Cuối cùng Diệp Tân nghĩ hay là đi quán bar. Kỳ thực cũng không cái gì để sợ, tránh phải gần một chỗ, tránh phải đối diện với nhau liền tránh khỏi lúng túng, huống hồ còn có Lâm Phi ở đó.

Bất quá Diệp Tân không nghĩ tới, Đoạn Châu sẽ đến.

Thời điểm ở trên khán đài cậu không có chú ý tới, mãi đến tận xuống đài, tên đó kéo cậu lại nói tìm một chỗ yên tĩnh có lời muốn nói với cậu.

Hành vi rất đơn giản của tên ca sĩ liền dẫn tới Lâm Phi vẫn luôn chú ý bọn họ bên này, Lâm Phi đang định tìm cái lý do đi tới anh hùng cứu mỹ nhân một chút, lại không nghĩ rằng Đoạn Châu xuất hiện.

Đoạn Châu không thấy trên cửa viết “Người không phận sự miễn vào”, trực tiếp đi vào, nhìn tên ca sĩ, nhưng là đối với Diệp Tân nói: Diệp Tân, cùng hắn còn có việc à?

Diệp Tân quay đầu thấy được Đoạn Châu, không biết tại sao đột nhiên cảm thấy có một loại cảm giác được cứu, cậu đối Đoạn Châu lắc đầu một cái, sau đó muốn tránh thoát ra tay của tên ca sĩ đang cầm tay của cậu.

Mà không nghĩ tới hắn ta lại không buông tay, nói: Tôi quả thật có chuyện muốn tìm cậu.

Lúc này Lâm Phi cuối cùng lên sân khấu, hắn tiến lên tách ra Diệp Tân cùng tên ca sĩ, nói, có chuyện gì không thể lần sau nói à, không nhìn thấy bạn trai tới đón cậu ấy sao.

Bạn trai hai chữ vừa ra, hiện trường đều kỳ diệu yên tĩnh lại —— nhóm trưởng cùng tay trống đều dừng động tác trong tay, nhìn về phía bọn họ bên này.

Tên ca sĩ cũng cau mày nhìn Diệp Tân: Bạn trai của cậu?

Diệp Tân liếc mắt nhìn Đoạn Châu, lại nhìn mắt tên kia, cắn môi dưới, gật gật đầu, sau đó đem đầu cuối thấp xuống.

Sau đó cậu cảm giác được có người ôm vai mình, tiếp theo cậu nghe được Đoạn Châu nói: Ngươi tìm Diệp Tân có chuyện gì?

Ngữ khí không phải rất thân mật, phảng phất thật sự như bạn trai đang ghen tuông.

Diệp Tân ngẩng đầu lên nhìn về phía Đoạn Châu, Đoạn Châu cũng liếc mắt nhìn cậu, mang tính trấn an nở nụ cười.

Tên ca sĩ nhìn không khí giữa bọn họ ấm áp, hoà thuận, vui vẻ lưu động, nhíu mày lại, nói: Đây là chuyện của tôi với Diệp Tân.

Giữa hai người nhất thời có loại cảm giác giương cung bạt kiếm.

Diệp Tân thở dài, lấy tay ra hiệu nói: Nếu như anh muốn nói chuyện ngày đó, tôi không có gì để nói với anh.

Đoạn Châu thấy vậy đối tên kia nói: Nhìn thấy không?

Tên ca sĩ không để ý Đoạn Châu khiêu khích, đối Diệp Tân nói: Cậu lúc nào lại tìm một tên bạn trai như vậy?

Đoạn Châu nói: Đây là chuyện của Diệp Tân, không có quan hệ gì với ngươi. Lẽ nào cậu ấy tìm bạn trai còn phải hỏi đến ngươi?

Tên ca sĩ trừng mắt liếc Đoạn Châu một cái, Diệp Tân cậu ta căn bản cũng không thích ngươi.

Đoạn Châu nói: Cậu ấy không thích tôi chẳng lẽ còn thích ngươi? Ngày đó cũng không biết là ai muốn làm cái gì chuyện xấu bị liền đẩy ra.

Tên ca sĩ nghe thấy liền kinh ngạc nhìn về phía Diệp Tân: Cậu…

Diệp Tân nói: Tôi chỉ nói cho anh ấy và Lâm Phi, không cùng những người khác nói. Anh cũng tự lo lấy đi, tôi trước kia có thích qua anh, nhưng bây giờ không thích, chúng ta cứ như vậy vẫn là bạn đi, cho nên anh không nên làm những chuyện kia sẽ khiến cho người ta hiểu lầm. Còn có, chúc mừng anh, sắp làm ba.

Làm xong thủ thế liền lôi kéo Đoạn Châu rời đi, cũng không thèm nhìn tới tên ca sĩ đột ngột biến đổi sắc mặt.

Đoạn Châu là lái xe tới, bất quá tại quán bar uống rượu, cũng không tiện lái xe trở về, liền gọi taxi, đưa mình và Diệp Tân trở lại.

Ngồi trên xe, Diệp Tân ra hiệu nói: Vừa rồi cám ơn anh. Lâm Phi là nói đại, anh đừng để ý.

Đoạn Châu nở nụ cười, nói: Không có chuyện gì, tôi vốn là dự định giả làm bạn trai cậu.

Diệp Tân: …

Đoạn Châu nói tiếp: Người vừa nãy chính là tên ca sĩ cậu thích trước đây à, ánh mắt thật kém.

Diệp Tân: …

Đoạn Châu: Bất quá hắn biết cậu có bạn trai, sẽ không trở lại dây dưa với cậu đi.

Diệp Tân gật gật đầu, ngôn ngữ bằng tay nói: Chắc vậy đi, cảm ơn.

Đoạn Châu nắn nắn mặt của cậu, nói: Cám ơn cái gì, tôi là chồng của cậu a.

Diệp Tân sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười —— cậu trực tiếp coi này là Đoạn Châu nói giỡn.

Đoạn Châu thấy vậy cũng không giải thích gì nhiều, chỉ là bất đắc dĩ cười theo.

Đề tài liền chuyển đi, Đoạn Châu bảo hôm nay nhìn kỹ mới phát hiện, thời điểm cậu ở trên đài biểu diễn thật đẹp trai a.

Diệp Tân nghe thế ngượng ngùng nở nụ cười, sau đó cậu nghe thấy Đoạn Châu hỏi: Như cậu vậy, không phải có rất nhiều người theo đuổi sao?

Diệp Tân suy nghĩ một chút, ngôn ngữ bằng tay nói: Cũng có đi, bất quá bọn hắn đều coi tôi là nữ nhân, cho nên đều cự tuyệt, hơn nữa vốn cũng đều là nhất thời hứng khởi thôi.

Đoạn Châu nói: Cậu thế nào biết họ sẽ không có thật lòng chứ?

Diệp Tân nghĩ một hồi, ngôn ngữ bằng tay nói: Tôi như vậy vẫn là cự tuyệt tốt hơn, coi như chân tâm yêu thích, thích cũng chỉ là một cảnh giả thôi —— tình cảm không nên từ lừa dối bắt đầu. Hơn nữa tơi khi đó không phải có người thích sao, thế nào cũng sẽ không tiếp nhận đi.

Thấy Đoạn Châu vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, xoắn xuýt, Diệp Tân thở dài, nhận mệnh lấy điện thoại di động ra đánh chữ.

Đoạn Châu nhìn đoạn chữ Diệp Tân trên điện thoại di động gõ ra, trầm mặc một hồi, hỏi: Vậy bây giờ, cậu đã không thích hắn, nếu có người theo đuổi cậu, cậu… có đáp ứng không?

Mắt thấy Diệp Tân muốn làm ra thủ thế cự tuyệt, Đoạn Châu nói: Nếu như đối phương biết cậu là nam, hoặc là không ngại giới tính của cậu?

Diệp Tân động tác dừng một chút, sau đó nói: Tôi… Không biết.

Sau đó toàn bộ trong xe, cũng không một người nói chuyện.

Mà tài xế lái xe phía trước, cảm giác mình có chút rối trí —— tại sao nghe không hiểu quan hệ giữa bọn họ vậy?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương