Hai ngày sau, khách sạn Nam Giao Phước Long truyền ngôn từ trước đến nay một truyền mười, mười truyền trăm, cho dù lúc trước Ngọc Thanh Lạc chỉ muốn tên ăn mày truyền tin lại cho một mình Vu Tác Lâm biết ,cũng ngăn không được người có lòng thám thính.

Bởi vậy, bất quá trời mới vừa tờ mờ sáng, khách sạn khách quý đã chậc ních người.

Tràn đầy người bệnh đến chữa bệnh, hoặc là hiếu kỳ muốn thấy mặt của Quỷ Y.

Chưởng quỹ khách sạn cười không ngậm được miệng, khó có được nhiều khách như vậy tới cửa, làm nên sự tình liền càng thêm tò mò, tự nhiên giá hàng cũng tăng lợi hại, không có biện pháp, bọn họ tiền nhiều như thế, nếu là không thừa cơ lên giá làm sao xứng đáng cơ hội Ngọc Thanh Lạc cho bọn hắn đây.

-Chưởng quỹ, thức ăn này giá có phải hay không quá cao ,cái này có người ăn không ?

Điếm tiểu nhị nơm nớp lo sợ ,đi đến trước mặt chưởng quỹ, cầm trên tay đơn giá một phần bữa ăn, tâm đơn giản đều muốn chết cũng có, coi như muốn moi tiền vậy cũng moi quá rõ a.

Chưởng quỹ khách sạn Phước Long là một nữ nhân trẻ tuổi, trên dưới không quá hai mươi, mặt mày vũ mị chọc người, mang theo phong tình khó nói nên lời.

Nhìn thấy bộ dáng điếm tiểu nhị khó xử ,không nhịn được hừ lạnh một tiếng:

- Ta nói Đại Ngũ, đây là do Ngọc Thanh Lạc đề ra mới kéo được khách nhân. Ngươi cảm thấy nàng sẽ không cần ta chia cho nàng sao ? Ta còn ngại giá cả quá thấp, một hồi không đủ phân chia đây.

Đại Ngũ cúi đầu thấp xuống, nghĩ nghĩ cũng đúng. Ngọc cô nương từ trước đến nay không khách khí ,bọn họ nếu là không kiếm tiền nhiều một chút ,nói không chừng ngay cả Đại Ngũ hắn tiền công cũng không có.

Im lặng, hắn cũng chỉ có thể đem tờ đơn cất kỹ, phân phó các tiểu nhị khác tranh thủ thời gian đi làm.

- Chưởng quỹ, bao sương đã đầy ,đại sảnh cũng đầy ắp người ,nhưng là bên ngoài còn có thật nhiều bách tính đòi vào ,ngươi nhìn có phải hay không ở bên ngoài dựng một lều cho khách nhân ngồi một chút.

Tiểu nhị bên ngoài bận rộn đầu đầy mồ hôi chạy vào, nghĩ đến nhiều khách nhân như vậy chính là mặt mũi tràn đầy vui mừng.

Ngọc thủ khẽ vuốt xuôi theo chén, Kim Lưu Ly hơi nghĩ một chút vẫn lắc đầu nói :

- Không được, dựng một lều còn phí nhiều công phu hơn, người ở đây nhiều như vậy nhân thủ của ta cũng đã không giúp được. Đúng rồi Đại Ngũ, trong bao sương khách nhân đều cầm tới tấm bảng.

Đại Ngũ nhẹ gật đầu:

- Đều cầm tới a.

- Người tới sớm nhất là người nào?

- Vị khách nhân kia họ Vu, tựa như là đến từ Đế Đô, bất quá hắn không chịu tiết lộ danh tự, chỉ là báo tên của một cái hộ hệ gọi Vu Phong.

Tay Kim Lưu Ly hơi dừng lại một chút, lông mày hơi hơi bốc lên. Họ 'Vu 'thì ra là thế.

Nàng đã cảm thấy hết sức kỳ quái, Ngọc Thanh Lạc luôn luôn không muốn hiển lộ trước người, lần này bỗng nhiên động tĩnh lớn như vậy, nguyên lai là hướng về phía Vu gia Đế Đô. Có trò hay để nhìn.

- Còn có người nào?

Đại Ngũ nhìn một chút quyển sổ trên tay trầm thấp nói:

- Còn có thành tây Mạc phủ mười phần thần bí, cũng rất sớm định ra bao sương.

- Còn có một cô nương mang mạn che mặt , tuổi không lớn lắm, bất quá có khí thế .

- Còn có nhà giàu Dương gia nổi danh thiện tâm ở Giang Thành chúng ta, cũng cho người định ra bao sương, bất quá Dương gia gần nhất không có người bệnh,làm sao cũng tới xem náo nhiệt này.

- Còn lại liền là các đại hộ khác ở Giang Thành.

- Bao sương đều đã đầy, sảnh là một chút bình dân bách tính Giang Thành chúng ta, cũng có bệnh nặng, cũng có đến nhìn xem chân diện mục Quỷ Y.

Kim Lưu Ly ngậm cười, nhìn xem mặt mũi Ngọc Thanh Lạc thật to lớn, nhiều người như vậy đều đến để thấy bộ mặt thật của nàng, hơn nữa tựa hồ có trò hay để nhìn .

- Chưởng quỹ, Ngọc cô nương lúc nào tới?

Đại Ngũ kỳ thật vẫn rất lo lắng, Ngọc cô nương này có quá không đáng tin cậy trong lòng bọn họ, đều nắm chắc leo cây, loại chuyện này là tuyệt đối làm ra được .

Nếu là nàng không đến, những người này chẳng phải là muốn đem khách sạn Phước Long bọn hắn phá hủy.

Khóe miệng Kim Lưu Ly co quắp một cái, hừ lạnh hai tiếng:

- Ta không biết rõ tiểu đề tử lúc nào tới ,nàng tốt nhất xuất hiện sớm nhất cho ta, bằng không thì ta tuyệt đối phải lột da nàng.

Hắt xì!

Người nào đó bị nhắc tới, không hình tượng hắt hơi một cái,thuận tay từ trong quần áo Nam Nam lấy khăn mang theo người xoa xoa cái mũi ,tiểu gia hỏa mười phần ghét bỏ nhìn nàng một cái, thấy nàng lau xong cái mũi lại đem khăn hướng trong quần áo hắn nhét vào, hắn vội vàng lui về phía sau hai bước ,trốn đến sau lưng Dạ Tu Độc.

- Ngọc cô nương, ngươi không thoải mái? Trầm Ưng tranh thủ thời gian rót một chén nước cho nàng ,ân cần đưa tới phía trước nàng.

Ngọc Thanh Lạc lắc lắc đầu:

- Đại khái là người nào đó chửi mắng ta đi.

Kim Lưu Ly, nữ nhân kia nhất định là từ buổi sáng bắt đầu liền nhắc tới mình.

Dạ Tu Độc nhìn chằm chằm lên chén trà nóng hôi hổi kia ,nhìn Trầm Ưng cười lạnh một tiếng.

Cái sau đột nhiên cảm giác được sau lưng từng đợt lãnh ý truyền đến, vội vàng nghiêng đầu lại hướng về phía chủ tử nhà mình cười khan một tiếng:

- Chủ tử uống trà.

Dạ Tu Độc liếc hắn một cái không nói gì, chỉ là mở cửa sổ bao sương ra, xuyên thấu qua rèm vải hơi mỏng nhìn về phía ngoài cửa sổ, dưới lầu tiếng người sớm đã huyên náo dị thường, đông đảo khách nhân toàn bộ đều rướn cổ dò xét.

Đại bộ phận nhân thủ ở trên đều cầm một biển mã số ,đại khái là quy định do Quỷ Y xuất quỷ nhập thần kia định ra.

Trên tay hắn cũng có một cái là quản gia đưa cho hắn ,cũng không biết đến cùng có tác dụng gì .

Nam Nam ục ục thì thầm ở một bên cùng Hắc Báo chơi đùa.

Nam Nam hiện tại còn không biết, mẫu thân vì cái gì đang yên đang lành muốn tới khách sạn Kim di, khách sạn này rất vắng vẻ, muốn đi một đoạn đường thật dài,hại hắn rất sớm thức dậy, bây giờ còn buồn ngủ.

- Đã tới nhiều người như vậy, chủ tử khách sạn này đến cùng là làm cái gì, tấm bảng này ...

Mạc Huyền liếc đại sảnh dưới lầu một cái, giờ phút này đã có người không kiên nhẫn chờ ,bắt đầu lớn tiếng kêu la .

Dạ Tu Độc giơ tay lên một cái ,uống một hớp nước trà:

- Chờ xem, cũng không cần phải nôn nóng.

- Vâng!

Mạc Huyền trong lòng cũng rất cấp bách, Quỷ Y tạo ra tư thế lớn như vậy ,cũng không biết trong hồ lô bán cái gì.

Ngọc Thanh Lạc một chén nước trà toàn bộ uống xong thấy đáy, liếc nhìn một cái người trong bao sương ,Dạ Tu Độc mang người đến ngược lại đều hết sức nghiêm cẩn, coi như trong lòng nóng nảy, trên mặt cũng sẽ không biểu lộ ra nóng nảy, càng sẽ không phái người đi trước thúc giục.

Nàng ngước mắt nhìn canh giờ một chút ,cũng đã không còn sớm ,nếu nàng lại ngồi xuống đóan chừng một hồi Kim Lưu Ly sẽ đại khai sát giới .

- Ta ra ngoài hít thở không khí.

Ngọc Thanh Lạc chậm rãi đứng người lên , hơi hơi chỉnh sửa quần áo một chút,đứng dậy liền hướng ngòai cửa đi ,lông mày Dạ Tu Độc hơi hơi vặn một cái, ánh mắt rơi vào bóng lưng trên người nàng, suy nghĩ sâu xa nhiều hơn một chút .

Trầm Ưng cười hì hì nói:

- Ta xem Ngọc cô nương không phải ra ngoài hít thở không khí, nàng là chờ không nổi muốn trộm trộm đi xem bộ dáng Quỷ Y một chút.

Quỷ Y? Nam Nam mờ mịt ngẩng đầu, hắn vừa mới có phải hay không nghe được hai chữ Quỷ Y.

Ngô,không đúng hay không ,mẫu thân ngay ở chỗ này, đang yên đang lành làm sao sẽ nói đến Quỷ Y đây? Nam Nam lắc lắc đầu, lại cùng Hắc Báo chơi quên cả trời đất.

Dạ Tu Độc nghe vậy luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, chỉ là chờ không nổi hắn nghĩ sâu xa ,dưới lầu cũng đã truyền đến thanh âm chưởng quỹ khách sạn Phước Long.

Dịch:Akay85

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương