Hoán Đổi Ảnh Hậu
-
Chương 40
Nguyễn Dạ Sênh đem đôi má chôn ở đầu vai của Hề Mặc, một chút cũng không dám cử động.
Cảm giác ôm ấp này như ở trong mơ, cô sợ cho dù là một cử động nhỏ của mình sẽ đem cái ôm trong mộng tựa như bọt biển này đánh tan đi, làm cho chính mình đang trong mộng lại bừng tỉnh.
Nếu như ôm một người lại có thời hạn, vậy thì nó sẽ kéo dài trong bao lâu? Hề Mặc không thích tiếp xúc thân mật, có lẽ thời hạn của nó sẽ rất ngắn.
Một phút.
Hay là mười giây.
Cái thời hạn này như đồng hồ báo thức vô hình, thời hạn vừa tới, nó sẽ không chút lưu tình đinh linh linh reo vang, nhắc nhở sự ôn hòa chấm dứt. Tựa như mọi người nghe thấy chuông báo thức vang lên thì vẫn như cũ không muốn rời khỏi ổ chăn, vì vậy đè xuống lấy điện thoại "Ngủ thêm một lát, 10 phút nữa hãy reo", trì hoãn giống như cô hiện tại không muốn ly khai cái ôm ấp của Hề Mặc.
Nguyễn Dạ Sênh nghĩ thầm, nếu cô cũng có cái quyền hạng "Ôm thêm một lát, 10 phút nữa hãy reo" thì quá tốt.
Có thể ôm là như thế này, Hề Mặc không thích ứng được sao?
Rõ ràng chỉ là trong một thời gian chớp nhoáng như vậy , Nguyễn Dạ Sênh cũng không hiểu chính mình sao có thể bay ra một đống suy nghĩ, suy nghĩ cứ như thế mà bốc lên, tâm tư cũng không hề an phận mà nhảy nhót.
Hề Mặc cảm giác trong ngực nữ nhân này tim đập càng lúc càng nhanh. Hơn nữa đồ hóa trang đã được bỏ xuống hết thảy, hai người mặc trang phục hè rất mỏng, trong trạng thái ôm nhau, da thịt tiếp xúc với da thịt chỉ cách nhau một lớp vải mỏng, vì vậy, tim đập với tần suất này vào tay của Hề Mặc cảm nhận vô cùng rõ ràng, cảm giác toàn thân Hề Mặc có điểm cứng nhắc rồi.
Nguyễn Dạ Sênh cũng lập tức phát hiện Hề Mặc có chút biến hóa, cô còn cho rằng Hề Mặc vẫn chưa thích ứng với việc ôm ấp, không thích tiếp xúc thân mật, sau đó rất nhanh cái ôm được thả lỏng ra.
Hề Mặc cũng không ngờ tới Nguyễn Dạ Sênh lại đột nhiên buông ra, nàng vẫn còn duy trì tay treo giữa không trung, chưa kịp lấy lại tinh thần, sau đó phát hiện Nguyễn Dạ Sênh đang nhìn nàng, lập tức trở lại bình thường
Nguyễn Dạ Sênh nở nụ cười, ngầm che dấu cái loại im ắng đáng xấu hổ này: "Cô làm gì khẩn trương như thế?"
Hề Mặc đối xử lạnh nhat ngắt lời nàng: "Đừng có nói lung tung."
"Vậy cô vừa rồi ôm tôi, thân thể thế nào lại đột nhiên trở nên cứng ngắc ?"Nguyễn Dạ Sênh đi đến bên cạnh bàn, ngồi xuống, tiếp tục chống cằm nói: "Nếu tổng là khẩn trương như vậy cũng sẽ làm cho cơ bắp trêи thân thể tôu trở nên cứng ngắc, thân thể về sau đổi lại tôu còn muốn khiêu vũ đấy, cơ bắp cương rồi, tôi làm sao khiêu vũ đây?"
Hề Mặc: "…"
"Vậy cô vừa rồi ôm tôi, tim như thế nào đột nhiên đập nhanh như vậy?" Hề Mặc cũng ngồi xuống, cùng đối mặt với Nguyễn Dạ Sênh: "Nếu tổng là tim đập nhanh quá cũng sẽ làm cơ thể của tôi mắc bệnh tim đấy, thân thể về sau đổi lại tôi còn muốn đóng phim, nếu bệnh tim rồi, tôi thế nào đóng phim đây?"
Nguyễn Dạ Sênh: "…"
Nguyễn Dạ Sênh hối hận tại sao mình lại mở miệng pháo với Hề Mặc làm gì, hiện tại Hề Mặc đã miễn dịch, nhưng giờ lại đem cái cao quý lãnh diễm kiêu căng đem lên chín tầng mây, từng chút một học theo cách nói của mình trả lời lại một cách mỉa mai.
Cô hai tay đặt trêи mặt bàn, từng ngón giao nhau kê lót, lát sau nói: "Hiện tại tôi ngược lại là có chút yêu thích cái khẩn trương của cô như vừa rồi."
Hề Mặc: "…"
Không phải không thừa nhận, từ trong đáy lòng Nguyễn Dạ Sênh có đôi khi rất thích xem sự kinh ngạc của Hề Mặc trước mặt cô, bình thường những lúc này Hề Mặc đều băng bó mặt trừng nàng, nhưng chỉ có thể là nghẹn lấy không thể làm gì, bộ dạng như vậy, thật sự… Rất đáng yêu.
"Cô bây giờ không phải là có thể nói ' Hiện tại tôi ngược lại là có chút yêu thích tim của cô đập nhanh như vừa rồi' sao?" Nguyễn Dạ Sênh nói tiếp, dù sao thì dựa theo tính tình, loại lời này khẳng định là nàng nói không nên lời, chỉ có thể nghẹn lấy.
Cô bây giờ đối với cái loại thú vị này kỳ thật bản thân cũng có chút thẹn, nhưng cô vẫn không có biện pháp khống chế — ai bảo cô ưa thích đáng yêu.
Hề Mặc cúi đầu nhìn thư của fan cùng các món quà thủ công đặt ở trêи bàn, tùy ý mở ra, sau một lúc mới ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào mắt Nguyễn Dạ Sênh: "Hiện tại ta ngược lại là có chút ưa thích tim đập nhanh."
Nguyễn Dạ Sênh: "…"
…Nàng lần này vì cái gì lại bất chấp mà nói theo.
Nguyễn Dạ Sênh cắn cắn môi dưới, cặp má quỷ dị khơi lên một ít hồng nhuận.
…Nhưng bất chấp như vậy có cũng có chút đáng yêu.
Ai bảo cô ưa thích đáng yêu. ( ed: -_- )
Nếu đáng yêu… cũng ưa thích cô thì càng tốt.
Nguyễn Dạ Sênh nhìn về phía Hề Mặc bằng ánh mắt lấp lánh dịu dàng, ánh mắt này là quá câu nhân rồi, cho dù là đầu gỗ đi nữa cũng phải bất giác run lên.
Hề Mặc vốn là đang chăm chú nhìn cô, hiện tại lập tức chuyển mắt, bộ dang như chuyên tâm lật xem thư fan gửi tặng.
Nguyễn Dạ Sênh chăm chú nhìn xem Hề Mặc chuyên tâm xem thư của fan.
Thư là tùy cơ hội lựa chọn, Hề Mặc nhìn xem một phong lại một phong, có lẽ nàng đã cảm giác được Nguyễn Dạ Sênh đang nhìn nàng, nàng khi vừa mới bắt đầu đã một mực mặt băng bó, sau đó xem một ít thư, sắc mặt lúc sau trở nên hòa hoãn rất nhiều, khóe miệng có chút nhếch lên, ước chừng là đọc được cái gì thú vị trong thư.
Những bức thư này đều là gặp fan lúc chạng vạng tối lưu lại, đều là của các cô bé, rất nhiều phong thư cùng giấy viết rất đẹp, rồi còn có dán giấy, lộ ra một tràn tâm cơ thiếu nữ.
"Cô thích xem thư fan gửi sao?" Nguyễn Dạ Sênh đột nhiên hỏi nàng.
Hề Mặc vừa nhìn thư vừa nói: "Muốn nhìn nội dung là cái gì. Là quấy rối thì sẽ rất ghét, ai đáng yêu thì sẽ thích xem."
Nguyễn Dạ Sênh chằm chằm nhìn vào những sắp thư trùng điệp kia, trong mắt thoảng qua một tia ý tứ hàm xúc khác, nói: "Nếu thư được cô xem, mà cô thấy nội dung đáng yêu, bọn họ nhất định rất hạnh phúc."
Hề Mặc liếc nhìn cô: "Bọn họ đâu biết tôi sẽ xem, vẫn là không nhìn thấy. Đây cũng là tùy cơ hội."
"Nhưng bọn họ đều hy vọng như vậy, hơn nữa tin tưởng cô có thể xem, cho nên rất là hạnh phúc."
"Sẽ sao?"
"Đương nhiên. Cô không hâm mộ ai nên cô không thể hiểu."
Hề Mạc trầm mặc.
Hoàn toàn chính xác, nàng không hâm mộ ai. Mặc dù là trong nước hay nước ngoài có thuận mắt diễn viên, ca sĩ, hay họa sĩ, vân vân cũng chỉ xem qua hoặc nghe qua tác phẩm của bọn họ, nếu rất yêu thích thì cũng chỉ ôm thái độ thưởng thức, cái này cũng không phải là tâm tính của một người hâm mộ. Huống chi nàng từ nhỏ tới lớn xuất phát điểm đã cao hơn người khác, sớm đã hình thành thói quen người khác nhìn về phía nàng một cách sùng bái với ánh mắt đầy ao ước, chưa bao giờ nghĩ tới chính mình sẽ ở trong tình thế hâm mộ một người, mà nàng cũng không cần.
Hề Mặc vẫn duy trì trầm mặc, vùn vụt tìm lật xem, một ít thư cùng lễ vật thủ công trong tay nàng bị đưa ra, nàng xem một lát, ánh mắt đột nhiên bị một món quà thu hút.
Món quà này thoạt nhìn như một quyển sổ ghi chép, ảnh bìa rất thuần sắc, cái gì cũng không ghi, chỉ là dán tiêu bản một chiếc lá.
Hề Mặc nhìn phiến lá hồi lâu, lúc này mới cầm lấy mở sổ ghi chép ra, phát hiệt bên trong tất cả đều là lá cây. Để tặng món quà này hiển nhiên fan đã tỉ mỉ góp nhặt từ rất lâu, đem chúng làm khô, ép cho bằng, làm thành tiêu bản hoàn hảo rồi bắt đầu bảo tồn… từng mảnh từng mảnh cố định trong bộ ảnh.
Một tờ một lá, bốn mùa xuân hạ, xanh đậm đỏ vàng, đủ các loại lá cây.
Nguyễn Dạ Sênh phát hiện Hề Mặc có chút gì đó run sợ, cũng không biết là nàng đang suy nghĩ cái gì, nhưng thời điểm này không muốn đi quấy rầy nàng, vì vậy ngồi yên tĩnh bên cạnh.
Thẳng đến khi Hề Mặc đem cái tiêu bản kia khép lại, giọng nói Hề Mặc rất thấp: "Cái này cô cho tôi mang về a."
Nguyễn Dạ Sênh rất ít khi nghe được Hề Mặc dùng âm giọng này nói chuyện, có chút bất lực, trong nội tâm không khỏi để ý đến, ngoài miệng vẫn cười nói: "Cái này vốn là bọn họ tặng cho cô, cô muốn thế nào đều được. Còn muốn lấy thứ khác không?"
"Không cần, chỉ lấy cái này."
Nguyễn Dạ Sênh nói: "…Coo đối với việc thu thập tiêu bản lá cây có hứng thú sao?"
Hề Mặc không trả lời thẳng với nàng, chỉ nói là: "Khi còn bé có thu thập qua."
Nguyễn Dạ Sênh gật gật đầu, không muốn hỏi lại.
Hề Mặc đem cái tiêu bản lá cây kia đặt ở một bên, tiếp tục lật xem, Nguyễn Dạ Sênh một lúc lại cùng nàng nói chuyện, thời gian dần trôi qua bầu không khí tự nhiên linh hoạt trở lại.
Đến khoảng mười một giờ, Hề Mặc đứng dậy rời khỏi, Nguyễn Dạ Sênh tiễn nàng ra cửa, lúc trước khi mở cửa, Hề Mặc nói: "Ngủ ngon."
Nguyễn Dạ Sênh cười nói: "Ngủ ngon."
Cô đưa tay ra: "Trước khi đi cùng fan ôm cáo biệt một chút a?"
Nguyễn Dạ Sênh tới gần nàng, lúc này chỉ nhẹ nhàng ôm nàng một chút, thời gian thật sự cũng chỉ vài giây, cô vỗ vỗ vai Hề Mặc: "Ngày mai gặp."
Hề Mặc đi ra ngoài cửa đóng lại.
Nguyễn Dạ Sênh dựa lưng vào cửa, hít sâu một hơi, nhịn không được lén cười lên.
Hôm nay ôm Hề Mặc hai lần, tuy thời gian rất ngắn, lần cuối ôm cũng không nói chính xác là ôm nhưng cô lại cảm thấy đã thỏa mãn.
Đáng tiếc chính là hai người đã đổi thân thể, nàng cho dù là ôm Hề Mặc, nhưng thật ra là ôm lấy thân thể của mình, loại cảm giác này thật có chút kì quái, cho nên thời điểm tiếp xúc cô nhắm mắt thật chặt, nhưng ít nhất cô cũng cảm nhận được Hề Mặc nguyện ý cùng mình tiếp xúc.
Nếu có thể đổi về, chân chính ôm Hề Mặc một lần thì tốt rồi.
Nàng càng nghĩ càng muốn cười, càng muốn lại càng khát vọng, khát vọng muốn cùng Hề Mặc trao đổi thân thể lại chưa bao giờ mãnh liệt như bây giờ.
Nguyễn Dạ Sênh tại đây dựa vào cánh cửa, bên kia kỳ thật Hề Mặc cũng chưa có chạy.
Cách nhau chỉ một cánh cửa, Hề Mặc yên lặng nhìn hồi lâu, sau đó cũng nở một nụ cười.
Cười xong vui vẻ trêи mặt nàng đột nhiên cứng lại, phảng phất có chút không tin được vuốt vuốt mặt mình, thu hồi nụ cười kia trở về.
…Mình tại sao phải cười?
Mình có bệnh sao? ( ed: -_- )
Một thân cao quý lãnh diễm Hề Mặc càng không thể tiếp nhận việc mình si ngốc cười với một cách cửa vô tri, lập tức đứng thẳng người, băng bó lại khuôn mặt bước đi nha.
Qua mấy ngày, Tuy Đình cuối cùng cũng chính thức ra thông cáo. Thật ra lúc trước cũng đã ngầm thông báo ra rồi, bên ngoài cũng đã đoán được diễn viên chính nên sức nóng cũng đã giảm đi một ít, sau đó lại từng đợt từng đợt lăng xê nên sức hút không hề giảm, vì vậy lần này thông cáo tạo ra độ ảnh hưởng rất lớn.
Weibo chính thức Tuy Đình vừa thả ra một ít nhóm nhân vật đầu tiên chủ yếu trong phim không lâu, trêи internet đã rần rần.
Thân là nhân vật nữ chính Hề Mặc vốn là nữ vương về người theo dõi, lượng fan quá mức khổng lồ, đứng thứ nhất về mức độ phủ sóng, sau đó đến nam thần Nghiêm Mộ đi theo là một lượng fan nữ cuồng nhiệt, sau đó trọng yếu là đám fan đẩy nhiệt lên, phát bình luận điên lên giống như địa chấn. Hơn nữa công ty Hề Mặc cùng Lâm Khải Đường bọn họ thuê thủy quân tuyên truyền trợ giúp, sơ định ban đầu trêи trang weibo đã phát ra một lượng bình luận kinh người, lập tức đứng đầu hot search.
Người tham dự bình luận thật sự rất nhiều, nội dung bình luận bên trong, hình ảnh cũng có, một mảng lộn xộn, cái gì cũng có.
" Ah ah ah ah ah ah NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO tạo hình nữ thần thật sự rất đẹp!!!"
"# Hề mặt Tuy Đình trong vai Đặng Tuy# Hề Mặc thật đẹp! Lúc nào cũng vậy ah!"
"#Nghiêm Mộ Tuy Đình trong vai Lưu Triệu# Nam thần đẹp như tranh!!! Nam thần trêu chọc ta!!! Nam thần lấy ta!!!"
"Hoa ánh sáng mực nhiễm, thịnh thế Tuy Đình"
"Ha ha, một ít fan không biết xấu hổ, tuyên truyền thịnh thế Tuy Đình đâu rồi, thời Đông Hán triều đại suy yếu, cái triều đại suy yếu như thế mà không biết xấu hổ dùng 'Thịnh thế' cái từ này? Da gà nổi lên hết rồi, đám fans các ngươi tranh thủ thời gian đi đầu thai thêm lần nữa đọc lại nhiều về lịch sử đi thật mắc mặt."
" Diễn viên Nguyễn Dạ Sênh đóng vai Định Ách kia là người mới ư, quá đẹp! Đánh bạc 100 xe thiết pháo, diễn viên này sẽ rất hot ah!!!"
" Fan bộ phim này còn rất nhỏ ư, hiện tại thế nào lại không ai biết Nguyễn Dạ Sênh là ai? Cô trước kia rất hot, lúc đó các ngươi còn không biết ở nơi nào. Cái khác thì không nói nhiều, đề cử phim điện ảnh ' Đạp Ca Thanh' của cô ấy, các ngươi trở về xem đi."
"Ah ah ah ah ah ah ah an lợi nữ thần Nguyễn Dạ Sênh của ta!!! Ah ah ah ah ah mọi người đến xemi!!! Nguyễn Nguyễn cuối cùng cũng quay trở lại rồi!!!!"
Ở loại tuyên truyền này, đủ loại chúc mừng và hắc tự nhiên cũng đầy rẫy chồng chất. Hắc Hề Mặc, hắc những thứ khác, hắc lẫn nhau, nhao nhao lên, nhưng mà hắc càng nhiều thì sẽ càng có nhiều người chú ý đến bộ phim và diễn viên, đấu đá nhau rất nhanh như thủy triều bao phủ, nhô lên , phập phồng phập phồng như sóng to gió lớn mà quay cuồng.
Một đám quần chúng ăn dưa thấy đấu đá ngày càng nhiều, lặp tức chuyển trọng điểm quan tâm chuyển dời lên trang phục nhân vật có đẹp hay không, gương mặt có xinh đẹp hay không, kết luận độ thẩm mỹ, Hề Mặc đẹp, Nghiêm Mộ soái, đến vai nữ xứng Nguyễn Dạ Sênh cũng được sướиɠ lên đến không thể tin nổi, mặc khác đám diễn viên quần chúng cũng rất tốt, những thứ khác chưa nói đến nhưng bộ phim này giá trị thẩm mỹ rất cao. Nhìn ra, bọn họ rất thỏa mãn.
Tuy Đình ngày đầu tiên thông cáo đã dậy sóng cao đến chiếm đầu hot search, Hề Mặc cùng Nghiêm Mộ tự nhiên là đứng đầu độ ảnh hưởng, đến Nguyễn Dạ Sênh cũng xếp lên gần với vị trí dẫn đầu, trước kia tác phẩm phải đi cùng kinh nghiệm mới để lại ấn tượng trong mắt công chúng. Vừa vặn lần này có một ca sĩ đăng ca, vô luận hắn làm cái gì thì đều bị đoạt lấy top hot, lúc này hắn bất hạnh nằm trước họng súng.
Không ít người chạy đến weibo ca sĩ này an ủi: "Tích! Anh đã bị đoạt lấy top! Đau lòng!"
" Này nha, tức giận rống, top hot đã bị chiếm, nhưng vẫn là muốn bảo trì mỉm cười."
Mà đã đến hơn tám giờ tối, lại có một minh tinh hoạt động để cho thông cáo của Tuy Đình một lần nữa oanh tạc.
Trầm Khinh Biệt chuyển tiếp trang tuyên truyền, phụ thượng một câu: "Cố gắng lên nha."
Fan bùng nổ, truyền thông cũng bùng nổ, nhao nhao thất thiệt đồn đoán.
"#Trầm Khinh Biệt chuyển tiếp tuyên truyền phim mới cho Hề Mặc, phá nghi án hai người bất hòa: không nghe tin đồn!#"
"Tình huống này là thế nào, Trầm Khinh Biệt chuyển tiếp tuyrêи truyền phim mới cho Hề Mặc? Ai có thể nói cho tôi biết buổi sáng hôm nay mặt trời vốn là mọc từ phía đông lên nay là từ hướng tây mọc sao?"
" Các ngươi có thể đừng tùy tiện mà phỏng đoán hay không, nói gió thành mưa a! Nghiêm Mộ và Khanh Khanh là bạn tốt mà phim này Nghiêm Mộ đóng vai nam chính, Khanh Khanh giúp bạn tốt của cô ấy tuyên truyền một chút là có cái gì kì quái hay sao? Ha ha, cùng nương nương bọn ta có nữa cái quan hệ gì sao?"
" Ha ha, Tuy Đình hiện tại đang hot như vậy, cô gái nhà các ngươi là không thể ngồi yên, muốn tới mượn chút nhiệt nữ thần nhà ta hả?"
Lượng ảnh hưởng weibo của các đại minh tinh lớn như vậy, nhất là cấp bậc loại này của Trầm Khinh Biệt càng không phải nói, muốn bọn họ chuyển tiếp tuyên truyền mà nói… hoặc là của đoàn phim hoặc là có quy định của công ty, hoặc là có lợi ích cho đôi bên, hoặc là không cần hồi báo mà cam tâm tình nguyện vì trong vòng giao hữu, bằng không thì làm gì có ai là đối thủ một mất một còn với nhau mà đi tuyên truyền cho nhau đâu này?
Cho nên chuyện này mới kì quái, mà Trầm Khinh Biệt là không ngốc.
Người đại diện của Trầm Khinh Biệt sau khi thấy lập tức gọi điện thoại cho Trầm Khinh Biệt, ở bên điện thoại vô cùng lo lắng hô to: "Khanh Khanh, cô có phải bị ngốc rồi không!"
Thời điểm phát sinh chuyện này, đoàn phim đang cùng nhau ăn cơm, thời gian kết thúc công việc muộn, nên bữa cơm tối cùng nhau vào giờ này.
Hề Mặc biết Trầm Khinh Biệt chuyển tiếp tuyên truyền còn tưởng là mình nghe nhầm, nàng có chút tò mò muốn hỏi Nghiêm Mộ, nhưng không biết nên mở miệng thế nào.
May mà tính tình Lâm Khải Đường cổ quái, sau khi thấy việc Trầm Khinh Biệt tuyên truyền có chút không thỏa đáng. Hắn lập tức trêи bàn ăn hỏi Nghiêm Mộ: "Cậu nhờ Trầm Khinh Biệt hỗ trợ tuyên truyền sao?"
Nghiêm Mộ không hiểu chuyện gì: "Không có a. Tôi không có nói chuyện này với Khanh Khanh tỷ. Nhưng mà có thể là do cô ấy chủ động muốn giúp tôi tuyên truyền một chút, dù sao trước đó tôi có một vài tiết mục biểu diễn cũng đâu có đi nhờ vả cô ấy, cô ấy vẫn đều giúp tôi.
Nguyễn Dạ Sênh ở trước mặt người ngoài đang đóng vai của Hề Mặc rất chuyên nghiệp, hiện tại trêи bàn ăn có nhiều diễn viên một bên ăn một bên vội vàng xoát điện thoại, chú ý đến động thái thông cáo truyên truyền hôm nay, cô lại một mình một người bưng chén cơm nhai từ từ rồi chậm rãi nuốt xuống, một dáng vẻ như không có gì liên quan gì đến mình, cao cao tại thượng một tư thái tự phụ.
Hề Mặc nhìn thấy bộ dạng kia, thiếu chút nữa hoài nghi nhân sinh bản thân — chẳng lẽ mình lúc trước là như thế này hay sao?
Đinh Bái cùng Nguyễn Dạ Sênh cách những người khác, Đinh Bái đem thân thể ngưỡng ra sau, ghé vào đầu Nguyễn Dạ Sênh nói khẽ: "Hề tỷ, Hề tỷ trêи mạng chị thấy sao, trêи weibo Khanh Khanh tỷ gián tiếp cùng chị có quan hệ! Chị nói cô ấy đây là có ý gì sao?"
Nguyễn Dạ Sênh nhàn nhạt liếc nhìn hắn một cái, mỉm cười: "Tôi không biết, không nhìn đến điện thoại."
Đình Bái đành phải ngừng hỏi rồi.
Hề Mặc: "…"
Cơm nước xong xuôi Nguyễn Dạ Sênh lập tức rời đi, Hề Mặc thấy cô ấy đi rất vộu, cũng tranh thủ đi theo sau, Nguyễn Dạ Sênh đi tuy có gấp gáp ngược lại tư thái ưu nhã không hề giảm đi, học theo nàng mười phần đủ mười, sau đó nàng nhìn thấy Nguyễn Dạ Sênh bước nhanh vào toilet, ở trêи bệ rửa tay lấy điện thoại di động ra cuối đầu cuồng xoát.
Hề Mặc: "…"
"Nghẹn lấy cô đồ chết bầm a" Hề Mặc thình lình nói.
Hết chương 40
Cảm giác ôm ấp này như ở trong mơ, cô sợ cho dù là một cử động nhỏ của mình sẽ đem cái ôm trong mộng tựa như bọt biển này đánh tan đi, làm cho chính mình đang trong mộng lại bừng tỉnh.
Nếu như ôm một người lại có thời hạn, vậy thì nó sẽ kéo dài trong bao lâu? Hề Mặc không thích tiếp xúc thân mật, có lẽ thời hạn của nó sẽ rất ngắn.
Một phút.
Hay là mười giây.
Cái thời hạn này như đồng hồ báo thức vô hình, thời hạn vừa tới, nó sẽ không chút lưu tình đinh linh linh reo vang, nhắc nhở sự ôn hòa chấm dứt. Tựa như mọi người nghe thấy chuông báo thức vang lên thì vẫn như cũ không muốn rời khỏi ổ chăn, vì vậy đè xuống lấy điện thoại "Ngủ thêm một lát, 10 phút nữa hãy reo", trì hoãn giống như cô hiện tại không muốn ly khai cái ôm ấp của Hề Mặc.
Nguyễn Dạ Sênh nghĩ thầm, nếu cô cũng có cái quyền hạng "Ôm thêm một lát, 10 phút nữa hãy reo" thì quá tốt.
Có thể ôm là như thế này, Hề Mặc không thích ứng được sao?
Rõ ràng chỉ là trong một thời gian chớp nhoáng như vậy , Nguyễn Dạ Sênh cũng không hiểu chính mình sao có thể bay ra một đống suy nghĩ, suy nghĩ cứ như thế mà bốc lên, tâm tư cũng không hề an phận mà nhảy nhót.
Hề Mặc cảm giác trong ngực nữ nhân này tim đập càng lúc càng nhanh. Hơn nữa đồ hóa trang đã được bỏ xuống hết thảy, hai người mặc trang phục hè rất mỏng, trong trạng thái ôm nhau, da thịt tiếp xúc với da thịt chỉ cách nhau một lớp vải mỏng, vì vậy, tim đập với tần suất này vào tay của Hề Mặc cảm nhận vô cùng rõ ràng, cảm giác toàn thân Hề Mặc có điểm cứng nhắc rồi.
Nguyễn Dạ Sênh cũng lập tức phát hiện Hề Mặc có chút biến hóa, cô còn cho rằng Hề Mặc vẫn chưa thích ứng với việc ôm ấp, không thích tiếp xúc thân mật, sau đó rất nhanh cái ôm được thả lỏng ra.
Hề Mặc cũng không ngờ tới Nguyễn Dạ Sênh lại đột nhiên buông ra, nàng vẫn còn duy trì tay treo giữa không trung, chưa kịp lấy lại tinh thần, sau đó phát hiện Nguyễn Dạ Sênh đang nhìn nàng, lập tức trở lại bình thường
Nguyễn Dạ Sênh nở nụ cười, ngầm che dấu cái loại im ắng đáng xấu hổ này: "Cô làm gì khẩn trương như thế?"
Hề Mặc đối xử lạnh nhat ngắt lời nàng: "Đừng có nói lung tung."
"Vậy cô vừa rồi ôm tôi, thân thể thế nào lại đột nhiên trở nên cứng ngắc ?"Nguyễn Dạ Sênh đi đến bên cạnh bàn, ngồi xuống, tiếp tục chống cằm nói: "Nếu tổng là khẩn trương như vậy cũng sẽ làm cho cơ bắp trêи thân thể tôu trở nên cứng ngắc, thân thể về sau đổi lại tôu còn muốn khiêu vũ đấy, cơ bắp cương rồi, tôi làm sao khiêu vũ đây?"
Hề Mặc: "…"
"Vậy cô vừa rồi ôm tôi, tim như thế nào đột nhiên đập nhanh như vậy?" Hề Mặc cũng ngồi xuống, cùng đối mặt với Nguyễn Dạ Sênh: "Nếu tổng là tim đập nhanh quá cũng sẽ làm cơ thể của tôi mắc bệnh tim đấy, thân thể về sau đổi lại tôi còn muốn đóng phim, nếu bệnh tim rồi, tôi thế nào đóng phim đây?"
Nguyễn Dạ Sênh: "…"
Nguyễn Dạ Sênh hối hận tại sao mình lại mở miệng pháo với Hề Mặc làm gì, hiện tại Hề Mặc đã miễn dịch, nhưng giờ lại đem cái cao quý lãnh diễm kiêu căng đem lên chín tầng mây, từng chút một học theo cách nói của mình trả lời lại một cách mỉa mai.
Cô hai tay đặt trêи mặt bàn, từng ngón giao nhau kê lót, lát sau nói: "Hiện tại tôi ngược lại là có chút yêu thích cái khẩn trương của cô như vừa rồi."
Hề Mặc: "…"
Không phải không thừa nhận, từ trong đáy lòng Nguyễn Dạ Sênh có đôi khi rất thích xem sự kinh ngạc của Hề Mặc trước mặt cô, bình thường những lúc này Hề Mặc đều băng bó mặt trừng nàng, nhưng chỉ có thể là nghẹn lấy không thể làm gì, bộ dạng như vậy, thật sự… Rất đáng yêu.
"Cô bây giờ không phải là có thể nói ' Hiện tại tôi ngược lại là có chút yêu thích tim của cô đập nhanh như vừa rồi' sao?" Nguyễn Dạ Sênh nói tiếp, dù sao thì dựa theo tính tình, loại lời này khẳng định là nàng nói không nên lời, chỉ có thể nghẹn lấy.
Cô bây giờ đối với cái loại thú vị này kỳ thật bản thân cũng có chút thẹn, nhưng cô vẫn không có biện pháp khống chế — ai bảo cô ưa thích đáng yêu.
Hề Mặc cúi đầu nhìn thư của fan cùng các món quà thủ công đặt ở trêи bàn, tùy ý mở ra, sau một lúc mới ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào mắt Nguyễn Dạ Sênh: "Hiện tại ta ngược lại là có chút ưa thích tim đập nhanh."
Nguyễn Dạ Sênh: "…"
…Nàng lần này vì cái gì lại bất chấp mà nói theo.
Nguyễn Dạ Sênh cắn cắn môi dưới, cặp má quỷ dị khơi lên một ít hồng nhuận.
…Nhưng bất chấp như vậy có cũng có chút đáng yêu.
Ai bảo cô ưa thích đáng yêu. ( ed: -_- )
Nếu đáng yêu… cũng ưa thích cô thì càng tốt.
Nguyễn Dạ Sênh nhìn về phía Hề Mặc bằng ánh mắt lấp lánh dịu dàng, ánh mắt này là quá câu nhân rồi, cho dù là đầu gỗ đi nữa cũng phải bất giác run lên.
Hề Mặc vốn là đang chăm chú nhìn cô, hiện tại lập tức chuyển mắt, bộ dang như chuyên tâm lật xem thư fan gửi tặng.
Nguyễn Dạ Sênh chăm chú nhìn xem Hề Mặc chuyên tâm xem thư của fan.
Thư là tùy cơ hội lựa chọn, Hề Mặc nhìn xem một phong lại một phong, có lẽ nàng đã cảm giác được Nguyễn Dạ Sênh đang nhìn nàng, nàng khi vừa mới bắt đầu đã một mực mặt băng bó, sau đó xem một ít thư, sắc mặt lúc sau trở nên hòa hoãn rất nhiều, khóe miệng có chút nhếch lên, ước chừng là đọc được cái gì thú vị trong thư.
Những bức thư này đều là gặp fan lúc chạng vạng tối lưu lại, đều là của các cô bé, rất nhiều phong thư cùng giấy viết rất đẹp, rồi còn có dán giấy, lộ ra một tràn tâm cơ thiếu nữ.
"Cô thích xem thư fan gửi sao?" Nguyễn Dạ Sênh đột nhiên hỏi nàng.
Hề Mặc vừa nhìn thư vừa nói: "Muốn nhìn nội dung là cái gì. Là quấy rối thì sẽ rất ghét, ai đáng yêu thì sẽ thích xem."
Nguyễn Dạ Sênh chằm chằm nhìn vào những sắp thư trùng điệp kia, trong mắt thoảng qua một tia ý tứ hàm xúc khác, nói: "Nếu thư được cô xem, mà cô thấy nội dung đáng yêu, bọn họ nhất định rất hạnh phúc."
Hề Mặc liếc nhìn cô: "Bọn họ đâu biết tôi sẽ xem, vẫn là không nhìn thấy. Đây cũng là tùy cơ hội."
"Nhưng bọn họ đều hy vọng như vậy, hơn nữa tin tưởng cô có thể xem, cho nên rất là hạnh phúc."
"Sẽ sao?"
"Đương nhiên. Cô không hâm mộ ai nên cô không thể hiểu."
Hề Mạc trầm mặc.
Hoàn toàn chính xác, nàng không hâm mộ ai. Mặc dù là trong nước hay nước ngoài có thuận mắt diễn viên, ca sĩ, hay họa sĩ, vân vân cũng chỉ xem qua hoặc nghe qua tác phẩm của bọn họ, nếu rất yêu thích thì cũng chỉ ôm thái độ thưởng thức, cái này cũng không phải là tâm tính của một người hâm mộ. Huống chi nàng từ nhỏ tới lớn xuất phát điểm đã cao hơn người khác, sớm đã hình thành thói quen người khác nhìn về phía nàng một cách sùng bái với ánh mắt đầy ao ước, chưa bao giờ nghĩ tới chính mình sẽ ở trong tình thế hâm mộ một người, mà nàng cũng không cần.
Hề Mặc vẫn duy trì trầm mặc, vùn vụt tìm lật xem, một ít thư cùng lễ vật thủ công trong tay nàng bị đưa ra, nàng xem một lát, ánh mắt đột nhiên bị một món quà thu hút.
Món quà này thoạt nhìn như một quyển sổ ghi chép, ảnh bìa rất thuần sắc, cái gì cũng không ghi, chỉ là dán tiêu bản một chiếc lá.
Hề Mặc nhìn phiến lá hồi lâu, lúc này mới cầm lấy mở sổ ghi chép ra, phát hiệt bên trong tất cả đều là lá cây. Để tặng món quà này hiển nhiên fan đã tỉ mỉ góp nhặt từ rất lâu, đem chúng làm khô, ép cho bằng, làm thành tiêu bản hoàn hảo rồi bắt đầu bảo tồn… từng mảnh từng mảnh cố định trong bộ ảnh.
Một tờ một lá, bốn mùa xuân hạ, xanh đậm đỏ vàng, đủ các loại lá cây.
Nguyễn Dạ Sênh phát hiện Hề Mặc có chút gì đó run sợ, cũng không biết là nàng đang suy nghĩ cái gì, nhưng thời điểm này không muốn đi quấy rầy nàng, vì vậy ngồi yên tĩnh bên cạnh.
Thẳng đến khi Hề Mặc đem cái tiêu bản kia khép lại, giọng nói Hề Mặc rất thấp: "Cái này cô cho tôi mang về a."
Nguyễn Dạ Sênh rất ít khi nghe được Hề Mặc dùng âm giọng này nói chuyện, có chút bất lực, trong nội tâm không khỏi để ý đến, ngoài miệng vẫn cười nói: "Cái này vốn là bọn họ tặng cho cô, cô muốn thế nào đều được. Còn muốn lấy thứ khác không?"
"Không cần, chỉ lấy cái này."
Nguyễn Dạ Sênh nói: "…Coo đối với việc thu thập tiêu bản lá cây có hứng thú sao?"
Hề Mặc không trả lời thẳng với nàng, chỉ nói là: "Khi còn bé có thu thập qua."
Nguyễn Dạ Sênh gật gật đầu, không muốn hỏi lại.
Hề Mặc đem cái tiêu bản lá cây kia đặt ở một bên, tiếp tục lật xem, Nguyễn Dạ Sênh một lúc lại cùng nàng nói chuyện, thời gian dần trôi qua bầu không khí tự nhiên linh hoạt trở lại.
Đến khoảng mười một giờ, Hề Mặc đứng dậy rời khỏi, Nguyễn Dạ Sênh tiễn nàng ra cửa, lúc trước khi mở cửa, Hề Mặc nói: "Ngủ ngon."
Nguyễn Dạ Sênh cười nói: "Ngủ ngon."
Cô đưa tay ra: "Trước khi đi cùng fan ôm cáo biệt một chút a?"
Nguyễn Dạ Sênh tới gần nàng, lúc này chỉ nhẹ nhàng ôm nàng một chút, thời gian thật sự cũng chỉ vài giây, cô vỗ vỗ vai Hề Mặc: "Ngày mai gặp."
Hề Mặc đi ra ngoài cửa đóng lại.
Nguyễn Dạ Sênh dựa lưng vào cửa, hít sâu một hơi, nhịn không được lén cười lên.
Hôm nay ôm Hề Mặc hai lần, tuy thời gian rất ngắn, lần cuối ôm cũng không nói chính xác là ôm nhưng cô lại cảm thấy đã thỏa mãn.
Đáng tiếc chính là hai người đã đổi thân thể, nàng cho dù là ôm Hề Mặc, nhưng thật ra là ôm lấy thân thể của mình, loại cảm giác này thật có chút kì quái, cho nên thời điểm tiếp xúc cô nhắm mắt thật chặt, nhưng ít nhất cô cũng cảm nhận được Hề Mặc nguyện ý cùng mình tiếp xúc.
Nếu có thể đổi về, chân chính ôm Hề Mặc một lần thì tốt rồi.
Nàng càng nghĩ càng muốn cười, càng muốn lại càng khát vọng, khát vọng muốn cùng Hề Mặc trao đổi thân thể lại chưa bao giờ mãnh liệt như bây giờ.
Nguyễn Dạ Sênh tại đây dựa vào cánh cửa, bên kia kỳ thật Hề Mặc cũng chưa có chạy.
Cách nhau chỉ một cánh cửa, Hề Mặc yên lặng nhìn hồi lâu, sau đó cũng nở một nụ cười.
Cười xong vui vẻ trêи mặt nàng đột nhiên cứng lại, phảng phất có chút không tin được vuốt vuốt mặt mình, thu hồi nụ cười kia trở về.
…Mình tại sao phải cười?
Mình có bệnh sao? ( ed: -_- )
Một thân cao quý lãnh diễm Hề Mặc càng không thể tiếp nhận việc mình si ngốc cười với một cách cửa vô tri, lập tức đứng thẳng người, băng bó lại khuôn mặt bước đi nha.
Qua mấy ngày, Tuy Đình cuối cùng cũng chính thức ra thông cáo. Thật ra lúc trước cũng đã ngầm thông báo ra rồi, bên ngoài cũng đã đoán được diễn viên chính nên sức nóng cũng đã giảm đi một ít, sau đó lại từng đợt từng đợt lăng xê nên sức hút không hề giảm, vì vậy lần này thông cáo tạo ra độ ảnh hưởng rất lớn.
Weibo chính thức Tuy Đình vừa thả ra một ít nhóm nhân vật đầu tiên chủ yếu trong phim không lâu, trêи internet đã rần rần.
Thân là nhân vật nữ chính Hề Mặc vốn là nữ vương về người theo dõi, lượng fan quá mức khổng lồ, đứng thứ nhất về mức độ phủ sóng, sau đó đến nam thần Nghiêm Mộ đi theo là một lượng fan nữ cuồng nhiệt, sau đó trọng yếu là đám fan đẩy nhiệt lên, phát bình luận điên lên giống như địa chấn. Hơn nữa công ty Hề Mặc cùng Lâm Khải Đường bọn họ thuê thủy quân tuyên truyền trợ giúp, sơ định ban đầu trêи trang weibo đã phát ra một lượng bình luận kinh người, lập tức đứng đầu hot search.
Người tham dự bình luận thật sự rất nhiều, nội dung bình luận bên trong, hình ảnh cũng có, một mảng lộn xộn, cái gì cũng có.
" Ah ah ah ah ah ah NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO tạo hình nữ thần thật sự rất đẹp!!!"
"# Hề mặt Tuy Đình trong vai Đặng Tuy# Hề Mặc thật đẹp! Lúc nào cũng vậy ah!"
"#Nghiêm Mộ Tuy Đình trong vai Lưu Triệu# Nam thần đẹp như tranh!!! Nam thần trêu chọc ta!!! Nam thần lấy ta!!!"
"Hoa ánh sáng mực nhiễm, thịnh thế Tuy Đình"
"Ha ha, một ít fan không biết xấu hổ, tuyên truyền thịnh thế Tuy Đình đâu rồi, thời Đông Hán triều đại suy yếu, cái triều đại suy yếu như thế mà không biết xấu hổ dùng 'Thịnh thế' cái từ này? Da gà nổi lên hết rồi, đám fans các ngươi tranh thủ thời gian đi đầu thai thêm lần nữa đọc lại nhiều về lịch sử đi thật mắc mặt."
" Diễn viên Nguyễn Dạ Sênh đóng vai Định Ách kia là người mới ư, quá đẹp! Đánh bạc 100 xe thiết pháo, diễn viên này sẽ rất hot ah!!!"
" Fan bộ phim này còn rất nhỏ ư, hiện tại thế nào lại không ai biết Nguyễn Dạ Sênh là ai? Cô trước kia rất hot, lúc đó các ngươi còn không biết ở nơi nào. Cái khác thì không nói nhiều, đề cử phim điện ảnh ' Đạp Ca Thanh' của cô ấy, các ngươi trở về xem đi."
"Ah ah ah ah ah ah ah an lợi nữ thần Nguyễn Dạ Sênh của ta!!! Ah ah ah ah ah mọi người đến xemi!!! Nguyễn Nguyễn cuối cùng cũng quay trở lại rồi!!!!"
Ở loại tuyên truyền này, đủ loại chúc mừng và hắc tự nhiên cũng đầy rẫy chồng chất. Hắc Hề Mặc, hắc những thứ khác, hắc lẫn nhau, nhao nhao lên, nhưng mà hắc càng nhiều thì sẽ càng có nhiều người chú ý đến bộ phim và diễn viên, đấu đá nhau rất nhanh như thủy triều bao phủ, nhô lên , phập phồng phập phồng như sóng to gió lớn mà quay cuồng.
Một đám quần chúng ăn dưa thấy đấu đá ngày càng nhiều, lặp tức chuyển trọng điểm quan tâm chuyển dời lên trang phục nhân vật có đẹp hay không, gương mặt có xinh đẹp hay không, kết luận độ thẩm mỹ, Hề Mặc đẹp, Nghiêm Mộ soái, đến vai nữ xứng Nguyễn Dạ Sênh cũng được sướиɠ lên đến không thể tin nổi, mặc khác đám diễn viên quần chúng cũng rất tốt, những thứ khác chưa nói đến nhưng bộ phim này giá trị thẩm mỹ rất cao. Nhìn ra, bọn họ rất thỏa mãn.
Tuy Đình ngày đầu tiên thông cáo đã dậy sóng cao đến chiếm đầu hot search, Hề Mặc cùng Nghiêm Mộ tự nhiên là đứng đầu độ ảnh hưởng, đến Nguyễn Dạ Sênh cũng xếp lên gần với vị trí dẫn đầu, trước kia tác phẩm phải đi cùng kinh nghiệm mới để lại ấn tượng trong mắt công chúng. Vừa vặn lần này có một ca sĩ đăng ca, vô luận hắn làm cái gì thì đều bị đoạt lấy top hot, lúc này hắn bất hạnh nằm trước họng súng.
Không ít người chạy đến weibo ca sĩ này an ủi: "Tích! Anh đã bị đoạt lấy top! Đau lòng!"
" Này nha, tức giận rống, top hot đã bị chiếm, nhưng vẫn là muốn bảo trì mỉm cười."
Mà đã đến hơn tám giờ tối, lại có một minh tinh hoạt động để cho thông cáo của Tuy Đình một lần nữa oanh tạc.
Trầm Khinh Biệt chuyển tiếp trang tuyên truyền, phụ thượng một câu: "Cố gắng lên nha."
Fan bùng nổ, truyền thông cũng bùng nổ, nhao nhao thất thiệt đồn đoán.
"#Trầm Khinh Biệt chuyển tiếp tuyên truyền phim mới cho Hề Mặc, phá nghi án hai người bất hòa: không nghe tin đồn!#"
"Tình huống này là thế nào, Trầm Khinh Biệt chuyển tiếp tuyrêи truyền phim mới cho Hề Mặc? Ai có thể nói cho tôi biết buổi sáng hôm nay mặt trời vốn là mọc từ phía đông lên nay là từ hướng tây mọc sao?"
" Các ngươi có thể đừng tùy tiện mà phỏng đoán hay không, nói gió thành mưa a! Nghiêm Mộ và Khanh Khanh là bạn tốt mà phim này Nghiêm Mộ đóng vai nam chính, Khanh Khanh giúp bạn tốt của cô ấy tuyên truyền một chút là có cái gì kì quái hay sao? Ha ha, cùng nương nương bọn ta có nữa cái quan hệ gì sao?"
" Ha ha, Tuy Đình hiện tại đang hot như vậy, cô gái nhà các ngươi là không thể ngồi yên, muốn tới mượn chút nhiệt nữ thần nhà ta hả?"
Lượng ảnh hưởng weibo của các đại minh tinh lớn như vậy, nhất là cấp bậc loại này của Trầm Khinh Biệt càng không phải nói, muốn bọn họ chuyển tiếp tuyên truyền mà nói… hoặc là của đoàn phim hoặc là có quy định của công ty, hoặc là có lợi ích cho đôi bên, hoặc là không cần hồi báo mà cam tâm tình nguyện vì trong vòng giao hữu, bằng không thì làm gì có ai là đối thủ một mất một còn với nhau mà đi tuyên truyền cho nhau đâu này?
Cho nên chuyện này mới kì quái, mà Trầm Khinh Biệt là không ngốc.
Người đại diện của Trầm Khinh Biệt sau khi thấy lập tức gọi điện thoại cho Trầm Khinh Biệt, ở bên điện thoại vô cùng lo lắng hô to: "Khanh Khanh, cô có phải bị ngốc rồi không!"
Thời điểm phát sinh chuyện này, đoàn phim đang cùng nhau ăn cơm, thời gian kết thúc công việc muộn, nên bữa cơm tối cùng nhau vào giờ này.
Hề Mặc biết Trầm Khinh Biệt chuyển tiếp tuyên truyền còn tưởng là mình nghe nhầm, nàng có chút tò mò muốn hỏi Nghiêm Mộ, nhưng không biết nên mở miệng thế nào.
May mà tính tình Lâm Khải Đường cổ quái, sau khi thấy việc Trầm Khinh Biệt tuyên truyền có chút không thỏa đáng. Hắn lập tức trêи bàn ăn hỏi Nghiêm Mộ: "Cậu nhờ Trầm Khinh Biệt hỗ trợ tuyên truyền sao?"
Nghiêm Mộ không hiểu chuyện gì: "Không có a. Tôi không có nói chuyện này với Khanh Khanh tỷ. Nhưng mà có thể là do cô ấy chủ động muốn giúp tôi tuyên truyền một chút, dù sao trước đó tôi có một vài tiết mục biểu diễn cũng đâu có đi nhờ vả cô ấy, cô ấy vẫn đều giúp tôi.
Nguyễn Dạ Sênh ở trước mặt người ngoài đang đóng vai của Hề Mặc rất chuyên nghiệp, hiện tại trêи bàn ăn có nhiều diễn viên một bên ăn một bên vội vàng xoát điện thoại, chú ý đến động thái thông cáo truyên truyền hôm nay, cô lại một mình một người bưng chén cơm nhai từ từ rồi chậm rãi nuốt xuống, một dáng vẻ như không có gì liên quan gì đến mình, cao cao tại thượng một tư thái tự phụ.
Hề Mặc nhìn thấy bộ dạng kia, thiếu chút nữa hoài nghi nhân sinh bản thân — chẳng lẽ mình lúc trước là như thế này hay sao?
Đinh Bái cùng Nguyễn Dạ Sênh cách những người khác, Đinh Bái đem thân thể ngưỡng ra sau, ghé vào đầu Nguyễn Dạ Sênh nói khẽ: "Hề tỷ, Hề tỷ trêи mạng chị thấy sao, trêи weibo Khanh Khanh tỷ gián tiếp cùng chị có quan hệ! Chị nói cô ấy đây là có ý gì sao?"
Nguyễn Dạ Sênh nhàn nhạt liếc nhìn hắn một cái, mỉm cười: "Tôi không biết, không nhìn đến điện thoại."
Đình Bái đành phải ngừng hỏi rồi.
Hề Mặc: "…"
Cơm nước xong xuôi Nguyễn Dạ Sênh lập tức rời đi, Hề Mặc thấy cô ấy đi rất vộu, cũng tranh thủ đi theo sau, Nguyễn Dạ Sênh đi tuy có gấp gáp ngược lại tư thái ưu nhã không hề giảm đi, học theo nàng mười phần đủ mười, sau đó nàng nhìn thấy Nguyễn Dạ Sênh bước nhanh vào toilet, ở trêи bệ rửa tay lấy điện thoại di động ra cuối đầu cuồng xoát.
Hề Mặc: "…"
"Nghẹn lấy cô đồ chết bầm a" Hề Mặc thình lình nói.
Hết chương 40
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook