Khôn Trữ cung

Càn Long nhìn bóng dáng Lệnh phi, ánh mắt lạnh như băng, đừng cho rằng ta nhìn không thấu tiểu xiếc của ngươi, bất quá tạm thời buông tha ngươi, về sau vẫn còn thời gian, chậm rãi hưởng thụ nhân sinh ít ỏi của ngươi đi, tin tưởng ta sẽ làm cho nó trở nên phấn khích vô cùng.

Tiểu bánh bao thấy lực chú ý của Càn Long tạm thời không phóng trên người mình, trộm rút bàn tay nhỏ bé bị cầm, nâng lên chân đã muốn trốn đi tìm mười hai con thỏ nhỏ tiêu khiển (tiêu ma) cho hết thời gian, chờ hoàng a mã hết giận mới trở lại Dưỡng Tâm điện, tiểu bánh bao trong lòng tính toán.

“Tông nhi a, ngươi muốn đi đâu?” Thanh âm Càn Long lạnh lẽo vang lên, thân hình tiểu bánh bao cứng đờ, a, không tốt! Bị phát hiện! Tiểu bánh bao quay mạnh đầu lại, thiếu chút nữa vặn gãy cổ nhỏ mình, chịu đựng đau hướng tới Càn Long lộ ra tươi cười nịnh nọt, “Hoàng a mã, Tông nhi thấy ngài vội vã nửa ngày, ngài nhất định khát nước rồi? Tông nhi muốn đi rót cho ngài chén trà......”

“Loại sự tình này nào cần thất a ca động tay vào, vậy cần hạ nhân làm gì?” Càn Long hướng y mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng sáng đều đặn. Tiểu bánh bao cảm thấy được bạch nha phản xạ từng trận hàn quang, nhất thời cả người tóc gáy dựng thẳng lên, “Đây là tấm lòng hiếu tâm của Tông nhi......”

“Nga, vậy quay về Dưỡng Tâm điện cho trẫm xem biểu hiện hiếu tâm của ngươi đi.” Để tiểu bánh bao hành lễ với hoàng hậu xong, Càn Long lần nữa kéo tay tiểu bánh bao, một đường lôi kéo hắn trở lại Dưỡng Tâm điện.

Dọc theo đường đi, tiểu bánh bao ủ rũ, trên đầu giống như có hai tai chó nhỏ cúi cúi, Càn Long trong lòng buồn cười vô cùng, bất quá, trừng phạt vẫn là phải làm.

Trở lại Dưỡng Tâm điện, tiểu bánh bao vẻ mặt rối rắm, cẩn thận ngẫm lại, bọn họ nhận thức đến bây giờ, mỗ Long đối hắn nội dung trừng phạt cũng có mấy thứ, kết hợp hiện tại Càn Long y không biết mình đã khôi phục trí nhớ, tình huống xem ra bị đánh mông là chính xác rồi...... A —— hắn không cần, tuy rằng hắn hiện tại đích xác là một bánh bao con, nhưng nội tâm đã sớm trưởng thành a —— cái loại phương thức này phi thường làm tổn hại tôn nghiêm nam nhân hắn a~~

Quả nhiên, Càn Long phất phất tay, Cao Không Cần bắt buộc bản thân phải đấu tranh tư tưởng với ánh mắt tiểu bánh bao đáng thương hề hề lui đi ra ngoài, thất a ca, không phải nô tài không mốn giúp ngài, là lực bất tòng tâm a, ngài tự cầu nhiều phúc đi. Trong điện giờ chỉ còn hai người hắn cùng Càn Long, tiểu bánh bao giãy dụa, giãy khỏi tay Càn Long, “Hoàng a mã, Vĩnh Tông rót nước cho ngài nha.” Có thể tạm thời thoát được thì tạm thời thoát đi!

Càn Long thế nhưng không ngăn cản động tác tiểu bánh bao, cười tủm tỉm nhìn tiểu bánh bao mang theo nịnh bợ tươi cười chạy đến bàn rót cho hắn một chén trà nóng, sau đó cẩn thận thổi nguội, thấy cái miệng tiểu bánh bao nhỏ nhắn thổi nước trà mà trương đỏ au, vốn không khát nhưng hiện giờ Càn Long nhất thời cảm thấy được miệng khô lưỡi khô.

Tiểu bánh bao lấy lòng đem nước trà thổi nguội đưa vào tay Càn Long, Càn Long tiếp nhận chén trà, một ngụm đem nước trà uống cạn, cảm giác hơi tốt lắm, đem chén trà giao lại cho tiểu bánh bao để trên bàn. Sau đó hướng tiểu bánh bao vẫy vẫy, mở miệng đánh vỡ tâm lý tiểu bánh bao đang lo lắng, “Tông nhi ngoan, lại đây đi!”

Ô ô...... Hồng Quân sư tổ, Nguyên Thủy, Thông Thiên, Nữ Oa sư thúc, các ngươi mau tới a, cứu cứu Tông nhi a ——

Đáng tiếc các vị thánh nhân ở thiên giới xa xôi, hiển nhiên không thể nghe thấy tiểu bánh bao kêu rên, tiểu bánh bao bị Càn Long bắt đặt lên giường, bàn tay to vung lên, tiểu bánh bao đáng thương bị —— đánh vào mông. (úi giời, khổ thân ẻm=_ =))

Đau nhưng không đau, tiểu bánh bao cũng biết Càn Long không dụng lực, bất quá mấu chốt là mất mặt a, ô ô......Namnhi hắn lòng đang rỉ máu......

Vì thế tiểu bánh bao tứ chi bắt đầu giãy dụa đứng lên, không cần nghĩ bánh bao không phải nam tử hán, hắn cũng có tôn nghiêm, sẽ phản kháng thật là điều nên làm?

Càn Long thật ra không nghĩ tới bánh bao hội giãy dụa, khí lực quá lớn cũng vô dụng đè lại hắn, vào thời điểm ở tiểu bánh bao giãy dụa  đứng dậy không cẩn thận,  bổ nhào lên người Càn Long cùng hắn mặt đối mặ, thực trùng hợp —— môi chạm môi.....

Vì thế, trong lúc nhất thời, Càn Long cùng tiểu bánh bao lệ chảy đầy mắt đều hoá đá. Càn Long cảm giác được đôi môi mềm mại ướt át, còn có gần trong gang tấc hơi thở ấm áp mang theo mùi hương hoa sen tự nhiên, đó là cảm giác hắn đã chờ đợi từ lâu, trời biết hắn phải tốn bao nhiêu khí lực mới có thể nhịn xuống xúc động đem tiểu bánh bao ôm lòng ngực mà hôn sâu. Tiểu bánh bao chớp chớp đôi mắt to trong veo như nước, nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú trước mắt, ân, hương vị của y cùng trước kia giống nhau đều là mĩ vị, nghĩ, hắn còn vươn lưỡi phấn hồng liếm liếm môi Càn Long

“Ba” một tiếng, thần kinh tên là “lý trí” Càn Long thoáng chốc đứt. Nhắm mắt lại, thân thủ đè lên tiểu bánh bao muốn đẩy ra, hàm trụ đôi môi đỏ mọng hắn đã khát vọng hồi lâu kia, ngoài ý muốn hôn sâu. Cảm giác được Càn Long cùng mình trằn trọc dây dưa, còn có đầu lưỡi trắng mịn (quái, lưỡi trắng mịn thế nào nhỉ, qt ghi thế ta đành để vậy) lặng lẽ lưu nhập trong miệng mình, tiểu bánh bao nhất thời cảm thấy được thiên toàn địa chuyển (trời xoay đất chuyển), thực khó thở, a —— hắn sẽ không lần thứ năm ngàn tám trăm bốn mươi sáu triệu bị hôn kĩ cao siêu của con rồng này làm ngất xỉu đi? Vì thế tiểu bánh bao quyết định đảo khách thành chủ, phải biết rằng, hắn cũng là nam tử hán! (chậc chậc, ẻm nằm mơ giữa ban ngày)

Chính là lý tưởng cùng sự thật thường thường có sự chênh lệch vô cùng to lớn, cảm giác được tiểu bánh bao đáp lại, trong lòng Càn Long một trận vui vẻ, lại một lần nữa hôn cuồng nhiệt làm hai người dây dưa, không bao lâu, tiểu bánh bao của chúng ta cảm thấy trước mắt trống rỗng, thực không có mặt mũi lại một lần nữa hôn mê bất tỉnh...... Ngất xỉu đi trước đã, bánh bao giữ trong đầu ý niệm cuối cùng, ô, khi dễ người, vì cái gì...... Đều trải qua nhiều năm như vậy, hôn kĩ của hắn vẫn còn kém so với con rồng này là sao?

Cảm giác được ôm ấp vật nhỏ cùng y một trận dây dưa chợt lưỡi bất động, Càn Long mở mắt ra, dở khóc dở cười phát hiện, mỗ bánh bao con cư nhiên lại lần nữa hôn mê bất tỉnh. Bất quá đã chuyển thế  hai lần, hôn kĩ của tiểu gia hỏa hoàn toàn không tiến bộ —— nói hai người bọn họ ở cùng một chỗ lâu như vậy cũng không thấy hắn tiến bộ quá —— Càn Long trong lòng vẫn là rất thích. Điều chỉnh tư thế, đem tiểu bánh bao ôm vào lòng, thân thủ xoa hai má tiểu bánh bao trơn bóng trắng nõn, cảm thụ xúc cảm dưới tay ấm áp bóng loáng, khóe miệng Càn Long chậm rãi gợi lên độ cung tà mị, ngươi cái tiểu bại hoại, lúc trước nghe lén cũng cũng không nghe đầy đủ liền chạy mất, kỳ thật, mặc kệ ngươi đối ta là loại cảm tình nào, ta đều tuyệt đối không để ngươi rời khỏi ta, lúc này đây, ngươi rốt cuộc đừng nghĩ theo ta mà né tránh ta......

“Khởi bẩm Hoàng Thượng, quân tình khẩn cấp!” Ngoài cửa truyền đến thanh âm Cao Không Cần.

“Đưa người đến ngự thư phòng đi!” Càn Long đối Cao Không Cần nói.

Không cam lòng buông tay ra, Càn Long để tiểu bánh bao nằm trên thảm thượng bạc, nhẹ nhàng đi đến cạnh cửa, quân tình khẩn cấp? Việc này  đã được xử lí nhanh chóng, bất quá, lại phát sinh sự tình? Bọn hỗn đản kia sẽ không thể sống yên ổn, sinh chuyện như vậy chẳng lẽ lại không chịu vài đau khổ?

Nghe thấy tiếng cửa đóng lại, tiểu bánh bao chậm rãi mở ra  mắt, lấy hắn thân là hoa sen, chóng mặt cũng k quá lâu, bất quá chính là hắn không nghĩ trợn mắt đối mặt với Càn Long. Bánh bao mặt nặng đến nỗi có thể luộc chín trứng chim, rên rỉ một tiếng, bánh bao đem mặt vùi vào thảm, hận không thể nghẹn chết chính mình, trời ạ, thật sự rất mất mặt!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương