Hóa Ra Tôi Lại Giàu Đến Vậy
121: Con Cá Đã Bị Dụ Ra Ngồi Đợi Thu Lưới


Hai ngày sau, Vương Thành nhận được thông tin Trần Hào Thành chuẩn bị âm thầm thu mua cổ phần của những cổ đông khác trong tập đoàn Tiền Thị, nhìn tới đây, Vương Thành cảm thấy thời cơ đã chín muồi rồi.
“Đến lúc ra tay rồi, nhưng mà phải kéo Tiền Ni Na kia ra, bằng không có chị ta ở đó, động tác thu mua của Trần Hào Thành hẳn sẽ chịu cản trở không nhỏ.”
Tiền Ni Na này, cũng là người mà Vương Thành để ý nhất sau khi tìm hiểu sâu về tập đoàn Tiền Thị trong hai ngày qua.
Tập đoàn Tiền Thị vốn chỉ là một công ty bán lẻ điện thoại di động và máy vi tính, mười mấy năm qua vẫn không có bao nhiêu phát triển, mãi cho tới sau khi Tiền Ni Na du học từ Mỹ trở về vào công ty, tập đoàn Tiền Thị liền phát triển thần tốc, chỉ dùng thời gian năm năm đã đưa gia tộc Tiền Thị vào trong địa vị là một trong tứ đại hào môn của thành phố Thanh Thủy...
Có thể thấy cô gái này rất có năng lực, hơn nữa phát sóng trực tiếp Phi Ngư kia chính là do một tay Tiền Ni Na điều hành, sáng lập chưa tới một năm đã vững vàng ở vị trí top năm nền tảng phát sóng trực tiếp, có thể thấy chị ta vẫn rất có năng lực...
“Phải chia rẽ mối quan hệ giữa chị ta với nhà họ Tiền.” Vương Thành nhíu mày, rất nhanh đã nghĩ ra một cách, lập tức gửi tin nhắn cho La mập...
Ý tứ đại khái chính là có thể hành động rồi...
Sau khi người sau nhận được tin nhắn, nhanh chóng dẫn dắt đủ đội ngũ, lấy mấy chiếc xe Van đi về phía biệt thự Lưu Ly.
Nửa giờ sau, Vương Thành lên trên xe Van của La mập, vẻ mặt người sau lo lắng hỏi: “Cậu Vương, tiếp theo chúng ta phải đi đâu?”
“Dẫn tôi tới một nhà máy bỏ hoang ở gần đây, sau đó nói với bọn người Tiền Thiên Lâm, cứ nói là tôi đã bị bắt rồi, để bọn họ phái người tới tiếp nhận.” Vương Thành suy nghĩ một chút, lại nói thêm: “Trói tôi lại, sau đó chụp một tấm ảnh cho bọn họ xem.”
“Trói cậu lại?” La mập có phần không dám.

“Tôi bảo ông trói thì cứ trói, cũng bịt miệng tôi lại, chờ sau khi chụp xong ảnh thì lại mở trói cho tôi là được rồi.” Vì để dụ bọn họ tới, Vương Thành cũng rất chịu khó.
Nhưng mà anh tin tưởng, chiêu này chắc chắn có thể dụ Tiền Thiên Lâm tới, sau khi ta bị anh đánh cho một trận chắc chắn sẽ ghi hận trong lòng, mà sau khi nhìn thấy Vương Thành bị bắt, anh ta nhất định sẽ không thể chờ đợi được nữa mà muốn tới đây tìm Vương Thành để báo thù trút giận.
Còn về Tiền Ni Na, Vương Thành tự có cách lừa chị ta tới.
“Cậu Vương, vậy thì tôi xin lỗi cậu.”
La mập cầm lấy sợi dây thừng ở bên trong chiếc xe Van, trói chặt Vương Thành lại, còn dùng băng keo đen dán miệng Vương Thành lại! Sau khi làm xong tất cả những thứ này, La mập lại chụp một tấm hình với Vương Thành đang bị trói thành cái bánh chưng.
Sau khi làm xong tất cả những thứ này, La mập gửi tấm ảnh chụp Vương Thành bị trói cho tiền Thiên Lâm.
“Xong rồi, vất vả cho cậu Vương rồi, tôi lập tức mở trói cho cậu.” La mập nói xong thì vội vàng cởi trói cho Vương Thành, đồng thời cũng xé miếng băng keo đen dán ở ngoài miệng xuống, ông ta cũng không dám thực sự chói Vương Thành...
Cùng lúc đó, Tiền Thiên Lâm đang ngồi trong phòng họp VIP của tập đoàn Tiền Thị chờ tin tức thì nhận được tấm hình La mập gửi tới, lập tức vui mừng.
“Cha, cô ba, La mập làm được việc rồi, Vương Thành đã bị ông ta bắt được, hai người nhìn xem.”
Nói xong Tiền Thiên Lâm kích động giơ điện thoại lên, đưa tấm hình Vương Thành bị trói cho Tiền Minh và Tiền Ni Na xem.
“Hay lắm, La mập quả nhiên không để chúng ta thất vọng, tiền này tiêu rất đáng, ông ta đã làm được rồi! Vậy chúng ta có thể tìm Trần Hào Thành yêu cầu ba phần tài sản chất lượng tốt kia rồi.” Tiền Minh cười lớn nói, trong lòng rất là kích động.

“Cái này sao làm được dễ dàng vậy, sẽ không có lừa chứ?” Tiền Ni Na có chút không yên lòng nói.
Dẫu sao Trần Hào Thành là một người tinh ranh, sao có thể không nhìn ra được mấy ngày trước bọn họ dùng video để thăm dò ông ta chứ?
“Cô ba, người cũng bị trói lại rồi, vậy còn là giả sao, được rồi, con phải đi giáo huấn cái tên Vương Thành này, xả giận một phen.” Tiền Thiên Lâm đã không thể chờ đợi được nữa mà muốn chạy tới dạy dỗ thằng nhóc nghèo kia, báo thù lại sự nhục nhã mà anh đã làm với mình lúc trước.
“Giáo huấn một chút là được rồi, cũng đừng đánh người ta chết.” Tiền Minh cảnh cáo nói, ông ta cũng không muốn làm lớn chuyện, ông ta chỉ bình thường là muốn lấy lại ba khu tài sản chất lượng tốt kia về là được rồi, vẫn thực sự không dám hoàn toàn đắc tội với Trần Hào Thành.

“Yên tâm đi, đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.” Sau Tiền Thiên Lâm đáp một tiếng thì định ra ngoài, không ngờ điện thoại di động của anh ta lại vang lên.
Là La mập gọi tới, Tiền Thiên Lâm không dám thất lễ, vội vàng nhận.
“La mập, còn có chuyện gì sao???”
“Cậu Tiền hả, thằng nhóc Vương Thành kia nói rất ngưỡng mộ cô ba Tiền Ni Na của cậu, muốn gặp cô ấy.

Cậu ta còn nói cậu ta có thể thúc đẩy giải trí Hằng Phong ngã về nhà họ Tiền các cậu.” Bên đầu điện thoại bên kia truyền tới lời nói vô cùng hấp dẫn của La mập.

“Thúc đẩy giải trí Hằng Phong ngã về với họ Tiền chúng tôi???” Ba người trong phòng họp đều nhìn nhau một cái, đối với thu hoạch ngoài ý muốn này, khiến bọn họ kinh ngạc một trận, chợt Tiền Thiên Lâm dường như là nhớ tới cái gì đó, nói.
“Con nhớ ra rồi, thằng nhóc này hình như chính là quản lý chi nhánh của giải trí Hằng Phong.”
“Cậu ta chỉ là người quản lý chi nhánh, làm sao có thể chi phối được phương hướng và quyền kiểm soát của một công ty?” Tiền Minh có hơi không tin, Tiền Ni Na cũng không tin, nhưng cho dù có một tia hy vọng như vậy, chị ta vẫn bằng lòng bất chấp nguy hiểm.
Ngộ nhỡ thằng nhóc kia nắm giữ bí mật gì đó của giải trí thằng Phong thì sao???
Điều đó phụ thuộc vào nguy hiểm này có đáng để mạo hiểm hay không, việc phát triển phát sóng trực tiếp Phi Ngư dưới mắt chị ta gặp nút thắt, nếu như có thể dựa vào sự giúp đỡ của các minh tinh cùng với sự tuyên truyền và mở rộng của các chương trình của bọn họ dưới cờ của giải trí Hằng Phong, vậy thì tốc độ phát triển sẽ phải tăng lên mấy bậc.
Đặc biệt là chương trình “Cuộc sống hoang dã”, tỷ lệ người xem của chương trình hồ sơ này đang ở trong top ba cả nước, nếu như sau này tiết mục này thuộc về nhà họ Tiền chị ta, vậy thì tỷ lệ phát sóng trực tiếp Phi Ngư của chị ta sẽ tăng vọt theo cấp số nhân.
Nghĩ tới đây, Tiền Ni Na có hơi xúc động mà lên tiếng.
“Nói cho cậu ta biết, tôi sẽ tới!!!” Đây chính là cách mà Vương Thành lừa Tiền Ni Na, đánh răng phải đánh dập đầu, lúc này chị ta có thể không có hứng thú với các sản nghiệp khác, nhưng mà đối với sản nghiệp phương diện giải trí thì vẫn là rất để ý.

Cho nên cho dù có một tia hy vọng, chị ta cũng sẽ mạo hiểm thử một lần, huống chi Vương Thành đã bị trói rồi, cũng chẳng có nguy hiểm gì.
Điều này khiến cho Tiền Ni Na càng thêm lớn gan mà thử một lần, dẫu sao cũng chẳng tổn thất gì, nhiều nhất cũng là tay không một chuyến mà thôi.
“Em ba, em đi rồi, một lúc nữa để một mình anh đi nói chuyện yêu cầu ba phần tài sản với Trần Hạo Thành thì có ổn không?” Tiền Minh có hơi thiếu tự tin nói.
Bản thân ông ta năng lực rất bình thường, đối mặt với người bình thường thì sức mạnh của ông ta cũng đủ, dẫu sao làm chủ tịch nhiều năm, trên người cũng có tâm thái của người bề trên, nhưng mà đối mặt với nhân vật làm mưa làm gió Trần Hào Thành của thành phố Thanh Thủy, một mình ông ta đi đối mặt, hiển nhiên là sức mạnh không phải rất đủ.

“Anh cả, anh không cần lo lắng, bây giờ quyền chủ động đang ở trong tay chúng ta, anh chỉ cần nhớ kỹ hai điểm là được rồi.

Một, bảo Trần Hào Thành đến tập đoàn Tiền Thị của chúng ta đàm phán.

Hai, lúc nói chuyện không nên bị ông ta nắm mũi dẫn đi, kiên định với một mục đích là được rồi, đó chính là có thể thả người, nhưng trước hết phải trả lại ba tài sản vô điều kiện cho chúng ta.”
“Anh nhớ rồi, vậy hai người đi trước đi!!!” TiềnMinh gật đầu nói, âm thầm ghi tạc hai điểm này vào trong lòng.
Rất nhanh, hai người Tiền Ni Na và Tiền Thiên Lâm sải bước rời khỏi tập đoàn Tiền Thị, lái xe tiến về phía vị trí La mập đã gửi cho bọn họ, một nhà máy bỏ hoang ở ngoại ô phía Tây thành phố.
“Cậu Vương, lời của cậu đúng là linh, Tiền Ni Na đúng là bị dụ tới rồi, cô ta hiện nay đang chạy tới đây cùng với thằng nhóc Tiền Thiên Lâm kia.” Sau khi La mập cúp điện thoại của Tiền Thiên Lâm, vui vẻ chạy tới báo cáo với Vương Thành.
“Ừ, phát sóng trực tiếp Phi Ngư của chị ta gặp trở ngại, nếu có được giải trí Hằng Phong là có thể phát triển thần tốc, cho nên chắc chắn chị ta sẽ không nhịn được sự mê hoặc này, cho dù chỉ có một phần vạn hy vọng, chị ta cũng sẽ thử một lần, dù sao thất bại thì cũng chẳng có tổn thất gì.”
Khóe miệng Vương Thành khẽ mỉm cười mà giải thích.
“Vẫn là cậu Vương lợi hại, liệu sự như thần, La mỗ bội phục không thôi.” La mập lúc này là thực sự bội phục Vương Thành, có thể đoán được lòng người chuẩn xác như thế.
Khóe miệng Vương Thành nhếch lên thành một đường cong, con cá đã bị dụ ra, nghênh đón đợi thu lưới đi!!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương