Hồ Nữ
-
Chương 69: Phiền não của Lăng Vân Tiên Quân
Sau một hồi xôn xao, bộ lông tuyết trắng của Tuyết Hoa được Long Yến Nhi
cẩn thận rửa sạch sẽ, lau khô rồi đặt nàng lên mặt bàn của Hạ Lăng Vân.
"Tiên Quân, tiểu hồ ly của người được tắm rửa sạch sẽ rồi." Lông Yến Nhi vừa nói không nỡ buông tay, vụng trộm vuốt ve bộ lông hồ ly của Tuyết Hoa một cái. Tiểu hồ ly này không hổ là linh sủng của Tiên Quân, đáng yêu không nói, còn thông minh lanh lợi tới mức nàng không dám tin, cuối cùng còn có thể dùng pháp thuật hệ thủy làm khô bộ lông của mình. Nếu tương lai có thể, nàng cũng muốn nuôi dưỡng một tiểu hồ ly đáng yêu như thế.
"Long cô nương, làm phiền rồi." Hạ Lăng Vân mỉm cười nói.
Long Yến Nhi lập tức ôm quyền khom người, kích động nói: "Vãn bối có thể vì Tiên Quân làm việc là phúc khí của vãn bối." Tiên Quân trong giới tu tiên ở đại lục Ngũ Nguyên có thể đếm trên đầu ngón tay, mỗi người đều là đối tượng để đám tu sĩ sùng bái, có thể làm việc cho thần tượng, thật là dù giảm thọ mười năm cũng nguyện ý!
"Cô nương nếu không cònviệc gì... mời ngươi trở về, ta không quấy rầy nữa." Hạ Lăng Vân khách khí nói.
Biết rõ sự uyển chuyển trong lời nói của Tiên QUân, Long Yến Nhi cũng không dám ở lâu, lập tức nói: "Ngày thường vãn bối tu luyện ở phụ cận, nếu Tiên Quân có việc cần sai bảo thỉnh phân phó, vãn bối cáo lui trước." Nói xong, nàng cung kính lui về sau ba bước mới quay người rời đi.
Bên ngoài, Trương Thành đang xử lí nốt những vệt nước vương trên sàn. Lúc hắn mang thùng gỗ đến, nước bên trong có hơn một nửa, cuối cùng lúc Tuyết Hoa tắm rửa thi triển pháp thuật hệ thủy khiến nước và bọt xà phòng rơi đầy trên mặt đất.
"Tuyết Hoa, ngươi có đói bụng không? Bây giờ đã qua thời gian dùng cơm, ngươi ăn tạm bánh ngọt trước." Hạ Lăng Vân nói xong, cầm bánh ngọt trên bàn đút cho Tuyết Hoa. Giới tu tiên khác với thế tục ăn rất ít, cho nên lúc chạng vạng tối nếu không có thông truyền sẽ không nấu đồ ăn mang tới, sáu đĩa bánh ngọt và một ấm trà chính là bữa ăn khuya của hắn và nàng. <!--Ambient video inpage desktop-->
Chờ Tuyết Hoa ăn được bảy tám miếng, Hạ Lăng Vân nói: "Ta phải đi tắm rửa." Nói xong, hắn ôm nàng đi về phía Bích Thanh trì trong quán.
Mặt mày Tuyết Hoa lập tức hớn hở, rất ngoan ngoãn nằm yên trong khuỷu tay của hắn không nói lời nào, miễn cho hắn nhớ tới cái gì nam nữ khác biệt, nhốt nàng bên ngoài.
Bích Thanh Trì chính là hồ nước tắm lộ thiên, hai bên tường vây quanh là những dây leo xanh biếc và hoa tươi đủ sắc màu, bao bọc Bích Thanh Trì một cách chặt chẽ. Có nhiều chỗ hoa tươi và dây leo sinh trưởng tốt đan xen vào nhau tạo thành một chòi hóng mát.
Tuyết Hoa tiểu hồ ly lần đầu tới nơi này đã biết rõ vì sao Hạ Lăng Vân được an bài cư ngụ tại Thanh Lâm Quán, bởi nơi này hoa cỏ sinh trưởng tốt, nước suôi thanh mát, vô cùng phù hợp với linh lực thuộc tính của hắn.
Tiến vào Bích Thanh Trì, Hạ Lăng Vân cũng không có trực tiếp thoát y xuống nước, mà là lấy ra một kiện quần áo cũ.
"Tuyết Hoa, ngươi đã lâu không ngủ rồi, bây giờ ngủ một chút." Hắn dịu dàng nói, một tay đặt bộ xiêm y xuống, tay kia nhẹ nhàng đặt nàng lên ổ hồ ly tạm thời, vuốt ve đầu nàng.
"Ta không muốn ngủ!" Tuyết Hoa ngửa đầu lớn tiếng nói, trời chạng vạng tối nhưng hai con mắt hồ ly của nàng vô cùng có tinh thần, giống như là hai đốm hỏa diễm.
Hạ Lăng Vân mỉm cười nói: "Hài tử phải nghe lời người lớn. Ngoan, ngủ!" Hắn không thể để nàng rời xa mình, ngoại trừ việc nàng là ngũ phẩm linh hồ, nàng còn đi ra khỏi huyễn cảnh đấy, mà tu sĩ đảo Hỏa Vân đều biết rõ nàng có đeo vòng trữ vật ở cổ, nhất định sẽ hoài nghi bên trong cất dấu linh đan thượng cổ(mà xác thực là có).
"Không muốn ngủ, chính là không muốn ngủ!" Tuyết Hoa ầm ĩ nói, nàng còn muốn nhìn nam thần tắm rửa ở khoảng cách gần. Lúc Hạ Lăng Vân thí luyện trong huyễn cảnh, tuy nàng thường xuyên dùng Huyễn Chi Kính nhìn hắn, nhưng ma xui quỷ khiến không có một lần nào nàng nhìn thấy hắn tắm rửa.
Hạ Lăng Vân nhìn nàng đã bốn năm ngày(thời gian trong Thái Hư Huyễn Cảnh) không được ngủ, thế mà hết lần này tới lần khác tinh lực vẫn tràn đầy, đành phải nói: "Linh khí ở đây không tệ, ngươi nhắm mắt lại tu luyện cho ta."
Thật ra hắn đã phát hiện từ lâu, mặc kệ linh khí thiên địa chung quanh nàng có thuộc tính ít nhiều thế nào, nàng đều có thể hấp thu thuộc tính linh lực của mình, rất có thể có quan hệ tới huyết thống thiên hồ của nàng.
"không muốn tu luyện." Tuyết Hoa nhảy dựng lên nói: "Ta bây giờ chưa muốn ngủ, cũng không muốn tu luyện!" Nàng còn cố ý làm loạn xiêm y hắn dùng làm ổ cho mình.
Hắn không thể để nàng ra ngoài chơi đùa một mình.
Hạ Lăng Vân đành phải ngồi xếp bằng bên cạnh nàng, ôm nàng vào trong ngực: "Nhắm mắt lại, không cho nói một lời nào."
Hắn dùng tay phải sờ vào vòng tay càn không, sau đó một viên đan dược màu tím đỏ hiện ra giữa ngón tay hắn. Đốt ngón tay khẽ vân vê viên đan dược màu tím đỏ, một mùi hương hoa hồng nhàn nhạt lập tức tràn ngập xung quanh.
Bởi vì xung quanh có rất nhiều hoa tươi, hương hoa nồng đậm, Tuyết Hoa cũng không phân biẹt rõ được mùi thơm của loại hoa gì.
"Tiên Quân, Bích Thanh Trì thơm quá, chờ chúng ta trở lại Thiên Linh Môn cũng xây dựng một cái như vậy được không?" Nàng thấp giọng nói, Vong Trần Cư bên cạnh hồ Nữ Thần cũng là nơi ưu nhã có hàng rào dây leo và hoa bao quanh.
"Tuyết Hoa, Thiên Linh Môn có hồ Nữ Thần không cần phải làm thêm một cái hồ nữa. Không cho phép nói tiếp, nhắm mắt lại." Hạ Lăng Vân thấp giọng nói, thanh âm dịu dàng giống như ru, khiến nàng như bị đầu độc.
"Ừm." Tuyết Hoa ghé vào lồng ngực hắn, ngoan ngoãn nhắm hai mắt lịa, sau đó cảm giác mơ hồ, rồi lập tức ngủ.
Lợi dùng mộng hương thôi miên Tuyết Hoa, Hạ Lăng Vân cẩn thận đặt nàng xuống ổ hồ ly tạm thời, lúc này mới đứng dậy thoát y đi xuống nước.
Tuyết Hoa đã lớn rồi, hắn phải từng bước dạy nàng nam nữ khác biệt, cho nên, không thể tắm rửa cho nàng, cũng không thể tắm rửa trước mặt nàng.
Những cánh hoa trôi trên mặt nước, nhìn Tuyết Hoa đang nằm đấy, hắn trầm mình xuống nước lo nghĩ chuyện tương lai.
Đạo Nguyên và hai đệ tử của huynh ấy đều bình an rời khỏi Thái Hư Huyễn Cảnh, hắn cũng đi ra. Trước khi tin tức hắn đi ra khỏi huyễn cảnh bị tiết lộ, hắn nên mau chóng trở lại Thiên Linh Môn, đem những bảo vật mình đạt được trong huyễn cảnh phân phối cho mọi người.
Sư thúc đang bế quan, đại đồ đệ, nhị đồ đệ của hắn đều xuất hiện lão hóa rồi, hắn vi vọng linh đan thượng cổ có thể giúp bọn họ đột phá tấn cấp, kéo dài tuổi thọ. Phụ thân Tuyết Hoa luyện chế rất nhiều linh đan đỉnh cấp, thời điểm vạn bất đắc dĩ hắn có thể mặt dạn mày dày xin nàng.
Bảy tám loại linh hoa linh quả hiếm thấy, hi vọng đệ tử dược lư có thể mau chóng sử dụng. Hắn viết một số phương thức luyện đan thượng cổ, cần phải không ngừng thí nghiệm, các đệ tử dược phòng chắc phải bận rộn rồi, không biết nguyên liệu ở Thiên Linh Môn có đủ dùng không.
Hạo Linh Tiên Tôn truyền thụ cho hắn thần công thủy mộc song tu, rất nhiều đệ tử ở Thiên Linh Môn có thể tu luyện, hắn cần phải chọn người nào có thiên phú để bắt đầu truyền thụ.
Thanh Viễn, đứa nhỏ này, lúc trước còn lưu luyến không rời, không nghĩ đã hai mươi lăm năm không về nhà. Tuy rằng Thanh Viễn không phát ra tín hiệu cầu cứu nhưng cũng khiến hắn lo lắng, có lẽ hắn nên chủ động triệu hồi đệ tử về rồi. Thanh Viễn là một trong đệ tử mà hắn đắc ý nhất, thần công song tu nhất định Thanh Viễn có thể lĩnh hội.
....
Hạ Lăng Vân ngâm mình trong suối nước suy tính kế hoạch tương lai, không phát hiện Tuyết Hoa đang ngủ lại có biến hóa lớn.
Bạch quang mờ mịt, thân thể tiểu hồ ly cuộn tròn trong đám xiêm y bỗng cấp tốc biến hành, trong nháy mắt đã trở thành thiếu nữ khỏa thân với mái tóc dài tuyết trắng. Hai lỗ tai lồng xù trên đầu cụp xuống, còn có cả cái đuôi hồ ly ngạo nghễ ưỡng lên giữa khe mông trắng nõn.
Tắm rửa xong, Hạ Lăng Vân quay đầu nhìn tiểu hồ ly Tuyết Hoa, trong lòng lập tức chấn động, gương mặt tuấn tú xuất hiện màu đỏ nhàn nhạt. Hắn tập trung suy nghĩ đã quên chú ý tới nàng. Dáng vẻ này của nàng, dáng vẻ này... hết sức mê hoặc người! Nếu như không phải hắn thanh tâm quả dục chín trăm năm, nói không chừng tâm thần đã bị nàng mê hoặc, bất tri bất giác nhào tới rồi. Đứa nhỏ này, càng ngày càng...
Hắn lấy một trường bào, phủ lên thân thể trắng nõn của nàng, sau đó làm khô người mặc áo bào đi tới cạnh nàng.
Bởi vì vẫn còn bị mộng hương mê hoặc, Tuyết Hoa không thể tỉnh lại mặc quần áo đi vào phòng ngủ với hắn.
Không còn biện pháp, hắn chỉ có thể dùng trường bào bao lấy thân thể kiều nhuyễn của n àng sau đó bắt đầu ôm nàng... cấp tốc bay về phía phòng ngủ. May mắn Hỏa Vân Cung biết hắn thích yên tĩnh, Thanh Lâm Quán ngoại trừ Trương Thành thì không còn ai khác, mà lúc này Trương Thành cũng đi tu luyện rồi.
Bay vào phòng ngủ, hắn nhanh chóng đặt nàng lên giường, trực tiếp kéo chăn mỏng đắp lên người nàng sau đó buông rèm.
Mặc dù Tuyết Hoa còn nhỏ, biến hóa chưa hoàn chỉnh nhưng bề ngoài như thiếu nữ mười năm tuổi, ở bên ngoài thế tục, tuổi này có thể định hôn rồi. Tuyết Hoa cách thời gian trưởng thành không bao xa nữa rồi.
Ngồi bên trái phòng ngủ, Hạ Lăng Vân nhịn không được nới lỏng cổ áo, bởi vì dưới Hỏa Vân Đảo là núi lửa, chắc gần đây nóng lên không ít.
Mở nắp chén trà, hắn cầm ấm trà định rót phát hiện trà lạnh, đành phải ngưng tụ nước đổ đầy chén sau đó chậm rãi dùng.
Thiên Linh Môn có hai hồ ly đực là Hồng Linh và Tuyết Linh, đều không xứng với Tuyết Hoa. Thanh Linh đảo Hỏa Vân, vốn là hồ ly đực mà hắn nhìn trúng, nhưng khi biết huyết thống nửa người nửa hồ của nàng, hắn lại im lặng bài trừ rồi.
Đại lục Ngũ Nguyên còn bao nhiêu hồ ly đực, hơn nữa là cao phẩm? Không biết chúng có vượt qua được huyết thống thiên hồ của nàng.
Hiện tại Tuyết Hoa mới chỉ là ngũ phẩm thiên hồ, Tuyết Hoa dù chưa biến hóa hoàn toàn, nhưng phối ngẫu của nàng có thể cân nhắc không cùng loại với mình.
Bát vĩ Thiên Hồ Thanh Đồng... hắn có hứng thú với Tuyết Hoa, theo huyết thống cao quý của hắn và thực lực thì quả thực là đối tượng phối ngẫu tốt nhất, nhưng mà tính của hắn....
Hạ Lăng Vân lo nghĩ trái phải, cảm thấy việc chung thân đại sự của nàng là việc khiến hắn phải đau đầu.
Tác giả có lời muốn nói: Ta biết rõ hai ngày này mọi người cảm thấy Tiên Quân vẫn còn lề mề, suy tính của ta là, nhân vật muốn chuyển đối từ phụ thân tới tình nhân cần phải có thời gian và cơ hội, cho nên thỉnh mọi người nhẫn nại. Hai ngày này, cảm giác của Tiên Quân với Tuyết Hoa ngày một khác rồi, rất nhanh chuyển đổi địa vị Tuyết Hoa ở trong lòng.
Độc giả xem màn kịch nhỏ:
Tiểu hồ ly: Sau khi biến hóa tại sao lại khó tiếp cận với Tiên Quân như vậy(kéo kéo lỗ tai) không được, ta muốn đi tìm một hồ ly đực anh tuấn hoang dã kích thích Tiên Quân một chút.
Tiên Quân: (Trầm mặc, một phát nắm được cái đuôi) tiểu cô nương ta nuôi từ nhỏ muốn chạy đi nơi nào.
Đám hồ ly hoang dã: Khốn kiếp, nằm cũng trúng đạn rồi.
"Tiên Quân, tiểu hồ ly của người được tắm rửa sạch sẽ rồi." Lông Yến Nhi vừa nói không nỡ buông tay, vụng trộm vuốt ve bộ lông hồ ly của Tuyết Hoa một cái. Tiểu hồ ly này không hổ là linh sủng của Tiên Quân, đáng yêu không nói, còn thông minh lanh lợi tới mức nàng không dám tin, cuối cùng còn có thể dùng pháp thuật hệ thủy làm khô bộ lông của mình. Nếu tương lai có thể, nàng cũng muốn nuôi dưỡng một tiểu hồ ly đáng yêu như thế.
"Long cô nương, làm phiền rồi." Hạ Lăng Vân mỉm cười nói.
Long Yến Nhi lập tức ôm quyền khom người, kích động nói: "Vãn bối có thể vì Tiên Quân làm việc là phúc khí của vãn bối." Tiên Quân trong giới tu tiên ở đại lục Ngũ Nguyên có thể đếm trên đầu ngón tay, mỗi người đều là đối tượng để đám tu sĩ sùng bái, có thể làm việc cho thần tượng, thật là dù giảm thọ mười năm cũng nguyện ý!
"Cô nương nếu không cònviệc gì... mời ngươi trở về, ta không quấy rầy nữa." Hạ Lăng Vân khách khí nói.
Biết rõ sự uyển chuyển trong lời nói của Tiên QUân, Long Yến Nhi cũng không dám ở lâu, lập tức nói: "Ngày thường vãn bối tu luyện ở phụ cận, nếu Tiên Quân có việc cần sai bảo thỉnh phân phó, vãn bối cáo lui trước." Nói xong, nàng cung kính lui về sau ba bước mới quay người rời đi.
Bên ngoài, Trương Thành đang xử lí nốt những vệt nước vương trên sàn. Lúc hắn mang thùng gỗ đến, nước bên trong có hơn một nửa, cuối cùng lúc Tuyết Hoa tắm rửa thi triển pháp thuật hệ thủy khiến nước và bọt xà phòng rơi đầy trên mặt đất.
"Tuyết Hoa, ngươi có đói bụng không? Bây giờ đã qua thời gian dùng cơm, ngươi ăn tạm bánh ngọt trước." Hạ Lăng Vân nói xong, cầm bánh ngọt trên bàn đút cho Tuyết Hoa. Giới tu tiên khác với thế tục ăn rất ít, cho nên lúc chạng vạng tối nếu không có thông truyền sẽ không nấu đồ ăn mang tới, sáu đĩa bánh ngọt và một ấm trà chính là bữa ăn khuya của hắn và nàng. <!--Ambient video inpage desktop-->
Chờ Tuyết Hoa ăn được bảy tám miếng, Hạ Lăng Vân nói: "Ta phải đi tắm rửa." Nói xong, hắn ôm nàng đi về phía Bích Thanh trì trong quán.
Mặt mày Tuyết Hoa lập tức hớn hở, rất ngoan ngoãn nằm yên trong khuỷu tay của hắn không nói lời nào, miễn cho hắn nhớ tới cái gì nam nữ khác biệt, nhốt nàng bên ngoài.
Bích Thanh Trì chính là hồ nước tắm lộ thiên, hai bên tường vây quanh là những dây leo xanh biếc và hoa tươi đủ sắc màu, bao bọc Bích Thanh Trì một cách chặt chẽ. Có nhiều chỗ hoa tươi và dây leo sinh trưởng tốt đan xen vào nhau tạo thành một chòi hóng mát.
Tuyết Hoa tiểu hồ ly lần đầu tới nơi này đã biết rõ vì sao Hạ Lăng Vân được an bài cư ngụ tại Thanh Lâm Quán, bởi nơi này hoa cỏ sinh trưởng tốt, nước suôi thanh mát, vô cùng phù hợp với linh lực thuộc tính của hắn.
Tiến vào Bích Thanh Trì, Hạ Lăng Vân cũng không có trực tiếp thoát y xuống nước, mà là lấy ra một kiện quần áo cũ.
"Tuyết Hoa, ngươi đã lâu không ngủ rồi, bây giờ ngủ một chút." Hắn dịu dàng nói, một tay đặt bộ xiêm y xuống, tay kia nhẹ nhàng đặt nàng lên ổ hồ ly tạm thời, vuốt ve đầu nàng.
"Ta không muốn ngủ!" Tuyết Hoa ngửa đầu lớn tiếng nói, trời chạng vạng tối nhưng hai con mắt hồ ly của nàng vô cùng có tinh thần, giống như là hai đốm hỏa diễm.
Hạ Lăng Vân mỉm cười nói: "Hài tử phải nghe lời người lớn. Ngoan, ngủ!" Hắn không thể để nàng rời xa mình, ngoại trừ việc nàng là ngũ phẩm linh hồ, nàng còn đi ra khỏi huyễn cảnh đấy, mà tu sĩ đảo Hỏa Vân đều biết rõ nàng có đeo vòng trữ vật ở cổ, nhất định sẽ hoài nghi bên trong cất dấu linh đan thượng cổ(mà xác thực là có).
"Không muốn ngủ, chính là không muốn ngủ!" Tuyết Hoa ầm ĩ nói, nàng còn muốn nhìn nam thần tắm rửa ở khoảng cách gần. Lúc Hạ Lăng Vân thí luyện trong huyễn cảnh, tuy nàng thường xuyên dùng Huyễn Chi Kính nhìn hắn, nhưng ma xui quỷ khiến không có một lần nào nàng nhìn thấy hắn tắm rửa.
Hạ Lăng Vân nhìn nàng đã bốn năm ngày(thời gian trong Thái Hư Huyễn Cảnh) không được ngủ, thế mà hết lần này tới lần khác tinh lực vẫn tràn đầy, đành phải nói: "Linh khí ở đây không tệ, ngươi nhắm mắt lại tu luyện cho ta."
Thật ra hắn đã phát hiện từ lâu, mặc kệ linh khí thiên địa chung quanh nàng có thuộc tính ít nhiều thế nào, nàng đều có thể hấp thu thuộc tính linh lực của mình, rất có thể có quan hệ tới huyết thống thiên hồ của nàng.
"không muốn tu luyện." Tuyết Hoa nhảy dựng lên nói: "Ta bây giờ chưa muốn ngủ, cũng không muốn tu luyện!" Nàng còn cố ý làm loạn xiêm y hắn dùng làm ổ cho mình.
Hắn không thể để nàng ra ngoài chơi đùa một mình.
Hạ Lăng Vân đành phải ngồi xếp bằng bên cạnh nàng, ôm nàng vào trong ngực: "Nhắm mắt lại, không cho nói một lời nào."
Hắn dùng tay phải sờ vào vòng tay càn không, sau đó một viên đan dược màu tím đỏ hiện ra giữa ngón tay hắn. Đốt ngón tay khẽ vân vê viên đan dược màu tím đỏ, một mùi hương hoa hồng nhàn nhạt lập tức tràn ngập xung quanh.
Bởi vì xung quanh có rất nhiều hoa tươi, hương hoa nồng đậm, Tuyết Hoa cũng không phân biẹt rõ được mùi thơm của loại hoa gì.
"Tiên Quân, Bích Thanh Trì thơm quá, chờ chúng ta trở lại Thiên Linh Môn cũng xây dựng một cái như vậy được không?" Nàng thấp giọng nói, Vong Trần Cư bên cạnh hồ Nữ Thần cũng là nơi ưu nhã có hàng rào dây leo và hoa bao quanh.
"Tuyết Hoa, Thiên Linh Môn có hồ Nữ Thần không cần phải làm thêm một cái hồ nữa. Không cho phép nói tiếp, nhắm mắt lại." Hạ Lăng Vân thấp giọng nói, thanh âm dịu dàng giống như ru, khiến nàng như bị đầu độc.
"Ừm." Tuyết Hoa ghé vào lồng ngực hắn, ngoan ngoãn nhắm hai mắt lịa, sau đó cảm giác mơ hồ, rồi lập tức ngủ.
Lợi dùng mộng hương thôi miên Tuyết Hoa, Hạ Lăng Vân cẩn thận đặt nàng xuống ổ hồ ly tạm thời, lúc này mới đứng dậy thoát y đi xuống nước.
Tuyết Hoa đã lớn rồi, hắn phải từng bước dạy nàng nam nữ khác biệt, cho nên, không thể tắm rửa cho nàng, cũng không thể tắm rửa trước mặt nàng.
Những cánh hoa trôi trên mặt nước, nhìn Tuyết Hoa đang nằm đấy, hắn trầm mình xuống nước lo nghĩ chuyện tương lai.
Đạo Nguyên và hai đệ tử của huynh ấy đều bình an rời khỏi Thái Hư Huyễn Cảnh, hắn cũng đi ra. Trước khi tin tức hắn đi ra khỏi huyễn cảnh bị tiết lộ, hắn nên mau chóng trở lại Thiên Linh Môn, đem những bảo vật mình đạt được trong huyễn cảnh phân phối cho mọi người.
Sư thúc đang bế quan, đại đồ đệ, nhị đồ đệ của hắn đều xuất hiện lão hóa rồi, hắn vi vọng linh đan thượng cổ có thể giúp bọn họ đột phá tấn cấp, kéo dài tuổi thọ. Phụ thân Tuyết Hoa luyện chế rất nhiều linh đan đỉnh cấp, thời điểm vạn bất đắc dĩ hắn có thể mặt dạn mày dày xin nàng.
Bảy tám loại linh hoa linh quả hiếm thấy, hi vọng đệ tử dược lư có thể mau chóng sử dụng. Hắn viết một số phương thức luyện đan thượng cổ, cần phải không ngừng thí nghiệm, các đệ tử dược phòng chắc phải bận rộn rồi, không biết nguyên liệu ở Thiên Linh Môn có đủ dùng không.
Hạo Linh Tiên Tôn truyền thụ cho hắn thần công thủy mộc song tu, rất nhiều đệ tử ở Thiên Linh Môn có thể tu luyện, hắn cần phải chọn người nào có thiên phú để bắt đầu truyền thụ.
Thanh Viễn, đứa nhỏ này, lúc trước còn lưu luyến không rời, không nghĩ đã hai mươi lăm năm không về nhà. Tuy rằng Thanh Viễn không phát ra tín hiệu cầu cứu nhưng cũng khiến hắn lo lắng, có lẽ hắn nên chủ động triệu hồi đệ tử về rồi. Thanh Viễn là một trong đệ tử mà hắn đắc ý nhất, thần công song tu nhất định Thanh Viễn có thể lĩnh hội.
....
Hạ Lăng Vân ngâm mình trong suối nước suy tính kế hoạch tương lai, không phát hiện Tuyết Hoa đang ngủ lại có biến hóa lớn.
Bạch quang mờ mịt, thân thể tiểu hồ ly cuộn tròn trong đám xiêm y bỗng cấp tốc biến hành, trong nháy mắt đã trở thành thiếu nữ khỏa thân với mái tóc dài tuyết trắng. Hai lỗ tai lồng xù trên đầu cụp xuống, còn có cả cái đuôi hồ ly ngạo nghễ ưỡng lên giữa khe mông trắng nõn.
Tắm rửa xong, Hạ Lăng Vân quay đầu nhìn tiểu hồ ly Tuyết Hoa, trong lòng lập tức chấn động, gương mặt tuấn tú xuất hiện màu đỏ nhàn nhạt. Hắn tập trung suy nghĩ đã quên chú ý tới nàng. Dáng vẻ này của nàng, dáng vẻ này... hết sức mê hoặc người! Nếu như không phải hắn thanh tâm quả dục chín trăm năm, nói không chừng tâm thần đã bị nàng mê hoặc, bất tri bất giác nhào tới rồi. Đứa nhỏ này, càng ngày càng...
Hắn lấy một trường bào, phủ lên thân thể trắng nõn của nàng, sau đó làm khô người mặc áo bào đi tới cạnh nàng.
Bởi vì vẫn còn bị mộng hương mê hoặc, Tuyết Hoa không thể tỉnh lại mặc quần áo đi vào phòng ngủ với hắn.
Không còn biện pháp, hắn chỉ có thể dùng trường bào bao lấy thân thể kiều nhuyễn của n àng sau đó bắt đầu ôm nàng... cấp tốc bay về phía phòng ngủ. May mắn Hỏa Vân Cung biết hắn thích yên tĩnh, Thanh Lâm Quán ngoại trừ Trương Thành thì không còn ai khác, mà lúc này Trương Thành cũng đi tu luyện rồi.
Bay vào phòng ngủ, hắn nhanh chóng đặt nàng lên giường, trực tiếp kéo chăn mỏng đắp lên người nàng sau đó buông rèm.
Mặc dù Tuyết Hoa còn nhỏ, biến hóa chưa hoàn chỉnh nhưng bề ngoài như thiếu nữ mười năm tuổi, ở bên ngoài thế tục, tuổi này có thể định hôn rồi. Tuyết Hoa cách thời gian trưởng thành không bao xa nữa rồi.
Ngồi bên trái phòng ngủ, Hạ Lăng Vân nhịn không được nới lỏng cổ áo, bởi vì dưới Hỏa Vân Đảo là núi lửa, chắc gần đây nóng lên không ít.
Mở nắp chén trà, hắn cầm ấm trà định rót phát hiện trà lạnh, đành phải ngưng tụ nước đổ đầy chén sau đó chậm rãi dùng.
Thiên Linh Môn có hai hồ ly đực là Hồng Linh và Tuyết Linh, đều không xứng với Tuyết Hoa. Thanh Linh đảo Hỏa Vân, vốn là hồ ly đực mà hắn nhìn trúng, nhưng khi biết huyết thống nửa người nửa hồ của nàng, hắn lại im lặng bài trừ rồi.
Đại lục Ngũ Nguyên còn bao nhiêu hồ ly đực, hơn nữa là cao phẩm? Không biết chúng có vượt qua được huyết thống thiên hồ của nàng.
Hiện tại Tuyết Hoa mới chỉ là ngũ phẩm thiên hồ, Tuyết Hoa dù chưa biến hóa hoàn toàn, nhưng phối ngẫu của nàng có thể cân nhắc không cùng loại với mình.
Bát vĩ Thiên Hồ Thanh Đồng... hắn có hứng thú với Tuyết Hoa, theo huyết thống cao quý của hắn và thực lực thì quả thực là đối tượng phối ngẫu tốt nhất, nhưng mà tính của hắn....
Hạ Lăng Vân lo nghĩ trái phải, cảm thấy việc chung thân đại sự của nàng là việc khiến hắn phải đau đầu.
Tác giả có lời muốn nói: Ta biết rõ hai ngày này mọi người cảm thấy Tiên Quân vẫn còn lề mề, suy tính của ta là, nhân vật muốn chuyển đối từ phụ thân tới tình nhân cần phải có thời gian và cơ hội, cho nên thỉnh mọi người nhẫn nại. Hai ngày này, cảm giác của Tiên Quân với Tuyết Hoa ngày một khác rồi, rất nhanh chuyển đổi địa vị Tuyết Hoa ở trong lòng.
Độc giả xem màn kịch nhỏ:
Tiểu hồ ly: Sau khi biến hóa tại sao lại khó tiếp cận với Tiên Quân như vậy(kéo kéo lỗ tai) không được, ta muốn đi tìm một hồ ly đực anh tuấn hoang dã kích thích Tiên Quân một chút.
Tiên Quân: (Trầm mặc, một phát nắm được cái đuôi) tiểu cô nương ta nuôi từ nhỏ muốn chạy đi nơi nào.
Đám hồ ly hoang dã: Khốn kiếp, nằm cũng trúng đạn rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook