Vì cái tính đề phòng cao của bản thân, từ xa cô đã có thể nhận biết được điều gì sắp xảy ra, nhưng đột nhiên xung quanh không có bất cứ một tiếng động nào truyền đến tiếp theo đó, cô lại cảm nhận được lá chắn bảo vệ và khí tức Tiểu Thố cùng Tiểu Hoả bên trên.

Bạch Thiên Tuyết Hai đứa trẻ ngốc, nghĩ làm như vậy thì ta sẽ không biết chuyện gì sao? Cũng quá là đáng yêu rồi đi, nếu cả hai có lòng tốt như vậy thì ta cũng không tiện từ chối!
Cô cứ vậy mà nằm xuống nghỉ ngơi không quan tâm đến bên ngoài.

Sáng hôm sau, khi thức dậy bên ngoài đều là tiếng nói của gia đinh xung quanh, Vũ Uyên sớm đã dậy nghe trên xe ngựa có tiếng động thì đi nhanh đến, vén màn ra thì nhìn thấy cô đang ngồi dụi mắt.

Vũ Uyên " Tiểu thư dậy rồi, người đợi một lát ta đi lấy nước đến giúp người rửa mặt! "
Còn chưa trả lời thì Vũ Uyên đã chạy đi mất, cô vén màn cửa nhỏ bên cạnh nhìn ra, bên ngoài có một nhóm người nam nhân bị trói vào nhau ngồi một nơi còn có gia đinh canh gác, một bên thì có ba gia đinh khác bị thương đang ngồi.

Không lâu thì Vũ Uyên về đến trên tay cầm một chậu nước ấm đưa đến cho cô.

Bạch Thiên Tuyết " Bên ngoài là có chuyện gì? "
Vũ Uyên " Tối đêm qua, có thổ phỉ tập kích chúng ta! "

Bạch Thiên Tuyết " Vậy có bao nhiêu người bị thương? Bắt lại được bao nhiêu người? "
Vũ Uyên " Bên thương đoàn có ba người bị thương khá nặng, những người còn lại đều là ngoài da, thổ phỉ thì bắt được hầu hết nhưng sư thúc thả một người đi rồi.

Sư thúc và bảy gia đinh sớm đã đi theo, hiện tại ở đây có thiếu chủ thương đoàn, ba gia đinh bị thương, năm người canh gác, và hai chúng ta! "
Cô lấy khăn lau khô mặt, rồi lại nhìn ra bên ngoài nhóm thổ phỉ không ngừng thét lên chửi rủa những lời thô tục, cô đưa tay vào trong tay áo lấy ra hai bình dược lấp lánh màu xanh lá đưa ra.

Bạch Thiên Tuyết " Uyên Uyên ngươi cầm lấy hai bình dược tể này, ra bên ngoài cho ba người kia mỗi người uống một ngụm là được! "
Vũ Uyên " Được ta đi rồi sẽ quay trở lại ngay! "
Tuy chạy đi nhưng Vũ Uyên vẫn không quên cầm theo chậu nước đem ra ngoài, cô vén màn cửa có ý định bước đi xuống thì Trịnh Dương đưa tay ra.

Trịnh Dương " Tiểu muội muội nắm lấy tay này, ta đỡ muội xuống! "
Cô đưa tay ra nắm lấy tay Trịnh Dương rồi bước xuống.

Bạch Thiên Tuyết " Ta có nghe kể lại chuyện đêm qua, Trịnh thiếu không có chuyện gì chứ? "
Trịnh Dương " Không có chuyện gì, chỉ là có vài gia đinh bị thương khá nặng, nhưng cũng đã được Vũ Uyên cô nương phụ giúp băng bó cả rồi! "
Bạch Thiên Tuyết " Vậy họ là thổ phỉ sao? "
Trịnh Dương " Đúng vậy, nên muội tránh xa chúng ra một chút, chúng ta không thể biết được chúng sẽ làm gì tiếp theo, việc nên làm bây giờ là chờ Tề huynh đệ trở về thôi! "
Cô gật đầu rồi cũng không để tâm đến nữa, sau một lúc ăn lương khô cho bữa sáng, cô cũng tìm được nơi thoải mái ngồi xuống, cô hiện tại đang ngồi trên một thảm cỏ xanh, phía trên là mặt trời chói chang ánh nắng và những cây cổ thụ cao to tạo bóng râm, phía trước là một hồ nước lớn.

Trên tay cầm cần câu cô dùng một chút lực quăng móc câu ra hồ.

Tiểu Hỏa " Chủ nhân à, không phải là người đã ăn sáng rồi sao? Sao còn câu cá để làm gì? "
Bạch Thiên Tuyết " Sáng uống canh cá thì còn gì bằng, hơn nữa không biết phải chờ Tề Ngôn đến bao giờ, câu cá là một việc làm hay cho những lúc rảnh rỗi! "
Ngọc Thố [ Vậy em cũng ra giúp ký chủ câu cá! ]
Không lâu sau cô và hai con vật nhỏ nhà mình câu được hơn ba con cá, là một người thiếu kiên nhẫn cô quyết định cấm cần câu xuống đất, bản thân qua một bên nhìn Tiểu Hoả nướng cá.


Còn đang chờ đợi cá chín, thì từ bụi rậm kế bên phát ra tiếng động sột soạt.

Bạch Thiên Tuyết " Gì ấy nhỉ? "
Tiểu Hỏa " Chủ nhân để ta đi xem là chuyện gì cho! "
Bạch Thiên Tuyết " Không cần, ngươi đi rồi thì ai sẽ là người nướng cá đây? Vẫn là để ta đi thì hơn! "
Cô đứng lên đi đến bụi cây ngày càng gần hơn, tay cô vừa vén nhánh cây qua hai bên, thì phía sau bụi rậm là một tiểu yêu thú thực lực không cao, nhưng thân hình to lớn đang tiến đến gần.

Nơi tiểu yêu thú đang đến trên đất có hai thi thể một nam nhân, một nữ nhân có hình dạng kỳ lạ trên trán có một cặp sừng, có vẻ tiểu yêu thú đang định một hơi ăn cả hai thi thể, nhưng lại nhìn đến cô tiểu yêu thú nhìn cô một lúc thì co chân chạy đi mất.

Bạch Thiên Tuyết " Ta có làm gì đâu mà chạy nhanh vậy, ít nhất không phải là nên giao chiến vài hiệp à? "
Ngọc Thố [ Không có một con yêu thú trưởng thành hay là một mãnh thú dũng mãnh nào khi nhìn thấy ký chủ mà dám phản kháng cả, tiểu yêu thú xem ra cũng mạnh mẽ lắm mới có thể chạy đi được như vậy! ]
Nhìn theo hướng tiểu yêu thú chạy một lúc cô lại nhìn đến hai thi thể nằm trên mặt đất với vẻ ngoài kỳ lạ của mình họ dường như thu hút không ít yêu thú xung quanh, hai thi thể đã mất một thời gian, vào đêm qua không xát định, trên người họ đầy những vết thương sâu chí mạng, máu thấm đẫm cả y phục.

Đến gần hơn cô mới có thể nhìn thấy trên tay người phụ nữ với vẻ ngoài kỳ lạ đang ôm chặt lấy một quả trứng lớn có những hoa văn kỳ lạ, cô vươn tay đến chạm vào quả trứng liền phát sáng, sau đó là một luồng uy lực mạnh bùng phát như muốn đè bẹp cô.

Bạch Thiên Tuyết " Đây lại là cái hiện tượng gì nữa thế này? "
Với lực lượng đặc biệt trong người cô không có cảm nhận được, chỉ biết quả trứng đang phát sáng dữ dội mà thôi, sau khi ánh sáng kết thúc, hai thi thể kỳ lạ kia tan biến vào khoảng không.


Bạch Thiên Tuyết " Kết thúc cũng nhanh hơn ta nghĩ! "
Ngọc Thố [ Với hình dáng của hai thi thể vừa rồi, thì em đoán đây là trứng rồng đó! ]
Bạch Thiên Tuyết " Điều này không quan trọng, tại sao thi thể có thể hóa tro bụi và biến mất vào hư không? "
Ngọc Thố [ Cái này em không biết, có lẽ là hiện tượng tự nhiên của chủng loài mạnh mẽ! ]
Bạch Thiên Tuyết " Nhưng thế giới trước cũng có mà, nhưng khi ta giết rồi thi thể có tan biến đâu! "
Ngọc Thố [ Mỗi thế giới có quy luật khác nhau mà, thế giới trước là giả tưởng có mạo hiểm giả thì chính là phải có xác mới nhận được phần thưởng và thăng hạng, thế giới hiện tại là huyền huyễn, có tu tiên, cũng có yêu thú, yêu quái! ]
Bạch Thiên Tuyết " Không quan tâm nữa, quay về ăn cá nướng, lúc sáng mới dậy phải ăn lương khô cơ thể không thích ứng được, nên phải ăn đồ nóng lại làm ấm bụng! "
Ngọc Thố [ Vậy còn quả trứng này thì sao? ]
Bạch Thiên Tuyết " Tạm thời cứ cho vào không gian đi! "
Cô quay lại thì cá đã nướng xong, Tiểu Hoả đang làm sạch các bộ phận bên trong con cá, Tiểu Thố ngồi bên cạnh vừa ôm quả trứng vừa nhìn cô lấy dụng cụ nấu ăn của mình, Tiểu Hoả sau khi làm xong việc thì cũng ngồi xem cô nấu canh cá, nhưng chỉ vài động tác thì đã có một nồi canh cá nóng hổi và hương thơm bay vào không khí.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương