này lại hơi thất lạc một chút.
Nhớ tới Blair, vị thiên tài toán học, cuối cùng lại không thể hiện lộ tài năng trong giới toán học, điều này không chỉ là sự tổn thất của nàng, càng là sự tổn thất của toàn bộ giới toán học.
Ngay vào lúc này, bên ngoài bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa ầm ĩ
Britney mở cửa, nhìn thấy một bóng người đứng tại cửa ra vào.
Cô Britney nhếch miệng mỉm cười, nói: "Blair, em tới đúng lúc lắm, về bài luận của Câu Đố Laus, hiệp hội Toán Học đã chấp nhận nó, khi đó cô đã nói với em bởi vì ý nghĩ này là em đưa ra, cho nên tác giả đầu tiên trong bài là tên của em. Chúc mừng em, Blair, em đã giải quyết một vấn đề khó khăn không nhỏ trong giới toán học."
Tác giả thứ nhất hay tác giả thứ hai, Trần Lạc căn bản không thèm để ý, hắn nhẹ nhàng gục gặt đầu, biểu thị mình biết rồi.
Lúc này, cô Britney mới hỏi: "Đúng rồi, em tìm cô có chuyện gì không?"
Trần Lạc ngẩng đầu nhìn chằm chằm cô Britney, nghiêm túc nói: "Thưa cô Britney, em muốn cùng học toán với cô!"
Mà lấy 2 đồng bạc tiền thù lao mỗi tháng hắn kiếm được nhờ làm việc vặt ở thư viện để tính, để mời được một cố vấn ma pháp cao cấp cần cố gắng hơn bốn mươi năm.
Hắn bỗng nhiên không muốn cố gắng nữa.
Mà cái này, vẫn chỉ là một học sinh bỏ tiền ra thuê, trong một tháng này, một tên Ma Pháp sư hoàn toàn có thể cùng làm cố vấn ma pháp cho mấy người một lúc.
Đây quả thực là đang giựt tiền.
Trần Lạc rốt cuộc biết vì sao có nhiều người như vậy muốn làm Ma Pháp sư, ngoại trừ truy cầu bản thân mạnh mẽ, trở thành một tên Ma Pháp sư mang ý nghĩa cả đời này của hắn cũng sẽ không bởi vì tiền mà phát sầu.
Điều này đồng thời cũng mang ý nghĩa, đừng nói là Ma Pháp sư cao cấp, ngay cả một cố vấn ma pháp sơ cấp Trần Lạc đều mời không nổi.
Cho dù không mời cố vấn ma pháp, chỉ trong hiệp hội Ma Pháp tìm đọc sách vở và văn kiện về phép thuật cũng cần chi trả 1 đồng vàng mỗi tháng. Trên sách giáo khoa chỉ viết nguyên lý ma pháp cơ sở nhất, chỉ có thể để các học sinh trở thành một tên Ma Pháp học đồ đúng nghĩa. Mục đích của Trần Lạc là trở thành Thánh Ma Đạo Sư, hắn cần tiếp xúc với tri thức và lý luận ma pháp cao thâm hơn, mà những thứ này chỉ có tại hiệp hội Ma Pháp mới có thể nhìn thấy.
Trong túi hắn chỉ có 30 đồng bạc, ngay cả 1 đồng vàng mỗi tháng tiền đọc sách hắn cơ bản cũng không thể chi trả nổi.
Ở một thế giới khác, Trần Lạc một lần nữa nhận thức được tầm quan trọng của đồng tiền.
Hắn cũng không rõ, tốc độ dòng chảy thời gian của hai thế giới có đồng nhất hay không, cho nên hắn nhất định phải nhanh chóng tăng lên tu vi ma pháp của mình. Nếu như hắn cần thời gian mấy chục năm mới có thể trở thành Thánh Ma Đạo Sư, chờ đến lúc hắn có năng lực rời đi nơi này trở lại Địa Cầu, ở thế giới kia cũng trôi qua mấy chục năm rồi, vậy hết thảy cố gắng của hắn còn có ý nghĩa gì cơ chứ?
Giá cả để mời một vị cố vấn ma pháp quá đắt đỏ, chênh lệch rất to lớn so với Trần Lạc đoán trước, mà ngoại trừ bài luận với cô Britney, hắn tạm thời cũng không có phương pháp kiếm tiền hiệu quả nào khác.
Tiền thuê cố vấn ma pháp cao cấp quá cao, cho dù Trần Lạc và cô Britney viết báo cáo mỗi ngày, tiền nhuận bút một tháng cũng không đủ chi trả chi phí cho cố vấn ma pháp cao cấp.
Ngay khi Trần Lạc đi ra khỏi hiệp hội Ma Pháp, ở một tòa nhà cách nơi này không xa, trên tầng lầu thuộc về hiệp hội Toán Học, một ông lão tóc hoa râm lật ra một bản thảo mới vừa được gửi tới.
"« Phương pháp đơn giản giải Câu Đố Laus »."
Câu Đố Laus là một bài toán rất nổi tiếng, vô số học giả đều nghiên cứu qua nhưng đều không có kết quả, ông lão nhìn tiêu đề liền cảm thấy hào hứng, ánh mắt theo thói quen đảo qua tên tác giả.
"Blair, Britney."
"Giống như ở nơi nào gặp qua..." Trên mặt của hắn hiện ra một tia nghi hoặc. Bỗng dưng, giống như nghĩ tới điều gì, hắn lật trong tay ra một tờ tạp chí, chỉ thấy ở trang dễ đọc nhất, thình lình viết một hàng chữ.
"« Công thức đơn giản tính tổng của cấp số cộng », tác giả Britney, Blair."
...
Sự thật không có tiền để mời cố vấn ma pháp khiến cho tâm tình của Trần Lạc hơi sa sút và bực bội, cho dù trong tiết toán của cô Britney, hắn cũng không có tâm tư gì nghe giảng, ánh mắt ngơ ngác nhìn thẳng phía trước, con ngươi không có tiêu cự, trong đầu hắn chỉ vẩn vơ làm thế nào mau chóng tìm tới một cố vấn ma pháp cao cấp, giải quyết nan đề ma pháp hắn gặp phải trước mắt.
Sau giờ tan học, Toby nhìn Trần Lạc còn đăm đăm ngó về phía bục giảng, đưa tay quơ quơ trước mắt hắn, nói: "Blair, đừng xem nữa, cô Britney đã đi rồi."
Trần Lạc thu tầm mắt lại, âm thầm thở dài, trong hiệp hội Ma Pháp có rất nhiều tài liệu, mà những vật kia đều là hắn trong trường học tiếp xúc không được.
Bất kể như thế nào, hắn cũng sẽ không từ bỏ con đường tắt học tập ma pháp này, thực sự không được, cũng chỉ có thể trước thả ra sự tình trong tay, kiếm ít tiền trước đã.
Vẻ mặt Toby không hiểu dòm Trần Lạc, hắn nghi ngờ hỏi: "Tớ thật không rõ, chị Isabella xinh đẹp như vậy, Blair, cậu vì sao hết lần này tới lần khác ưa thích cô Britney thế?"
Trần Lạc liếc mắt nhìn hắn, hỏi lại: "Chẳng lẽ Cô Britney không xinh đẹp sao?"
Toby há hốc miệng, nhất thời không biết nên phản bác như thế nào.
Cô Britney xinh đẹp thiệt đó, so với Isabella cũng không kém cạnh nơi nào, không chỉ Blair, chính là bọn hắn cũng thường xuyên nhìn lén cô Britney, nhưng dù sao đi chăng nữa, nàng cũng là cô giáo nha...
Cũng chỉ có Blair, mới bị cô Britney mê đến thần hồn điên đảo, quên béng đi sự thật tàn khốc này.
Toby vỗ bồm bộp bờ vai của hắn, nói: "Blair, là bạn thân, tớ khuyên khuyên cậu một câu thật lòng nha, cậu dẹp quách cái hy vọng đó đi, cô Britney không chỉ là một học giả được mọi người tôn kính, đồng thời cổ còn là một vị Ma Pháp sư cao cấp, cậu cảm thấy cậu xứng với cổ sao?"
Trần Lạc không thèm để ý Toby, mặc dù hắn và Blair đều cho rằng cô Britney so với Isabella có mị lực nhiều hơn lắm lắm, nhưng điều này cũng không có nghĩa hắn muốn tán tỉnh nàng.
Nhi nữ tình trường gì đó là phiền phức nhất, sẽ ảnh hưởng hắn học tập ma pháp.
Đối với Trần Lạc tới nói, không có gì quan trọng hơn so với học tập ma pháp.
Đầy đầu Trần Lạc đề nghĩ cách kiếm tiền, bỗng nhiên giống như ý thức được điều gì đó, hắn chợt nhìn về phía Toby, vội hỏi: “Cậu mới vừa nói cái gì?"
Toby bị hắn dọa giật nảy cả mình, lập tức lùi về sau, vội vàng phân bua: "Không, không nói gì hết, Blair cậu muốn ưa thích ai thì ưa thích người đó đi, tớ sẽ thay cậu giữ bí mật..."
...
Sau khi hết tiết toán, Britney đi thẳng về ký túc xá, nhớ lại dáng vẻ ‘si mê’ của Blair trên lớp học, trong lòng không khỏi tiếc hận.
Blair là học có thiên phú toán học cao nhất nàng từng gặp, trên năng khiếu về toán học, nàng chưa từng thấy được như vậy trên người nào khác, hắn có tư duy xảo diệu và khả năng tính toán kỹ lưỡng, đây đều là những phẩm chất thiết yếu của nhà toán học, tuổi của hắn còn nhỏ, chỉ cần tiến hành dạy bảo, tất nhiên sẽ lưu lại tên mình trong lịch sử toán học.
Chỉ tiếc, chí của hắn không tại toán học, Britney biết gia cảnh của Blair cũng không tốt cho lắm, trở thành một vị Ma Pháp sư, với hắn mà nói, là lựa chọn tốt hơn rất nhiều so với trở thành một học giả.
Làm giáo viên, nàng không thể bởi vì kỳ vọng của bản thân mà đi cải biến cuộc đời của học sinh.
Nàng vừa mới đi vào lầu ký túc xá, sau lưng liền truyền đến tiếng bước chân dồn dập: "Cô Britney, có thư cho cô nè."
Một cô giáo khác đưa cho nàng một phong thư rồi nói tiếp: "Là từ hiệp hội Toán Học đưa tới."
Nàng nhìn cô Britney một chút, thử thăm dò: "Cô Britney lại có bài viết mới được hiệp hội chấp nhận sao?"
Britney mỉm cười gật đầu, đáp: "Hẳn là liên quan tới cách giải Câu Đố Laus."
"CÂU ĐỐ LAUS!" Cô giáo dạy toán kia nghe vậy kinh ngạc thốt lên rõ to.
Là giáo viên dạy toán, nàng đương nhiên biết Câu Đố Laus là một bài toán đã được lưu truyền rất lâu. Mặc dù Câu Đố Laus đã sớm có đáp án, nhưng các vị học giả toán học nhất trí cho rằng, Câu Đố Laus và các bài toán tương tự hẳn là có một cách giải khác nhanh hơn.
Nói cách khác, giới toán học cho rằng, tồn tại một công thức chung có thể trực tiếp giải các bài toán theo dạng Câu Đố Laus. Chỉ là qua nhiều năm như vậy, một mực không có người tìm ra nó, đến mức những năm gần đây, đã có không ít người đối với cách giải khác của Câu Đố Laus tỏ ra nghi ngờ.
Nếu có người có thể tìm tới công thức giải quyết bài toán Câu Đố Laus, điều này đối với giới toán học tới nói, không hề nghi ngờ là một phát hiện vĩ đại.
Mà người giải quyết vấn đề này, cũng chắc chắn lưu lại tên mình trong lịch sử toán học
Nàng khó có thể tin được nhìn chằm chằm Britney, hỏi: "Cô tìm được công thức giải Câu Đố Laus rồi hả?"
"Là vì được Blair gợi ý." Britney mỉm cười nói: "Cô Daisy, nếu không có chuyện gì thì tôi đi về trước nhé."
Nhìn Britney đi vào ký túc xá, trên mặt cô Daisy lộ ra vẻ hâm mộ.
Cô Britney không chỉ xinh đẹp mà còn trẻ tuổi hơn nàng, trên thành tựu toán học, cũng cao hơn nàng rất rất nhiều. Cả đời này của nàng chỉ có thể ở học viện Thánh Donas làm một cô giáo dạy toán quèn mà thôi. Mà Britney lại có khả năng trở thành một học giả vĩ đại, được hậu nhân ghi nhớ.
Cho dù về sau nàng không có nghiên cứu nào khác, vẻn vẹn bằng vào tìm ra cách giải Câu Đố Laus cũng đủ để nàng nhận được vinh quang rực rỡ.
Cô Daisy lắc đầu, không khỏi cảm thán trong lòng, có phải Chúng Thần đều ưu ái nữ nhân như cô Briney hay không, chứ không thì vì sao lúc Blair học năm nhất trong lớp của nàng, cho tới bây giờ đều không có biểu hiện ra năng khiếu toán học kinh khủng như thế này?
Sau khi Britney về đến phòng, liền mở phong bì đến từ hiệp hội Toán Học ra.
Mặc dù bài luận ngày đó là nàng để Blair là tác giả đầu tiên, nhưng hiệp hội Toán Học bên kia dường như đối với việc này có dị nghị gì đó.
Trên thư nói, trải qua mấy vị học giả của hiệp hội nghiệm chứng, nàng đưa ra công thức khái quát giải Câu Đố Laus là hoàn toàn chính xác, bài nghiên cứu của nàng sẽ được đăng trên tờ toán học vào kì tiếp theo, ngoài ra, hiệp hội Toán Học còn chân thành mời nàng tham dự hội nghị học thuật.
Mỗi tháng một lần, hiệp hội Toán Học sẽ tổ chức hội nghị học thuật, để cung cấp cho các học giả toán học cơ hội giao lưu nghiên cứu và thảo luận, tham gia hội nghị đều là học giả nổi tiếng, trước kia Britney không có tư cách tham dự loại tụ hội này, rất hiển nhiên, hai bài nghiên cứu kia đã để hiệp hội Toán Học công nhận học thức và địa vị của nàng.
Britney vốn nên cao hứng, giờ phút này lại hơi thất lạc một chút.
Nhớ tới Blair, vị thiên tài toán học, cuối cùng lại không thể hiện lộ tài năng trong giới toán học, điều này không chỉ là sự tổn thất của nàng, càng là sự tổn thất của toàn bộ giới toán học.
Ngay vào lúc này, bên ngoài bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa ầm ĩ
Britney mở cửa, nhìn thấy một bóng người đứng tại cửa ra vào.
Cô Britney nhếch miệng mỉm cười, nói: "Blair, em tới đúng lúc lắm, về bài luận của Câu Đố Laus, hiệp hội Toán Học đã chấp nhận nó, khi đó cô đã nói với em bởi vì ý nghĩ này là em đưa ra, cho nên tác giả đầu tiên trong bài là tên của em. Chúc mừng em, Blair, em đã giải quyết một vấn đề khó khăn không nhỏ trong giới toán học."
Tác giả thứ nhất hay tác giả thứ hai, Trần Lạc căn bản không thèm để ý, hắn nhẹ nhàng gục gặt đầu, biểu thị mình biết rồi.
Lúc này, cô Britney mới hỏi: "Đúng rồi, em tìm cô có chuyện gì không?"
Trần Lạc ngẩng đầu nhìn chằm chằm cô Britney, nghiêm túc nói: "Thưa cô Britney, em muốn cùng học toán với cô!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook