Hoàng Phu Trùng Trùng
-
Chương 24
.
.
Món này ăn nhiều không tốt, nhưng lại ngon vô cùng. Đến tối, trên chiếc giường đôi phát ra tiếng kẽo kẹt kịch liệt, nghe ra có vẻ rất cuồng nhiệt.
Trùng Trùng đóng vai người ăn xin riết thành nghiện, mỗi ngày ngủ tới mặt trời treo cao, đến trưa sẽ thay quần áo cùng Alphonse ra quảng trường xin ăn, tiền kiếm được mỗi ngày cũng đủ cho bọn họ ăn uống no nê.
Vì thế, hai người vốn đi du lịch giờ trở thành đi ăn mày, nếu như để các con dân của hành tinh Lala biết đức vua và vợ của ngài tới quảng trường Kana xin ăn, e là họ sẽ giận tới sùi bọt mép.
Cũng hết cách rồi, ai bảo bất kể là ở đâu tiền cũng là vương đạo chứ?
Đến tối ngày thứ ba, quản gia xà yêu tới đón đức vua của chúng ta. Khi trông thấy quần áo bẩn thỉu trên người Trùng Trùng và Alphonse, khóe miệng anh ta giật giật.
Riêng Trùng Trùng thì cười thoải mái vô cùng, “Quản gia tiên sinh à, tôi và Alphonse kiếm được rất nhiều tiền, mời anh đi ăn chút gì nha?”
Một câu của Trùng Trùng khiến quản gia xà yêu run sợ, cung kính hành lễ, “Tôi chỉ là một quản gia mà thôi!”
Alphonse thấy thế, thản nhiên nói: “Bảo anh ăn thì anh cứ ăn đi!”
Tức thì, nụ cười của quản gia xà yêu cứ như đang mếu, “Dạ!”
Vì thế, chờ Alphonse và Trùng Trùng đổi quần áo xong, bọn họ lại ăn một bữa tối cuối cùng ở Kana, rồi mới lén lên phi thuyền vũ trụ trở về.
Về tới Lala, công việc của Alphonse lại càng bận rộn, ngày nào cũng bận tiếp sứ giả hành tinh khác, không thì sang hành tinh của họ. Dĩ nhiên là cũng dẫn theo Trùng Trùng của chúng ta.
Có thể tới nhiều nơi ăn nhiều món ngon, với Trùng Trùng mà nói thì đó là điều hạnh phúc nhất. Thế cho nên sau hai tháng ăn uống mãnh liệt, Trùng Trùng buồn bực véo má, rồi véo bụng mình.
Cái bụng bằng phẳng giờ lồi ra rất nhiều, Trùng Trùng phiền muộn, không phải bất kể cậu ăn thế nào cũng không mập hay sao? Sao lần này lại béo nhanh như thế.
Bởi vậy, Trùng Trùng của chúng ta quyết định giảm béo.
Mỗi ngày phải vận động như: chạy bộ, bơi lội, nói chung là thứ gì cũng được, tiếc là tất cả đều bị Alphonse bác bỏ. Khi nhà vua của chúng ta nghe được hai từ ‘vận động’, lập tức nở nụ cười còn đê tiện hơn cả quản gia xà yêu, “Sau này mỗi ngày chúng ta đều làm tình đi, đó cũng là vận động, có thể giảm béo!” Hoàng Phu Trùng Trùng
Trùng Trùng lắc đầu như trống bỏi, “Không được, tôi đã nói rồi, mỗi tháng một lần, gần đây anh gầy nhiều lắm, không thể tiếp tục vận động nữa, chúng ta nên phân phòng ngủ đi!”
Nói xong, Trùng Trùng ôm gối chạy sang phòng kế bên.
Alphonse nghiến răng nghiến lợi.
Mỗi ngày chạy bộ, học nấu ăn, Trùng Trùng thấy rất thoải mái. Tuy nhiên, những lúc nấu nướng cậu sẽ ăn một ít mỹ vị, do đó, Trùng Trùng vẫn béo như cũ…
Bởi vậy, Trùng Trùng lại bắt đầu nghĩ tới chuyện làm tình, kiểu vận động này, mỗi lần làm, đều hiệu quả hơn chạy bộ gấp mấy lần, cho nên, Trùng Trùng tin chắc là nó có thể giảm béo.
Trùng Trùng suy tính, rồi lén ra cung. Trước lúc đi cậu đã hóa trang, bảo đảm là không ai nhận ra cậu là hoàng phu của nhà vua, sau một loạt các gian nguy trên đường, cuối cùng cậu cũng đi tới một nhà sách chuyên bán tạp chí 18+.
Lần đầu tiên bước vào một nhà sách như thế, Trùng Trùng đỏ mặt, lung tung quơ lấy một đống sách báo rồi chạy vội đi tính tiền. Nhân viên trực quầy thu ngân thấy cậu, nói: “Xin trình giấy chứng minh ra!”
Trùng Trùng đỏ mặt, nếu trình giấy chứng minh ra, vậy người ta sẽ biết cậu đi mua sách báo 18+, vì thế cậu vội vàng lắc đầu, “Tôi không có mang giấy chứng minh theo!”
Nhân viên thu ngân nhíu mày, “Thật ra thì cậu vẫn chưa đủ tuổi phải không?”
“Tôi đủ tuổi rồi!” Trùng Trùng biện giải, cũng hết cách rồi, ai bảo cậu có cái mặt bánh bao non non mềm mềm, người gặp người thích cơ chứ.
“Không trình giấy chứng minh ra sẽ không bán!” Nhân viên thu ngân của chúng ta đúng là thiết diện vô tư nha.
Vì thế, Trùng Trùng đành ủ rũ đi khỏi nhà sách.
Buồn chán, Trùng Trùng đi bộ trên vỉa hè đế đô, bất chợt, cậu nhìn thấy một quầy sách nho nhỏ ở đằng trước, hai mắt cậu lập tức tỏa sáng, chạy vội vào trong.
Trước cửa có dán một tờ giấy: Cho thuê các loại sách.
Đúng là trời không tuyệt đường người nha! Trùng Trùng mừng rỡ, lấy một hơi mười quyển tạp chí ‘Đơn Thuần Là Ái Muội’ đang hot nhất, lúc tính tiền, chủ quầy nhìn cậu nói: “Cậu học sinh, sách này không cho thuê!”
Trùng Trùng cảm thấy mình đã bước tới ngưỡng cửa địa ngục, “Tôi trưởng thành rồi!”
Chủ quầy nhìn cậu, nói khẽ, “Nhóc à, nếu cậu muốn xem, vậy thì trốn vào góc nào đó bên trong xem xong rồi về, sách như vậy tôi chưa cho học sinh thuê bao giờ!”
Thời gian của Trùng Trùng có hạn, sao có thể vào trong ngồi xem chứ. Vì thế, cậu lại nài nỉ chủ quầy cho thuê, thuận tiện nói n lần rằng cậu không phải vị thành niên.
Nhưng chủ quầy vẫn không chịu cho cậu thuê như trước.
Trùng Trùng ủ rũ bước khỏi quầy sách, đột nhiên cậu sực nhớ là dường như cậu từng thấy đại ma vương Wright đặt hàng mua quyển sách này, cậu ráng nhớ kỹ lại, rồi cười ha ha chạy về nhà ba ba mình.
Trùng Trùng tới, đương nhiên là mang đến tiếng cười vui cho phủ bá tước. Lý Thần thấy Trùng Trùng về, kéo cậu lại bảo gầy, cần được bồi bổ, rồi đi vào bếp nấu canh bổ dưỡng cho cậu. Còn Trùng Trùng thì thế nào? Đỏ mặt, kéo ba ba Wright của mình vào thư phòng.
“Wright ba ba, Wright ba ba, con muốn hỏi mượn ba một thứ!” Trùng Trùng bối rối, nhìn quanh.
“Chuyện gì thế?” Wright uống một hớp cà phê.
“Ờ… Ờ…” Trùng Trùng ra vẻ thần bí, nhìn quanh, sau đó lại khóa cửa thư phòng lại.
Thấy bộ dáng của Trùng Trùng quá khả nghi, Wright nhíu mày, “Có phải con lén ba ba làm chuyện xấu cho nên chột dạ?”
Trùng Trùng lắc đầu, rồi lại gật đầu, nói: “Con chỉ muốn… Con chỉ muốn mượn vài quyển sách của Wright ba ba mà thôi!”
Wright thở phào một hơi, đáp: “Ừ, sách đều ở trong này, con tự chọn đi! Ba đi xem Thần Thần, một giây không thấy ba ba con, ba sẽ đau khổ!”
“Khoan đã…” Trùng Trùng thấy thế, lập tức nói thẳng, cả người vắt lên mình Wright, “Ba ba, ba cho con mượn mấy quyển tạp chí 18+ đi!”
Khóe miệng Wright giật giật, lần đầu tiên ông phát hiện, thì ra con mình đã trưởng thành rồi…
Trùng Trùng nhìn diễn cảm rối rắm trên mặt Wright, tự biết là không thể được, cậu ủ rũ, trèo khỏi người Wright, quắt quắt khóe miệng.
“Đi theo ba!” Ngay khi Trùng Trùng thấy tuyệt vọng, Wright lại thốt ra một câu, rồi đi tới góc trong cùng lấy sách ra.
Trùng Trùng ôm một sấp thật dày, lòng thấy lâng lâng.
“Nhớ đừng nói cho ba ba con biết!” Wright dặn. Nếu để Lý Thần biết ông lấy sách 18+ cho con mình xem, nhất định ông sẽ chết vô cùng thê thảm.
“Dạ, dạ!” Trùng Trùng gật đầu lia lịa.
Vì thế, hai cha con ở trong phòng tiến hành thảo luận.
Thảo luận cái gì? Không phải là đại sự của đời người, cũng không phải là thị trường chứng khoán hiện nay, đương nhiên cũng không phải giá thành đang tăng, mà là…
“Thế à? Con cũng thấy Kaz là đẹp nhất phải không? Ba cũng biết là tuy rằng cậu ta có hơi kém Thần Thần một chút, nhưng cậu ta là người đẹp nhất lĩnh vực GV đó nha, aizz, đúng là vưu vật mà…” Wright tấm tắc khen.
“Đúng nha, thân hình của cậu ta thật tuyệt!” Hai mắt Trùng Trùng dán chặt vào cậu trai trần truồng, thân hình tuyệt đẹp trên tạp chí, đúng thật là mê người nha…
“Vẫn kém đức vua một chút!” Wright bổ sung.
Trùng Trùng gật đầu, dáng người của Alphonse đúng là chuẩn lắm, dù có lúc nhìn hơi mảnh mai, nhưng khi cởi quần áo ra, thân hình đầy đặn, tất nhiên là cũng không phải cái kiểu cơ bắp cuồn cuộn, nói chung là rất đẹp.
“Hai người đang làm gì vậy?” Đột nhiên tiếng của Lý Thần vang lên trên đỉnh đầu khiến hai cha con Wright, Trùng Trùng sợ tới mức mém té ghế.
“Không… Không có gì…” Trùng Trùng hoảng sợ, rụt rụt người, theo phản xạ có điều kiện giấu quyển ‘Đơn Thuần Là Ái Muội’ ra phía sau mình.
Lý Thần tinh mắt, vừa liếc đã thấy Trùng Trùng đang cầm quyển tạp chí 18+, ông nổi giận, bóp cổ Wright, lay lay, “Anh làm gì con tôi vậy? Anh làm gì con tôi vậy? Anh dám cho nó xem mấy loại sách biến thái đó!”
Wright toát mồ hôi hột, “Không phải em cũng thích xem sao?”
Lý Thần: “……”
Đây chính là cái gọi là thượng bất chính hạ tắc loạn, những đứa trẻ bước vào thời kỳ trưởng thành đều là sói.
Do đó, vì một quyển tạp chí 18+, mà phủ bá tước đã mở một cuộc họp gia đình, tên của cuộc họp là: Trùng Trùng có nên xem tạp chí 18+ hay không?
“Trùng Trùng còn nhỏ, không thể xem!” Lý Thần kiên trì.
“Ba ba, con muốn xem!” Trùng Trùng bẻ bẻ ngón tay, tò mò mấy thứ đó là nhất định rồi, mỗi một đứa bé đều là như thế.
“Thần Thần, cho con nó xem đi, cũng đã kết hôn rồi, những chuyện nên trải qua cũng đã trải qua, sao còn cấm không cho xem chứ?” Wright tận tình khuyên bảo.
“Không được, trong đó có mấy cảnh ***, như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt đến quá trình dậy thì, thân thể và tinh thần của trẻ nhỏ!” Lý Thần nhướn mày, kiên quyết bác bỏ.
“Ba ba, *** là gì?” Trùng Trùng giương đôi mắt tội nghiệp lên hỏi, lần trước cậu cũng nghe Alphonse nói như thế à nha!
“Em xem em đã dạy con nó ngu luôn rồi kia, đến cả *** cũng không biết! Sau này chúng ta phải dạy cho con nó biết nhiều một chút, chuyện xem tạp chí 18+ cũng không thể thiếu! Con trai, sau này, mỗi tháng ra tạp chí, ba ba sẽ mua đưa vào trong cung cho con!” Wright quyết định.
Trùng Trùng gật đầu như giã tỏi.
Sau đó, Trùng Trùng phấn chấn ôm sách về.
Vì phân giường ngủ, cho nên sau khi tắm xong, cậu làm lơ ánh mắt u oán của Alphonse, vội vàng chui vào căn phòng nhỏ của mình, cầm tạp chí lên đọc.
Trùng Trùng không cho Alphonse chạm vào, đối với Alphonse mà nói, đây chính là cực hình. Do trước đây chưa từng chạm qua người nào, cho nên nhà vua của chúng ta không biết, thì ra ngoài cách tự xử ra, khi tiến vào trong sẽ thoải mái như vậy. Bởi thế, từ khi hiểu được điều này, nhà vua của chúng ta không chịu dùng tay nữa.
Có lần đầu tiên, ắt có lần thứ hai, khi mà nhà vua của chúng ta đã thấy hứng thú với kiểu vận động này rồi, tự dưng Trùng Trùng lại phân phòng ra ngủ, như vậy, nhà vua của chúng ta đúng là rất đáng thương.
Alphonse đang ngủ mơ mơ màng màng, y cảm thấy có ai đó đang đè lên người mình, y mở to mắt ra, thấy Trùng Trùng đồng học đang vội vàng cởi áo ngủ của mình ra. Thấy thế, Alphonse hưng phấn, ôm eo Trùng Trùng, xoay một cái, đặt Trùng Trùng xuống dưới.
Sau một nụ hôn cuồng nhiệt, Alphonse bị đấm vào mặt, y vừa định lên tiếng mắng một trận, lại thấy Trùng Trùng nhìn mình bằng ánh mắt nén giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh là tên lừa gạt, dám nói gạt tôi là người ở phía trên chịu đau nhất, làm hại ngày nào lão tử cũng bị giày vò! Giờ anh nằm xuống cho tôi, sau này tôi muốn ở trên!”
Nhưng mặt Alphonse không phải dày bình thường, đã bị người ta lật tẩy, vậy mà mặt y không hề biến sắc, lại còn lạnh nhạt nói: “Chúng ta đã ký vào bản giao kèo rồi, ai đổi ý sẽ mang thai!”
Trùng Trùng hừ một tiếng, quát, “Mang thai thì mang thai, dù sao thì tôi cũng không phải nhân ngư, sẽ không sinh con!” Dứt lời, cậu như con sói đói, nhào về phía Alphonse.
Cuối cùng thì con sâu nhỏ ngây thơ của chúng ta cũng đã giác ngộ, nổi lòng muốn phản công rồi… Đêm… Vẫn còn dài…
P/s: Trùng Trùng có phản công thành công không đây? Hạ hồi phân giải =))))
.
Món này ăn nhiều không tốt, nhưng lại ngon vô cùng. Đến tối, trên chiếc giường đôi phát ra tiếng kẽo kẹt kịch liệt, nghe ra có vẻ rất cuồng nhiệt.
Trùng Trùng đóng vai người ăn xin riết thành nghiện, mỗi ngày ngủ tới mặt trời treo cao, đến trưa sẽ thay quần áo cùng Alphonse ra quảng trường xin ăn, tiền kiếm được mỗi ngày cũng đủ cho bọn họ ăn uống no nê.
Vì thế, hai người vốn đi du lịch giờ trở thành đi ăn mày, nếu như để các con dân của hành tinh Lala biết đức vua và vợ của ngài tới quảng trường Kana xin ăn, e là họ sẽ giận tới sùi bọt mép.
Cũng hết cách rồi, ai bảo bất kể là ở đâu tiền cũng là vương đạo chứ?
Đến tối ngày thứ ba, quản gia xà yêu tới đón đức vua của chúng ta. Khi trông thấy quần áo bẩn thỉu trên người Trùng Trùng và Alphonse, khóe miệng anh ta giật giật.
Riêng Trùng Trùng thì cười thoải mái vô cùng, “Quản gia tiên sinh à, tôi và Alphonse kiếm được rất nhiều tiền, mời anh đi ăn chút gì nha?”
Một câu của Trùng Trùng khiến quản gia xà yêu run sợ, cung kính hành lễ, “Tôi chỉ là một quản gia mà thôi!”
Alphonse thấy thế, thản nhiên nói: “Bảo anh ăn thì anh cứ ăn đi!”
Tức thì, nụ cười của quản gia xà yêu cứ như đang mếu, “Dạ!”
Vì thế, chờ Alphonse và Trùng Trùng đổi quần áo xong, bọn họ lại ăn một bữa tối cuối cùng ở Kana, rồi mới lén lên phi thuyền vũ trụ trở về.
Về tới Lala, công việc của Alphonse lại càng bận rộn, ngày nào cũng bận tiếp sứ giả hành tinh khác, không thì sang hành tinh của họ. Dĩ nhiên là cũng dẫn theo Trùng Trùng của chúng ta.
Có thể tới nhiều nơi ăn nhiều món ngon, với Trùng Trùng mà nói thì đó là điều hạnh phúc nhất. Thế cho nên sau hai tháng ăn uống mãnh liệt, Trùng Trùng buồn bực véo má, rồi véo bụng mình.
Cái bụng bằng phẳng giờ lồi ra rất nhiều, Trùng Trùng phiền muộn, không phải bất kể cậu ăn thế nào cũng không mập hay sao? Sao lần này lại béo nhanh như thế.
Bởi vậy, Trùng Trùng của chúng ta quyết định giảm béo.
Mỗi ngày phải vận động như: chạy bộ, bơi lội, nói chung là thứ gì cũng được, tiếc là tất cả đều bị Alphonse bác bỏ. Khi nhà vua của chúng ta nghe được hai từ ‘vận động’, lập tức nở nụ cười còn đê tiện hơn cả quản gia xà yêu, “Sau này mỗi ngày chúng ta đều làm tình đi, đó cũng là vận động, có thể giảm béo!” Hoàng Phu Trùng Trùng
Trùng Trùng lắc đầu như trống bỏi, “Không được, tôi đã nói rồi, mỗi tháng một lần, gần đây anh gầy nhiều lắm, không thể tiếp tục vận động nữa, chúng ta nên phân phòng ngủ đi!”
Nói xong, Trùng Trùng ôm gối chạy sang phòng kế bên.
Alphonse nghiến răng nghiến lợi.
Mỗi ngày chạy bộ, học nấu ăn, Trùng Trùng thấy rất thoải mái. Tuy nhiên, những lúc nấu nướng cậu sẽ ăn một ít mỹ vị, do đó, Trùng Trùng vẫn béo như cũ…
Bởi vậy, Trùng Trùng lại bắt đầu nghĩ tới chuyện làm tình, kiểu vận động này, mỗi lần làm, đều hiệu quả hơn chạy bộ gấp mấy lần, cho nên, Trùng Trùng tin chắc là nó có thể giảm béo.
Trùng Trùng suy tính, rồi lén ra cung. Trước lúc đi cậu đã hóa trang, bảo đảm là không ai nhận ra cậu là hoàng phu của nhà vua, sau một loạt các gian nguy trên đường, cuối cùng cậu cũng đi tới một nhà sách chuyên bán tạp chí 18+.
Lần đầu tiên bước vào một nhà sách như thế, Trùng Trùng đỏ mặt, lung tung quơ lấy một đống sách báo rồi chạy vội đi tính tiền. Nhân viên trực quầy thu ngân thấy cậu, nói: “Xin trình giấy chứng minh ra!”
Trùng Trùng đỏ mặt, nếu trình giấy chứng minh ra, vậy người ta sẽ biết cậu đi mua sách báo 18+, vì thế cậu vội vàng lắc đầu, “Tôi không có mang giấy chứng minh theo!”
Nhân viên thu ngân nhíu mày, “Thật ra thì cậu vẫn chưa đủ tuổi phải không?”
“Tôi đủ tuổi rồi!” Trùng Trùng biện giải, cũng hết cách rồi, ai bảo cậu có cái mặt bánh bao non non mềm mềm, người gặp người thích cơ chứ.
“Không trình giấy chứng minh ra sẽ không bán!” Nhân viên thu ngân của chúng ta đúng là thiết diện vô tư nha.
Vì thế, Trùng Trùng đành ủ rũ đi khỏi nhà sách.
Buồn chán, Trùng Trùng đi bộ trên vỉa hè đế đô, bất chợt, cậu nhìn thấy một quầy sách nho nhỏ ở đằng trước, hai mắt cậu lập tức tỏa sáng, chạy vội vào trong.
Trước cửa có dán một tờ giấy: Cho thuê các loại sách.
Đúng là trời không tuyệt đường người nha! Trùng Trùng mừng rỡ, lấy một hơi mười quyển tạp chí ‘Đơn Thuần Là Ái Muội’ đang hot nhất, lúc tính tiền, chủ quầy nhìn cậu nói: “Cậu học sinh, sách này không cho thuê!”
Trùng Trùng cảm thấy mình đã bước tới ngưỡng cửa địa ngục, “Tôi trưởng thành rồi!”
Chủ quầy nhìn cậu, nói khẽ, “Nhóc à, nếu cậu muốn xem, vậy thì trốn vào góc nào đó bên trong xem xong rồi về, sách như vậy tôi chưa cho học sinh thuê bao giờ!”
Thời gian của Trùng Trùng có hạn, sao có thể vào trong ngồi xem chứ. Vì thế, cậu lại nài nỉ chủ quầy cho thuê, thuận tiện nói n lần rằng cậu không phải vị thành niên.
Nhưng chủ quầy vẫn không chịu cho cậu thuê như trước.
Trùng Trùng ủ rũ bước khỏi quầy sách, đột nhiên cậu sực nhớ là dường như cậu từng thấy đại ma vương Wright đặt hàng mua quyển sách này, cậu ráng nhớ kỹ lại, rồi cười ha ha chạy về nhà ba ba mình.
Trùng Trùng tới, đương nhiên là mang đến tiếng cười vui cho phủ bá tước. Lý Thần thấy Trùng Trùng về, kéo cậu lại bảo gầy, cần được bồi bổ, rồi đi vào bếp nấu canh bổ dưỡng cho cậu. Còn Trùng Trùng thì thế nào? Đỏ mặt, kéo ba ba Wright của mình vào thư phòng.
“Wright ba ba, Wright ba ba, con muốn hỏi mượn ba một thứ!” Trùng Trùng bối rối, nhìn quanh.
“Chuyện gì thế?” Wright uống một hớp cà phê.
“Ờ… Ờ…” Trùng Trùng ra vẻ thần bí, nhìn quanh, sau đó lại khóa cửa thư phòng lại.
Thấy bộ dáng của Trùng Trùng quá khả nghi, Wright nhíu mày, “Có phải con lén ba ba làm chuyện xấu cho nên chột dạ?”
Trùng Trùng lắc đầu, rồi lại gật đầu, nói: “Con chỉ muốn… Con chỉ muốn mượn vài quyển sách của Wright ba ba mà thôi!”
Wright thở phào một hơi, đáp: “Ừ, sách đều ở trong này, con tự chọn đi! Ba đi xem Thần Thần, một giây không thấy ba ba con, ba sẽ đau khổ!”
“Khoan đã…” Trùng Trùng thấy thế, lập tức nói thẳng, cả người vắt lên mình Wright, “Ba ba, ba cho con mượn mấy quyển tạp chí 18+ đi!”
Khóe miệng Wright giật giật, lần đầu tiên ông phát hiện, thì ra con mình đã trưởng thành rồi…
Trùng Trùng nhìn diễn cảm rối rắm trên mặt Wright, tự biết là không thể được, cậu ủ rũ, trèo khỏi người Wright, quắt quắt khóe miệng.
“Đi theo ba!” Ngay khi Trùng Trùng thấy tuyệt vọng, Wright lại thốt ra một câu, rồi đi tới góc trong cùng lấy sách ra.
Trùng Trùng ôm một sấp thật dày, lòng thấy lâng lâng.
“Nhớ đừng nói cho ba ba con biết!” Wright dặn. Nếu để Lý Thần biết ông lấy sách 18+ cho con mình xem, nhất định ông sẽ chết vô cùng thê thảm.
“Dạ, dạ!” Trùng Trùng gật đầu lia lịa.
Vì thế, hai cha con ở trong phòng tiến hành thảo luận.
Thảo luận cái gì? Không phải là đại sự của đời người, cũng không phải là thị trường chứng khoán hiện nay, đương nhiên cũng không phải giá thành đang tăng, mà là…
“Thế à? Con cũng thấy Kaz là đẹp nhất phải không? Ba cũng biết là tuy rằng cậu ta có hơi kém Thần Thần một chút, nhưng cậu ta là người đẹp nhất lĩnh vực GV đó nha, aizz, đúng là vưu vật mà…” Wright tấm tắc khen.
“Đúng nha, thân hình của cậu ta thật tuyệt!” Hai mắt Trùng Trùng dán chặt vào cậu trai trần truồng, thân hình tuyệt đẹp trên tạp chí, đúng thật là mê người nha…
“Vẫn kém đức vua một chút!” Wright bổ sung.
Trùng Trùng gật đầu, dáng người của Alphonse đúng là chuẩn lắm, dù có lúc nhìn hơi mảnh mai, nhưng khi cởi quần áo ra, thân hình đầy đặn, tất nhiên là cũng không phải cái kiểu cơ bắp cuồn cuộn, nói chung là rất đẹp.
“Hai người đang làm gì vậy?” Đột nhiên tiếng của Lý Thần vang lên trên đỉnh đầu khiến hai cha con Wright, Trùng Trùng sợ tới mức mém té ghế.
“Không… Không có gì…” Trùng Trùng hoảng sợ, rụt rụt người, theo phản xạ có điều kiện giấu quyển ‘Đơn Thuần Là Ái Muội’ ra phía sau mình.
Lý Thần tinh mắt, vừa liếc đã thấy Trùng Trùng đang cầm quyển tạp chí 18+, ông nổi giận, bóp cổ Wright, lay lay, “Anh làm gì con tôi vậy? Anh làm gì con tôi vậy? Anh dám cho nó xem mấy loại sách biến thái đó!”
Wright toát mồ hôi hột, “Không phải em cũng thích xem sao?”
Lý Thần: “……”
Đây chính là cái gọi là thượng bất chính hạ tắc loạn, những đứa trẻ bước vào thời kỳ trưởng thành đều là sói.
Do đó, vì một quyển tạp chí 18+, mà phủ bá tước đã mở một cuộc họp gia đình, tên của cuộc họp là: Trùng Trùng có nên xem tạp chí 18+ hay không?
“Trùng Trùng còn nhỏ, không thể xem!” Lý Thần kiên trì.
“Ba ba, con muốn xem!” Trùng Trùng bẻ bẻ ngón tay, tò mò mấy thứ đó là nhất định rồi, mỗi một đứa bé đều là như thế.
“Thần Thần, cho con nó xem đi, cũng đã kết hôn rồi, những chuyện nên trải qua cũng đã trải qua, sao còn cấm không cho xem chứ?” Wright tận tình khuyên bảo.
“Không được, trong đó có mấy cảnh ***, như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt đến quá trình dậy thì, thân thể và tinh thần của trẻ nhỏ!” Lý Thần nhướn mày, kiên quyết bác bỏ.
“Ba ba, *** là gì?” Trùng Trùng giương đôi mắt tội nghiệp lên hỏi, lần trước cậu cũng nghe Alphonse nói như thế à nha!
“Em xem em đã dạy con nó ngu luôn rồi kia, đến cả *** cũng không biết! Sau này chúng ta phải dạy cho con nó biết nhiều một chút, chuyện xem tạp chí 18+ cũng không thể thiếu! Con trai, sau này, mỗi tháng ra tạp chí, ba ba sẽ mua đưa vào trong cung cho con!” Wright quyết định.
Trùng Trùng gật đầu như giã tỏi.
Sau đó, Trùng Trùng phấn chấn ôm sách về.
Vì phân giường ngủ, cho nên sau khi tắm xong, cậu làm lơ ánh mắt u oán của Alphonse, vội vàng chui vào căn phòng nhỏ của mình, cầm tạp chí lên đọc.
Trùng Trùng không cho Alphonse chạm vào, đối với Alphonse mà nói, đây chính là cực hình. Do trước đây chưa từng chạm qua người nào, cho nên nhà vua của chúng ta không biết, thì ra ngoài cách tự xử ra, khi tiến vào trong sẽ thoải mái như vậy. Bởi thế, từ khi hiểu được điều này, nhà vua của chúng ta không chịu dùng tay nữa.
Có lần đầu tiên, ắt có lần thứ hai, khi mà nhà vua của chúng ta đã thấy hứng thú với kiểu vận động này rồi, tự dưng Trùng Trùng lại phân phòng ra ngủ, như vậy, nhà vua của chúng ta đúng là rất đáng thương.
Alphonse đang ngủ mơ mơ màng màng, y cảm thấy có ai đó đang đè lên người mình, y mở to mắt ra, thấy Trùng Trùng đồng học đang vội vàng cởi áo ngủ của mình ra. Thấy thế, Alphonse hưng phấn, ôm eo Trùng Trùng, xoay một cái, đặt Trùng Trùng xuống dưới.
Sau một nụ hôn cuồng nhiệt, Alphonse bị đấm vào mặt, y vừa định lên tiếng mắng một trận, lại thấy Trùng Trùng nhìn mình bằng ánh mắt nén giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh là tên lừa gạt, dám nói gạt tôi là người ở phía trên chịu đau nhất, làm hại ngày nào lão tử cũng bị giày vò! Giờ anh nằm xuống cho tôi, sau này tôi muốn ở trên!”
Nhưng mặt Alphonse không phải dày bình thường, đã bị người ta lật tẩy, vậy mà mặt y không hề biến sắc, lại còn lạnh nhạt nói: “Chúng ta đã ký vào bản giao kèo rồi, ai đổi ý sẽ mang thai!”
Trùng Trùng hừ một tiếng, quát, “Mang thai thì mang thai, dù sao thì tôi cũng không phải nhân ngư, sẽ không sinh con!” Dứt lời, cậu như con sói đói, nhào về phía Alphonse.
Cuối cùng thì con sâu nhỏ ngây thơ của chúng ta cũng đã giác ngộ, nổi lòng muốn phản công rồi… Đêm… Vẫn còn dài…
P/s: Trùng Trùng có phản công thành công không đây? Hạ hồi phân giải =))))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook