Hoàng Kim Thử Tham Ăn
-
Chương 6
“Tiểu Kim, thức ăn tới rồi.” Oa, bữa tiệc này cũng thật phong phú a, tất cả các món đều ngon, toàn những món ta thích. Ta ngông nghênh bước lại bàn ăn.
“Chủ nhân, đây là cái gì ?” Ta phát hiện trên bàn có hai cái chén nhỏ, bên trong cái chén kiểu Trung Quốc đó là thứ chất lỏng màu hoàng kim, lại còn tỏa ra một cổ hương thơm ngát. (Là cái gì lát uống biết liền a ~)
“Lại đây, nếm thử chút đi, đây là thứ tốt đó.” Chủ nhân giống như chỉ chờ ta hỏi câu ấy liền đem chén nước ấy đến trước mặt ta, ta ôm lấy chén uống một ngụm, thật là rất ngọt, quả là món ngon a. (Ừ thứ này tốt lắm đó a ~ :D)
“Chủ nhân, ta muốn uống nữa.” Chủ nhân đem cái chén của hắn phóng đến trước mặt ta. Vì là thử thân nên vừa nhỏ vừa béo, kết quả không cẩn thận suýt chút là cái chén đập vào mặt ta.
“Cẩn thận.” Chủ nhân nhanh tay lẹ mắt chụp lấy cái chén, đem nó quẳng ra xa, ta mới xem như tránh được một kiếp.
“Cảm ơn chủ nhân.” Chủ nhân hảo hảo nga, nếu phải xa hắn thật cũng hơi luyến tiếc.
“Ngươi nên biến lại thành người đi, như vậy sẽ dễ uống hơn.” Chủ nhân đề nghị, ta thấy cũng đúng, liền biến thành nhân thân.
“Hảo uống, hảo uống.” Bất tri bất giác, chỉ thấy chủ nhân đem hoàng kim chất lỏng toàn bộ đổ vào bụng ta, ợ hai cái, ta phát hiện chủ nhân đột ngột biến thành hai người, hơn nữa vẻ mặt tràn đầy tiếu ý nhìn ta.
“Tiểu Kim, ngươi say rồi.” Hắn hảo tâm bế ta đem lại giường, đặt ta nằm xuống.
“Ta không có say, ta còn muốn uống nữa.” Ta khua tay đòi đứng dậy.
“Ngươi không phải là đang rất nóng sao?” Chủ nhân ngày càng nhiều, không còn là hai như lúc nãy nữa.
“Đúng vậy, chủ nhân, ta nóng lắm!” Bị chủ nhân phát hiện, ta vô thức lôi kéo quần áo, cảm thấy được chính mình thật sự nóng quá a, ta liền liều lĩnh lôi kéo hắn.
“Đến đây, ta giúp nguơi.” Chủ nhân trong mắt lóe tinh quang, nhìn giống hai ngọn đuốc đang cháy sáng.
“Ân.“Miệng chủ nhân có mùi rất thơm, ta ôm lấy hắn, kề môi mình vào môi hắn, liếm láp chút vị ngọt.
“Tiểu yêu quái này.” Chủ nhân rống lên một tiếng, xoay người đè lên trên ta, tiến sâu vào trong miệng ta, lôi kéo lưỡi của ta, ta phát hiện cả người mình bị hắn làm cho mềm đi.
“Ta không phải tiểu yêu quái, ta là tiểu tiên Hoàng Kim Thử.” Vừa phải thôi, ta tốt xấu gì cũng là bán tiên, cái gì tiểu yêu quái chứ, ta nằm dưới chủ nhân vặn vẹo một chút.
“Hảo hảo, ngươi là thần tiên.” Chủ nhân thân thể thật khỏe, chẳng bù với ta.
“Vẫn là chủ nhân hảo.” Ta ngây ngô cười khanh khách hai tiếng.
“Ngô.” Bàn tay của chủ nhân bắt đầu du động trên người ta, mỗi phần da thịt nó đi qua đều tựa như đang bị thiêu cháy, nhưng lại khiến ta cảm thấy rất thoải mái, rất phấn khích.
“Chủ nhân, ta thật là khó chịu a.” Ở bên sư phụ chưa từng phát sinh chuyện như vậy, loại cảm giác này khiến ta cảm thấy thật ngứa ngáy nhưng lại rất thích thú.
“Bảo bối, ta tới cứu ngươi đây.” Chủ nhân vì cớ gì không gọi ta là Tiểu Kim nữa ? Hắn còn liếm ngực ta, cắn hai đầu nhũ của ta. Hắn sẽ không ăn ta chứ ?
“Chủ nhân, đừng có ăn ta.” Trước ngực trướng đắc đau quá,ta khó chịu kêu lên.
“Yên tâm, ta sẽ không ăn ngươi đâu.” Chủ nhân tươi cười, tràn ngập một loại cảm giác không tên. Ta cảm thấy được chính mình đang đưa dê vào miệng cọp.
“Ân, ta tin ngươi, chủ nhân.” Nhiều lần có cơ hội ăn ta nhưng hắn đều không làm,ta tin tưởng hắn sẽ không tại thời điểm này mà lật lọng.
“Bảo bối, hãy giao ngươi cho ta.” Nhìn vào mắt chủ nhân ta như thấy được một bầu trời đầy sao giữa đêm tối. Nó cho ta một cảm giác thập phần hưng phấn.
“Chủ nhân, đây là cái gì ?” Ta phát hiện trên bàn có hai cái chén nhỏ, bên trong cái chén kiểu Trung Quốc đó là thứ chất lỏng màu hoàng kim, lại còn tỏa ra một cổ hương thơm ngát. (Là cái gì lát uống biết liền a ~)
“Lại đây, nếm thử chút đi, đây là thứ tốt đó.” Chủ nhân giống như chỉ chờ ta hỏi câu ấy liền đem chén nước ấy đến trước mặt ta, ta ôm lấy chén uống một ngụm, thật là rất ngọt, quả là món ngon a. (Ừ thứ này tốt lắm đó a ~ :D)
“Chủ nhân, ta muốn uống nữa.” Chủ nhân đem cái chén của hắn phóng đến trước mặt ta. Vì là thử thân nên vừa nhỏ vừa béo, kết quả không cẩn thận suýt chút là cái chén đập vào mặt ta.
“Cẩn thận.” Chủ nhân nhanh tay lẹ mắt chụp lấy cái chén, đem nó quẳng ra xa, ta mới xem như tránh được một kiếp.
“Cảm ơn chủ nhân.” Chủ nhân hảo hảo nga, nếu phải xa hắn thật cũng hơi luyến tiếc.
“Ngươi nên biến lại thành người đi, như vậy sẽ dễ uống hơn.” Chủ nhân đề nghị, ta thấy cũng đúng, liền biến thành nhân thân.
“Hảo uống, hảo uống.” Bất tri bất giác, chỉ thấy chủ nhân đem hoàng kim chất lỏng toàn bộ đổ vào bụng ta, ợ hai cái, ta phát hiện chủ nhân đột ngột biến thành hai người, hơn nữa vẻ mặt tràn đầy tiếu ý nhìn ta.
“Tiểu Kim, ngươi say rồi.” Hắn hảo tâm bế ta đem lại giường, đặt ta nằm xuống.
“Ta không có say, ta còn muốn uống nữa.” Ta khua tay đòi đứng dậy.
“Ngươi không phải là đang rất nóng sao?” Chủ nhân ngày càng nhiều, không còn là hai như lúc nãy nữa.
“Đúng vậy, chủ nhân, ta nóng lắm!” Bị chủ nhân phát hiện, ta vô thức lôi kéo quần áo, cảm thấy được chính mình thật sự nóng quá a, ta liền liều lĩnh lôi kéo hắn.
“Đến đây, ta giúp nguơi.” Chủ nhân trong mắt lóe tinh quang, nhìn giống hai ngọn đuốc đang cháy sáng.
“Ân.“Miệng chủ nhân có mùi rất thơm, ta ôm lấy hắn, kề môi mình vào môi hắn, liếm láp chút vị ngọt.
“Tiểu yêu quái này.” Chủ nhân rống lên một tiếng, xoay người đè lên trên ta, tiến sâu vào trong miệng ta, lôi kéo lưỡi của ta, ta phát hiện cả người mình bị hắn làm cho mềm đi.
“Ta không phải tiểu yêu quái, ta là tiểu tiên Hoàng Kim Thử.” Vừa phải thôi, ta tốt xấu gì cũng là bán tiên, cái gì tiểu yêu quái chứ, ta nằm dưới chủ nhân vặn vẹo một chút.
“Hảo hảo, ngươi là thần tiên.” Chủ nhân thân thể thật khỏe, chẳng bù với ta.
“Vẫn là chủ nhân hảo.” Ta ngây ngô cười khanh khách hai tiếng.
“Ngô.” Bàn tay của chủ nhân bắt đầu du động trên người ta, mỗi phần da thịt nó đi qua đều tựa như đang bị thiêu cháy, nhưng lại khiến ta cảm thấy rất thoải mái, rất phấn khích.
“Chủ nhân, ta thật là khó chịu a.” Ở bên sư phụ chưa từng phát sinh chuyện như vậy, loại cảm giác này khiến ta cảm thấy thật ngứa ngáy nhưng lại rất thích thú.
“Bảo bối, ta tới cứu ngươi đây.” Chủ nhân vì cớ gì không gọi ta là Tiểu Kim nữa ? Hắn còn liếm ngực ta, cắn hai đầu nhũ của ta. Hắn sẽ không ăn ta chứ ?
“Chủ nhân, đừng có ăn ta.” Trước ngực trướng đắc đau quá,ta khó chịu kêu lên.
“Yên tâm, ta sẽ không ăn ngươi đâu.” Chủ nhân tươi cười, tràn ngập một loại cảm giác không tên. Ta cảm thấy được chính mình đang đưa dê vào miệng cọp.
“Ân, ta tin ngươi, chủ nhân.” Nhiều lần có cơ hội ăn ta nhưng hắn đều không làm,ta tin tưởng hắn sẽ không tại thời điểm này mà lật lọng.
“Bảo bối, hãy giao ngươi cho ta.” Nhìn vào mắt chủ nhân ta như thấy được một bầu trời đầy sao giữa đêm tối. Nó cho ta một cảm giác thập phần hưng phấn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook