Hiền Thê Khó Làm
Chương 95



Buổi trưa, A Nan tỉnh lại, dùng ngọ thiện rồi mang bánh bao nhỏ nhà mình đến phủ thành thủ la cà, nhân tiện nói lời từ biệt với Đồng Thành thủ phu nhân.

Hà phu nhân đã nghe tin bọn họ phải về kinh từ trượng phu, có chút buồn nhưng vẫn cười chúc mừng.

A Nan ngây ngốc ở nơi này cũng gần ba năm, ba năm này giúp đỡ nàng nhiều nhất là Hà phu nhân, nàng đã quen xem Hà phu nhân như tỷ tỷ, phải rời khỏi, tự nhiên luyến tiếc. Hơn nữa bây giờ hồi kinh, không biết năm nào tháng nào mới có thể gặp lại.

Hai ngày sau, A Nan trải qua bằng việc thu thập đồ đạc.

Rốt cục tới ngày rời đi, Nghiêm tướng quân, vợ chồng Hà thành thủ, Ôn Lương và một ít giáo úy trong quân đến tiễn.

“Vương gia, chờ chuyện ở đây xong, Tử Tu sẽ hồi kinh.” Ôn Lương vừa nói vừa nhìn hướng xe ngựa.

Tất cả mọi người đều biết hắn tìm gì, chỉ là không lên tiếng, nhìn hắn vội.

“Vương gia, lên đường bình an!” Nghiêm Luật, Hà thành thủ chắp tay nói.

A Nan ôm con gái từ biệt Hà phu nhân, bánh bao nhỏ chưa hiểu ly biệt là gì, chỉ yên lặng nhìn.

Cuối cùng, trước khi mặt trời lên, A Nan lên xe ngựa, ngồi chung xe với nàng còn có Như Lam, Như Thúy, hai nha hoàn này phải giúp đỡ chiếu cố tiểu quận chúa và người nào đó rất có khả năng say xe.

“Nha đầu.” Ôn Lương gọi Như Thúy lại, khi nàng quay đầu, mỉm cười, “Chờ bản đại nhân trở về kinh sẽ cưới nàng.”

Như Thúy cong mắt cười, lộ ra răng nanh nhỏ, “Nô tỳ không vội, Ôn đại nhân chiếu cố tốt chính mình trước rồi nói.”

Nghe được ý quan tâm, Ôn Lương mỉm cười, sau đó lùi lại để xe ngựa rời đi.

“Bảo trọng!”

Sở Bá Ninh xoay người lên ngựa, chắp tay hướng những người đưa tiễn ngoài tường thành, sau đó quay đầu ngựa dẫn trước

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương