Mời



Đã được mời, Ralph hơi cong khóe miệng, lại hôn lên mu bàn tay Bastet một cái, nói. “ Tôi rất chờ mong.”

Đương nhiên hắn cũng xem nhẹ vị chủ nhà còn đang ở bên cạnh.

“ Khục.”

Penn cố ý ho khan vài tiếng, sau khi làm hai người chú ý mới đưa ra lời mời với Ralph.

“ Tôi có rượu đỏ mắc tiền, không bằng chúng ta đi uống trước một ly.”

“ Không cần.” Lãnh đạm từ chối không chút do dự.

Penn thầm than một tiếng, nghĩ thầm phân biệt đối xử cũng quá rõ rệt, bất quá so với được người này cười hôn mu bàn tay, y vẫn muốn mình ở vị trí ngược lại hơn, đương nhiên cái y muốn hôn không chỉ có mu bàn tay. Không biết chàng trai mặt liệt này lúc được hôn sẽ có vẻ mặt gì? Penn tự ảo tưởng một hồi, quyết định bất luận thế nào cũng phải làm Ralph ở lại, như vậy mới có thêm nhiều cơ hội tập kích ban đêm…

“ À, Ralph, cậu cứ ở đây được không? Trong nhà còn phòng trống cho khách.”

“ Không cần.” Ralph liếc Penn, dường như không rõ mục đích đề nghị của y.

“ Sớm chiều ở chung với tôi sẽ có nhiều thời gian để cậu phát hiện nhược điểm của tôi.” Penn cười dụ dỗ, mà Ralph rõ ràng có dao động.

“ Chủ nhân, chủ nhân đang nói nhược điểm gì vậy?”

Lúc này, Bastet đã tỉnh lại từ trong nụ cười của Ralph, tò mò xen vào không khí càng ngày lúc lạnh giữa hai người.

“ Không có gì.”

Ralph nhanh chóng trả lời, thái độ hắn có chút khẩn trương, hình như không muốn để Bastet biết. Penn cười khanh khách, trước khi Ralph muốn nói thêm gì đó liền trịnh trọng giới thiệu hắn và mục đích của hắn cho Bastet, rất thành công đổi lấy ánh nhìn chòng chọc của hắn.

“ Muốn tìm được nhược điểm của chủ nhân sau đó giết chủ nhân…? Wahh, đây quá thú vị! Ngài Ralph, xin hãy cố lên, Bastet đi chuẩn bị phòng khách cho ngài.”

Bastet vẻ mặt có trò hay để nhìn, sau khi kích động nói xong liền xoay người chạy đi.

“…………”

Phản ứng ngoài dự kiến của Bastet làm Ralph nhíu mày, chủ nhân mình đang bị uy hiếp, nó chẳng lẽ không cảm thấy kinh ngạc phẫn nộ, sinh ra cảm xúc đối địch với hắn sao? Ralph suy nghĩ một hồi, cho ra kết luận cuối cùng: Penn quả nhiên là một kẻ đáng ghét, ngay cả quản gia của y cũng hy vọng y chết quách cho xong.

Dường như phát giác tâm tư Ralph, Penn bên cạnh cười run cả người. Y suy nghĩ một chút vẫn thiện ý nhắc nhở Ralph.

“ Tôi có nói cho cậu chưa nhỉ? Quản gia của tôi chính là mèo yêu.”

“ Ta biết.”

Ralph liếc người đàn ông không hiểu sao làm hắn buồn chán, lúc mới gặp Bastet hắn cũng đã biết. Bất quá lâu như vậy cũng còn chưa phát hiện chân thân của nó, Vampire này bất quá cũng như thế.

Lúc này Penn đi đến trước mặt Ralph, nụ cười trên mặt trở nên ái muội.

“ Như vậy thì ở lại nhé! Nếu cậu muốn ngủ cùng tôi cũng được, tôi bất cứ lúc nào cũng đều hoan nghênh…”

Nói xong, y đưa tay sờ hai má Ralph, trong nháy mắt tiếp xúc, Ralph cảm thấy hai má truyền đến cảm giác tê tê, sau đó hắn như bị đột ngột hút đi khí lực, hai đầu gối bất giác mềm xuống.

“ Wahh, Ralph, cậu thật sự chủ động!”

Đỡ lấy người mình mong nhớ, Penn lộ ra vẻ mặt vui mừng bất ngờ, lẽ nào vẻ lãnh đạm trước kia của Ralph đều là đã chống còn mời? Lúc đang mừng khấp khởi, y nhìn mặt Ralph, lại phát hiện bất thường, màu da vốn tái nhợt nhưng mạnh khỏe lúc này trở nên xanh mét như người bệnh sắp chết, ngay cả môi cũng bắt đầu dần biến thành màu đen, thân thể trong ngực run rẩy như động kinh.

“ Ah, không phải cậu phát bệnh đấy chứ?”

Penn lo lắng đỡ Ralph đến bên giường, đưa tay sờ trán hắn, cơ thể nhiệt độ cực thấp của y lại không cảm nhận được độ nóng. Chẳng lẽ là bệnh tim? Hay động kinh? Lúc y muốn giúp Ralph mở cổ áo, thanh niên hầu như ngất đi lại mở miệng.

“ Buông ra…” Âm thanh hữu khí vô lực, tựa như nói ra câu này liền tiêu hết sức lực hắn có.

“ Tôi chỉ muốn làm cậu dễ thở một chút thôi.”

Penn cười khổ, y cũng không phải là cái loại đê tiện thừa nước đục thả câu. Nhưng Ralph vẫn bảo y không được chạm vào hắn.

Cự tuyệt dứt khoát thế này làm Penn bất đắc dĩ kéo khóe miệng lên, y thở dài một hơi buông ra.

“ Được rồi, được rồi. Tôi không chạm vào cậu là được rồi.”

Rõ là một người khó hầu hạ. Lúc trong lòng Penn đang oán giận như vậy, y đột ngột phát hiện từ sau khi mình buông tay, Ralph tình trạng gần như sắp chết đột ngột phát sinh biến hóa, hắn hồi phục như có ma thuật! Sắc mặt khôi phục hồng hào bình thường, ngay cả run rẩy đáng sợ kia cũng chấ dứt.

“ Cậu không có việc gì chứ?”

“ Uhm.”

Ralph cũng cảm thấy kỳ quái với biến hóa này, hắn nghi hoặc nhìn qua lại giữa tay mình và Penn. Vừa rồi lúc Penn bắt lấy hắn thật giống như có cái gì đó trói buộc thân thể hắn, cướp đi sức lực hắn, đây rốt cuộc là chuyện gì?

Penn lúc này cũng nghĩ đến vấn đề đó, y trầm lặng một chút lại nâng cánh tay lên, không cho Ralph né tránh, lần này y nắm lấy tay hắn. Giống như sinh ra phản ứng mẫn cảm với Penn, Ralph lập tức toàn thân vô lực xanh cả mặt, Penn nhếch mày buông tay ra, quả nhiên Ralph lại khôi phục nguyên trạng.

“ Hahh, thật thú vị.”

Penn cười, hành vi tóm rồi thả như chơi đến nghiện của y hoàn toàn chọc giận Ralph, nháy mắt Penn buông tay, hắn đạp tới một cái, Penn cuống quít nhảy qua một bên, vui vẻ nở nụ cười.

“ Ha ha, đây rốt cuộc là chuyện gì? Lẽ nào cậu dị ứng với tôi?”

Nếu đây là sự thật, sẽ làm người ta rất đau lòng, Penn nhún vai.

“ Không biết.”

Ralph đứng lên hoạt động tay chân một chút, tuy hiện giờ cũng không có chuyện gì, nhưng phản ứng vừa rồi cũng không phải giả! Ralph âm thầm tặc lưỡi, cái này cũng thật không xong, hắn như vậy không phải đối thủ của đồ đểu Vampire này, còn chưa tìm được nhược điểm đối phương đã bại lộ nhược điểm của mình, còn là một nhược điểm quái lạ.

“ Cậu không tò mò sao?” Penn cười xấu xa “ Không bằng chúng ta thực nghiệm đi?”

Với đề nghị của Penn, Ralph không đồng ý hay phản đối, chỉ nhíu mày.

“Buổi tối lần đầu gặp mặt, tôi cũng có chạm vào cậu, nhưng không có tình trạng này không phải sao? Hẳn là có nguyên nhân.”

“ Ngươi nói không sai.” Ralph gật đầu, theo lý mà nói cho dù có thân thể, hắn cũng không thể vô duyên vô cớ ốm đau thế này mới đúng.

“ Sáng nay cậu cũng có ngồi trên người tôi.” Penn nói ái muội. “ Hình như cũng không có việc gì mà. Cậu lại đây thử sờ lại tôi xem.”

Ralph cảnh giác nhìn Penn, suy nghĩ đây có phải một cái bẫy hay không.

“ Darling, cậu quá nhạy cảm, tôi chỉ muốn giúp cậu.” Penn lộ ra nụ cười làm y thoạt nhìn hết sức chân thành.

“…. Được rồi.”

Ralph chần chừ một chút, tiến lên phía trước, đưa tay chạm nhẹ hai má Penn, lập tức thu về.

“ À, đây không thấy hiệu quả, sờ lâu hơn một chút đi.”

Penn cười, mang hứng thú không rõ đề nghị. Vẻ mặt Ralph thoạt nhìn rất không muốn, nhưng hắn vẫn thuận theo, đưa tay phủ lên mặt Penn.

“ Không có vấn đề.”

“ Như vậy xuống chút nữa thử xem?”‘

Ralph liếc áo ngủ dính máu của Penn, lộ ra vẻ mặt chán ghét.

“ À, được rồi, tôi cởi.” Penn chủ động cởi áo ngủ lộ ra thân thể cường tráng.

“…. Cám ơn.”

Ralph cơ hồ nghiến răng nghiến lợi nói ra những lời này, tay hắn chần chừ một chút, chuyển qua cổ, xương quai xanh, trước ngực, sau lưng Penn. Mày Ralph càng cau càng chặt, miệng lúc này cũng đã căng thành một đường, tuy nói đây là tìm biện pháp giải quyết nhược điểm bản thân, nhưng hành vi tựa như âu yếm người này thật sự làm hắn khó có thể chịu đựng.

Ralph tăng tốc, sờ xong cơ bụng và chân Penn, lui về phía sau một bước kéo ra khoảng cách với Penn.

“ Không có vấn đề.”

“ Không phải còn chưa xong sao?” Penn nói có ám chỉ, trong giọng nói dường như pha một chút ý dụ dỗ.

“… Không cần.” Phát giác Penn có ý quấy rối, Ralph lãnh đạm mở miệng. “ Trước khi đụng tới cái thứ đó, ta sẽ chém rụng nó.”

“ Trời ạ, Ralph, cậu thật quá háo sắc, tôi nói chính là tay mà, tay….”

Penn cười như thực hiện được ý xấu, làm Ralph lập tức ngậm miệng. Hắn nén giận đưa tay nhanh chóng sờ soạng tay Penn, nhưng cũng không có chuyện gì.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương