Hờ Truyện
-
Chương 6-9
Lúc này , bên trong căn phòng khi nãy , A Anh đang cúi người bóp lấy cánh tay cho nam tử vẫn nằm im trên giường .
" Gia ! Chỉ chốc lát nữa thôi cả Hiên Viên Triệt lẫn Hiên Viên Tuyệt đều chết rồi, Gia, bọn chúng vẫn là chết trước người ... Ả tiện phụ kia tính như thế nào cũng không tính ra được nhi tử của ả lại ngu ngốc tự chui đầu vào lưới của thái tử ... "
Nhắc đến vị Hoàng quý phi này , đôi mắt của A Anh càng tăng thêm thù hận , nếu không phải do ả, Gia của nàng vẫn là tứ vương gia cao cao tại thượng, nếu không phải do ả lót sẵn đường, âm mưu triệt hạ tất cả các hoàng tử thì Gia của nàng sao lại ...
Nhưng nàng trăm tính vạn tính cũng tính xót việc Hiên Viên Triệt cố tình giữ lại mạng sống của Hiên Viên Tuyệt , hắn cũng có suy tính riêng của hắn mà nguyên nhân chính là nữ nhân mang tên Diệp UYễn Vy .
Vì vậy khi bức thư cáo mật được đưa đến tay Hiên Viên Hạo thì Hiên Viên Tuyệt vẫn đang còn sống , hắn cúi thấp đầu không dám nhìn lên đôi mắt mang đầy bi thương của Diệp Uyễn Vy .
" Tại sao lại đối với ta như vậy ? Hiên Viên Tuyệt ! Ngươi biết phải không ? Ngươi biết những gì hắn gây ra cho ta phải không ? Tại sao ngươi không ngăn cản ? Ngươi đồng tính với hắn ? Ngươi cũng cho rằng ta đáng bị như vậy phải không ? "
Đối với chất vấn của Diệp UYễn Vy , Hiên Viên Tuyệt chỉ im lặng , hắn phải nói gì đây ? Nói rằng hắn không biết người tính kế hắn là Diệp UYễn Thanh chứ không phải nàng ... Nói rằng sau tất cả mọi chuyện hắn biết bản thân đã mắc phải sai lầm không thể cứu vãn ? Cái giá phải trả là sự đau khổ của nàng , là mạng sống của hắn . Tại sao hắn không tranh không giành vẫn rơi vào tình cảnh huynh đệ tương tàn như vậy ?
" Hiên Viên Triệt ! Ngươi việc gì phải như vậy ? Ta vốn không để tâm cũng như chưa từng có ý tranh giành ngôi vị với ngươi"
Hiên Viên Triệt thong thả nằm trên trường kỷ , một tay xoay ly rượu , một tay chống lấy đầu , trên môi hắn mang đầy nụ cười khinh bỉ .
" Ngươi không tranh, nhưng mẫu phi của ngươi lại là người không biết an phận , bao nhiêu năm nay số lần ta bị người ám toán không phải là ít nhưng tính ra ta vẫn may mắn hơn tứ đệ, đừng nói với ta ngươi không biết , tứ đệ vì sao lại mất tích, ngươi tin là hắn thật sự mất tích sao ? "
" Tứ đệ ... " . Hiên Viên Tuyệt sắc mặt ngày càng tái nhợt , hắn sao lại không nhớ đến tứ đệ ? Làm sao hắn không biết những gì mẫu phi đã làm , bà vì muốn chiếm lấy ngôi vị hoàng đế cho hắn, bất chấp bao nhiêu năm nay vẫn bày mưu tính kế lôi những người khác xuống , chỉ là tứ đệ không ngoan độc như Hiên Viên Triệt có thể tránh né cũng không thân thiết với hắn như Hiên Viên Hạo có thể thoát khỏi tay mẫu phi . Hắn không tranh nhưng người vì hắn phải chết quả thật không ít .
Hiên Viên Triệt đỡ lấy Diệp Uyễn Vy đang ngồi thẫn thờ dưới đất, nụ cười càng thêm giương cao, môi hắn đặt lên cổ nàng cắn nhẹ .
" Tiểu nha đầu ! Bi thương như vậy làm gì ? Ta cho nàng biết một chuyện còn bi thương hơn được không ? "
... ...... .....
" Thật ra người năm đó cứu nàng trong tay ta vốn không phải là hắn "
Nét thẫn thờ trên mặt Diệp Uyễn Vy lập tức thay đổi , tay nàng đẩy mạnh lên người Hiên Viên Triệt , nàng nhìn hắn , có nghi vấn, có bi thương, có oán hận .
" Người cứu nàng là tứ đệ ... nhưng tứ đệ thật không may ... người cũng đã chết rồi ! Là mẫu phi của hắn đã giết chết ân nhân của nàng , vậy mà nàng lại đem lòng ái mộ hắn , có phải rất bi thương không ? "
Bi thương ? Thật sự bi thương , Diệp Uyễn Vy , mày thật sự là quá ngu ngốc, quá mù mờ ,nếu biết trước mọi việc như vậy, nàng sẽ nghe theo tỷ tỷ , nàng sẽ không vô tâm với Hiên Viên Hạo, nàng sẽ đặt tình cảm trên người hắn, sẽ không vì muốn hắn chết tâm mà hết lần này đến lần khác muốn hắn giúp nàng bày tỏ với Hiên Viên Tuyệt ... Vậy mà lần nào hắn cũng không từ chối ...Hắn chưa bao giờ từ chối nàng .
Nhận thấy sự đau đớn trong lòng Diệp Uyễn Vy , Hiên Viên Triệt cảm thấy rất hài lòng, hắn muốn chính là như vậy !
" Nhị đệ , trước khi chết ta có một việc muốn nói cho đệ biết , thật ra ... thân hình của Uyễn Vy không tệ, so với đệ nhất mỹ nhân Diệp Uyễn Thanh càng không thua kém " . Nói xong tay hắn nhanh chóng cởi đi y phục trên người Diệp Uyễn Vy như đang minh chứng cho lời nói của mình . " Nhưng đệ không biết cũng khó trách , cả hai ta đều đã thử qua, không như đệ ... "
Diệp Uyễn Vy không hề có ý phản kháng, người của nàng đã chết,tâm cũng đã chết , nàng mặc cho Hiên Viên Triệt đẩy ngã lên trườngkỷ , mặc cho hắn tách ra hai chân nàng, mặc cho hắn ở trước mặt Hiên Viên Tuyệt muốn nàng . Mật huyệt khô khốc bị dị vật đâm mạnh giờ đây cũng không làm cho nàng nhăn mặt , nàng hận Hiên Viên Triệt , nàng hận Hiên Viên Tuyệt , nếu đây là giờ khắc cuối cùng của hắn,nàng muốn hắn càng thêm hối hận .
Ánh mắt nàng nhìn về phía Hiên Viên Tuyệt, hắn không dám nhìn nàng sao ? " Nhìn đi , Hiên Viên Tuyệt, nương tử của ngươi đang nằm dưới thân của người khác trước mặt ngươi , ngươi phải nhớ rõ, chết cũng phải khắc ghi hình ảnh này , là ngươi nợ ta . Hiên Viên Tuyệt , Diệp UYễn Vy ta, đời này hận nhất chính là ngươi "
Nhưng khi Hiên Viên Tuyệt nhìn lên gương mặt nàng , chính là một gương mặt lạnh lẽo , một vệt máu đỏ tươi chảy ra từ khóe miệng nàng , ánh mắt nàng nhìn hắn , là hận , chỉ có hận , đến lúc chết nàng cũng muốn hắn khắc sâu hình ảnh này của mình ,cuộc đời nàng là bị chính tay hắn phá hủy .
" Hiên Viên Triệt , ngươi ngừng lại cho ta " . Hiên Viên Tuyệt như một con thú bị thương không ngừng gào thét , tay hắn bị trói chặt vào cây cột không ngừng giẫy giụa đến rướm máu . Nhưng Hiên Viên Tuyệt vẫn không ngừng lại mà càng thêm ra sức đẩy mạnh, cho đến khi cửa phòng bị người đẩy ra.
" Uyễn Vy ... " . Hiên Viên Hạo , một tay cầm kiếm , có chút thẩn thờ nhìn về phía trường kỷ nhưng rất nhanh sau đó đã khôi phục lý trí , tay nhanh chóng vung lên chặt đứt dây trói trên người Hiên Viên Tuyệt . Sau đó từng chiêu hạ xuống đều muốn đoạt lấy mạng sống của Hiên Viên Triệt , hắn đến trễ , hắn như vậy nhưng lại đến trễ .
Rất nhanh Hiên Viên Hạo đã đặt lấy kiếm trên cổ Hiên Viên Triệt , nhưng hắn không thể ra tay , dù sao đây cũng là huynh trưởng của hắn , là huyết mạch huynh đệ của hắn nhưng còn Uyễn Vy , mắt Hiên Viên Hạo nhìn về phía Diệp Uyễn Vy , chỉ thấy Hiên Viên Tuyệt đang ôm lấy nàng ... Uyễn Vy vẫn luôn mong muốn được Tuyệt ôm lấy như vậy, chỉ là bây giờ ... cảm nhận ... nàng có còn cảm nhận được không ?
" Muộn rồi , Hiên Viên Tuyệt , trước khi chết nàng ta vẫn là nữ nhân của ta "
Hiên Viên Triệt đột nhiên cười lớn, hắn đã thua, thua vào thời khắc cuối cùng , nếu như hắn không phải muốn khiến Hiên Viên Tuyệt nhận lấy sự đau đớn trước khi chết mà bày ra cục diện này thì đại sự của hắn đã thành công , là do sự ngoan độc của hắn đã hại hắn .
" Hiên Viên Triệt ! Ngươi phải chết " . Hai mắt Hiên Viên Tuyệt đỏ ngầu nhìn vết cắt trên cổ đang chảy ra máu tươi của Hiên Viên Triệt , còn một tay hắn đang nắm lấy lưỡi kiếm , từng giọt máu trên khóe tay cũng đang nhiễu xuống mặt đất từng giọt .
" Tuyệt ... " . Hiên Viên Hạo buông lấy kiếm , nhắm chặt hai mắt , hắn không phủ nhận bản thân cũng đã muốn như vậy .
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ........
" Vương gia ! Người của thái tử đều bị chế ngự , chỉ là ... " . Thị vệ còn chưa bẩm báo xong đã thấy một bóng dáng chạy vội vào trong .
Diệp Uyễn Thanh đau đớn nhìn muội muội hai mắt nhắm chặt , nàng muốn chạy đến nhưng lại bị Hiên Viên Tuyệt đánh ngã .
" Tiện nhân ! " . Hiên Viên Tuyệt cầm lấy kiếm đang nằm trên đất , hắn muốn giết tiện nhân này , tất cả là do nàng ta , là nàng ta .
Nhưng Hiên Viên Hạo rất nhanh đã đánh bay thanh kiếm . " Tuyệt ! Dù sao nàng cũng là tỷ tỷ của Uyễn Vy "
" Tỷ tỷ ! Ả xứng sao ? " ... " Không giết ! Được , người đâu lập tức đưa nàng đến quân doanh , bổn vương hôm nay ban thưởng quân kỹ cho binh lính "
" Tuyệt...không thể... "
" Hoặc là chết, hoặc là làm quân kỹ " . Hiên Viên Tuyệt không cho Hiên Viên Hạo có cơ hội nói thêm , hắn hôm nay không thể tha cho tiện nhân Diệp UYễn Thanh này .
" Hiên Viên Tuyệt ! Ngươi không thể làm vậy ! " . Diệp Uyễn Thanh ra sức giẫy giụa , miệng không ngừng la hét , một lúc sau thị vệ phải đánh ngất nàng mới có thể đưa đi , trước khi đưa đến quân doanh , hẳn là bọn hắn cũng phải được hưởng trước , tư vị của đệ nhất mỹ nhân kinh thành , ai lại không nôn nóng .
Vài năm sau , hoàng đế băng hà , Hiên Viên Tuyệt đăng cơ , hậu cung bỏ trống không hề tiến nhập bất cứ nữ nhân nào , sau khi hắn chết, lại truyền ngôi cho con trai của Hiên Viên Hạo . Có nhiều người đồn đại rằng hoàng đế Hiên Viên thế nhưng lại là một nam nhân có lòng không có sức nhưng ít ai biết được thật ra hắn có sức nhưng lại không có lòng.
" Gia ! Chỉ chốc lát nữa thôi cả Hiên Viên Triệt lẫn Hiên Viên Tuyệt đều chết rồi, Gia, bọn chúng vẫn là chết trước người ... Ả tiện phụ kia tính như thế nào cũng không tính ra được nhi tử của ả lại ngu ngốc tự chui đầu vào lưới của thái tử ... "
Nhắc đến vị Hoàng quý phi này , đôi mắt của A Anh càng tăng thêm thù hận , nếu không phải do ả, Gia của nàng vẫn là tứ vương gia cao cao tại thượng, nếu không phải do ả lót sẵn đường, âm mưu triệt hạ tất cả các hoàng tử thì Gia của nàng sao lại ...
Nhưng nàng trăm tính vạn tính cũng tính xót việc Hiên Viên Triệt cố tình giữ lại mạng sống của Hiên Viên Tuyệt , hắn cũng có suy tính riêng của hắn mà nguyên nhân chính là nữ nhân mang tên Diệp UYễn Vy .
Vì vậy khi bức thư cáo mật được đưa đến tay Hiên Viên Hạo thì Hiên Viên Tuyệt vẫn đang còn sống , hắn cúi thấp đầu không dám nhìn lên đôi mắt mang đầy bi thương của Diệp Uyễn Vy .
" Tại sao lại đối với ta như vậy ? Hiên Viên Tuyệt ! Ngươi biết phải không ? Ngươi biết những gì hắn gây ra cho ta phải không ? Tại sao ngươi không ngăn cản ? Ngươi đồng tính với hắn ? Ngươi cũng cho rằng ta đáng bị như vậy phải không ? "
Đối với chất vấn của Diệp UYễn Vy , Hiên Viên Tuyệt chỉ im lặng , hắn phải nói gì đây ? Nói rằng hắn không biết người tính kế hắn là Diệp UYễn Thanh chứ không phải nàng ... Nói rằng sau tất cả mọi chuyện hắn biết bản thân đã mắc phải sai lầm không thể cứu vãn ? Cái giá phải trả là sự đau khổ của nàng , là mạng sống của hắn . Tại sao hắn không tranh không giành vẫn rơi vào tình cảnh huynh đệ tương tàn như vậy ?
" Hiên Viên Triệt ! Ngươi việc gì phải như vậy ? Ta vốn không để tâm cũng như chưa từng có ý tranh giành ngôi vị với ngươi"
Hiên Viên Triệt thong thả nằm trên trường kỷ , một tay xoay ly rượu , một tay chống lấy đầu , trên môi hắn mang đầy nụ cười khinh bỉ .
" Ngươi không tranh, nhưng mẫu phi của ngươi lại là người không biết an phận , bao nhiêu năm nay số lần ta bị người ám toán không phải là ít nhưng tính ra ta vẫn may mắn hơn tứ đệ, đừng nói với ta ngươi không biết , tứ đệ vì sao lại mất tích, ngươi tin là hắn thật sự mất tích sao ? "
" Tứ đệ ... " . Hiên Viên Tuyệt sắc mặt ngày càng tái nhợt , hắn sao lại không nhớ đến tứ đệ ? Làm sao hắn không biết những gì mẫu phi đã làm , bà vì muốn chiếm lấy ngôi vị hoàng đế cho hắn, bất chấp bao nhiêu năm nay vẫn bày mưu tính kế lôi những người khác xuống , chỉ là tứ đệ không ngoan độc như Hiên Viên Triệt có thể tránh né cũng không thân thiết với hắn như Hiên Viên Hạo có thể thoát khỏi tay mẫu phi . Hắn không tranh nhưng người vì hắn phải chết quả thật không ít .
Hiên Viên Triệt đỡ lấy Diệp Uyễn Vy đang ngồi thẫn thờ dưới đất, nụ cười càng thêm giương cao, môi hắn đặt lên cổ nàng cắn nhẹ .
" Tiểu nha đầu ! Bi thương như vậy làm gì ? Ta cho nàng biết một chuyện còn bi thương hơn được không ? "
... ...... .....
" Thật ra người năm đó cứu nàng trong tay ta vốn không phải là hắn "
Nét thẫn thờ trên mặt Diệp Uyễn Vy lập tức thay đổi , tay nàng đẩy mạnh lên người Hiên Viên Triệt , nàng nhìn hắn , có nghi vấn, có bi thương, có oán hận .
" Người cứu nàng là tứ đệ ... nhưng tứ đệ thật không may ... người cũng đã chết rồi ! Là mẫu phi của hắn đã giết chết ân nhân của nàng , vậy mà nàng lại đem lòng ái mộ hắn , có phải rất bi thương không ? "
Bi thương ? Thật sự bi thương , Diệp Uyễn Vy , mày thật sự là quá ngu ngốc, quá mù mờ ,nếu biết trước mọi việc như vậy, nàng sẽ nghe theo tỷ tỷ , nàng sẽ không vô tâm với Hiên Viên Hạo, nàng sẽ đặt tình cảm trên người hắn, sẽ không vì muốn hắn chết tâm mà hết lần này đến lần khác muốn hắn giúp nàng bày tỏ với Hiên Viên Tuyệt ... Vậy mà lần nào hắn cũng không từ chối ...Hắn chưa bao giờ từ chối nàng .
Nhận thấy sự đau đớn trong lòng Diệp Uyễn Vy , Hiên Viên Triệt cảm thấy rất hài lòng, hắn muốn chính là như vậy !
" Nhị đệ , trước khi chết ta có một việc muốn nói cho đệ biết , thật ra ... thân hình của Uyễn Vy không tệ, so với đệ nhất mỹ nhân Diệp Uyễn Thanh càng không thua kém " . Nói xong tay hắn nhanh chóng cởi đi y phục trên người Diệp Uyễn Vy như đang minh chứng cho lời nói của mình . " Nhưng đệ không biết cũng khó trách , cả hai ta đều đã thử qua, không như đệ ... "
Diệp Uyễn Vy không hề có ý phản kháng, người của nàng đã chết,tâm cũng đã chết , nàng mặc cho Hiên Viên Triệt đẩy ngã lên trườngkỷ , mặc cho hắn tách ra hai chân nàng, mặc cho hắn ở trước mặt Hiên Viên Tuyệt muốn nàng . Mật huyệt khô khốc bị dị vật đâm mạnh giờ đây cũng không làm cho nàng nhăn mặt , nàng hận Hiên Viên Triệt , nàng hận Hiên Viên Tuyệt , nếu đây là giờ khắc cuối cùng của hắn,nàng muốn hắn càng thêm hối hận .
Ánh mắt nàng nhìn về phía Hiên Viên Tuyệt, hắn không dám nhìn nàng sao ? " Nhìn đi , Hiên Viên Tuyệt, nương tử của ngươi đang nằm dưới thân của người khác trước mặt ngươi , ngươi phải nhớ rõ, chết cũng phải khắc ghi hình ảnh này , là ngươi nợ ta . Hiên Viên Tuyệt , Diệp UYễn Vy ta, đời này hận nhất chính là ngươi "
Nhưng khi Hiên Viên Tuyệt nhìn lên gương mặt nàng , chính là một gương mặt lạnh lẽo , một vệt máu đỏ tươi chảy ra từ khóe miệng nàng , ánh mắt nàng nhìn hắn , là hận , chỉ có hận , đến lúc chết nàng cũng muốn hắn khắc sâu hình ảnh này của mình ,cuộc đời nàng là bị chính tay hắn phá hủy .
" Hiên Viên Triệt , ngươi ngừng lại cho ta " . Hiên Viên Tuyệt như một con thú bị thương không ngừng gào thét , tay hắn bị trói chặt vào cây cột không ngừng giẫy giụa đến rướm máu . Nhưng Hiên Viên Tuyệt vẫn không ngừng lại mà càng thêm ra sức đẩy mạnh, cho đến khi cửa phòng bị người đẩy ra.
" Uyễn Vy ... " . Hiên Viên Hạo , một tay cầm kiếm , có chút thẩn thờ nhìn về phía trường kỷ nhưng rất nhanh sau đó đã khôi phục lý trí , tay nhanh chóng vung lên chặt đứt dây trói trên người Hiên Viên Tuyệt . Sau đó từng chiêu hạ xuống đều muốn đoạt lấy mạng sống của Hiên Viên Triệt , hắn đến trễ , hắn như vậy nhưng lại đến trễ .
Rất nhanh Hiên Viên Hạo đã đặt lấy kiếm trên cổ Hiên Viên Triệt , nhưng hắn không thể ra tay , dù sao đây cũng là huynh trưởng của hắn , là huyết mạch huynh đệ của hắn nhưng còn Uyễn Vy , mắt Hiên Viên Hạo nhìn về phía Diệp Uyễn Vy , chỉ thấy Hiên Viên Tuyệt đang ôm lấy nàng ... Uyễn Vy vẫn luôn mong muốn được Tuyệt ôm lấy như vậy, chỉ là bây giờ ... cảm nhận ... nàng có còn cảm nhận được không ?
" Muộn rồi , Hiên Viên Tuyệt , trước khi chết nàng ta vẫn là nữ nhân của ta "
Hiên Viên Triệt đột nhiên cười lớn, hắn đã thua, thua vào thời khắc cuối cùng , nếu như hắn không phải muốn khiến Hiên Viên Tuyệt nhận lấy sự đau đớn trước khi chết mà bày ra cục diện này thì đại sự của hắn đã thành công , là do sự ngoan độc của hắn đã hại hắn .
" Hiên Viên Triệt ! Ngươi phải chết " . Hai mắt Hiên Viên Tuyệt đỏ ngầu nhìn vết cắt trên cổ đang chảy ra máu tươi của Hiên Viên Triệt , còn một tay hắn đang nắm lấy lưỡi kiếm , từng giọt máu trên khóe tay cũng đang nhiễu xuống mặt đất từng giọt .
" Tuyệt ... " . Hiên Viên Hạo buông lấy kiếm , nhắm chặt hai mắt , hắn không phủ nhận bản thân cũng đã muốn như vậy .
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ........
" Vương gia ! Người của thái tử đều bị chế ngự , chỉ là ... " . Thị vệ còn chưa bẩm báo xong đã thấy một bóng dáng chạy vội vào trong .
Diệp Uyễn Thanh đau đớn nhìn muội muội hai mắt nhắm chặt , nàng muốn chạy đến nhưng lại bị Hiên Viên Tuyệt đánh ngã .
" Tiện nhân ! " . Hiên Viên Tuyệt cầm lấy kiếm đang nằm trên đất , hắn muốn giết tiện nhân này , tất cả là do nàng ta , là nàng ta .
Nhưng Hiên Viên Hạo rất nhanh đã đánh bay thanh kiếm . " Tuyệt ! Dù sao nàng cũng là tỷ tỷ của Uyễn Vy "
" Tỷ tỷ ! Ả xứng sao ? " ... " Không giết ! Được , người đâu lập tức đưa nàng đến quân doanh , bổn vương hôm nay ban thưởng quân kỹ cho binh lính "
" Tuyệt...không thể... "
" Hoặc là chết, hoặc là làm quân kỹ " . Hiên Viên Tuyệt không cho Hiên Viên Hạo có cơ hội nói thêm , hắn hôm nay không thể tha cho tiện nhân Diệp UYễn Thanh này .
" Hiên Viên Tuyệt ! Ngươi không thể làm vậy ! " . Diệp Uyễn Thanh ra sức giẫy giụa , miệng không ngừng la hét , một lúc sau thị vệ phải đánh ngất nàng mới có thể đưa đi , trước khi đưa đến quân doanh , hẳn là bọn hắn cũng phải được hưởng trước , tư vị của đệ nhất mỹ nhân kinh thành , ai lại không nôn nóng .
Vài năm sau , hoàng đế băng hà , Hiên Viên Tuyệt đăng cơ , hậu cung bỏ trống không hề tiến nhập bất cứ nữ nhân nào , sau khi hắn chết, lại truyền ngôi cho con trai của Hiên Viên Hạo . Có nhiều người đồn đại rằng hoàng đế Hiên Viên thế nhưng lại là một nam nhân có lòng không có sức nhưng ít ai biết được thật ra hắn có sức nhưng lại không có lòng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook