Hoặc Tâm
-
Chapter 9 : Làm cộng thiếp
Giang Tố Trần nào ngờ phu nhân nói chuyện thẳng thắn như vậy, chỉ là mặt đỏ hồng, cũng không dám trả lời.
Lâm An Ngọc liền nói thêm: "Đứa nhỏ này, đã gần đến năm lập mà vẫn chưa cưới vợ. Ta là vì hắn mà đau nát tâm. Ngươi là người hắn nuôi ở bên ngoài, rốt cuộc cũng là không tốt. “
Trên mặt Giang Tố Trần tái nhợt, Khương phu nhân hiểu lầm quan hệ giữa nàng và Khương Kỳ Hành, nàng lại không biết nên giải thích như thế nào.
"Cũng được. Ta cũng không phải là người cổ hủ gì, chỉ là muốn nghênh đón ngươi vào phủ làm thiếp.”
Làm thiếp? Nàng đột nhiên ngẩng đầu, đây chính là chuyện nàng ngàn vạn lần không dám nghĩ tới. Đại nha hoàn bên người Lâm An Ngọc đưa lên một tờ giấy, mặt trên viết rậm rạp chữ gì đó, Giang Tố Trần chỉ có thể nhìn hiểu tên của mình.
Đại nha hoàn kia thanh âm thanh thúy, "Ngươi ở trên giấy này in chỉ ấn của ngươi, liền trở thành thiếp của Khương gia ta.”
Giang Tố Trần cảm thấy nàng nên giải thích rõ ràng, nhưng có thể làm thiếp của Khương Kỳ Hành, thật sự quá có sức hấp dẫn. Không đợi nàng kịp phản ứng, liền như bị ma xui quỷ khiến duỗi tay, dính mực đóng dấu in lại ngón tay của mình, một chút đỏ kia giống như đem chân tâm của nàng giao ra ngoài.
Lâm An Ngọc cười cười, lại bổ sung một câu: "Chờ qua mười ngày chính là sinh thần của lão thái thái, trong phủ sẽ có người đến nâng ngươi vào phủ!”
Dứt lời cũng không đợi Giang Tố Trần đáp lại, lại thản nhiên mang theo một đám nha hoàn rời đi.
Đêm đó trời mưa to, Giang Tố Trần còn đắm chìm trong tin tức bất thình lình không lấy lại được tinh thần.
Cửa lớn đột nhiên bị gõ đến vang đùng đùng, bên ngoài còn có người hô to:
"Giang Tố Trần! Giang Tố Trần! -
Nhận ra là thanh âm của Khương Kỳ Hành, Giang Tố Trần liền đội mưa đi mở cửa.
Chỉ thấy vẻ mặt lạnh lùng của Khương Kỳ Hành âm trầm, cả người ướt đẫm, áo khoác đen tuyền ướt nhẹp dính sát vào người hắn, phác họa bờ vai rộng lớn cùng eo cường tráng. Bên cạnh hắn cũng không có Trúc Khúc đi theo.
Giang Tố Trần thấy thế liền đi lấy khăn mặt lau người cho hắn, sắc mặt Khương Kỳ Hành tàn nhẫn túm lấy tay nàng, "Vì sao ngươi đáp ứng lời của mẹ ta?”
Hắn chất vấn, khiến Giang Tố Trần sợ tới mức co rúm lại một đoàn.
“Thì ra ngươi không đi theo Uyển Thần là vì cái này?” Khương Kỳ Hành thanh âm đau đớn, "Vì sao? Vì sao đi là Uyển Thần mà không phải ngươi? Ta không nên nhận ngươi!”
Giang Tố Trần đau đớn, giống như là không nghĩ tới hắn sẽ nói ra những lời tru tâm như vậy.
“Khương Kỳ Hành, ta tâm duyệt ngươi a!" nàng tuyệt vọng mổ xẻ trái tim của mình.
Nàng biết chiều nay nàng không nên im lặng, nhưng khi nàng nghe nói có thể làm thiếp của hắn, nàng liền như bị ma xui quỷ khiến. Nàng không bằng Diệp tiểu thư, nhưng lỡ như sau một thời gian dài, hắn ta cũng có thể có một chút tình ý với nàng thì sao?
Khương Kỳ Hành buồn cười nhìn nàng, ánh mắt lạnh như băng như lần đầu tiên quen biết nàng.
"Ngươi tâm duyệt ta? Ngươi tâm duyệt ta, nên ngươi đồng ý làm cộng thiếp của ba huynh đệ Khương gia chúng ta? Giang Tố Trần, ngươi thật hèn hạ! " hắn hất Giang Tố Trần ra, còn đem tay lau trên vạt áo, giống như bị thứ gì đó bẩn thỉu chạm vào. Sau đó quay người rời đi.
Giang Tố Trần lại sờ dấu đỏ lưu lại trên cánh tay mình, ngây ngốc ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo.
Cộng thiếp? Là cộng thiếp? Nàng sớm nên nghĩ đến, thân phận của nàng, làm sao có thể có chuyện tốt như vậy?
Đại tĩnh dân phong mở ra, huynh đệ cộng thê cộng thiếp cũng là chuyện thường thấy. Chỉ là địa vị cộng thê cộng thiếp này, chỉ sợ so với thông phòng còn không bằng, chỉ là công cụ sinh sản giữa huynh đệ mà thôi.
Mưa bên ngoài phòng như đang rmuốn rửa sạch thiên địa, giống như không bao giờ kết thúc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook