Học Bá Thích Ăn Kẹo
36: Đấu Bóng Rổ


Trận đấu bóng rổ đúng hẹn mà đến, địa điểm thi đấu ở ngay trong sân vận động trường.
Bởi vì không phải cuộc thi quan trọng, cho nên các trận đấu được xếp vào cùng một ngày, hôm nay là của khối mười hai.
Triệu Tiến không biết thuê ở đâu một nhiếp anh gia, chuyên chụp cho lớp bọn họ, không được chụp các lớp khác, ngay cả khi vào trận buộc phải chụp thì cũng không được chụp cận cảnh tuyển thủ lớp khác.
Sân vận động không được bao nhiêu chỗ, chỉ có hai bên rìa sân có xếp được vài dãy, những người khác đều phải đứng xem.
Cầu thủ lớp 12/1 ra sân đầu tiên.
Triệu Tiến dẫn đầu, đằng sau là Lục Ly với mấy người Bánh Lớn.
Xem thi đấu gần đó không chỉ riêng khối mười hai, khối mười, khối mười một cũng có không ít người trốn học tới xem, đa số là nữ sinh.
Lớp 12/1 vừa xuất hiện cũng kéo theo một tràng tiếng la hét, Triệu Tiến ngẩng đầu ưỡn ngực vẫy tay chào các vị khán giả nhiệt tình hai bên: “Các bạn bên này, xin chào mọi người.

Các bạn bên kia, xin chào.

Everybody cùng tớ hô “Hi! Hi! Hi!” nào.”
Nhưng giọng nói của cậu ấy nhanh chóng bị tiếng la hét của khán giả nhấn chìm.
“Lục Ly! Lục Ly! Lục Ly!”
Không biết ai dẫn đầu, tiếng hét gãy gọn xuyên thẳng một đường, nhưng có thể nghe thấy rất rõ, đại đa số đều là tiếng hét của nữ sinh, nam sinh cũng có, nhưng không điên cuồng như các cô gái.
Thậm chí ở đằng trước sân còn có người cầm một cái micro hô to.
Lục Ly một tay ôm bóng rổ, cười với khán giả.
Cùng lúc đó trong sân vận động vang lên nhạc nền bài [ SLAM DUNK ], nhiệt huyết ngập tràn, cách thức xuất hiện này của lớp 12/1 rất ngầu.
Như thế này mà không giành được hạng nhất hạng nhì thì đúng là có lỗi với sự xuất hiện này.
Triệu Tiến làm động tác hôn gió với khán giả, sau đó hô: “Lớp 12/1, vương giả chi sư!”
Bên cạnh có người lập tức phụ họa hét theo.
Tuyển thủ đi tới giữa sân đấu, đám đông đột nhiên náo loạn một trận.
“Wow, mỹ nữ chân dài!”
“Đây cũng học lớp 12/1 à, thật sự nhìn không ra, nhiều mỹ nữ vậy sao!”
“Nữ sinh tóc hai chùm kia, thân hình thật nóng bỏng!”
“Nghe nói là bạn gái lão đại, chậc chậc, thảo nào!”
***
Chu Na Na dẫn theo đội cổ vũ khó khăn chen chúc từ phía sau đám đông đi lên phía trước, ban đầu còn định xuất hiện cùng lúc với đám Lục Ly, các cô sẽ nhảy thể dục nhịp điệu, nhưng lúc vào sân bị chủ nhiệm khối ngăn lại, nói các cô ăn mặt quá hở hang, sau đó cầu xin đến chết đi sống lại mới được vào.
Tám cô gái mặc áo bóng rổ croptop thiết kế, với quả bóng rổ trong tay nhảy nhót trên nền nhạc sôi động bùng nổ.
Áo ba lỗ lộ rốn, váy ngắn gì gì đó, quá mát mẻ ngon miệng!
Đặc biệt là trong khuôn viên trường học, trước giờ chưa từng có.
Rất nhanh đã có người vỗ tay, còn xen lẫn tiếng huýt sáo.
Lục Ly nhìn đội cỗ vũ, vừa nhìn một cái liền thấy bạn gái của anh.

Đầu tiên là kinh diễm, dùng một từ để hình dung một chút, chính là nóng bỏng! Áo ba lỗ bó sát, căng lên trước ngực cô giống như có thứ gì đó muốn bung ra.

Hai chùm tóc với đôi chân vừa dài vừa thẳng nhảy lên nhảy xuống theo nhịp điệu của âm nhạc.
Nhìn lần thứ hai, anh liền cảm thấy không hài lòng.
Rốn của cô, sao có thể lộ ra vậy chứ, anh còn chưa được nhìn, cứ như vậy lại lại để cho tất cả mọi người nhìn thấy!
Còn có cái váy ngawns kia nữa, ai nghĩ ra thế, kia cũng ngắn quá đi chứ, mông sắp lộ ra ngoài luôn rồi kia kìa!
Khương Đường nhìn tháy Lục Ly đang nhìn mình, cười với anh một cái.
Lục Ly cười không được, không cười cũng không xong, trong nháy mắt gương mặt cứng ngắt nhưng rất nhanh sau đó anh cũng cười theo cô.
Cô vui là được rồi.
Nhưng mà lần sau không được như vậy nữa, lần tới không được mặc thế này, muốn mặc chỉ có thể mặc cho mình anh xem, bằng không, hừ!
Sau khi trận đấu của lớp 12/1 kết thúc, các trận sau diễn ra bình thường, không có gì đặc sắc.
Cho nên sau khi các tuyển thủ ra sân, đội trưởng bắt đầu rút thăm.
Tống Đằng Phi chạy tới cạnh Triệu Tiến, nhìn chữ trong mảnh giấy trên tay cậu ta, lớp 12/8.
Cậu ấy vỗ vỗ vai Triệu Tiến: “Cố gắng chống đỡ nha người anh em.

Nhất định phải kiên trì để phân thắng bại với lớp 12/5 tụi tớ.”
Triệu Tiến liếc mắt nhìn cậu ấy: “Tớ thấy, các cậu mới phải chống đỡ.

Lớp 12/1 tụi tớ chính là vua của vua, đội vô địch.”
Tống Đằng Phi nhìn về phía Lục Ly: “Lão đại đang nghĩ gì vậy, ngồi bên đó một mình.”
Triệu Tiến nhìn Khương Đường bên kia bĩu môi: “Nhớ gái chứ gì.”
Tống Đằng Phi nhìn đội cỗ vũ của lớp 12/1: “Mẹ kiếp, quá nóng bỏng luôn, nữ sinh lớp các cậu không đơn giản nha, nữ sinh búi tóc kia tên gì vậy, muốn theo đuổi.

Còn người cột tóc đuôi ngựa kia nữa, cũng không tồi, lát về gửi phương thức liên lạc cho tớ nha, tớ chọn chút.”
Triệu Tiến đá cậu ấy một phát văng sang một bên: “Cút! Đừng có mưu đồ nhiễu loạn lòng quân của chúng tớ! Còn ngấp nghé tham vọng mỹ nữ tớ chúng tớ!”
Tống Đằng Phi hi hi ha ha quay về quân doanh của lớp 12/5 của mình.
Khương Đường đi tới bên cạnh Lục Ly ngồi xuống: “Lát nữa, chơi thật tốt, tốt nhất thì có thể thắng, không thể thắng cũng không sao, vững tâm.”
Cái mà Lục Ly không thiếu nhất chính là vững tâm.
Anh nhìn cô: “Trang phục không tệ, có điều hơi ít vải một chút, lần sau thêm miếng vải vào, rốn lộ ra ngoài dễ bị cảm lạnh.”
Khương Đường nghe ra được ý tứ trong lời nói của anh, ghé lại sát bên tai anh dỗ dành: “Biết rồi, chỉ mặc lần này.”
Lục Ly giúp cô kéo áo xuống, cố gắng che bụng cô.
Sau cùng, bụng được che lại, nhưng ngực thì lại lộ ra một mảnh hoa trắng.
Anh đành phải giúp cô kéo lên trên, cứ như vậy, ngực được che chắn còn bụng lại lộ ra.

Vẫn là do ít vải, gian thương.
Triệu Tiến hô một tiếng: “Lục Ly, bên này.”
Lục Ly đứng dậy, đi về phía đội bóng.
Sân vận động có thể đấu đồng thời hai trận cùng lsuc, bên này là trận của lớp 12/1 và 12/8, bên kia là của hai lớp khác.
Có thể nói hiệu quả cực kỳ cao.
Trận đấu bắt đầu được mười phút, đội cổ vũ của lớp 12/1 bắt đầu điệu nhảy cổ động.
Bên cạnh còn có nhiếp ảnh gia chụp ảnh không ngừng.
Không thể không nói, thanh thế được tạo ra, trước giờ chưa từng có.
12/1 đối đầu với 12/8, tuy lớp 12/8 là ban xã hội, nhưng thực lực không hề yếu chút nào, may mắn lần này lớp 12/1 có Lục Ly ghi được hai quả ba điểm, sau cùng có ưu thế thắng hiểm bằng hai điểm.
Lúc nghỉ giữa giờ, Lục Ly ngồi cạnh Khương Đường, nhận lấy chai nước trong tay cô.
Anh nhìn về bên phía Hạ Kính, tên nhóc con kia không có gì khác lạ, trong tay lúc này chính là nước của mấy người Chu Na Na chuẩn bị.
Lục Ly lại uống thêm một ngụm, ngọt, thật ngọt.
Trận tiếp theo, lớp 12/1 với 12/10.

Lớp 12/10 cũng là vừa mới thắng một khác khác, thực lực so với lớp 12/8 mạnh hơn vài phần.
Lần này lớp 12/1 đã không may mắn như vậy, dù cho một mình Lục Ly ghi được ba quả ba điểm, sau cùng vẫn không thể xoay chuyển kết cục, lớp 12/1 thua.
Điều này hoàn toàn nằm trong dự tính của Lục Ly, chơi bóng rổ vốn dĩ chính là sự hợp tác của toàn đội, chỉ dựa vào một mình anh, tuyệt đối không thể.

Mấy người khác dường như đều do Triệu Tiến lôi kéo, không có sức chiến đấu.
Tuy là lớp 12/1 thua, nhưng vẫn thu hoạc được một tràng tiếng la hét chói tai của nữ sinh bên cạnh.
Triệu Tiến vẫn tay với đám đông: “Cám ơn mọi người!”
Đội cỗ vũ nhảy xong đoạn nhạc cuối cùng, cũng dừng lại.
Nhiếp ảnh gia sau khi hoàn thành sứ mệnh của mình, cũng lặng lời rời khỏi sân đấu.
Bầu không khí trong sân vận động theo kết cục của lớp 12/1, xuất hiện sự biến hóa vi diệu, không còn lão đại để nhìn nữa cũng không còn các chị gái chân dài đội cổ vũ xinh đẹp để xem nữa, mọi người rốt cục cũng bắt đầu chuyên tâm xem thi đấu.
Lục Ly đi đến bên đội cỗ vũ, kéo tay Khương Đường, trong ánh mắt có hâm mộ có ganh tỵ của quần chúng nữ sinh, đưa cô ra khỏi sân vận động.
Lúc đi đến cửa sân vận động, đối diện chính là Hoàng Viện Viện.
Hoàn Viện Viện nhìn thấy Lục Ly, hô một tiếng: “Ly ca ca.” – Cô ta cũng nhìn Khương Đường, nhưng không thèm để ý.
Lục Ly ừm một tiếng.
Hoàng Viện Viện nói tiếp: “Vậy là đấu xong rồi sao? Sao em mới tới lại đấu xong rồi vậy?”
Nếu không bị đầu đinh trong lớp quấn lấy Hoàng Viện Viện đã tới từ sớm rồi.
Lục Ly gật đầu: “Ừm, bên trong còn lớp của Tống Đằng Phi chưa đấu xong, có lẽ em còn kịp xem.” – Nói xong dẫn Khương Đường đi.
Hoàng Viện Viện lùi lại khỏi cửa, lẩm bẩm: “Tống Đằng Phi có cái gì để xem đâu, em cũng không phải đến xem anh ta.” – Nói xong nhìn về phía Lục Ly, sau đó trở về lớp mình.

Trước cửa sân vận động chính là sân thể dục, Khương Đương tránh tay Lục Ly: “Sẽ bị thầy giáo bắt gặp đó.” – cô nói thêm: “Tớ đến nhà vệ sinh thay quần áo, cậu ở đây đợi tớ một lát.”
Lục Ly gật đầu, tựa lên lan cang đợi cô.
Có ba lớp đang học thể dục trên sân, rất náo nhiệt.
Khương Đường thay đồ xong, còn chưa đi đến bên chỗ Lục Ly đã bị người ta gọi.
“Đường Đường!”
Cô quay đầu lại nhìn, là Triệu An Ca.
Trước đây, lúc học ở trường Trung học số Hai, cô ấy là một trong số ít bạn của Khương Đường.
Khương Đường đi qua đó: “Bồ Câu Lớn, sao cậu lại trà trọn vào đây?”
Triệu An Ca đi tới ôm lấy Khương Đường: “Tớ giả mạo phụ huynh đi vào đó, đúng, bây giờ tớ là dì nhỏ của cậu, cháu gái ngoan gọi dì nhỏ nghe chút nào.”
Khương Đường nhìn đôi môi đỏ mọng khoa trương của cô ấy, tóc uốn sóng lọn to màu nâu, quả thực không giống học sinh.
“Sao hôm nay cậu ăn mặc thành thục thế này?”
“Thế nào, gợi cảm không.

Tối nay tớ có một hành động gọi là “xuân sắc”.

Ừm, chính là quyến rũ Tần Mặc Bắc.
Triệu An Ca nói xong liền kéo cổ áo mình xuống: “Nào, giúp tớ hút một cái, mạnh một chút.

Đem tớ thành bạn trai cậu cũng được, mạnh vào.”
Khương Đường hỏi: “Cậu muốn làm gì?”.

Sau đó còn nhỏ giọng nói: “:Tớ với bạn trai tớ còn chưa làm chuyện này bao giờ.”
Triệu An Ca tiếp tục kéo cổ áo: “Mau lên.

Tớ muốn cho Tần Mặc Bắc nhìn cho rõ, kích thích nội tâm anh ấy một chút, nói thẳng ra là ghen tuông với dục vọng đó.”
Triệu An Ca thích Tần Mặc Bắc đến dường nào, Khương Đường biết, toàn bộ trường Trung học số Hai đều biết
Cô đành phải cúi đầu hút một cái vào xương quai xanh của cô ấy, nhưng mà hiệu quả không tốt lắm, chỉ là một vệt mờ mờ, không kích thích được chút nào.

Cô đành phải làm lại lần nữa, lần này dùng sức mạnh hơn, đỏ thành một vết nhỏ.
Triệu An Ca lấy cái gương nhỏ trong túi ra xem: “Được rồi.

Cậu quen Lục Ly khong, trường các cậu có một đại soái ca ngầu lòi tên Lục Ly.”
Vết hôn đã có, bây giờ còn thiếu một diễn viên quần chúng.
Khương Đường chỉ về phía Lục Ly: “Hình như, chính là anh ấy.”
Triệu An Ca nhìn về phía đó: “Ồ ồ ồ, cực phẩm! Tớ đi qua đó trước, cậu đợi tớ ở đây.”
Khương Đường cũng không đứng đó chờ, mà đi theo cô ấy.
Cô gái này muốn làm cái gì vậy nhỉ!
Từ xa, Lục Ly đã thấy Khương Đường với một nữ sinh trang điểm đậm ôm nhau gặm rồi lại gặm.
Chuyện gì thế này, có đàn ông dòm ngó cô thì thôi đi, sao đến cả phụ nữ cũng đến góp vui vậy! Còn chưa đợi anh đi qua, hai cô gái đối diện đã đi lại.

Triệu An Ca đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Bạn học, cậu lớn lên thật đẹp trai, có tiện chụp chung một bức ảnh không?”
Nếu như bình thường, có đóa hoa si nào đi ngang qua nói chuyện với Lục Ly như vậy, anh nhìn cũng không thèm nhìn, nhưng bây giờ, anh nhìn Khương Đường có hứng thú muốn trêu cô.
“Cái này, phải được bạn gái tôi đồng ý mới được, nếu không cô ấy sẽ ghen.

Cô ấy hễ mà ghen thì sẽ cắn người lung tung.”
Triệu An Ca cười haha: “Bạn gái cậu là chó sao, hở chút là cắn người.” – Vừa dứt lời cô ấy liền bị Khương Đường đạp một phát.
“Cậu mới bị chó cắn đó.” – Vừa nói xong, phát hiện có gì đó sai sai.
Triệu An Ca sờ mông: “Đừng đá, đá nữa không cong được nữa đâu.

đại bảo bối của chúng ta không thích nữa thì phải làm sao.”
Khương Đường nhéo mông cô ấy một cái: “Còn chưa theo đuổi được sao?”
Triệu An Ca xắn cổ tay áo: “Chờ chút, sắp rồi!” – Nói xong cầm điện thoại: “Mượn bạn trai cậu chút, chụp chung tấm ảnh là được.”
Lục Ly tiến về phía trước hai bước, đến bên cạnh Khương Đường: “Không được, tôi với bạn gái tôi còn chưa chụp chung lần nào.”
Khương Đường bất đắc dĩ buông tay ra.
Triệu An Ca đành phải lia ống kính vào một mình Lục Ly: “Được được được, chụp một mình cậu là được rồi chứ.”
Lục Ly xoay người lại: “Chỉ có thể chụp bóng lưng.”
Triệu An Ca càm điện thoại chụp hai tấm, không tồi không tồi, bóng lưng thôi mà cũng quá đẹp.
Tóm lại là một đại soái ca là được.
Đợi cô chụp xong, chúc Khương Đường và Lục Ly trăm năm hòa hợp, sớm sinh quý tử.

Sau đó liền chạy mất, như một cơn gió.
Bốn chữ sớm sinh quý tử, Lục Ly rất thích, lần sau nếu còn cần chụp ảnh, cso lẽ anh sẽ đồng ý cho người ta chụp chính diện, tỏ ý báo đáp.
Khương Đừờng đi tới giải thích: “Bạn học trước đây ở trường Trung học số Hai, cậu đừng để ý, cô ấy theo đuổi một người con trai đã hơn hai năm, còn chưa theo đuổi được.”
Lục Ly bĩu môi: “Để ý, để ý chết luôn.” – lại trầm giọng nói: “Cậu còn chưa trồng cho tớ loại dâu tây kia.”
Khương Đường cười cười: “Tan học tiết tự học hôm nay?”
Lục Ly nhìn lên cái cổ trắng nõn, sạch sẽ của cô: “Tớ cũng muốn trồng.”
Khương Đường sờ cổ: “Đi thôi, về phòng học tiết tự học nào, còn nhiều bài tập chưa làm nữa.

Lúc nào làm xong bài tập thì có thể trồng.”
Lời vừa nói xong, liền bị Lục Ly kéo đi về phía phòng học, mau chóng đi làm bài tập.
Anh đợi không kịp muốn trồng dâu tây trên người cô, thử một chút mùi vị của cô.
*****
Tác giả có điều muốn nói:
Tác giả: Xin hỏi Lục Tổng, ngài thích nhất loại trái cây nào?
Lục Ly: Dâu tây.
Tác giả: Ấy, Lục Tổng, Lục Tổng, cuộc phỏng vấn vẫn chưa kết thúc, ngày muốn đi đâu?
Lục Ly: Về nhà ăn dâu..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương