Hỏa thần: Cửu Hà long xà (BẢN DỊCH)
Chapter 34 quyển 5: Lý Lôi Thôi tầm bảo

Tiết 5:

Lý Lôi Thôi đã mò ra được tính khí của Đậu Chiêm Long, người này hành tung quỷ bí, lời nói khó hiểu, khiến người ta không nghĩ ra, một người thô kệch gánh nước sông như ta sao mà hiểu được? Hỏi cũng là hỏi không, nói ta cũng không hiểu được, dù sao xuống sông tìm bảo, lấy được Phân Thủy Kiếm cũng có một phần của ta, lúc này cứ nghe theo ông ta là được, thế là đi theo sau Đậu Chiêm Long phía sau, ở lại trong một quán trọ xe ngựa bên bờ sông. Đậu Chiêm Long lại móc bạc ra, phân phó Lý Lôi Thôi suốt đêm vào thành, chọn mua tám trăm cặp người giấy ngựa giấy, một người một con ngựa là một cặp, cũng không phải là đồng nam đồng nữ, trâu ngựa kiệu phu dùng để đưa tang, đều phải toàn thân mặc giáp trụ, mặt xanh nanh vàng, đây là tám trăm âm binh. Lại tới mười hai quỷ tướng, đầu phải lớn gấp đôi âm binh, dưới cưỡi thú Kỳ Lân, cũng là bện sao cho dọa người, từ đầu đến chân đội mũ mang giáp, mặc áo đeo đai. Theo màu của cờ lệnh tam giác mười hai màu, giáp trụ trên người quỷ tướng cũng chia thành mười hai màu. Âm binh quỷ tướng không thể tay không, đao thương kiếm kích, búa rìu câu xiên, đinh ba côn giáo bổng, roi giản chùy trảo, cây gậy lưu tinh, cái đầu nhọn, cái mang gai, cái có góc, cái có dao, cái mang dây, cái mang xích, cái mang móc câu, mang dao Nga Mi, cái gì cũng có, đều cầm vũ khí trong tay, đương nhiên cũng là giấy cả. Qua ba ngày nữa là mười lăm tháng bảy, dân gian tục truyền tháng bảy là tháng quỷ, ngày mười lăm tháng bảy là tháng cô hồn, vào ngày ấy người hóa vàng mã nhiều nhất, đến lúc đó cậu đưa tám trăm âm binh cho dân chúng thành Thiên Tân hoá vàng mã, rồi tìm một chiếc thuyền, đặt mười hai quỷ tướng ở trên thuyền, đến lúc trời tối, cậu nghe tôi gọi, chúng ta sẽ tìm bảo phát tài dưới cửa sông Tam Xá.

Lý Lôi Thôi nghe mà trợn mắt há mồm: “Đậu gia, ông tỉnh táo lại đi, tôi đi tìm mười nhà làm vàng mã đốt đèn trắng đêm làm hơn ba ngày cũng không làm đủ một trăm đôi người giấy ngựa giấy, việc này không phải trợn mắt nói mò sao? Giãn cho tôi mười ngày nửa tháng được không?”

Đậu Chiêm Long nói: “Cửa hàng làm giấy bình thường không được, cậu đi cửa miếu Thành Hoàng, tìm Trương Mù ghim người giấy, trong vòng ba ngày chắc chắn có thể làm xong.”

Thời ấy miếu Thành Hoàng đã đổ nát, chẳng qua có một ông từ, hay được gọi là Trương Mù, vốn có tên Trương Lập Tam, người Thiên Tân Vệ gọi “Lập gia”, là một người nổi tiếng, đừng thấy Lập gia bị gọi là người mù, nhưng mà người mù lòng không mù, tay nghề làm giấy dán giấy không nói chơi, trợn mắt cũng không bằng được. Có điều ba nhà làm giấy bận rộn ba ngày cũng không làm đủ tám trăm âm binh mười hai quỷ tướng, một người mù như Trương Mù lại có thể làm được việc này? Lý Lôi Thôi nửa tin nửa ngờ, dựa theo lời của Đậu Chiêm Long, mang theo bạc vào thành, tìm được Trương Mù ở góc Tây Bắc miếu Thành Hoàng, hỏi thấy làm được việc này, lòng y mới yên tâm, đưa bạc xong trở về quán trọ xe ngựa đóng cửa không ra, nằm lên giường ngủ một giấc no say, ăn thì có tiểu nhị bê lên, ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, chỉ ở trong phòng nghỉ ngơi dưỡng sức.

Ba ngày sau vòa ngày mười lăm tháng bảy, Lý Lôi Thôi tới phố lừa ngựa thuê chiếc xe ngựa, buổi chiều tới miếu Thành Hoàng, toàn bộ tám trăm đôi người giấy ngựa giấy cộng thêm mười hai quỷ tướng đều đã được làm xong, cái này đè lên cái kia, cái này chồng lên cái nọ, đặt đầy ở cửa chính, có rất nhiều dân chúng chen chúc xung quanh chỉ trổ, không biết đây là đang làm gì, bình thường khi đốt vàng mã đều là đốt đồng nam đồng nữ, cỗ kiệu trâu ngựa, tại sao đây lại đốt binh tướng nhìn hung dữ vậy, nên khó tránh khỏi bị chỉ chỉ trỏ trỏ, bàn tán sôi nổi. Lý Lôi Thôi thầm giật mình, đặt ở cửa hàng bình thường, đừng nói là làm hơn tám trăm đôi người giấy ngựa giấy, chỉ nói về những cái khung ấy thôi, không có hai ba mươi ngày trời thì cũng không làm xong. Trương Mù của miếu Thành Hoàng bị mù hai mắt, nhưng trong vòng ba ngày lại làm xong tám trăm âm binh mười hai quỷ tướng, người mặc giáp đầu đội mũ, tay cầm vũ khí, dưới có vật cưỡi, không thiếu thứ gì. Tay nghề của Trương Mù cũng lợi hại, người giấy ngựa giấy đều trông rất sống động, diện mạo mười hai quỷ tướng dữ tợn, đằng đằng sát khí, vì sao thấy vậy? Có lời khen làm chứng “mũ vàng đen chia làm bát quái, giáp lưới sắt cài vào khóa vàng, kính hộ tâm treo chặt trước ngực, cờ phi hổ cắm ở sau lưng, cung châu bảo đầu đồng thanh sắt, lang nha tiễn tên xuyên hoa lê; mặt như đồng đỏ mắt trứng vịt, miệng mọc đầy râu lên tóc mai, diện mạo lạ râu tóc cuốn ngược, miệng bồn máu nền của ranh năng.”

Lý Lôi Thôi nói với người dân xem náo nhiệt xung quanh, nói có một tài chủ họ Đậu làm việc thiện, xả tám trăm cặp người giấy ngựa giấy ở thành Thiên Tân, ai muốn cứ lấy không sao hết. Bách tính vây xem nghe vậy, dù sao tối nay cũng phải hóa vàng, đã có tài chủ xả vàng mã, có ngu mới không cầm, thế là anh một cái tôi một cái, chỉ chốc lát sau người giấy ngựa giấy đã bị lấy sạch, tám trăm đôi không phải là ít, nhưng ở đây có quá nhiều người. Ông cứ yên tâm, ban đêm không hóa vàng thì ai mang thứ này về làm gì, không ăn được không uống được cũng không đổi tiền được, bày ở cửa còn có thể hù người đi đường chạy té khói. Xả hết tám trăm đôi người giấy ngựa giấy, Lý Lôi Thôi bảo tay kéo xe cất mười hai con quỷ lớn, y thì vào miếu Thành Hoàng cảm ơn Trương Mù. Trương Mù cười lạnh: “Tôi làm người giấy chỉ vì kiếm tiền sống tạm, cậu trả tiền, tôi bán tay nghề, không thiệt thòi không thiếu thốn gì cả, không cần cảm ơn, thế nhưng cậu đặt làm mấy thứ này làm gì, trong lòng cậu biết rõ. Lẽ ra tôi không nên lắm miệng làm gì, thế nhưng tôi khuyên cậu một câu, một khi bảo vật trấn sông bị người ta lấy mất, thành Thiên Tân sẽ xảy ra lũ lụt, cả thành đều sẽ bị ngập, vậy sẽ chết mất bao nhiêu người? Làm chuyện trái lương tâm cỡ này, không sợ gặp báo ứng sao?”

Lý Lôi Thôi sửng sốt, bị mấy câu Trương Mù nói làm cho thấp thỏm bất an, lo sợ không yên, trong bụng y có quỷ, không dám nhiều lời trước mặt Trương Mù, bèn vội vàng cong người vái ông ta rồi đánh xe ngựa rời khỏi miếu Thành Hoàng, ra Bắc Đại Quan đi thẳng tới cửa sông Tam Xá, dọc theo đường đi lén tự nhủ trong lòng. Vừa tới chỗ thì đã thấy Đậu Chiêm Long thuê xong thuyền rồi, đang đứng một bên chờ y, hai người đặt mười hai quỷ tướng mặc giáp đội mũ lên thuyền, mang theo toàn bộ “đòn gánh, dây thừng mốc cau, mang hấu, cờ lệnh”, chỉ chờ trời tối là động thủ. Lý Lôi Thôi và Đậu Chiêm Long dẫn theo một thuyền người giấy, đi tới nơi ba con sông giao nhau. Ánh trăng trên bầu trời lúc sáng lúc tối, mười hai quỷ tướng làm bằng giấy đủ mọi màu sắc, đứng thẳng ở trên thuyền, mặt xanh nanh vàng, mỗi người không giống nhau, đêm khuya nhìn thế thật là đáng sợ.

Đậu Chiêm Long đốt thuốc, đánh giá đã hòm hòm rồi, dính tí lửa lên mười hai quỷ tướng, người giấy ngựa giấy vừa dính lửa liền cháy, gió trợ thế lửa, lửa lợi dụng uy lực của gió, ngọn lửa dấy lên cao hơn một trượng, chẳng mấy chốc đã cháy thành một mảnh. Tro giấy hóa thành từng luồng khói đen, cuộn trào trên không trung chặn lại ánh trăng. Mơ hồ lại nghe thấy trong ánh lửa có tiếng chém giết truyền đến, người ngựa xộn, đao tới thương về, kiếm kích giáp nhau, leng keng vang lên không ngừng bên tai, tựa như có thiên quân vạn mã đang chém giết nhau.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương