Hồ Sơ Bí Ẩn
-
Chương 10: Mã số 023 - Quái thai tết nguyên đán (2)
“Có lẽ, đó không phải là mơ. Nửa đêm tôi bỗng tỉnh giấc, tôi nhìn đồng hồ, mới hai giờ sáng, tôi dậy đi vệ sinh, xong lên giường ngủ tiếp, lúc đặt lưng nằm xuống giường tôi cảm giác có gì đó khác lạ. Lẽ ra chồng tôi phải đang nằm bên cạnh tôi mới đúng, anh ấy sẽ ngáy, khẽ thôi, nhưng chắc chắn là sẽ ngáy, nhưng lúc đó anh ấy chẳng phát ra bất kì một tiếng động nào cả. Tôi định quay người lại xem xem anh ấy thế nào, trong chốc lát, người tôi không thể cử động được. Cảm giác lúc đó giống như là bị bóng đè vậy, chỉ cứ thế nằm trên giường, nhưng không thể cử động được. Xung quanh cũng im ắng không một tiếng động. Tôi… tôi nghe thấy cả tiếng tim mình đang đập, rất dồn dập, màng nhĩ cũng đang rung lên, vù… vù…”
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó, tôi nghe thấy có tiếng mở cửa, từ… từ ngoài lối đi vọng đến, tiếp đó là tiếng bước chân, đang bước cùng nhịp với nhịp đập tim tôi, tựa như… tựa như nó đang bước vào trong tim của tôi vậy. Cả thân người tôi mềm nhũn, một chút sức lực cũng không có, cứ mở mắt nhìn vào cánh cửa phòng ngủ. Sau đó, có một cái bóng đen bước vào, không nhìn rõ mặt, cũng chẳng nhìn rõ người, chỉ là một cái bóng đen mang dáng dấp con người, tiếng bước chân lúc bước đi rất vang. Tôi… tôi thật sự cảm thấy sợ hãi, tôi nhìn chằm chằm vào cái bóng đen đang bước đến bên giường. Hắn, kéo chăn của tôi ra, vén áo ngủ của tôi lên, một tay ấn lên bụng tôi. Tôi… hu hu, tôi không thể động đậy được.”
“Nói vậy có nghĩa là, hắn đã chạm vào chị đúng không?”
“Vâng, chạm vào rồi.”
“Cảm giác đó như thế nào?”
“Lạnh lắm, rất lạnh, giống như là đặt cục đá lên trên bụng vậy, cái luồng khí lạnh thấu xương đó đều chui vào trong bụng. Bụng tôi lúc đó rất đau, nhưng cảm giác không phải kiểu đau vì bị lạnh, mà giống như, giống như là có một bàn tay đang bóp, bóp mạnh cơ thể tôi từ bên trong, nắm rất chặt… Tôi cũng không biết tại sao lúc đó mình lại nghĩ đến đứa trẻ trong bụng, và cả chuyện kì lạ đêm Nguyên Đán hôm đó, trong bụng như có hai bàn tay của một đứa trẻ, đang bóp chặt lấy ngực tôi, như muốn nói với tôi, tôi sẽ không thể nào bỏ được nó đâu, hu hu.”
“Chị Vu à, nếu chị thấy cần, thì chúng ta có thể nghỉ một lát, rồi chúng ta sẽ tiếp tục lại sau.”
“Không, không sao cả, cứ để tôi tiếp tục kể.”
“Sau khi chị cảm thấy đau, cái bóng đen đó có phản ứng gì không?”
“Hắn… tôi có cảm giác hắn như đang cười, kiểu cười nhạo vậy đó, sau khi nghe hắn cười hai tiếng, tôi bỗng giật mình tỉnh giấc. Trong khoảnh khắc ấy, tôi nghe thấy tiếng giật nước bồn cầu, và cả tiếng ngáy quen thuộc của chồng tôi nữa, giống như tôi vừa mới đi vệ sinh xong rồi quay trở lại giường vậy. Tôi có nhìn lại đồng hồ, hai giờ năm phút sáng, chính là thời gian đi vệ sinh. Tôi lay chồng tôi dậy, nhưng không dám kể cho anh ấy nghe chuyện này, chỉ dám nói là nghe thấy tiếng động ngoài cửa, anh ấy dậy đi xem tình hình, nhưng cửa vẫn đang khóa chặt. Đêm đó tôi cứ trằn trọc mãi chẳng thể nào ngủ yên giấc, cũng chẳng dám sờ vào bụng mình, nhưng cái cảm giác đau đớn đó cũng đã biến mất chẳng còn nữa. Ngày thứ hai... ngày thứ hai, lúc thay quần áo, tôi đã nhìn thấy thứ này…”
Loạt xoạt loạt xoạt.
“Dấu tay?”
“Đúng, là dấu tay. Ngày thứ hai tôi đã nhìn thấy cái dấu tay này, tới bây giờ nó cũng không bớt đi chút nào, bắt đầu từ lúc đó trở đi tôi cảm thấy có cái gì đó kì lạ, có lẽ tôi đã đã gặp phải ma rồi...”
“Vâng, chắc chắn chị đã gặp phải linh hồm ma quỷ rồi.”
“Sau đó có chuyện gì xảy ra nữa không?”
“Tôi muốn đi đến miếu cúng viếng. Nhưng cứ mỗi khi đến gần đền chùa, bụng tôi lại bắt đầu đau, vẫn là cái cảm giác ngực bị bóp mạnh ấy, lúc tôi cắn răng chịu đau đi thử một lần, được nửa đường thì đau đến nỗi ngất đi, suýt nữa được đưa đếnh bệnh viện. Tôi đã định đến bệnh viện để phá thai lần nữa, lại cũng bị đau, nên chẳng thể tiếp tục đến bệnh viện được. Tôi hết cách rồi… Tôi thực sự hết cách rồi,… Tôi rất sợ, sợ cái thứ này, nó sẽ cứ thế ở mãi trong bụng tôi, các anh giúp tôi với, cầu xin các anh hãy giúp tôi!”
“Chúng tôi sẽ giúp chị, nhưng hy vọng chị cũng sẽ phối hợp với việc điều tra của chúng tôi.”
“Chuyện này… có thể không cho chồng và người nhà của tôi biết có được không?”
“Nếu như họ không biết sự thật, chúng tôi sẽ phải lấy lý do khác ra để che đậy, chắc chắn có thể sẽ bị vấp phải sự ngăn cản từ họ, và như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến tiến độ và kết quả của cuộc điều tra.”
“Nhưng tôi không thể để họ biết được, tôi bị một con quỷ quậy phá như thế này rồi, còn mang thai đứa trẻ. Tôi... tôi không để cho họ biết được…”
“Chị hãy bình tĩnh lại, chị Vu à. Chúng tôi có thể đồng ý với chị không để họ biết được sự thật, nhưng nếu như thế có làm ảnh hưởng đến cuộc điều tra thì hậu quả chắc chắn chị sẽ phải tự mình gánh lấy, thậm chí có thể gây họa cho người nhà của chị, chị có thể chấp nhận được chuyện này không?”
“…”
“Tôi nghĩ hay là như thế này đi, trước mắt tôi sẽ giữ bí mật với người nhà của chị, sẽ điều tra những phương diện khác trước đã. Nếu như chị có điều gì thay đổi hoặc đến khi chúng tôi có kết quả điều tra sơ bộ, thì chúng ta sẽ liên lạc lại với nhau sau rồi cùng suy xét xem có nên nói với họ hay không?”
“Được, cảm ơn các anh.”
“Bởi vì trong cơ thể chị bây giờ có một vài thứ không tốt nên chúng tôi không thể ra tay manh động được. Theo như kinh nghiệm của chúng tôi thì trước khi cái bào thai trong bụng chị phát triển thành hình hài, chị sẽ không phải chịu tổn hại gì đâu, nên chị đừng lo lắng quá, đừng làm bất cứ điều gì cực đoan gây kích động thứ này.”
“Vâng.”
“Có thể cho phép chúng tôi làm một chút ghi chép về cơ thể chị không? Chẳng hạn như cái dấu tay trên bụng chị và kích thước của bụng chị, như thế này sẽ tiện cho chúng tôi trong việc nắm bắt tình hình của cái thứ này.”
“Vâng, được thôi.”
Đính kèm: một tấm hình chụp cái dấu tay, thêm một bộ tài liệu về cơ thể của người ủy thác.
Ngày 9 tháng 3 năm 2004, phân tích băng ghi âm người ủy thác, tập tin ghi âm: số 02320040309G.wav
“… không thể để chúng tôi nắm rõ tình hình của chị…”
Click
“Ở đây, nghe có tiếng bước chân.”
“Tiếng bước chân?”
Click! Click!
“… không thể để chúng tôi nắm rõ tình hình của chị…”
“Đúng, là tiếng bước chân. Lúc này có lẽ chúng ta đều đã ngồi xuống cả rồi đúng không?”
“Đều đã ngồi cả rồi, không có ai cử động cả.”
“Nhưng ở đây có tiếng bước chân, có lẽ là tiếng bước chân của nam giới, là tiếng giày da, rất rõ ràng và dứt khoát.”
“Lúc đó sếp không có cảm giác gì sao?”
“Có cảm nhận được, nhiệt độ trong phòng có giảm xuống, rất rõ ràng là đã có ma quỷ vừa bước vào phòng.”
“Sao lúc đó anh không giải quyết con ma đó luôn đi, một đấm đánh bay là đã kết thúc tất cả rồi?”
“Trong bụng cô ấy vẫn còn một con nữa, tôi làm sao có thể đánh bay được.”
“Thôi được rồi, đừng có om sòm nữa, đừng có làm ảnh hưởng đến công việc của tôi.”
Click!
“... sau đó có hơi choáng váng, có chút gì đó mơ hồ...”
Click!
“Đoạn này có tiếng cười, vẫn là giọng đàn ông.”
“... có thai rồi, hu hu...”
“Con ma này bị bệnh hay sao chứ? Cứ cười suốt, hừm, tôi nổi hết cả da gà lên rồi đây này.”
“May mà chúng ta không nghe thấy.”
“Cắt.”
“... Nhưng đứa trẻ thì tôi không thể giữ lại được, tuyệt đối không thể nào giữ lại...”
Click!
“Đây là…”
“Sao vậy?”
Click! Click!
“... Nhưng đứa trẻ thì tôi không thể giữ lại được, tuyệt đối không thể nào giữ lại...”
Click!
“Ở đây có tiếng nói chuyện, rất mơ hồ.”
Tách tách, tách tách tách tách…
“... nhưng... đứa... trẻ... thì...a… hic... tôi... không... tiện... thể... giữ... lại... nhân... được... tuyệt... đối... giết... không... thể… nào… giữ... lại...chết… a…”
“Hình như, tôi... nghe thấy gì đó.”
“Anh cũng nghe thấy được sao?”
“Nghe có tiếng “tiện nhân”rồi còn “giết chết”nữa.”
“Ừ, tôi chỉnh âm thanh chậm lại, rồi làm cho tiếng người phụ nữ nhỏ lại, tiếng con ma sẽ đã lộ ra rõ ràng rồi.”
“Xem ra con ma này không có yếu đâu, ngay cả chúng ta còn nghe thấy tiếng được.”
“Có thể làm cho người ta mang thai thì có thể yếu được sao?”
“Nếu nó không yếu, tại sao nó không có cảm giác gì với sếp vậy, lại còn dám to gan cười?”
“Tiếp tục đi.”
“Vâng”
Click!
“… bụng tôi rất đau…”
“Hừ, vẫn còn cười nữa.”
“Tiếng cười như thế nào vậy?”
“Kiểu cười đầy ác ý, có vẻ… có vẻ như đang rất đắc ý thì phải.”
“Như thế này thì, có khả năng là người có quan hệ với Vu Mộng không nhỉ? Chẳng hạn như, người yêu cũ?”
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó, tôi nghe thấy có tiếng mở cửa, từ… từ ngoài lối đi vọng đến, tiếp đó là tiếng bước chân, đang bước cùng nhịp với nhịp đập tim tôi, tựa như… tựa như nó đang bước vào trong tim của tôi vậy. Cả thân người tôi mềm nhũn, một chút sức lực cũng không có, cứ mở mắt nhìn vào cánh cửa phòng ngủ. Sau đó, có một cái bóng đen bước vào, không nhìn rõ mặt, cũng chẳng nhìn rõ người, chỉ là một cái bóng đen mang dáng dấp con người, tiếng bước chân lúc bước đi rất vang. Tôi… tôi thật sự cảm thấy sợ hãi, tôi nhìn chằm chằm vào cái bóng đen đang bước đến bên giường. Hắn, kéo chăn của tôi ra, vén áo ngủ của tôi lên, một tay ấn lên bụng tôi. Tôi… hu hu, tôi không thể động đậy được.”
“Nói vậy có nghĩa là, hắn đã chạm vào chị đúng không?”
“Vâng, chạm vào rồi.”
“Cảm giác đó như thế nào?”
“Lạnh lắm, rất lạnh, giống như là đặt cục đá lên trên bụng vậy, cái luồng khí lạnh thấu xương đó đều chui vào trong bụng. Bụng tôi lúc đó rất đau, nhưng cảm giác không phải kiểu đau vì bị lạnh, mà giống như, giống như là có một bàn tay đang bóp, bóp mạnh cơ thể tôi từ bên trong, nắm rất chặt… Tôi cũng không biết tại sao lúc đó mình lại nghĩ đến đứa trẻ trong bụng, và cả chuyện kì lạ đêm Nguyên Đán hôm đó, trong bụng như có hai bàn tay của một đứa trẻ, đang bóp chặt lấy ngực tôi, như muốn nói với tôi, tôi sẽ không thể nào bỏ được nó đâu, hu hu.”
“Chị Vu à, nếu chị thấy cần, thì chúng ta có thể nghỉ một lát, rồi chúng ta sẽ tiếp tục lại sau.”
“Không, không sao cả, cứ để tôi tiếp tục kể.”
“Sau khi chị cảm thấy đau, cái bóng đen đó có phản ứng gì không?”
“Hắn… tôi có cảm giác hắn như đang cười, kiểu cười nhạo vậy đó, sau khi nghe hắn cười hai tiếng, tôi bỗng giật mình tỉnh giấc. Trong khoảnh khắc ấy, tôi nghe thấy tiếng giật nước bồn cầu, và cả tiếng ngáy quen thuộc của chồng tôi nữa, giống như tôi vừa mới đi vệ sinh xong rồi quay trở lại giường vậy. Tôi có nhìn lại đồng hồ, hai giờ năm phút sáng, chính là thời gian đi vệ sinh. Tôi lay chồng tôi dậy, nhưng không dám kể cho anh ấy nghe chuyện này, chỉ dám nói là nghe thấy tiếng động ngoài cửa, anh ấy dậy đi xem tình hình, nhưng cửa vẫn đang khóa chặt. Đêm đó tôi cứ trằn trọc mãi chẳng thể nào ngủ yên giấc, cũng chẳng dám sờ vào bụng mình, nhưng cái cảm giác đau đớn đó cũng đã biến mất chẳng còn nữa. Ngày thứ hai... ngày thứ hai, lúc thay quần áo, tôi đã nhìn thấy thứ này…”
Loạt xoạt loạt xoạt.
“Dấu tay?”
“Đúng, là dấu tay. Ngày thứ hai tôi đã nhìn thấy cái dấu tay này, tới bây giờ nó cũng không bớt đi chút nào, bắt đầu từ lúc đó trở đi tôi cảm thấy có cái gì đó kì lạ, có lẽ tôi đã đã gặp phải ma rồi...”
“Vâng, chắc chắn chị đã gặp phải linh hồm ma quỷ rồi.”
“Sau đó có chuyện gì xảy ra nữa không?”
“Tôi muốn đi đến miếu cúng viếng. Nhưng cứ mỗi khi đến gần đền chùa, bụng tôi lại bắt đầu đau, vẫn là cái cảm giác ngực bị bóp mạnh ấy, lúc tôi cắn răng chịu đau đi thử một lần, được nửa đường thì đau đến nỗi ngất đi, suýt nữa được đưa đếnh bệnh viện. Tôi đã định đến bệnh viện để phá thai lần nữa, lại cũng bị đau, nên chẳng thể tiếp tục đến bệnh viện được. Tôi hết cách rồi… Tôi thực sự hết cách rồi,… Tôi rất sợ, sợ cái thứ này, nó sẽ cứ thế ở mãi trong bụng tôi, các anh giúp tôi với, cầu xin các anh hãy giúp tôi!”
“Chúng tôi sẽ giúp chị, nhưng hy vọng chị cũng sẽ phối hợp với việc điều tra của chúng tôi.”
“Chuyện này… có thể không cho chồng và người nhà của tôi biết có được không?”
“Nếu như họ không biết sự thật, chúng tôi sẽ phải lấy lý do khác ra để che đậy, chắc chắn có thể sẽ bị vấp phải sự ngăn cản từ họ, và như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến tiến độ và kết quả của cuộc điều tra.”
“Nhưng tôi không thể để họ biết được, tôi bị một con quỷ quậy phá như thế này rồi, còn mang thai đứa trẻ. Tôi... tôi không để cho họ biết được…”
“Chị hãy bình tĩnh lại, chị Vu à. Chúng tôi có thể đồng ý với chị không để họ biết được sự thật, nhưng nếu như thế có làm ảnh hưởng đến cuộc điều tra thì hậu quả chắc chắn chị sẽ phải tự mình gánh lấy, thậm chí có thể gây họa cho người nhà của chị, chị có thể chấp nhận được chuyện này không?”
“…”
“Tôi nghĩ hay là như thế này đi, trước mắt tôi sẽ giữ bí mật với người nhà của chị, sẽ điều tra những phương diện khác trước đã. Nếu như chị có điều gì thay đổi hoặc đến khi chúng tôi có kết quả điều tra sơ bộ, thì chúng ta sẽ liên lạc lại với nhau sau rồi cùng suy xét xem có nên nói với họ hay không?”
“Được, cảm ơn các anh.”
“Bởi vì trong cơ thể chị bây giờ có một vài thứ không tốt nên chúng tôi không thể ra tay manh động được. Theo như kinh nghiệm của chúng tôi thì trước khi cái bào thai trong bụng chị phát triển thành hình hài, chị sẽ không phải chịu tổn hại gì đâu, nên chị đừng lo lắng quá, đừng làm bất cứ điều gì cực đoan gây kích động thứ này.”
“Vâng.”
“Có thể cho phép chúng tôi làm một chút ghi chép về cơ thể chị không? Chẳng hạn như cái dấu tay trên bụng chị và kích thước của bụng chị, như thế này sẽ tiện cho chúng tôi trong việc nắm bắt tình hình của cái thứ này.”
“Vâng, được thôi.”
Đính kèm: một tấm hình chụp cái dấu tay, thêm một bộ tài liệu về cơ thể của người ủy thác.
Ngày 9 tháng 3 năm 2004, phân tích băng ghi âm người ủy thác, tập tin ghi âm: số 02320040309G.wav
“… không thể để chúng tôi nắm rõ tình hình của chị…”
Click
“Ở đây, nghe có tiếng bước chân.”
“Tiếng bước chân?”
Click! Click!
“… không thể để chúng tôi nắm rõ tình hình của chị…”
“Đúng, là tiếng bước chân. Lúc này có lẽ chúng ta đều đã ngồi xuống cả rồi đúng không?”
“Đều đã ngồi cả rồi, không có ai cử động cả.”
“Nhưng ở đây có tiếng bước chân, có lẽ là tiếng bước chân của nam giới, là tiếng giày da, rất rõ ràng và dứt khoát.”
“Lúc đó sếp không có cảm giác gì sao?”
“Có cảm nhận được, nhiệt độ trong phòng có giảm xuống, rất rõ ràng là đã có ma quỷ vừa bước vào phòng.”
“Sao lúc đó anh không giải quyết con ma đó luôn đi, một đấm đánh bay là đã kết thúc tất cả rồi?”
“Trong bụng cô ấy vẫn còn một con nữa, tôi làm sao có thể đánh bay được.”
“Thôi được rồi, đừng có om sòm nữa, đừng có làm ảnh hưởng đến công việc của tôi.”
Click!
“... sau đó có hơi choáng váng, có chút gì đó mơ hồ...”
Click!
“Đoạn này có tiếng cười, vẫn là giọng đàn ông.”
“... có thai rồi, hu hu...”
“Con ma này bị bệnh hay sao chứ? Cứ cười suốt, hừm, tôi nổi hết cả da gà lên rồi đây này.”
“May mà chúng ta không nghe thấy.”
“Cắt.”
“... Nhưng đứa trẻ thì tôi không thể giữ lại được, tuyệt đối không thể nào giữ lại...”
Click!
“Đây là…”
“Sao vậy?”
Click! Click!
“... Nhưng đứa trẻ thì tôi không thể giữ lại được, tuyệt đối không thể nào giữ lại...”
Click!
“Ở đây có tiếng nói chuyện, rất mơ hồ.”
Tách tách, tách tách tách tách…
“... nhưng... đứa... trẻ... thì...a… hic... tôi... không... tiện... thể... giữ... lại... nhân... được... tuyệt... đối... giết... không... thể… nào… giữ... lại...chết… a…”
“Hình như, tôi... nghe thấy gì đó.”
“Anh cũng nghe thấy được sao?”
“Nghe có tiếng “tiện nhân”rồi còn “giết chết”nữa.”
“Ừ, tôi chỉnh âm thanh chậm lại, rồi làm cho tiếng người phụ nữ nhỏ lại, tiếng con ma sẽ đã lộ ra rõ ràng rồi.”
“Xem ra con ma này không có yếu đâu, ngay cả chúng ta còn nghe thấy tiếng được.”
“Có thể làm cho người ta mang thai thì có thể yếu được sao?”
“Nếu nó không yếu, tại sao nó không có cảm giác gì với sếp vậy, lại còn dám to gan cười?”
“Tiếp tục đi.”
“Vâng”
Click!
“… bụng tôi rất đau…”
“Hừ, vẫn còn cười nữa.”
“Tiếng cười như thế nào vậy?”
“Kiểu cười đầy ác ý, có vẻ… có vẻ như đang rất đắc ý thì phải.”
“Như thế này thì, có khả năng là người có quan hệ với Vu Mộng không nhỉ? Chẳng hạn như, người yêu cũ?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook