Hiện Cổ Nguyệt Thủy Kiếp Này Ta Và Ngươi Liệu Còn Có Duyên Không
-
C29: Chương 29
Sau khi kết thúc kỳ thi đầy căng thẳng, Minh Nguyệt Tâm và Yến Hạo Minh nhận được kết quả cao vượt ngoài sự mong đợi. Cả hai quyết định tự thưởng cho mình một chuyến nghỉ ngơi, nhưng thực tế, mục tiêu của họ là tìm hiểu về các nguồn sức mạnh và học cách điều khiển chúng.
Hạo Minh, từng là vua một nước, nhanh chóng thích ứng với thanh kiếm và những chiêu thức từ kiếp trước. Thậm chí, anh còn trở nên mạnh hơn trước rất nhiều. Nguyệt Tâm, với khả năng điều khiển thời gian của mình, cũng ngày càng thành thạo hơn. Họ dành nhiều thời gian để tìm hiểu, nhưng manh mối về sức mạnh và nguồn gốc của chúng vẫn rất mơ hồ.
Một ngày nọ, khi cảm thấy muốn bỏ cuộc, họ quyết định leo núi để thư giãn. Đứng trên vách núi cao, Minh Nguyệt Tâm bất chợt nhớ lại hoàn cảnh lúc mình xuyên đến kiếp trước. Cô quay sang Hạo Minh và Cục Than, kể lại:
“Ta nhớ rất rõ lúc ta xuyên đến kiếp trước, trăng tròn và ta rơi từ vách núi cao xuống chìm ngập trong nước. Có lẽ, sự liên kết giữa hiện đại và cổ đại có liên quan đến trăng và nước.”
Hạo Minh và Cục Than nghe xong, đều nhận ra đây có thể là một manh mối quan trọng. Họ ngồi lại, kết hợp những chi tiết đã biết và suy nghĩ:
“Có lẽ chúng ta cần tìm một địa điểm có phong thủy tốt, nơi mà trăng và nước cùng hiện diện,” Hạo Minh nói.
Nguyệt Tâm gật đầu, “Đúng vậy. Trăng và nước có thể là chìa khóa. Nếu ta có thể tìm ra nơi này, có lẽ chúng ta sẽ giải mã được bí ẩn của sức mạnh và nguồn gốc của chúng.”
“Nhưng nơi trăng tròn và nước cùng hiện diện chẳng phải cũng chẳng khó khăn gì để tìm sao. Chỉ cần đợi đến đêm trăng tròn hằng tháng là được mà, hồ nước ao nước xung quanh đây thiếu gì?” Nguyệt Tâm tỏ vẻ bất lực. “Nhưng cho dù dễ tìm thì sao chứ, làm sao để kích hoạt những thứ này chứ. Và rồi có trở về quá khứ thì chúng ta phải làm gì tiếp theo. Trong sách lịch sử cũng chẳng ghi lại chút tư liệu gì về thời đại nước Hiên Viên tồn tại nữa là…”
“Nếu là cách kích hoạt những vật này thì ta biết đó” Mask nói. “Thậm chí bây giờ nó còn dễ dàng hơn khi chúng ta có vị thần thời gian ở đây”
“Vị thần thời gian?” Nguyệt Tâm nghi hoặc, "là nói ta sao?’
“Phải, cô chính xác là vị thần thời gian, gần đây ta cũng vừa biết…” Mask chưa kịp dứt lời thì Nguyệt Tâm chen ngang.
“Khoan đã, nó không có lý một chút nào cả. Nếu ta là một vị thần thời gian thì tại sao ta lại mang thân xác người phàm và đang đứng ở đây chứ?”
Mask lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc, “Đó là một phần của lời nguyền. Cô bị phong ấn trong cơ thể người phàm để không thể sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình. Tuy nhiên, với sự giúp đỡ của Hạo Minh, ta và Cục Than, cô có thể dần dần giải phóng sức mạnh đó.”
Nguyệt Tâm vẫn còn nhiều nghi ngờ, nhưng cô biết rằng không có cách nào khác ngoài việc tiếp tục tìm kiếm và khám phá sự thật. “Vậy thì, chúng ta bắt đầu từ đâu?”
Mask ngẫm nghĩ một lúc, rồi nói, “Chúng ta cần tìm một nơi có liên kết mạnh mẽ giữa trăng và nước. Có lẽ một ngôi chùa cổ hoặc một hồ nước linh thiêng sẽ là nơi thích hợp.”
Hạo Minh đồng ý, “Chúng ta sẽ bắt đầu tìm kiếm từ các địa điểm như vậy. Nhưng trước hết, chúng ta cần phải luyện tập thêm để chuẩn bị cho bất cứ điều gì có thể xảy ra.”
Nguyệt Tâm gật đầu, “Được, chúng ta sẽ luyện tập và tìm kiếm cùng lúc. Sẽ không dễ dàng, nhưng chúng ta sẽ không bỏ cuộc.”
Thời gian trôi qua, họ tiếp tục luyện tập và nghiên cứu. Hạo Minh càng ngày càng thành thạo với thanh kiếm, những chiêu thức từ kiếp trước trở nên sắc bén và uyển chuyển hơn. Nguyệt Tâm cũng dần dần kiểm soát được khả năng điều khiển thời gian, mỗi lần sử dụng đều trở nên mạnh mẽ và chính xác hơn.
Một ngày nọ, khi họ đang ngồi nghỉ ngơi bên bờ hồ, Nguyệt Tâm cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo lan tỏa xung quanh. “Có điều gì đó không ổn,” cô nói, cảm nhận được sự hiện diện của một thứ gì đó kỳ lạ.
Hạo Minh và Mask cũng cảm nhận được, họ đứng dậy, chuẩn bị sẵn sàng đối phó với bất cứ điều gì sắp xảy ra. Từ trong bóng tối, một hình bóng mờ ảo dần dần xuất hiện. Đó là một linh hồn cổ đại, mang theo một vẻ u ám và đầy quyền lực.
“Linh hồn này đến từ kiếp trước của chúng ta,” Mask nói, vẻ mặt căng thẳng. “Chúng ta phải đối phó với nó nếu muốn tiến xa hơn.”
Nguyệt Tâm hít một hơi sâu, ánh mắt quyết tâm, “Chúng ta sẽ không lùi bước. Hãy cùng nhau tiêu diệt nó.”
Cuộc chiến bắt đầu. Hạo Minh sử dụng thanh kiếm của mình một cách điêu luyện, từng đòn đánh đều mang theo sức mạnh của một vị vua. Nguyệt Tâm điều khiển thời gian, làm chậm lại những cú tấn công của linh hồn, tạo cơ hội cho Hạo Minh ra đòn chí mạng. Mask hỗ trợ họ bằng cách tạo ra những vòng bảo vệ, ngăn chặn những đòn tấn công nguy hiểm.
Sau một trận chiến dài và đầy cam go, cuối cùng họ cũng tiêu diệt được linh hồn cổ đại. Nguyệt Tâm thở phào, cảm thấy một sự nhẹ nhõm tràn ngập trong lòng. “Chúng ta đã làm được,” cô nói, mỉm cười nhìn Hạo Minh và Mask.
Hạo Minh gật đầu, “Đúng vậy. Chúng ta đã tiến xa rồi. Nhưng còn nhiều điều cần phải làm.”
Mask nhìn họ, “Chúng ta sẽ tiếp tục tìm kiếm. Sợi tơ thủy và các viên ngọc vẫn còn nhiều bí ẩn cần được giải mã.”
Nguyệt Tâm cảm thấy một niềm hy vọng mới lại tiếp tục len lỏi vào.
Hạo Minh, từng là vua một nước, nhanh chóng thích ứng với thanh kiếm và những chiêu thức từ kiếp trước. Thậm chí, anh còn trở nên mạnh hơn trước rất nhiều. Nguyệt Tâm, với khả năng điều khiển thời gian của mình, cũng ngày càng thành thạo hơn. Họ dành nhiều thời gian để tìm hiểu, nhưng manh mối về sức mạnh và nguồn gốc của chúng vẫn rất mơ hồ.
Một ngày nọ, khi cảm thấy muốn bỏ cuộc, họ quyết định leo núi để thư giãn. Đứng trên vách núi cao, Minh Nguyệt Tâm bất chợt nhớ lại hoàn cảnh lúc mình xuyên đến kiếp trước. Cô quay sang Hạo Minh và Cục Than, kể lại:
“Ta nhớ rất rõ lúc ta xuyên đến kiếp trước, trăng tròn và ta rơi từ vách núi cao xuống chìm ngập trong nước. Có lẽ, sự liên kết giữa hiện đại và cổ đại có liên quan đến trăng và nước.”
Hạo Minh và Cục Than nghe xong, đều nhận ra đây có thể là một manh mối quan trọng. Họ ngồi lại, kết hợp những chi tiết đã biết và suy nghĩ:
“Có lẽ chúng ta cần tìm một địa điểm có phong thủy tốt, nơi mà trăng và nước cùng hiện diện,” Hạo Minh nói.
Nguyệt Tâm gật đầu, “Đúng vậy. Trăng và nước có thể là chìa khóa. Nếu ta có thể tìm ra nơi này, có lẽ chúng ta sẽ giải mã được bí ẩn của sức mạnh và nguồn gốc của chúng.”
“Nhưng nơi trăng tròn và nước cùng hiện diện chẳng phải cũng chẳng khó khăn gì để tìm sao. Chỉ cần đợi đến đêm trăng tròn hằng tháng là được mà, hồ nước ao nước xung quanh đây thiếu gì?” Nguyệt Tâm tỏ vẻ bất lực. “Nhưng cho dù dễ tìm thì sao chứ, làm sao để kích hoạt những thứ này chứ. Và rồi có trở về quá khứ thì chúng ta phải làm gì tiếp theo. Trong sách lịch sử cũng chẳng ghi lại chút tư liệu gì về thời đại nước Hiên Viên tồn tại nữa là…”
“Nếu là cách kích hoạt những vật này thì ta biết đó” Mask nói. “Thậm chí bây giờ nó còn dễ dàng hơn khi chúng ta có vị thần thời gian ở đây”
“Vị thần thời gian?” Nguyệt Tâm nghi hoặc, "là nói ta sao?’
“Phải, cô chính xác là vị thần thời gian, gần đây ta cũng vừa biết…” Mask chưa kịp dứt lời thì Nguyệt Tâm chen ngang.
“Khoan đã, nó không có lý một chút nào cả. Nếu ta là một vị thần thời gian thì tại sao ta lại mang thân xác người phàm và đang đứng ở đây chứ?”
Mask lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc, “Đó là một phần của lời nguyền. Cô bị phong ấn trong cơ thể người phàm để không thể sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình. Tuy nhiên, với sự giúp đỡ của Hạo Minh, ta và Cục Than, cô có thể dần dần giải phóng sức mạnh đó.”
Nguyệt Tâm vẫn còn nhiều nghi ngờ, nhưng cô biết rằng không có cách nào khác ngoài việc tiếp tục tìm kiếm và khám phá sự thật. “Vậy thì, chúng ta bắt đầu từ đâu?”
Mask ngẫm nghĩ một lúc, rồi nói, “Chúng ta cần tìm một nơi có liên kết mạnh mẽ giữa trăng và nước. Có lẽ một ngôi chùa cổ hoặc một hồ nước linh thiêng sẽ là nơi thích hợp.”
Hạo Minh đồng ý, “Chúng ta sẽ bắt đầu tìm kiếm từ các địa điểm như vậy. Nhưng trước hết, chúng ta cần phải luyện tập thêm để chuẩn bị cho bất cứ điều gì có thể xảy ra.”
Nguyệt Tâm gật đầu, “Được, chúng ta sẽ luyện tập và tìm kiếm cùng lúc. Sẽ không dễ dàng, nhưng chúng ta sẽ không bỏ cuộc.”
Thời gian trôi qua, họ tiếp tục luyện tập và nghiên cứu. Hạo Minh càng ngày càng thành thạo với thanh kiếm, những chiêu thức từ kiếp trước trở nên sắc bén và uyển chuyển hơn. Nguyệt Tâm cũng dần dần kiểm soát được khả năng điều khiển thời gian, mỗi lần sử dụng đều trở nên mạnh mẽ và chính xác hơn.
Một ngày nọ, khi họ đang ngồi nghỉ ngơi bên bờ hồ, Nguyệt Tâm cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo lan tỏa xung quanh. “Có điều gì đó không ổn,” cô nói, cảm nhận được sự hiện diện của một thứ gì đó kỳ lạ.
Hạo Minh và Mask cũng cảm nhận được, họ đứng dậy, chuẩn bị sẵn sàng đối phó với bất cứ điều gì sắp xảy ra. Từ trong bóng tối, một hình bóng mờ ảo dần dần xuất hiện. Đó là một linh hồn cổ đại, mang theo một vẻ u ám và đầy quyền lực.
“Linh hồn này đến từ kiếp trước của chúng ta,” Mask nói, vẻ mặt căng thẳng. “Chúng ta phải đối phó với nó nếu muốn tiến xa hơn.”
Nguyệt Tâm hít một hơi sâu, ánh mắt quyết tâm, “Chúng ta sẽ không lùi bước. Hãy cùng nhau tiêu diệt nó.”
Cuộc chiến bắt đầu. Hạo Minh sử dụng thanh kiếm của mình một cách điêu luyện, từng đòn đánh đều mang theo sức mạnh của một vị vua. Nguyệt Tâm điều khiển thời gian, làm chậm lại những cú tấn công của linh hồn, tạo cơ hội cho Hạo Minh ra đòn chí mạng. Mask hỗ trợ họ bằng cách tạo ra những vòng bảo vệ, ngăn chặn những đòn tấn công nguy hiểm.
Sau một trận chiến dài và đầy cam go, cuối cùng họ cũng tiêu diệt được linh hồn cổ đại. Nguyệt Tâm thở phào, cảm thấy một sự nhẹ nhõm tràn ngập trong lòng. “Chúng ta đã làm được,” cô nói, mỉm cười nhìn Hạo Minh và Mask.
Hạo Minh gật đầu, “Đúng vậy. Chúng ta đã tiến xa rồi. Nhưng còn nhiều điều cần phải làm.”
Mask nhìn họ, “Chúng ta sẽ tiếp tục tìm kiếm. Sợi tơ thủy và các viên ngọc vẫn còn nhiều bí ẩn cần được giải mã.”
Nguyệt Tâm cảm thấy một niềm hy vọng mới lại tiếp tục len lỏi vào.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook