Hoàng Hậu Nương Nương Đích Ngũ Mao Đặc Hiệu
-
CHƯƠNG 28: TA LÀ NHA HOÀN CAO QUÝ
CHƯƠNG 28: TA LÀ NHA HOÀN CAO QUÝ
Editor: Luna Huang
Trong viện quạnh quẽ một chút sinh ra nhiều người như vậy, Vu Xá Nguyệt còn có chút không quên. Nàng nhìn tiểu nha hoàn đứng một bên, mở miệng hỏi “Hai người các ngươi ——”
Hai tiểu nha đầu kia phù phù một cái quỳ xuống “Thỉnh tiểu thư phân phó.”
“—— tên gì.” Vu Xá Nguyệt lộp bộp nói xong nửa câu sau.
Hai tiểu nha đầu lia dập đầu trên đất nói “Thỉnh tiểu thư ban tên.”
“Ta sẽ không đặt tên.” Là đặt tên cho a mèo a cẩu cũng sẽ không như vậy.
Hai tiểu cô nương kia ngẩng đầu lên khiếp khiếp liếc mắt nhìn nhau, nhỏ giọng nói “Tiểu thư, ta là Trần Ti Ti.”
“Ta ở nhà, gọi, gọi Tiểu Linh.”
Vu Xá Nguyệt gật đầu “Được, Ti Ti, Tiểu Linh đúng không. Sau này ở ta nơi này hầu hạ, nhớ kỹ một điểm. Ta nói cái gì chính là cái đó, ngoại trừ yêu cầu của ta ra, các ngươi tốt nhất không nên làm việc khác. Tiểu thư của các ngươi ta cũng từ cuộc sống khổ tới được, tự nhiên cũng sẽ không làm khó các ngươi. Nhưng nếu là chủ bán cầu vinh ăn cây táo, rào cây sung. . .” Nàng nói, nhìn thoáng qua Bạch Liên “Ngươi cũng phải nhớ kỹ.”
Bạch Liên lập tức gật đầu “Vâng, Bạch Liên minh bạch.”
Ti Ti cùng Tiểu Linh cực kỳ thấp thỏm trong lòng, ánh mắt của tam tiểu thư này so với đại phu nhân càng thêm hạ nhân a, hai người khiếp khiếp nói “Nô tỳ minh bạch.”
“Đứng lên đi, ta nghĩ mẫu thân rất nhanh thì sẽ gọi người tống chút chi phí ăn mặc tới. Y phục tạm thời chờ một chút, Ngưng nhi ngươi xem an bài cho hai người bọn họ một gian phòng đi. Bảo các nàng nghỉ ngơi một chút.”
“Vâng.”
Bạch Liên thấy hai nha hoàn mừng rỡ theo Ngưng nhi đi, nhịn không được vấn Vu Xá Nguyệt “Tam tiểu thư, ta đây ở chỗ nào a?”
Vu Xá Nguyệt khoa trương cảm thán một tiếng “Ai nha ~ ngươi sau này phải chiếu cố cuộc sống hàng ngày của ta a, nghỉ ngơi ở đâu tương đối gần? Lão gian nhà của di nương ta ở, ngươi ở nhĩ thất đi.”
“Nhĩ thất?” Bạch Liên kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, chẳng lẽ nói để cho nàng mỗi đêm đều đến nhĩ thất đó ngủ?
“Đúng vậy, không phải là cho ngươi hầu hạ ta ta, ta đã thề với mẫu thân, kiên quyết không hề sai sử Ngưng nhi!” Biểu tình của Vu Xá Nguyệt thập phần vô tội cùng để người hận. Nàng thầm nghĩ ta đều biết ngươi là tới làm gì, còn có thể yên tâm cho ngươi cách xa ta? Trực tiếp phóng mí mắt, có thể giết liền giết, giết không được cũng muốn ngươi ngây ngô ở trước mặt ta.
Ngay từ đầu muốn giết mộng tưởng của một nhà kỳ ba này tuy rằng tạm thời thực hiện không được, thế nhưng một tiểu nha hoàn như thế, nàng vẫn là làm được.
Bạch Liên hoàn toàn không biết mạng nhỏ của mình đã bị người theo dõi, còn đang là bất hảo giậm chân.
Đây, vậy phải làm sao bây giờ a! Địa phương hư hỏng này vốn là không được tốt lắm, nếu như không phải là vì đại phu nhân, nàng mới không muốn đến. Hiện tại, để Ngưng nhi làm nha hoàn không có việc gì làm nhàn nhã đi chơi tự tại, để cho nàng mỗi ngày bưng trà rót nước hầu hạ người đúng không?
Vu Xá Nguyệt thấy Ngưng nhi đã chỉ dẫn Ti Ti Tiểu Linh trở về phòng, khoát tay một cái nói “Được rồi, ta và Ngưng nhi đang tổng vệ sinh, vừa lúc quá bận. Ngưng nhi ngươi đi lấy cho Bạch Liên một cái khăn đi.”
Tổng vệ sinh? Tam tiểu thư muốn nàng cùng nhau tổng vệ sinh? “Tam, tam tiểu thư, ngươi nói là sự thật sao?”
“Đúng vậy, mỗi người đều phải làm ~ sương phòng bên kia để trống lâu nhất định rất nhiều bụi, Ti Ti cùng Tiểu Linh hiện đang quét tước phòng mình, ba người chúng ta quét sân cùng những địa phương khác.”
Đây, không phải chứ? Đây không phải là chuyện ta nên làm a! Bạch Liên đang muốn phản bác, Vu Xá Nguyệt quay đầu hướng Ngưng nhi nói “Khăn lau!”
Ngưng nhi vội vàng đem khăn lau hôi hạt sắc nhét vào trong tay Bạch Liên, Bạch Liên vừa nhìn “Đồ bẩn” Này, thiếu chút nữa hất ra. Nhanh lên ghét bỏ dùng hai ngón tay cầm một góc khăn lau, cách thân thể thật xa. Trong lòng nàng thập phần tan vỡ, chỉ cảm thấy tam tiểu thư này lớn lên trái lại sạch sẽ, không nghĩ tới trong xương cốt ti tiện dơ bẩn như vậy a!
Vu Xá Nguyệt thấy biểu tình chán ghét của nàng như vậy, trong lòng trái lại thoải mái hơn “Đi, ngươi lau linh đường bên kia xoa một chút, một hồi tổ mẫu ta phái người đến.”
Lau linh đường? Bạch Liên lại một lần nữa cảm giác ngũ lôi oanh, nàng đi tới nơi này đứng chỉ trong thời gian chốc lát, đã hoàn toàn hối tiếc không kịp, thời gian phu nhân nàng hỏi thì không nên xung phong nhận việc tới nơi này a! Bạch Liên quay đầu lại xem xét linh đường một mắt, chỉ cảm thấy âm sâm sâm “Tiểu thư, bên kia quá. . .”
Vu Xá Nguyệt lôi kéo Ngưng nhi đi trở về “Chúng ta tiếp tục đi thu thập gian nhà.”
“Ai ~ chờ, chờ một chút, tam tiểu thư!” Bạch Liên cấp thiết muốn đuổi theo, nhưng Vu Xá Nguyệt đóng cửa lại ở trước mặt nàng.
Vừa vào nhà, Vu Xá Nguyệt phải dựa vào bên cửa sổ hướng ra phía ngoài nhìn lén. Thấy Bạch Liên đứng bên ngoài, hồi lâu, tức giận thẳng giậm chân. Một lát sau mới mạn thôn thôn đi bên kia linh đường.
Vu Xá Nguyệt nói với Ngưng nhi “Ngươi lau cửa sổ bên ngoài, nhìn chằm chằm nàng chút.”
“Tiểu thư? Người cảm thấy nàng có chuyện?”
Vu Xá Nguyệt phản vấn “Ngươi cảm thấy không thành vấn đề?”
“Không, không quá giống. . .” Ngưng nhi có chút quẫn bách, trong hậu trạch đại viện, muốn tính toán người khác thường dùng nhất chính là biện pháp nhét thêm nhãn tuyến vào chỗ ngươi, đây là chuyện thường, nàng một tiểu nha hoàn không biết rõ cũng rõ ràng cái này. Thế nhưng tiểu thư tại sao cho rằng đại phu nhân muốn tính toán nàng. . .
Cho tới nay, mặc dù đại phu nhân nhất phòng kia không có gì với các nàng, nhưng chưa bao giờ như Vu Tịnh Hoa cùng Mạnh di nương người như vậy a. Tiểu thư. . . Làm sao sẽ vừa thanh tỉnh liền đa tâm như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook