Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Lanh Chanh
Chương 40: Sự cố hay sắp đặt?

Nó khóc, hắn không nghĩ là nó lại sợ đến độ bật khóc như vậy, lay người nó, hắn bắt đầu lo lắng

-Đầu heo, đầu heo, cô sao vậy?

Nó không trả lời, hắn chỉ thấy nó lấy tay ôm ngực, mặt tái đi

-Này, cô bị gì vậy? Nói gì đi chứ?

-Tôi….. cho tôi….ra khỏi đây- nó khó nhọc nói, bây giờ nó đang cảm thấy khó thở. Nó cần một nơi thoáng mát hơn để thở, nếu ở đây lâu thêm nữa thì sợ rằng nó sẽ ngất vì ngộp mất

Hắn bế xốc nó lên nhưng nó lại vùng vậy, nó không muốn hắn bế nó ở nơi đông người như vậy

-Đừng……. thả tôi xuống……. đỡ tôi ra ngoài là được

Nghe lời, hắn thả nó xuống, rồi đỡ nó ra ngoài. Bốn người kia thấy vậy cũng đi theo. Tên Duy thì có phần hơi tức tối vì mới “lợi dụng” được có chút xíu à

Đỡ nó ngồi xuống ở hàng ghế chờ, không khí thoáng mát hơn, nó bắt đầu thở đều lại, tim cũng không còn nhói nữa, may là không ngất. Lúc này mọi người đều lo cho nó

-Mày bị sao vậy?- Lam ngồi xuống cạnh nó, lấy giấy lau mồ hôi còn động lại trên trán

-Ờ……. Không sao, chắc là do sợ quá, hì…….

Cười cho qua chuyện, không thể để cho mọi người biết căn bệnh của nó. Nhìn mọi người lo lắng, sao mà nó cảm thấy có lỗi quá

-Xin lỗi, vì tôi mà mọi người……..

-Có gì đâu, tao cũng sợ muốn chết, nhờ mày mà được ra rồi!- Lam cắt ngang lời nó, nhe răng cười.

Nhìn biểu hiện của nó, và sắc mặt nó lúc đó, hắn không nghĩ chỉ đơn thuần là nó sợ, phải chăng nó đang giấu chuyện gì sao!!

-Hay bây giờ tụi mình đi ăn kem đi!!!!- Tên Long từ đâu nhào lên phát biểu

-Ok!!!!

Gì chứ kem là nó khoái nhất trên đời!

Đến cửa hàng kem Ý lớn và nổi tiếng nhất ở thành phố, tụi nó “xông” vào bắt đầu một “thực trường”

-Mọi người ăn gì để tôi kêu luôn!!

-Dâu, chocolate, cà phê, vani, gì cũng được- Mi, Lam, Duy, Long và hắn lần lượt lên tiếng.

Nó nhìn chị phục vụ cười thật tươi rồi hít một hơi thật dài

-Chị cho em 1 dâu, 5 chocolate, 1 cà phê, 4 vani mỗi ly 3 viên, 3 kem đặt biệt và kèm theo là 6 phần nước lớn……

Chị phục vụ viết lia lịa, đến choáng khi nghe nó nói.

-Này, ở đây có 6 người thôi à!!! Cô làm gì kêu lắm quá vậy- tên Long vội lên tiếng ngăn cái miệng nó lại

-Long không biết rồi! Món gì thì nó còn bỏ qua chứ kem thì nó ăn cả ngày không biết chán- Nhi giải thích cho Long thật tường tận và chi tiết về cái dạ dày không đáy của nó

Lại một lần nữa, tên Long khóc trong lòng, tự trách mình sao lại nghĩ ra cái ý tưởng ngu ngốc như vậy chứ. Dẫn nó đi ăn một lần thôi là lại bị thâm hụt “ngân sách”.

Nó ăn ngon lành! Chưa thây ai như nó, người ta ăn một muỗng thôi là đã buốt tới óc. Vậy mà nó lại múc muỗng nào muỗng nấy to đùng. Có muỗng nó còn cho nguyên 1 viên kem vào miệng. Phải nói cái quán nào mà được tiếp nó thì cứ như là hôm đó đóng cửa sớm do hết đồ để bán.

Sau một ngày ăn chơi no nê, vừa về đến nhà nó đã nằm vật ra ngáy khò khò.

6h15 sáng

Vẫn tiếp tục đi xe bus, kì này bọn hắn quyết định đi theo nó công khai chứ không lén lút như lần trước nữa. Mặc cho nó cấu xé, chử-i rủa, ngăn cản thế nào thì mấy tên đó vẫn lì lợm bám theo. Vì đại sự (sợ trễ giờ) nên nó quyết định mặc kệ

Cũng may là buổi sáng nên không có nhiều người, mà có thì hầu như ai cũng gật gà gật gù hết cho nên tình trạng như lần trước không bị tái diễn. Chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, nó thoải mái thả hồn theo cảnh, hắn từ đâu nhảy lên ngồi cạnh nó, đang ngồi thì thấy ai đó động chạm, cứ tưởng lại có thằng điên nào cầm dao dí vào người nó một lần nữa. Định quay qua hất cho một trỏ thì hắn bị hắn chụp tay nó lại

-Này đồ điên, anh lên đây làm gì?

-Tôi thích!!!

-Bộ anh bị khùng hả? Hôm nay đâu có bà chị nào đâu!! Mà cho dù có thì tôi cũng không giúp anh lần nữa đâu, đừng có hòng mà lợi dung “nhan sắc” của tôi một lần nữa. BIẾT CHƯA!!!!

-Lợi dụng nhan sắc cô??? Đang ăn dưa bở hả?

-Ax, đồ điên!!!!

Cuộc nói chuyện của nó và hắn dài lắm là như vậy, chỉ có cãi nhau và cãi nhau…. cho tới khi đến trường….vẫn còn cãi

Giờ ra chơi

Nó vội cầm mấy quyển sách lần trước trả cho thư viện. Tin được không, chỉ mới 2 ngày mà nó đã “tu” hết 3 quyển sách dày cộm rồi đấy!!

Vừa bước ra đến cửa thì Ly từ đâu chờ sẵn ngay đó, nhìn nó không chớp mắt, một cái nhìn không hề có thiện cảm

-Bạn xuống thư viện phải không? Trả dùm mình quyển sách!!- Ly nói rồi quăng cuốn sách lên trên mấy quyển sách nó đang cầm.

Lạ thật!!! Bình thường là mày-tao, bây giờ thì là bạn-mình. Nhưng nó chẳng mấy để tâm, đi xuống cất lại mấy quyển sách vào chỗ cũ. Sẵn tiện tìm thêm mấy quyển sách khác. Đang lò mò tìm thì bỗng một tiếng lẹt kẹt vang lên đâu đó.

Không xong rồi!!! cả cái kệ sách sắp ngã. Hoảng quá nó chỉ biết đưa tay lên che đầu, nhắm tịt mắt lại chờ đợi một cú trời giáng

-CẨN THẬN!!!

RẦM…. RẦM

Cả kệ sách đổ ập xuống

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương