Tối nay, Nguyên Khanh đã mơ thấy một giấc mơ rất rất kỳ quái.

Trong mơ, cô và lão Nguyên trên đường đi phỏng vấn người ta lại lạc đường lần nữa, nhưng lúc này, khi bọn họ đi xuyên qua phố lớn hẻm nhỏ, Ngôn Khanh lại chẳng thấy sợ một chút nào. Có lẽ, mù đường chưa chắc phải gặp được bạch mã hoàng tử có thể đưa mình thoát ra khỏi mê cung mới gọi là hạnh phúc, một lớn một nhỏ, hai kẻ mù đường tay trong tay cùng lạc bước trên con đường lát đá quanh co cũng... không tồi.

Nắm lấy tay người, cùng người say “mê”(*). Đại khái, chính là ý này đi, ha ha!

(*) Câu gốc là Chấp tử chi thủ, dữ tử đồng miên - Nắm lấy tay người, cùng người say giấc, tác giả đổi thành mê, vừa có nghĩa là mê đắm, vừa có nghĩa là lạc

*** Valentine vui vẻ cho các bạn FA đang ngồi nhà đọc truyện này nhóe:))))

http://www.youtube.com/watch?v=X8mhF6HgzVA

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương