Lần trước Mạc tiểu công xảo diệu lừa gạt Hạ tiểu thụ, mà hai người cũng không hề biết cuộc nói chuyện bị người khác nghe qua.

“Thiên Khiếu, vài ngày trước ta có nghe đại nương nói gần đây hình như tháng này có ngày quan trọng gì đó của thôn, nàng nói ta tuy cả hai chúng ta là người mới, nhưng cũng không thể không tham gia, vì thế, ngày mai là ngày lễ, bất luận làm sao chúng ta cũng phải nghe theo an bài.”

“Ân, ta biết rồi, chân của ngươi khá hơn chút nào chưa?”

“Ân, đã không còn đáng ngại, cũng chỉ vết cào thôi mà, tuy nói thôn này bên trong đơn sơ không tính là phú quý nhưng những cây cỏ ở đây đều là những vị thuốc thượng hạng khó gặp, hiệu quả rất tốt, vì thế mấy ngày qua vết thương trên mắt cá chân của ta cũng đã lành rồi.”

“Thật quá tốt.”

“Đúng rồi, ngày ấy lúc cùng hùng giao đấu chúng ta không phải đã bị bại lộ chứ, hôm qua ta có nghe thấy có người bảo chúng ta đều là nam nhân. Chuyện này…..” Hạ Ly Lạc bỗng nhiên im lặng, nói vậy nhất định ngày ấy cùng bọn họ ở trong núi còn có người khác, nếu không, sao lại biết việc thân thủ y bất phàm được? (Ú: ta vẫn luôn thắc mắc sao ngay từ đầu lại phải giả là phu thê nhỉ, bằng hữu cũng được mà,:v:v, Lạc nhi à cưng muốn gả cho người ta lắm rồi phải ko:v:v)

“Sao vậy?” Chợt thấy vẻ mặt nghiêm túc của Hạ Ly Lạc, Mạc Thiên Tiếu ngẩn người nhưng rất nhanh sau đó hắn đã biết Hạ Ly Lạc vì sao lại như thế, mà thậm chí là còn có người đang nghe trộm, chuyện này…… Là bọn hắn bất cẩn rồi, cho dù đây chỉ là một thôn trang nho nhỏ nhưng cũng không nên bất cẩn như vậy.

Hai người bọn họ hiện tại đang đứng bên cạnh một cây đại thụ, cả hai đều là người tập võ, chỉ cần có khí tức người sống tới gần bọn họ cũng có thể biết được, Hạ Ly Lạc lúc này khẽ cau mày, hơi thở yếu ớt này, không giống của nam tử, chẳng lẽ là nữ nhân? Nghĩ đến đây y bỗng nhiên sắc mặt khó coi, nữ tử ngày ấy ở cũng bọn họ…. Cũng chỉ có, Liễu Liên Nguyệt!

Nàng vì sao lại phải làm như thế? Nói với người khác trong thôn y không giống nữ tử, thân thủ nhanh nhẹn, trái lại càng là giống nam tử…. Đây là vì sao? Hạ Ly Lạc không rõ, y nghi ngờ nhìn Mạc Thiên Tiếu, lại thấy Mạc Thiên Tiếu đem chính mình đè lên trên cây, sau đó liền đem cả thân người mình đè lên.

“Ngươi làm gì!”Hạ Ly Lạc vừa giận vừa sợ, hai tay y chặn lại lồng ngực của Mạc Thiên Tiếu, hai má đỏ bừng, y nhỏ giọng nói, “Thiên Khiếu, ngươi, ngươi đầy là làm cái gì!”

“Đã có người xem thì sao chúng ta không diễn trò cho nàng xem đi, với lại ngươi và ta đều là nam nhân, hôn một chút cũng không tổn thất, mà như vậy cũng có thể giải trừ nghi ngờ, cũng có thể khiên cho nữ nhân kia hết hy vọng!” Mạc Thiên Tiếu tới gần ghé vào lỗ tai Hạ Ly Lạc nhẹ giọng lẩm bẩm, khí tức ấm áp thổi vào tai Hạ Ly Lạc làm y không khỏi xụi lơ.

Hạ Ly Lạc bỗng nhiên minh bạch được dụng ý của Mạc Thiên Tiếu, hắn nói giải trừ nghi ngờ ngược lại không tệ, nhưng…… Để Liễu Liên Nguyệt hết hy vọng? Lời ấy nghĩa là sao? Hạ Ly Lạc nghĩ như vậy, tay chắn lại trước ngực Mạc Thiên Tiếu cũng giảm đi chút lực. Mạc Thiên Tiếu thừa dịp Hạ Ly Lạc thất thần trong nháy mắt nghiêng thân qua hôn lên đôi môi của Hạ Ly Lạc.

Còn chưa chờ y nghĩ rõ ràng đã thấy môi Mạc Thiên Tiếu đè tới đây, Hạ Ly Lạc chỉ cảm thấy trên đôi môi một mảnh mềm mại, môi Mạc Thiên Tiếu chẳng biết vì sao lại nóng rực như vậy, Mạc Thiên Tiếu nhẹ nhàng đưa đầu lưỡi dịu dàng nhẹ nhàng lướt qua bờ môi của y, từng điểm từng điểm công hãm môi của y, lúc đầu chỉ là một nụ hôn nông dần dần thâm nhập, chiếc lưỡi linh hoạt lướt qua răng y, đầu lưỡi bỗng nhiên dùng sức xông vào khoang miệng ấm áp của y.

Lần đầu tiên Hạ Ly Lạc mới biết, nguyên lai một nụ hôn, cũng có thể nghẹt thở như vậy, ngọt ngào đến nghẹt thở.

Bờ môi bị Mạc Thiên Tiếu dày vò hôn lấy, mỗi một địa phương trong miệng đều bị hắn công hãm, thân thể của y tựa trên cây, một vòng tay ấm áp ôm lấy hông của y kéo y tựa sát hơn vào hắn.

“A……” Trong hoảng hốt, Hạ Ly Lạc nghe được tiếng rên cùng thở gấp dồn dập của mình, thật sự là khiến y xấu hổ muốn chết, đặc biệt còn là trong tình huống có người khác đang nhìn, y đem hai tay ôm lấy cổ Mạc Thiên Tiếu, đem môi chính mình kề sát hơn vào hắn, mặc hắn tàn phá.:v:v

“Ưm…..”

Liễu Liên Nguyệt không nghĩ tới chính mình sẽ nhìn thấy một màn như thế, nàng vốn chỉ là hiếu kỳ tới xem một chút hai người ở đây làm cái gì, ngày ấy nàng ta thật sự bị hùng làm cho sợ hãi, nhưng bản thân chắc chắn chính mình không có nhìn lầm, Hạ Ly Lạc rõ ràng cũng Mạc Thiên Tiếu như thế, võ công cao cường, nàng rõ ràng nhìn thấy bộ ngực bằng phẳng của Hạ Ly Lạc (Ú: trước đó không thấy?!? Ò.Ó, quên mặc đạo cụ hả:v), thở dài, hồi tưởng lại ngày ấy tựa vào bờ ngực ấm áp vững chãi của Mạc Thiên Tiếu, loại cảm giác đó làm cho nàng thật sự quyến luyến.

Sau khi nhìn thấy Mạc Thiên Tiếu chiến đấu cùng hùng, nàng càng là ái mộ, vậy mà người kia trong mắt căn bản không gì khác. Ngày ấy nàng từng ở ngoài cửa nghe được hai người nói chuyện, nghĩ kỹ lại, nguyên lai Hạ Ly Lạc là nam nhân. Vốn cho là bọn họ chỉ là gặp dịp thì mua vui, làm cho nàng gặp được một màn như thế. Nhưng nhìn hai người dáng vẻ tập trung căn bản cũng không như diễn trò, nếu là diễn trò, sao đến nước này? Bất tri bất giác, Liễu Liên Nguyệt chảy xuống một giọt lệ. Nàng vội vội vàng vàng lau đi giọt nước mắt, quay lưng vọi vã rời đi.

“Nguyệt nhi? Ngươi làm cái gì ở đây thế?”

“Tỷ tỷ, ta……”

Liễu Ngôn bước đến phía trước vài bước nhìn một chút, che miệng cười trộm, lại quay sang nhìn thấy vệt nước mắt trên mặt Liễu Liên Nguyệt, nàng thở dài, “Bất luận ngươi biết cái gì, cái gì nên nói cái gì không nên nói, ngươi chung quy phải có chừng mực, bất luận ngươi cảm tình làm sao, nên thích không nên thích, chính ngươi phải trân trọng.” Nói rồi Liễu Ngôn hứng thú dâng trào tiếp tục trộm xem cảnh hôn môi của hai người.

Liễu Liên Nguyệt mặc dù không biết tỷ tỷ vì sao cao hứng như vậy, nhưng nàng cũng bị thâm ý khác của câu nói làm cho thức tỉnh, nàng thở dài, từng trận không vui rời đi.

Mạc Thiên Tiếu lúc bắt đầu dự định là đang diễn trò, nhưng hắn vẫn là đã đánh giá cao chính mình, ngay khi trong nháy mắt chạm vào bờ môi anh đào của Hạ Ly Lạc, trong đầu trống rỗng, chỉ muốn giữ chặt lấy y! Sau đó lại nghĩ đến đang có nữ nhân chằm chằm nhìn trộm con mồi của hắn, hắn dưới cơn nóng giận hôn càng dùng sức, thật không nghĩ tới Hạ Ly Lạc vô cùng hưởng thụ cơ hồ hôn giống như muốn đoạt đi hết thảy không khí của hắn.

“A……”  Hạ Ly Lạc thở dốc vùi đầu vào lồng ngực của Mạc Thiên Tiếu, lúc nãy thực sự là quá ngượng ngùng, biết rõ có người nhìn y nhưng vẫn không biết xấu hổ bị nụ hôn bá đạo của Mạc Thiên Tiếu chinh phục, không tự giác mà môi lưỡi cũng hòa theo của Mạc Thiên Tiếu…. Hồi tưởng lại vừa nãy chính mình chủ dộng, lại nhìn thấy nụ cười trêu ghẹo của Mạc Thiên Tiếu, Hạ Ly Lạc không biết làm thế nào cho phải, chỉ biết ngượng ngùng vùi vào trong lồng ngực Mạc Thiên Tiếu cái gì cũng mặc kệ.

“Ly Lạc…. thế nhưng lại là xử nữ nha…..”

“Im miệng!” Hạ Ly Lạc mặt đỏ bừng, y ấp a ấp úng nói, “Ai, ai cùng ngươi giống như vậy, ta vẫn bận với hành hiệp trượng nghĩa, làm gì có nhiều thời gian đi làm….mấy cái chuyện như vậy!”

“Ha ha….. Nói như thế đây là lần đầu tiên Hạ Ly Lạc cùng người….”

“Mới, mới không phải….”

“Nha ~”

Chẳng biết vì sao Hạ Ly Lạc cảm thấy một tiếng nha này của Mạc Thiên Tiếu khiến y toàn thân một trận ớn lạnh, một loại nhàn nhạt hoảng sợ lan tràn, y đẩy Mạc Thiên Tiếu ra, nhìn khuôn mặt tựa cười mà như không của Mạc Thiên Tiếu, nhất thời cảm thấy da đầu tê rần, y nói, “Lần trước ở trong sơn động ngươi…..”

“Lần trước? Sơn động?” Mạc Thiên Tiếu hiển nhiên là đối với đêm đó không có bao nhiêu ký ức, bây giờ được Hạ Ly Lạc nhắc lại, hắn tỉ mỉ hồi tưởng, tựa hồ ngày ấy hắn trong lúc hôn mê đụng phải một cái gì đó mềm mại, khi đó hắn đang trong mộng cùng Hạ Ly Lạc hôn môi, vô cùng chân thật…. Nguyên lại, thật sự là thật!

“Ta, ta…..”

“Vì thế… Lần đầu Ly Lạc cũng là cùng ta…..”

“Câm miệng! Thiên Tiếu, đêm đó ta có lòng tốt giúp ngươi uống thuốc, vậy mà…. Vậy mà ngươi lại đột nhiên, đột nhiên đối với ta làm loại chuyện đó!”

Mạc Thiên Tiếu cười trộm trong lòng, hắn chính là muốn Hạ Ly Lạc từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài chỉ thuộc về một mình Mạc Thiên Tiếu hắn, hắn phát hiện, chỉ cần kế tiếp nhẹ nhàng đào một cái hố, thời điểm thích hợp tỏ vẻ anh hùng, giả trang đáng thương, vị đại hiệp võ nghệ đầy người này sẽ tự mình nhảy vào a ~

“Thiên Khiếu! Ngươi dĩ nhiên đang cười trộm!”

“Ha ha…..” Mạc Thiên Tiếu bị vẻ mặt tràn đầy lên án của Hạ Ly Lạc chọc cho không nhịn được cười, hắn nói, “Được rồi, ta xin lỗi vì việc đêm đó, mong rằng Ly Lạc đại nhân rộng lượng tha thứ cho kẻ tiểu nhân này.”

“Đêm đó……” Hạ Ly Lạc cúi đầu, nhưng vẫn là nói ra nghi ngờ trong lòng mình, “Đêm đó, Thiên Khiếu là mộng thấy người thương sao?”

“Ân….” Mạc Thiên Tiếu cười gật gật đầu, nhìn thấy mặt của Hạ Ly Lạc bỗng nhiên trở nên khó coi, càng thêm hài lòng vỗ vỗ vai Hạ Ly Lạc, “Ta đang nghĩ, không biết người ta thích kía, lúc nào mới có thể phát hiện ra ta yêu thích hắn đây.” (Ú: cảm thấy tiêng bông vi diệu thật, hắn hay nàng đều một âm [ta1], chỉ khi viết ra mởi biết nó khác, chả bù tiếng việt mình nói ra một phát là biết liền, khỏi đón già đón non, mà nếu thế thì cũng kết truyện ngay đọan này đc rồi, ha ha ha)

“Thiên Khiếu là một nam nhân tốt như vậy, nàng nhất định sẽ nhận ra.”

“Thật hy vọng như vậy.”

Hai người cứ như vậy câu được câu không tán gẫu, Hạ Ly Lạc rõ ràng mất tập trung, trong lòng y lúc này tất cả đều là, Thiên Khiếu có người thương, Thiến Khiếu có người thương rồi….. Hắn có người thương rồi….. Sau đó y lại đảo mắt suy nghĩ, xác thực bản thân cùng Thiên Khiếu chỉ là huynh đệ, hà cớ gì phải lưu ý hắn có người trong lòng làm gì?

Mạc Thiên Tiếu thực sự nhìn không được bộ dạng này của Hạ Ly Lạc, hắn cười cợt, cúi đầu nói bên tai Hạ Ly Lạc, “Ai ai~ người ta yêu, cách xa chân trời gần ngay trước mắt ~”

Hạ Ly Lạc đi đi suy tư nhiều lần, bỗng nhiên tỉnh ngộ, y cả giận nói, “Thiên Tiếu! Ngươi lại đùa giỡn ta!”

“Ha ha…..”

Mạc Thiên Tiếu chưa bao giờ nghĩ tới Hạ Ly Lạc lại có một mặt trẻ con như thế, đuổi theo hắn không tha….. Hai má vì tức giận mà đỏ bừng, thật sự là rất đáng yêu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương