Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên Hạ
-
Chương 93: Xác chết mục nát
Nàng bây giờ có tấn công cũng vô ích, tốc độ đối phương rất nhanh, ngay lúc đầu ngón tay của nàng vừa muốn chạm đến, hài tử quỷ quái lập tức lắc người, thành công tránh thoát.
Cô Độc Chứng ở phía sau cũng vươn tay ra, năm ngón tay khép lại thành chưởng, mạnh mẽ hướng nơi cổ chém tới.
Thật kỳ quái, đúng lúc này hắn đột nhiên ngồi xổm người xuống, rồi cứ như vậy biến mất hoàn toàn không thấy.
Hai người mặc dù kinh ngạc, nhưng cũng không có vì chuyện đó mà ảnh hưởng động tác.
Cả hai không hẹn mà cùng nhau lui về phía sau một bước, vội vàng tránh ra chỗ kẻ địch biến mất.
Tòa tháp lâu này đối với bọn họ mà nói rốt cuộc vẫn còn xa lạ, nếu như dưới đất có cơ quan, một lần không cẩn thận rất có khả năng sẽ làm tấm bia cho kẻ địch.
Hai người vừa lui ra, chỗ đất trống bất thình lình lại có thứ gì đó bị ném ra.
Lần này không phải xương người, mà lần lượt là từng khối thịt thối rữa mục nát.
Như Thương buồn nôn, nhanh chóng lắc mạnh người tránh đi những thứ đó.
Cô Độc Chứng ngược lại rất kiên quyết đi lên phía trước, đối với những thứ thịt thối nát này cũng không để ý, trực tiếp chạy thẳng đến chỗ đã ném ra thứ đó.
Rất nhanh, toàn bộ thịt thối nát đã ném hết, đồng thời lại thấy được bóng người bất chợt từ dưới nền đất chui lên, trong tay còn xách theo thứ gì giống như vũ khí, vừa ra tới liền mạnh mẽ công kích về phía hai người Như Thương và Cô Độc Chứng.
Cách thức đánh nhau tuy rằng rất kịch liệt, nhưng cũng may là đối diện giao chiến, so sánh mà nói tính nguy hiểm nhỏ hơn rất nhiều.
Như Thương và Cô Độc Chứng cả hai cùng hợp lại đối phó kẻ địch, nàng nhận thấy được, nhân vật lợi hại này cũng không có nói lời nào.
Nhưng phải đánh đánh, rồi lại âm thầm giật mình.
Bởi vì sức lực hài tử này quá lớn, cũng không có thể dùng lời lẽ bình thường hình dung khí lực to lớn đó.
Thậm chí Như Thương không dám để tứ chi của bản thân và đối phương xảy ra va chạm, cho dù là chỉ chạm sơ qua góc y phục, sức mạnh của gió lướt qua cũng làm nàng thấy đau.
Không biết ba người đánh hết bao nhiêu hiệp, tình hình Cô Độc Chứng bây giờ thế nào nàng cũng không biết, Như Thương cảm thấy nàng căn bản không có cách nào chạm đến được hài tử kia.
Cô Độc Chứng ở phía sau cũng vươn tay ra, năm ngón tay khép lại thành chưởng, mạnh mẽ hướng nơi cổ chém tới.
Thật kỳ quái, đúng lúc này hắn đột nhiên ngồi xổm người xuống, rồi cứ như vậy biến mất hoàn toàn không thấy.
Hai người mặc dù kinh ngạc, nhưng cũng không có vì chuyện đó mà ảnh hưởng động tác.
Cả hai không hẹn mà cùng nhau lui về phía sau một bước, vội vàng tránh ra chỗ kẻ địch biến mất.
Tòa tháp lâu này đối với bọn họ mà nói rốt cuộc vẫn còn xa lạ, nếu như dưới đất có cơ quan, một lần không cẩn thận rất có khả năng sẽ làm tấm bia cho kẻ địch.
Hai người vừa lui ra, chỗ đất trống bất thình lình lại có thứ gì đó bị ném ra.
Lần này không phải xương người, mà lần lượt là từng khối thịt thối rữa mục nát.
Như Thương buồn nôn, nhanh chóng lắc mạnh người tránh đi những thứ đó.
Cô Độc Chứng ngược lại rất kiên quyết đi lên phía trước, đối với những thứ thịt thối nát này cũng không để ý, trực tiếp chạy thẳng đến chỗ đã ném ra thứ đó.
Rất nhanh, toàn bộ thịt thối nát đã ném hết, đồng thời lại thấy được bóng người bất chợt từ dưới nền đất chui lên, trong tay còn xách theo thứ gì giống như vũ khí, vừa ra tới liền mạnh mẽ công kích về phía hai người Như Thương và Cô Độc Chứng.
Cách thức đánh nhau tuy rằng rất kịch liệt, nhưng cũng may là đối diện giao chiến, so sánh mà nói tính nguy hiểm nhỏ hơn rất nhiều.
Như Thương và Cô Độc Chứng cả hai cùng hợp lại đối phó kẻ địch, nàng nhận thấy được, nhân vật lợi hại này cũng không có nói lời nào.
Nhưng phải đánh đánh, rồi lại âm thầm giật mình.
Bởi vì sức lực hài tử này quá lớn, cũng không có thể dùng lời lẽ bình thường hình dung khí lực to lớn đó.
Thậm chí Như Thương không dám để tứ chi của bản thân và đối phương xảy ra va chạm, cho dù là chỉ chạm sơ qua góc y phục, sức mạnh của gió lướt qua cũng làm nàng thấy đau.
Không biết ba người đánh hết bao nhiêu hiệp, tình hình Cô Độc Chứng bây giờ thế nào nàng cũng không biết, Như Thương cảm thấy nàng căn bản không có cách nào chạm đến được hài tử kia.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook