Hitobito Level 1 Ga Mottomo Tsuyoi
C20: Louis Acadia (end)


POV của main

Một cảm giác kì lạ làm tôi bừng tỉnh. sau khi tỉnh dậy, tôi bắt đầu nhìn quanh, tôi nhận ra mình hiện đang ngồi trên ghế sofa, trước mặt tôi có một chiếc tivi đang chiếu một bộ phim, trong khi tôi còn đang chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một giọng nói vang lên ngay bên cạnh tôi.

-"cậu đến rồi đấy à"(?)

Tôi quay sang nhìn, người đó là Louis, một người mà tôi đã gặp gần đây.

-"tại sao tôi lại ở đây?"(Kenji)

-"vì có một người muốn gặp cậu"(Louis)

-"là ai?"(Kenji)

-"là tôi"(?)

Tôi quay sang nhìn nơi phát ra giọng nói, ở đó có một người đang đứng, đó là một người thanh niên có mái tóc màu bạch kim.

(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa)

-"cậu là ai?"(Kenji)

-"là tôi đây"(cậu thanh niên)

Ngay lập tức, tôi nhận ra giọng nói này, không sai vào đầu được, giọng nói này là của shi.

-"là ngươi?!"(Kenji)

-"phải"(shi)

-"tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?"(Kenji)

Nghe câu hỏi của tôi, shi im lặng.

-"trả lời đi"(Kenji)

-"xin lỗi nhưng hiện tại thì tôi không trả lời cậu được, đến một lúc nào đó thì tôi sẽ nói cho cậu biết"(shi)

-"hả?! Thế là ý gì?!"(Kenji)

-"bỏ qua chuyện đó thì cậu đang có một việc cần hoàn thành"(shi)

-".... Ý của ngươi là gì?"(Kenji)

-"việc cậu ở đây không phải đã trả lời câu hỏi đó rồi sao?"(shi)


-"... Ý ngươi là .... Kí ức của Louis?"(Kenji)

-"chính xác"(shi)

-"...."(Kenji)

-"Louis-san, chúng ta bắt đầu được rồi"(shi)

-"rồi rồi"(Louis)

Từ lúc nào không hay, Louis đã đứng bên cạnh tôi.

-"vậy chúng ta sẽ tiếp tục xem phần tiếp theo nhỉ?"(shi)

-"ừm, bắt đầu thôi"(Louis)

Khung cảnh xung quanh bắt đầu thay đổi, trước mắt tôi là khung cảnh tiếp theo sau đoạn kí ức mà tôi đã được xem lần trước.

______________________________________

3RD POV

Louis và nữ hoàng đã rời khỏi lâu đài bằng con đường bí mật, ngay khi bước ra khỏi đường hầm bí mật, Louis và nữ hoàng đã bị bắt ngờ bởi cảnh tượng trước mắt, họ đã bị đón đường, có khoảng hơn 100 người lính và tất cả đều vào tư thế sẵn sàng chiến đấu, Louis cũng bắt đầu vào tư thế chiến đấu.

-"người bây giờ đã có thể sử dụng được phép thuật chưa, thưa nữ hoàng?"(Louis)

Sau câu hỏi của Louis, nữ hoàng bắt đầu niệm phép, sau đó một vòng tròn ma thuật suất hiện, từ vòng tròn đó, nữ hoàng lấy ra một cây đinh ba thủy tinh.

-"ta thì được rồi, còn ngươi?"(nữ hoàng)

Louis mỉm cười, cậu cầm thanh kiếm bằng tay phải và đặt bàn tay trái của mình lên lưỡi kiếm, sau đó cậu kéo bàn tay dọc theo lưỡi kiếm, bàn tay của cậu kéo đến đâu thì chỗ đó liền bốc cháy, chẳng mấy chốc thanh kiếm trên tay cậu đã bị ngọn lửa bao bọc hoàn toàn.

-"có vẻ như thần cũng đã có thể sử dụng được phép thuật của mình rồi"(Louis)

-"vậy thì chúng ta hãy mau sử lý đám này thôi"(nữ hoàng)

-"vâng, thưa nữ hoàng"(Louis)

Hai người bọn họ bắt đầu tiến về phía trước, những tên lính cũng vào thế chuẩn bị. Ngay lập tức, cả hai phe đều lao vào nhau, khi vừa tiếp cận đủ khoảng cách, nữ hoàng ngay lập tức niệm phép và tấn công kẻ thù bằng những mũi tên băng của mình, còn Louis thì chém bay những tên lính với thanh kiếm lửa trên tay.

Dù bị áp đảo về số lượng nhưng Louis và nữ hoàng vẫn chiến đấu một cách dễ dàng mà không hề gặp khó khăn gì. Cứ thế, số lượng binh lính đã giảm đi một nửa chỉ trong vòng vài phút, còn hai người họ thì không hề bị xay sát gì. Trong khi cuộc chiến đang diễn ra thì một giọng nói vang lên.

-"dừng lại!"(?)


Từ trong những người lính có một người với bộ giáp khác biệt xuất hiện, người đó là một người đàn ông trung niên, sự xuất hiện của hắn làm cho nữ hoàng hoàn toàn bất ngờ.

-"chỉ huy quân đội Hoàng gia, ingi vejhegn! Là ngươi!"(nữ hoàng)

-"vâng, chính là thần"(ingi)

-"vậy ngươi là kẻ chủ mưu việc này?!"(nữ hoàng)

-"có thể cho là vậy"(ingi)

-"thật to gan! Ta sẽ xử tội ngươi!!"(nữ hoàng)

-"xin người hãy bình tĩnh, trước khi xử tội thần thì người hãy xem cái này đã"(ingi)

Sau lời nói của mình, bọn lính sau lưng ingi dẫn hai người đang bị trói ra. nhìn thấy hai người đó, Louis và nữ hoàng hoàn toàn bị bắt ngờ.

-"Sellalia..."(Louis)

-" sao ngươi dám bắt con trai ta? Tên khốn "(nữ hoàng)

Người mà ingi bắt làm con tin là Sellalia, hôn thê của Louis, người còn lại là con trai lớn của nữ hoàng, đại hoàng tử william. Ingi rút kiếm và kê vào cổ của william và Sellalia, hắn nhìn nữ hoàng rồi nói.

-"người hãy mau đầu hàng đi thưa nữ hoàng! nếu không thì thần không thể đảm bảo tính mạng của con trai người đâu"(ingi)

-"ngươi dám!!!"(nữ hoàng)

-"còn cậu Louis kia, ta sẽ không thể đảm bảo sự an toàn của cô gái này đâu, cậu biết chứ? Những người lính của ta hiện đang rất muốn được giải tỏa lắm đấy"(ingi)

-"Nếu mày đụng vào dù chỉ một sợi tóc thì tao thề!! tao sẽ băm mày ra thành trăm mảnh!!!"(Louis)

-"ấy ấy-- đến bây giờ mà hai người còn chưa biết vị trí của mình à?"(ingi)

Nói xong, ingi dùng kiếm của mình chém một nhát vào lưng của william và sau đó đâm vào bụng của Sellalia. Nhìn thấy cảnh tượng đó, Louis không thể nào kiểm soát được cảm xúc, cậu lao đến với sự tức giận cực độ. Nữ hoàng cũng niệm phép và tấn công trong sự tức giận.

-"tên khốnnnn!!"(Louis)

-"ydjydzydy-băng tiễn!"(nữ hoàng)

Những mũi tên băng xuất hiện và lao đến với tốc độ cao, nó đâm xuyên qua những người lính đứng gần Sellalia và william. Cùng lúc đó, Louis đã tiếp cận ingi và định chém vào hắn ta nhưng hắn đã tránh được đòn tấn công và nhảy lùi về sau, những người lính cũng bắt đầu lùi về sau. Louis quay sang và đỡ Sellalia, nữ hoàng thì tiến tới chỗ con của mình và bắt đầu dùng ma thuật trị liệu.

-"Sellalia! Sellalia!"(Louis)

Phập!!!


-"!!!!"(nữ hoàng và Louis)

Một âm thanh vang lên, âm thanh của ai đó vừa bị đâm, người bị đâm là nữ hoàng và kẻ đâm bà là người đang được bà chữa trị, william. Louis giật mình nhảy lùi về phía sau ngay khi vừa cảm thấy bất ổn từ Sellalia, nhờ đó mà cậu đã không bị cô ta đâm trúng, ngay khi giữ khoảng cách, Louis nhìn Sellalia với khuôn mặt bất ngờ.

-"Sellalia... tại sao?"(Louis)

-"tch!(tiếng tặc lưỡi) vậy mà cũng tránh được"(Sellalia)

-"Sellalia?.."(Louis)

Sellalia đứng dậy và đi lại gần chỗ william. Cùng lúc đó, wilLiam bỏ tay ra khỏi người nữ hoàng và để cho bà nằm ở đó trong đau đớn, máu không ngừng chảy ra từ bụng của bà.

-"william, tại..sao...con.."(nữ hoàng)

-" xin lỗi, tất cả là do mẫu hậu ép con phải làm vậy"(william)

Ngay khi lại gần william, Sellalia đã ôm chầm và hôn hôn cậu ta. Nhìn thấy cảnh tượng đó, Louis cảm thấy khó chịu và bối rối, cậu hiện tại đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Sau khi hôn Sellalia xong, william quay sang phía Louis và nói, hắn nói trong khi đang dùng tay của mình sờ soạng Sellalia.

-"chắc bây giờ mày đang bối rối lắm nhỉ? Phải không Louis?"(william)

-"....."(Louis)

-"để tao giải thích cho mày. Ngay từ đầu thì Sellalia không hề có cảm tình gì với mày cả, những gì mà mày và cô ấy trải qua đều là giả, tất cả đã được sắp xếp ngay từ đầu rồi, Louis ạ"(William)

-"ngươi đang nói gì vậy?.. Sellalia, những điều mà tên đó nói-"(Louis)

-"tất cả đều là thật"(Sellalia)

-"hể?"(Louis)

-"nói thế là được rồi, bây giờ thì hãy kết thúc chuyện này sớm đi william-sama, em cảm thấy mệt rồi"(Sellalia)

-"như ý của em"(william)

William tiến lên, tay cầm một con dao, chậm rãi tiến về phía Louis. Nhìn thấy vậy, Louis cố gắng lấy lại bình tĩnh và chuẩn bị chiến đấu. Ngay lập tức, wiiliam lao đến Louis, hắn chém vào cậu một nhát, cậu liền sử dụng kiếm đỡ lấy con dao, ngay khi dao chạm vào lưỡi kiếm lửa của Louis thì nó liền bị nóng chảy, Louis ngay lập tức chém vào hông của william, nhát chém của cậu dễ dàng cất đứt cơ thể hắn làm hai.

Sau khi hạ william, Louis nhanh chóng đi đến chỗ nữ hoàng, đột nhiên cậu cảm thấy có gì đó ở phía sau mình, cậu quay lại nhìn thì thấy william đang cầm một thanh đại đao lớn và tấn công cậu.

-"!!!!"(Louis)

Ngay lập tức, Louis nhảy qua một bên để né đòn tấn công, khi né thành công, cậu liền lấy lại tư thế và tấn công william, cậu chém đứt hai tay của hắn. Bị chém đứt tay, hắn liền nhảy lùi về phía Sellalia.

-"tại sao ngươi còn sống?"(Louis)

-"điều đó không quan trọng với một kẻ sắp chết như mày"(william)

William nở một nụ cười đáng sợ, từ vết thương do Louis gây ra xuất hiện một luồng năng lượng màu đỏ thẫm như máu, luồng năng lượng ấy ngay lập tức phóng đến chỗ Louis, cậu nhanh chóng né nó. Thứ năng lượng màu đỏ ấy tiếp tục di chuyển rồi sau đó bay đến chỗ có hai cánh tay của william, nó bám lấy chúng và kéo về phía hắn, khi lại gần hắn, nguồn năng lượng bắt đầu nối liền hai cánh tay với cơ thể của hắn. Nhìn thấy cảnh tượng đó, Louis không khỏi ngạc nhiên.

-"ngươi... Là cái thứ gì vậy?"(Louis)

-"mày không cần biết!"(william)


William lao đến tấn công Louis bằng thanh đại đao trên tay, hắn bổ một nhát từ trên xuống vào cậu. Louis nhanh chóng dùng kiếm đỡ, nhưng ngay khoảnh khắc đó, cậu cảm thấy không ổn và ngay lập tức né đòn bằng cách nhảy lùi về sau, ngay sau đó lưỡi đao của william chạm vào mặt đất và tạo ra một vết nứt lớn.

-"né à? Được thôi, vậy thì chiêu này thì sao!"(william)

Ngay sau đó william tiếp tục tấn công Louis, còn Louis thì cố gắng tránh né các đòn tấn công, cậu chỉ tránh chúng chứ không dùng kiếm đỡ, cậu biết nếu dùng kiếm đỡ cú chém của william thì đao của hắn sẽ chém đứt đôi kiếm của cậu và sau đó là cơ thể cậu.

Louis tiếp tục tránh né, cậu vừa né vừa tìm sơ hở của william, ngay khi tìm được, cậu liền tấn công, nhưng không thể làm gì được hắn, cứ mỗi lần bị Louis chém trúng thì luồng năng lượng màu đỏ lại xuất hiện và làm lạnh vết thương.

Cứ thế, trận chiến giữa họ cứ kéo dài. Louis đã bắt đầu thấm mệt theo thời gian, tốc độ và sức mạnh của cậu đã giảm đi đáng kể. Còn về phía william, hắn không hề có biểu hiện mệt mỏi, hắn tiếp tục tấn công Louis, và vì đã thấm mệt, Louis đã không còn giữ được tốc độ như trước, cậu đã bị thương trong khi né tránh, càng ngày trên người cậu xuất hiện càng nhiều vết thương, cuối cùng cậu cũng không thể tránh được và lãnh đòn của william, cậu nhận một cú đá vào bụng rồi bị văng đi.

Louis nằm trên đất, cơ thể của cậu đã thấm mệt, sau khi nhận thêm cú đá của william thì tình trạng còn tệ hơn nữa, cậu bất lực và không thể cử động được phần nào của cơ thể, cậu chỉ có thể nắm đó trong khi William tiến về phía mình. Bước đến gần Louis, william nở một nụ cười nham hiểm.

-"tao định là sẽ giết mày nhưng bây giờ thì tao lại có một ý tưởng khá là thú vị"(william)

-"khụ khụ khụ... Mày.. mày...định.. làm.. gì?.."(Louis)

-"giải trí"(william)

Nói dứt lời, william đánh ngắt Louis. Sau đó, Những người ở đó bắt đầu mờ dần và biến mất, chỉ còn lại ba người đang đứng ở đó, họ là Kenji, Louis (hiện tại) và shi.

-"rồi chuyện gì xảy ra tiếp theo"(Kenji)

Kenji hỏi Louis. Nghe câu hỏi của Kenji, Louis biểu hiện buồn bã.

-"tôi không rõ lúc mình bị mất ý thức thì hắn đã làm gì tôi, khi tôi lấy lại ý thức thì hắn đã thả tôi ra, nhưng lúc đó tôi nhận ra rằng những người xung quanh mình đều nhìn tôi với ánh mắt sợ hãi và khinh miệt, kể cả mẹ và chị của tôi cũng vậy"(Louis)

-"...."(Kenji)

Kenji im lặng, nhìn thấy vậy, shi mở lời.

-"Kenji, cũng tới lúc rồi, cậu hay trở lại vào dịp khác nhé"(shi)

-"được rồi"(Kenji)

Shi búng tay một cái, cơ thể của Kenji bắt đầu phát sáng rồi biến mất, chỉ còn lại shi và Louis ở đó.

-"sao cậu không nói cho cậu ta biết?"(shi)

Shi quay sang hỏi Louis.

-"nói gì?"(Louis)

-"về việc cậu gặp gỡ ngài ấy và thỏa thuận giữa hai người"(shi)

-"ngài nghĩ với tình hình hiện tại thì tôi có nên nói không?"(Louis)

Nghe câu trả lời của Louis, shi cười nhẹ.

-"Cùng đúng"(shi)

______________________________________

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương