Hứa Mộ Nhiên liền rời khỏi người cô, trực tiếp lấy chai rượu đang uống dở đằng kia sang, hắn ngửa cổ một hơi đổ vào miệng mình, đến khi căng phồng hai má, liền cúi xuống, đặt ngay vào miệng Tranh Nhi, ép rượu từ khoang miệng hắn, chảy sang miệng nhỏ của cô.
" Ưm...!" Tranh Nhi cực lực vùng vẫy, thứ đắng nghét kia làm cô khó chịu.
Khoang miệng cô như bùng nổ, nóng cực kì nóng, cô không nuốt nổi số rượu từ miệng hắn, chảy tràn ra tấm thân cô, hơi thở cô dồn dập, đôi tay mềm trong vô thức cố đẩy thân xác to lớn kia ra.
Hứa Mộ Nhiên không cho cô toại nguyện, chừng nào rượu trong miệng hắn ra hết mới chịu dừng lại, rồi tiếp tục đổ rượu vào miệng hắn, ép cô uống, lập lại quá trình ấy đến hết sạch chai rượu vang.
" Khục khục...!" Tranh Nhi ôm lấy lồng ngực, ho lên khổ sở, thứ rượu mạnh đó hoàn toàn làm cô ngu muội.
" Hồ ly nhỏ...tôi đến với em đây...!" hắn thều thào, kéo ngay cô gái nhỏ đang say sẫm vào lòng.
" Ưm...A...!" Tranh Nhi cất tiếng, không rõ ràng, không nói xong lời.
Người đàn ông lãnh khốc đó, biết cô lại muốn gọi tên ai, lửa ghen trong lòng hắn bùng lên hừng hực, nâng khuôn cằm non mịn kia lên, thều thào vào tai cô.
" Tranh Nhi...gọi tôi là A Nhiên...
A Nhiên chồng của em đây ! " hắn bắt ép một cô gái mất ý thức, làm theo lời hắn.
Hai mắt phượng của cô gái đó lờ đờ, không điều khiển được đầu óc, hắn nói gì Tranh Nhi cũng nghe theo, khuôn miệng nhỏ nhắn bật thành tiếng.
" A Nhiên...!"
" Phải ! Đúng rồi !
Hồ ly nhỏ, em ngoan lắm ! " hắn thích thú, xoa xoa ngón cái lên chiếc cằm mịn ấy, khẽ đặt lên môi mọng nụ hôn nhẹ.
" Tranh Nhi...gọi lại nào !
A Nhiên chồng của em ! " hắn thều thào, nhấn mạnh vào từng chữ, dụ dỗ cô, chất giọng khàn đục, thiếu kiên nhẫn.
" A...Nhiên...!" Tranh Nhi nghe theo, đang ngân dài giọng, bỗng cô như biết mình gọi nhầm, sửa lại lời nói ngay.

" A Tuấn ! "
Ngay lập tức, vừa nghe cái tên đó, Hứa Mộ Nhiên lại nổi điên, bóp chặt lấy khuôn mặt cô gái nhỏ, thô bạo kéo cô lại gần, tiếng nói man rợ của hắn liên tục bổ vào tai cô.
" Hàn Tranh Nhi, tôi là A Nhiên !
Nhớ cho kĩ vào ! "
" Tôi là chồng em ! Hứa Mộ Nhiên ! " hắn nhấn mạnh từng chữ, muốn cô gái đang say xỉn kia ghi nhớ trong mơ màng.
Đầu óc của Tranh Nhi là một mớ hỗn độn, chẳng biết phân biệt, nghe hắn nói, khuôn miệng của cô tự động làm theo ý hắn.
" A Nhiên...chồng của...em...!"
" Phải ! Tôi là chồng của em ! " khóe miệng hắn khẽ nhếch.
Nghe câu nói, cơn giận trong hắn lại lắng xuống, dù biết đó không phải là lời thật lòng của cô, nhưng hắn chỉ cần nghe như vậy đã đủ thỏa mãn.
" Hồ ly nhỏ, tôi yêu em ! " giọng hắn lí nhí, buông tay ra khỏi mặt cô gái nhỏ.
Tranh Nhi ngã úp mặt vào cơ ngực tráng kiện của hắn, rượu nồng làm cô mê loạn tình ý, kích thích cô làm những hành động lố lăng, hai tay mềm của cô sờ lên vòm ngực của hắn, thích thú cười đểu lên.
" Chắc quá ! " ngay sau đó, cô bịt miệng lại, vẻ mặt không giấu nổi sự mê mẩn.
Tay kia còn len lén cởi cúc áo của Hứa Mộ Nhiên, từng cúc từng cúc một, đến tới bụng, cô lại ngừng, ngón tay hư hỏng gạt lớp áo, khều khều vào cơ ngực ấy, tay kia không che miệng nữa, kéo áo hắn, để lộ nụ cười mất nhân tính của cô.
Hắn rất hưởng thụ, nhìn cô hứng thú với cơ thể của hắn càng làm dục vọng hắn tăng cao, hắn cởi bỏ luôn áo của mình ra, kéo tay cô đặt thẳng vào khuôn ngực rắn rỏi, hỏi.
" Thích không ? "
" Thích ! " cô gái nhỏ cười tít mắt, chẳng nhận ra hành động ngu ngốc của mình.
Mọi thứ Tranh Nhi thấy bây giờ, là Hoắc Tuấn yêu dấu của cô, anh đang ở trước mặt, nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình, thỏ thẻ với cô.

" Tranh Nhi, có yêu không ? "
Câu nói của Hứa Mộ Nhiên, cô lại nghe thành chính miệng Hoắc Tuấn hỏi, liền ngại ngùng gật đầu, thốt lên tiếng nói ngọt như đường mật.
" Yêu !
Yêu chết đi được ! "
Cơ mặt của Hứa Mộ Nhiên căng hết cỡ, biết câu cô nói không dành cho hắn, vậy mà lòng hắn lại vui như vớ được vàng, hắn kéo cô nhào vào lòng mình, giữ cằm cô, mồi chài cô nói những lời hắn thích nghe.
" Yêu nhiều thì phải làm sao ? "
" Không biết...!" cô ngượng ngùng, lắc đầu, đánh nhẹ vào ngực hắn, gương mặt cô đỏ bừng, vì rượu vì tình ý.
Hắn khẽ hôn vào vành tai mềm của cô, thì thào vào đó, thổi cả hơi thở nóng hổi của hắn vào trong.
" Yêu nhiều thì sinh em bé nhé ?
Một đứa thôi...!" hắn gian xảo, dụ cô gái nhỏ đang say.

" Ừm...mấy đứa cũng được...!" Tranh Nhi ngu dốt gật đầu, kéo bàn tay đang giữ cằm cô, áp vào má mình, hai mắt cô long lanh như giọt sương sớm.
Hứa Mộ Nhiên yêu cô lắm, nghe cô mời gọi, hắn không thể từ chối, bàn tay đang áp lên má cô đó, xoa nhẹ lên da mặt cô, lén lấy điện thoại, thu âm lại.
" Hàn Tranh Nhi, tôi muốn em sinh cho tôi 10 đứa...
Có chịu không ? "
" Chịu...!" cô gái nhỏ gật gù, từ " chịu " của cô ngân dài.
Tức khắc, miệng mỏng của Hứa Mộ Nhiên cong hết cỡ, bộ dạng đểu giả vô cùng, hắn tắt đi điện thoại, thành công đưa Tranh Nhi vào bẫy.

" A...!"
" Ưm...!"
Cô gái nhỏ vừa mở miệng, Hứa Mộ Nhiên không để cô kịp nói, sợ lời tiếp theo sẽ không vừa ý hắn, liền cưỡng hôn cô.
Nụ hôn vô cùng mãnh liệt, Tranh Nhi không phản kháng, ngược lại rất biết phối hợp, hôn đến đầu lưỡi của cả hai tê dại, hơi thở dồn dập.

Đã rất lâu cả hai không ân ái, Tranh Nhi lại nhớ người thương quá lâu, bản thân không kiềm chế, chủ động hôn hắn lần nữa, còn cường thế đẩy hắn ngã xuống giường.
Lần này, cô là người chiếm thế thượng phong, hôn hắn đến ngạt thở, hai tay hắn hung hăng, xé luôn áo của cô, để lộ khuôn ngực no tròn ngày nào, sau chiếc áo cúp ngực không dây.
Con mắt tinh tường của hắn, nhìn chòng chọc vào bộ ngực ấy, luồng tay ra sau, thuần thục cởi cài áo, vứt ngay nó xuống sàn, để bộ ngực không còn gì che đậy phô bày trước cặp mắt háu đói kia.
Tranh Nhi vẫn điên cuồng hôn, tay hắn vừa chạm vào ngực cô, liền bị cô cường thế ấn giữ dưới giường, cô rời môi, vẻ mặt thay đổi hoàn toàn, có lẽ vì nhờ rượu nồng mà cô bạo gan hơn, đánh nhẹ vào mặt hắn, quát lên.
" Nằm im !
Muốn sinh em bé thì nằm im ! "
" Được, được...
Tôi nằm im...tùy em xử trí ! " hắn nở nụ cười bất nhân, hiếm khi thấy cô gái nhỏ chủ động, không khỏi phấn khởi chờ đợi.
Hắn rút tay, gối đầu lên hai tay, hai chân sải thẳng chờ đợi hành động tiếp theo của cô.
Bầu ngực căng tròn cứ lồ lộ, làm hắn nuốt nước bọt không ngừng, Tranh Nhi ưỡn người xuống, để nụ viên hồng ngọc kề vào môi hắn, mời gọi.
Đương nhiên, trong hoàn cảnh này hắn không từ chối, ngậm ngay viên hồng ngọc, hai tay hư đốn rời khỏi đầu, bóp lấy bộ ngực no đủ, vần vò đến mãn nhãn.
" Ưm...!" Tranh Nhi cất lên tiếng kêu kiều mị.
Bên dưới thân cô, bị kích thích tự động ướt nhẹp, cô mất kiên nhẫn, rời bộ ngực ra khỏi miệng hắn, để hắn lưu luyến ngẩn đầu lên, cô chóng chồm xuống phía dưới hung hăng cởi quần hắn xuống đầu gối.
Cái thứ tượng trưng cho đàn ông, dựng đứng trước mặt cô, khiêu khích miệng cô gái nhỏ, ngậm lấy nó ngay.
" Ah~ " hắn gầm lên thứ tiếng khoái cảm.

Hơn hai tháng rồi, cảm giác đê mê mới quay lại, hắn vương tay xuống đầu cô, ấn giữ liên tục theo nhịp, thứ đó bành trướng, hai cánh môi mềm ôm không hết, làm Tranh Nhi nhả ra ngay.
Cô công kích hắn lên đến đỉnh điểm, không tài nào chờ đợi được nữa, hắn bật người dậy, kéo cô ngã người, hai tay hắn rất nhanh, lột hết đồ ở phía dưới thân cả hai.
" Hồ ly nhỏ, em làm tôi điên lên mất ! "
Hắn nhanh chóng tách rộng hai chân cô ra, bên dưới cô sớm đã ướt, không cần hắn phải dạo đầu tốn thời gian, cứ thế điều khiển vật ấm nóng, cọ vào đó mấy cái, liền đi vào hoa viên nhỏ của cô.
" Á...!" Tranh Nhi ưỡn người kêu rên.
Thứ to lớn kia vào thẳng bên trong một cách trơn tru, chất nhờn và sự chật khít của cô làm hắn điên đảo, thẳng lưng nhấp hông liên tục.

Cô gái nhỏ nằm dưới, kêu rên không ngừng, hắn chúi đầu xuống ngậm lấy một bên ngực, bên kia bị tay hắn bóp chặt, căng tròn như muốn nổ tung.
Tranh Nhi choàng tay lên cổ hắn, trông cô cũng rất biết hưởng thụ, vùng dưới giao thoa mãnh liệt, cô gái cong lưng tiếp nhận, hắn di chuyển môi lên cổ cô, làm dấu hôn trên đó, thấy không đủ, chỗ nào hắn chạm môi cũng để lại dấu vết.
" Hồ ly nhỏ...lần này tôi bắt em đền lại con cho tôi ! " hắn làu bàu vào tai cô, cắm nhẹ vào trái tai cô.
Người phụ nữ đầu óc mụ mị, chẳng biết gì, ngoài việc nhìn thấy cô và Hoắc Tuấn hoan ái, cô chìm đắm trong mơ mộng, dang tay hết lòng tiếp nhận kẻ cô ghét.
Hứa Mộ Nhiên làm hăng hái, kéo hai chân cô đặt lên bả vai rộng, đâm xuyên cực mạnh, làm cô gái nhỏ ngửa cổ kêu gào khổ sở, hai tay cô bấu vào tấm ga, giày xéo nó nhăn nhúm.
Người hắn nhễ nhại mồ hôi, cơ mặt giãn ra, sảng khoái cực kì.
" Tranh Nhi...tôi yêu em...!" hắn rót mật vào tai cô.
" Y..êu...anh...ưm...!" Tranh Nhi đáp lại tình nồng của hắn.
Hai cơ thể nóng hừng hực, truyền hơi ấm cho nhau, trận hoan ái kéo dài hơn một giờ đồng hồ, hắn vắt kiệt sức của cô gái nhỏ, thỏa mãn nhu cầu hơn hai tháng kiềm nén.
" Ah...hồ ly nhỏ...!" hắn gầm lên thứ tiến hãi hùng.
Bên dưới tự do phóng thích, bao nhiêu nòng nọc vàng ngọc của hắn lấp đầy cơ thể mềm mại, cả hai đầy mồ hôi túa ra, hắn buông tay khỏi hông Tranh Nhi, đổ kềnh thân xác to lớn lên người cô, tham lam cố ôm cô vào lòng.
Người phụ nữ trong tay hắn, ngủ ngay lúc nào chẳng hay, cô hoàn toàn mất hết sức lực và ý thức, mê mang trong lòng hắn, mặc hắn vuốt ve khuôn mặt, đưa ngón tay quẹt đi giọt lệ nóng, yêu chiều đặt lên bọng mắt be bé nụ hôn trìu mến.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương