Hoá Ra Ta Không Phải Phàm Nhân
Chương 2: Thế Giới Lạ Lẫm

Chương 2: Thế Giới Lạ Lẫm

....

Thiên Nam đại lục, Đông châu, vùng gần rìa ngoài cánh rừng Thiên Sơn có một thanh niên quần áo rách rưới, đang nằm bất tỉnh nhân sự. Người này không ngoài ai khác chính là nhân vật chính của chúng ta, người bị nổ qua thế giới này, Chử Thiên Long.

Xung quanh là rừng cây rậm rạp, Long nằm hôn mê ở dưới đất, ở phía trên là một khoảng không, với một bầu trời xanh ngát. Cách đó không xa, trong một bụi cây rậm rạp đang loạt soạt loạt soạt, từ từ nó ra một con Gấu yêu cao 2,5m vết thương khắp người, trông có vẻ đang đói, đang bước ra từ trong bụi cây. Gấu yêu mũi rất thính, nó theo mùi của loài người mà lần đến đây, bước ra bụi cây hướng về phía Long nằm bất tỉnh ở trước mặt thì từ từ bước lại gần.

Đến gần Long, Gấu yêu nước nhãi trào ra khỏi miệng, nó đã không được ăn thịt mấy ngày nay rồi. Con Gấu yêu này là con trùm khu này trong bán kính 1km, nhưng mới vài ngày trước một con gấu yêu khác đến giành địa bàn của nó, hai con quyết chiến nhưng nó thua, đành mang theo mình đầy thương tích rời khỏi địa bàn. Thế nên nó đã đi lang thang tìm địa bàn mới, với vết thương khắp cơ thể khiến nó hoạt động khó khăn lên mấy ngày rồi chưa ăn được thịt. Ngửi thấy mùi loài người nó lập tức hướng qua đây.

Gấu yêu đang định cúi xuống xé xác Long ra, đột nhiên từ trong rừng cây cách đó không xa bước ra một con Sói yêu đang bước lại gần đến trước mặt nó. Nó thấy vậy “gầm” một tiếng báo hiệu, đây là con mồi của nó.

Sói yêu ngửi theo mùi mùi máu tươi mà lần đến đây, không ngờ nó lại thấy thêm thành quả ngoài ý muốn. Tưởng săn được một con mồi bị thương, không ngờ còn kèm thêm một cục "thịt" chờ sẵn để nó ăn nữa. Nó nhìn về phía Gấu yêu, thấy Gấu yêu mình đầy thương tích, nó cũng không sợ, chân tiến lên trước, nhe ra răng nanh "gầm" lại, ý muốn bảo “đây là thức ăn của tao”. Nó cũng chuẩn bị tư thế tấn công luôn

Nhìn thấy Sói yêu hung hăng vậy, dành ngay con mồi sắp đến miệng của mình, Gấu yêu làm sao nhẫn lại được, lập tức tức giận "gầm" lên một tiếng, dùng tay gấu đập mạnh về phía Sói yêu.

Sói yêu đã chuẩn bị từ trước nên né nhanh được ngay cú tấn công bất ngờ của Gấu yêu, nó cũng không chịu yếu thế, né được chiêu tấn công của Gấu yêu là lao lên phản công ngay. Nó đâm thẳng vào người gấu yêu, do có thương đầy người với sự tấn công bất chợt Gấu yêu không đứng vững được bị nó đẩy thẳng xuống đất. Sói yêu với hàm răng nhọn ngoạm ngay một miếng vô thân gấu.

Bị cắn Gấu yêu đau "gầm" lên, tức giận tát một phát trúng thân của Sói yêu, khiến Sói yêu bị bay ra chục mét đập thẳng vào thân cây hộc máu. Sói yêu không nghĩ tới Gấu yêu vẫn còn mạnh như vậy, cảm thấy không đánh lại được, Sói yêu nhìn về phía Long với vẻ mặt tiếc nuối sau đó liền xoay thân bỏ chạy. Thấy kẻ vừa tấn công mình chạy, Gấu yêu làm sao chịu buông tha, tức giận gầm lên vội vàng đuổi theo Sói yêu. Cả hai con một chạy một đuổi lao nhanh vào rừng cây, bỏ lại Long tiếp tục ngất nằm ở trên đất.

Tiếng động đánh nhau của hai con yêu thú lớn vậy mà Long vẫn nằm bất tỉnh. Sau khi hai con yêu thú đi được một lúc lâu, khu rừng cũng không còn động tĩnh. Trên bầu trời một con Chim yêu nhỏ, có màu sắc sặc sỡ bay ngang qua, khi nó bay ngang đến trên đỉnh đầu Long không nhịn được thả “shit” rơi xuống. Cục trắng trắng nhỏ xinh được bao quanh bởi linh khí cứ thế từ trên không chạm dãi chậm rãi rơi xuống.

“bộp”

Cục “shit” rơi ngay đúng trên mặt, linh khí bao quanh cục “shit” thấm dần vào cơ thể Long. Cảm nhận được một luồng khí bé nhỏ tươi mát nhập vào cơ thể, chẳng bao lâu Chử Thiên Long dần dần tỉnh lại. Hắn mơ màng tỉnh lại chỉ cảm thấy cả người ê ẩm mất hết sức lực, ánh mắt dần dần có hồn, hắn ngơ ngơ ngác ngác nhìn xung quanh cảm thấy quang cảnh lạ lạ.

Long đột nhiên giật mình, tỉnh táo thần chí, hoảng hốt nhìn lại xung quanh lấy tay véo lên mặt mình. Thấy đau Long cảm giác không thể tin được, nói ra:

- what??? Ta không phải bị nổ chết rồi sao, sao ta vẫn còn sống!

Chử Thiên Long một mặt hồ nghi, tay thì sờ soạng kiểm tra cơ thể mình xem có chỗ nào không đúng, nghĩ đến cái gì hắn vội vạch quần nhòm xuống.

- Phù! May tiểu đệ đệ còn nguyên. An tâm, an tâm!

Chính sự đã xong, lúc này hắn mới kịp ngớ ra, lạ lẫm nhìn quang cảnh chung quanh mình, một mặt hồ nghi nói:

- Quái lạ! Đây có thể là đâu? Sao ta lại đến nơi đây? Trông chỗ này nhìn có vẻ không giống như ở Việt Nam cho lắm!

Chử Thiên Long đứng dậy, lần nữa đánh giá xung quanh 1 lượt mới ngẩn người run sợ kết luận nói ra:

- Mé!!!!! Chẳng lẽ ...... ta ....... gặp phải trong truyền thuyết các đạo hữu trên mạng từng nói .... "xuyên qua" rồi!

Chử Thiên Long là một sinh viên năm nhất Đại học y Hà Nội, nhà hắn chỉ có một mình, bố mẹ hắn đã qua đời trong một vụ tai nạn giao thông năm hắn 17 tuổi. Nên cuộc sống của hắn rất tự lập, với khối tài sản kếch xù mà bố mẹ để lại cuộc sống của hắn cũng khá nhẹ nhàng, chỉ phải đi học với sinh hoạt cá nhân, bởi vậy hắn cũng khá trưởng thành sớm. Cũng vì tính cách hơi nhát gái lên tới bây giờ vẫn chưa một mảnh tình vắt vai, cũng vì vậy mà cũng chưa dám thổ lộ với My người bạn thân chơi từ bé đến lớn với hắn. Do vậy khi bị nổ hắn cũng không cam tâm nhiều và rất nhanh tiếp nhận sự thật mình đã bị xuyên việt rồi, nhưng trong lòng còn không cam tâm với My, nếu có cơ hội trở về hắn sẽ xem My.

Long bắt đầu kiểm tra lại tình trạng cơ thể mình một lần nữa, cũng may chỉ có quần áo cháy xém với rách đi vài chỗ, còn không có một vết thương nào trên cơ thể, thấy thế hắn cũng kì kì. “Quái lạ, sao ta bị nổ trực tiếp như vậy mà người ta lại không sao nhỉ?”

Nghi vấn thì nghi vấn nhưng hắn cũng nhanh chóng bỏ ngay ra sau đầu. Tiếp tục xem xét cơ thể, khi tay sờ lên mặt, hắn sờ thấy cái gì ẩm ẩm nhầy nhụa, đưa lên mũi ngửi thì hít ngay một mùi đặc trưng của “shit” chim ôi sao mà thơm ngát. Mặt hắn nhăn lại, vội tay bỏ ra khỏi mũi quệt luôn lên thân cây, tức giận hét lớn:

- Mẹ nó!!! Con chim chó chết nào ỉa lên mặt bố mày! Con mất dạy!! Để tao mà gặp lại lần nữa thì cho mày lên nồi!!”

Chuyện “shit” gác qua một bên Long tâm trạng điều chỉnh về bình thường hắn bắt đầu hứng thú đánh giá nơi mình bị “xuyên” đến. Xung quanh Long là những cây cao tầm 20m đến 200m, nếu là trên đất không thể có khu rừng nào có nhiều cây to thế được, mà lại không khí ở đây rất trong lành, tươi mát tràn đầy sức sống. Đây cũng là một lý do vì sao chỉ nhìn xung quanh một lượt mà hắn đã khẳng định ngay là mình xuyên qua.

Chử Thiên Long bắt đầu tìm tòi trong trí nhớ của mình về những truyện mà hắn đã đọc để biết thêm kiến thức về "xuyên việt". "Truyện ta từng đọc nào là xuyên qua là có hệ thống buff cho mạnh lên, không thì có công pháp, bí tịch thượng thừa tu luyện, hoặc đại năng truyền thừa, hoặc thần khí ở trong người. Nếu mà đúng như trong truyện viết thì chọn cái nào cũng được,nó đều đi đến nhân sinh đỉnh phong". Hắn càng nghĩ thì mặt mày hắn càng càng xán lạn, càng vui vẻ nói:

- Ta nếu đã không chết mà bị xuyên qua, cuộc đời còn lại này ta nhất định phải phấn đấu không phụ sự kỳ vọng của bố mẹ đã phù hộ ta!

Chử Thiên Long nắm chặt tay mình thể hiện sự quyết tâm. Nhưng cứ nghĩ đến các nhân vật chính mà trong truyện viết thì hắn không nhịn được bộc lộ cảm giác sung sướng.

“Nếu những điều trong những truyện mà ta đọc đều là thật thì ta vào đúng cái nào cũng được, thì cái nào ta cũng sẽ đứng trên đỉnh phong thế giới, cưới mỹ nữ thiên hạ. Nhất định phải làm quang tông diệu tổ, phải làm cho gia tộc khai chi tán diệp trên khắp thế giới này! Ha ha ... ha ha ha... ” Long vừa nghĩ vừa cười to với một khuôn mặt hèn mọn cực kỳ.

Dựa theo truyện nhân vật chính khi xuyên việt thường có đạo cụ "đi kèm", Long nghĩ đến vậy bèn vội mò lại cơ thể 1 lần nhưng cái gì cũng không có, cơ thể đã không có Long tiếp tục tìm xung quanh xem có vật gì hoa gì, quả gì không, nhưng cái gì cũng không có. Xung quanh chỉ có cây là cây có vài bụi cỏ cao Long cũng tìm một lần nhưng cũng như cũ không có. Hắn chán nản từ bỏ tìm kiếm, ngồi bệt xuống đất với khuôn mặt ỉu xìu, mặt cau có nói:

- Mé! Chẳng lẽ truyện là toàn gạt người! Không nên! Không nên! Không nên! Ta chắc chắn là nhân vật chính!

Lấy lại tinh thần, Long đứng dậy.

- Không được! Phải tìm lại lần nữa nhất định sẽ có

Long bắt đầu tìm kiếm một vòng nữa, qua nửa giờ hắn đã tìm hai, ba vòng rồi cũng chẳng thấy gì. Hắn chỉ đành buông bỏ, ngồi dưới gốc cây nghỉ ngơi lấy sức.

Chử Thiên Long tâm trạng lúc này chán nản, hắn bắt đầu lại thấy hơi lo lắng cho tương lai của mình.

- Đó là nếu giống như trong truyện, nhưng ta chưa chắc gì đã như truyện, đây là sự thực không phải ảo tưởng! Nếu đã vậy! Ta lên suy tính cho tính cho tương lai trước đã.

Long đứng dậy, vỗ vỗ mặt mình, lấy lại tinh thần chuẩn bị rời khỏi khu rừng.

-trước tiên phải đi tìm cái ăn, sau đi tìm lối ra, còn phải đi tìm người hỏi để còn biết ta đã xuyên không đến đâu.

Chử Thiên Long nhìn lên bầu trời, thấy mặt trời đã lên đến đỉnh thầm nghĩ “Thời gian đúng là không đợi người mà! Mới đó giờ đã sắp trưa, phải đi ngay thôi kẻo đêm tối trong rừng nguy hiểm”

Chuẩn bị đi nhưng hoàn cảnh lại không cho Long khởi hành suôn sẻ như vậy. Một tiếng kêu "éc" sợ hãi từ đằng xa vọng lại, Long quay mặt nhìn về phía phát ra âm thanh thì thấy một con trông giống lợn rừng nhưng kích thước thì to gấp 5 lần với cặp nanh dài như ngà voi đang sợ hãi lao về phía Long, mà phía sau nó là một con mãng xà đang đuổi theo.

- Mé! Thật xui xẻo! Vừa mới xuyên qua, cơ duyên thì méo thấy đâu, nguy hiểm thì có thừa thế này!

"Gặp phải cảnh này chắc ta phải là thằng thảm nhất xuyên không rồi!” Long trong lòng thầm oán.

Không chần chừ Long vội vàng quay người chạy, chạy một mạch liên tục về phía trước. Vì do không biết phương hướng nên Long càng chạy thì càng vào sâu trong rừng. Chạy được một lúc lâu Long thở không ra hơi mới ngừng lại để thở, ngoảnh mặt ra sau thì không thấy có cái gì ở sau nữa thì mới kịp thở ra hơi,Long thở gấp nói:

- Phù ... phù ... phù... con mẹ nó! Còn chưa chết! May nhờ thường ngày ông đây chăm tập thể dục không hôm nay có khả năng bị lợn lu về với đất mẹ rồi.

Nghĩ đến cảnh bị lợn đuổi, Long thốt câu chửi bậy.

-Con mẹ! Lợn rừng gì mà to vậy! Mẹ nó! To gấp 5 lợn thường!

Lại nghĩ đến con lợn to như vậy mà vẫn bị rắn đuổi, Long run nhẹ nổi cả hết da gà vì sợ

-Đã thế con rắn còn to quá đáng nữa! To gấp 3 con lợn. Không biết mình xuyên qua thế giới gì mà toàn “quái vật” nguy hiểm vậy nữa. May mà còn sống!

Sống sót sau tai nạn, Long trấn tĩnh lại, bắt đầu đánh giá xung quanh xem mình đã chạy về đâu. Nhưng mà xung quanh cũng chỉ có toàn cây là cây, bên trên cũng bị cây che khuất không nhìn thấy bầu trời làm cho không thể xác định được thời gian. Xem xét chẳng biết mình đã chạy đến đâu, Long đành tùy tiện tìm một đường rồi đi tiếp.

Rừng cây không có ánh nắng chiếu xuống nên trông hơi tối, Long đi cẩn thận, vừa đi vừa quan sát trung quanh, xem có động tĩnh gì hay “quái vật” hoặc có cái gì ăn cho lót dạ.

Đi được một quãng Long nhìn thấy phía không xa có một bụi cây, mà trên bụi cây lại có quả, quả đỏ mọng nước khá giống trái goji. Đang đói hắn không cần nghĩ ngợi gì nhiều, quan sát xung quanh không có nguy hiểm Long liền từ từ bước lại gần. Hắn vặt quả trên bụi cây, cần nó lên ngắm ngắm, nghía nghía, tay phải vuốt vuốt cằm trầm tư đánh giá:

- Quả màu đỏ lại mọng nước chứng tỏ quả đã chín, mà với mớ kiến thức mà ta đã học được nhìn lại xem xét thì quả này khá là giống mấy trái trong thuốc Bắc, vậy chắc khả năng cao sẽ không có độc. Mà nếu có độc thì chắc ăn một quả thử cũng không sao.

Thế là không chần chừ nữa, Long bỏ ngay vào mồm nhai thử một quả, cắn một phát nước trong quả trào ra khoang miệng, mới đầu thì cảm giác hơi chua chua nhưng một lúc về sau vị chua qua đi vị ngọt chào dâng lên hết cả miệng, nó mang đến cảm giác khoan khoái khi ăn.

Ăn xong một quả, Long cảm thấy ngon hết ý, nhưng định nếm thử đến trái thứ 2 thì hắn đột nhiên cảm thấy cả người tê cứng dần, lúc này thì mới hiểu trái hắn ăn có độc, Long chỉ có thầm oán than.

-Mẹ nó! Sao lại đen thế chứ! Quả này thế mà có độc thật! Chỉ mong lần này tai qua nạn khỏi.

Long dần dần mất đi ý thức, nằm gục xuống đất.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương