Hệ Thống Ma Phương Lục Đồ
-
Chương 18: Ngươi Tựu Đánh Giá Ta Thấp Vậy Ư?
*Tối nay mình buff cho ae chương này đọc đỡ ghiền nha ***
................................................................................
Soạt!
Âm thanh rất khẽ kèm theo 2 đầu máu bắn thẳng lên trời. Đáng thương hai cái đệ tử quan môn Vạn Pháp Tông đều bị Lâm Thần giết mà vẫn chưa hay biết.
Lâm Thần tiềm hành vào bóng tối không ngừng ra tay giết hại đệ tử Vạn Pháp Tông. Cái này Vạn Pháp Sơn nhưng Lâm Thần khá thông thuộc nên cước bộ của hắn không chút chậm chỉ chưa đầy 1 canh giờ Lâm Thần đã tiễn gần trăm tên ngoại môn Vạn Pháp Môn đệ tử mà không lấy 1 âm thanh báo động.
Đứng trước 1 tòa viện lớn Lâm Thần nhưng mỉm cười tay cầm ngọn đuốc lớn, cái này viện đường là tổng bộ ngoại môn Lâm Thần vừa ra tay liền lấy Địa Ngục Hỏa do Địa Ngục Dịch tạo thành. Ngọn lửa hắc sắc nhanh chóng vây lấy cả tòa viện đường.
Roẹt! Roẹt!
Âm thanh kết giới bị đốt hủy vang lên canh cách đánh động cả đám trưởng lão bên trong.
Ngay lúc này tại 1 gian phòng biệt lập 1 tên trưởng lão đang ra sức cưỡi trên mình 1 nữ đệ tử, cái này mặt hàng tên Sở Khanh là tổng bộ đứng đầu ngoại môn trưởng lão. Hắn tuy thực lực không tính cao nhưng có huynh trưởng hỗn rất tốt trong nội môn cao tầng nên hắn được cái vị trí này, đồng thời 1 tay độc thủ cũng là hại không biết bao nhiêu nữ đệ tử nhưng chẳng ai dám đối với hắn có ý kiến.
Hây! Hây! Phập! Phập!
Đang giữa lúc cao trào bỗng cửa phòng hắn bị đánh tung 1 tên trưởng lão thần sắc già nua không kiêng nể chạy vào.
- Không hay rồi Sở đại nhân, Ngoại Viện cháy rồi!
Con hàng jj bé nhỏ của hắn bị giật mình mà rút lại như hạt đậu, Sở Khanh đang cao hứng thì bị làm phiền bực bội không nói nên lời không kiêng nể thẳng chân đạp tên trưởng lão già nua ra ngoài.
- Đáng chết, phá hỏng mất đại sự của ông!
Trong miệng hắn đại sự là gian ô dâm loạn với nữ đệ tử sao? Tên trưởng lão kia tuy rất căm phẵn nhưng vẫn cố giữ 1 dạng cung kính báo lên tình hình.
- Sở đại nhân bên phía Ngoại Viện bỗng bốc lên hừng hực hắc diễm đã thiêu đốt hết kho tài nguyên ngoại môn rồi!
- Ngươi bảo sao?
- Đúng vậy, không biết kẻ nào đã ra tay phóng hỏa đã vậy ngoại môn đệ tử bên ngoài....... - đến đoạn này hắn ngập ngừng, đến bản thân hắn cũng không dám tưởng tượng tàng cảnh đánh sợ ngoài kia.
- Ngoai môn đệ tử làm sao mau nói!
Thở 1 hơi nặng nề.
- Ngoại.....ngoại môn đệ tử chết mất tả hữu 8 phần...... - giọng nói run run.
Sở Khanh như bị sét đánh ngang tai thất thần ngồi bệt xuống đất, kì này hắn không xong rồi. Phải biết mặc dù hắn có thể loạn nhưng đây chỉ lặt vặt cỏn con vài chuyện nhưng đến mức này ngoại môn đệ tử chết gần hết trách nhiệm của hắn thật không tránh khỏi đến cả huynh trưởng dù có tâm bảo vệ hắn nhưng là vô lực.
- N....nói.....là ai....rốt cuộc là ai! - Sở Khanh phát điên dại túm lấy ngực áo tên trưởng lão kia gặng hỏi.
Đột nhiên..........
Rắc! Rắc!
Trần nhà sụp đổ xuống mang theo hỏa diễm đáng sợ chôn vùi tất cả mọi người trong phòng. Địa Ngục hỏa diễm đáng sợ vượt qua mức tưởng tượng của Lâm Thần chỉ trong chớp mắt còn nhanh hơn tốc độ giết người của hắn đem cả người cả viện cháy rụi 1 mảnh. Nhưng hắc sắc hỏa diễm không dừng lại ở đó cháy lan tràn tận lên cả ngọn núi, với tiến độ này không chừng tới 1 ngày đêm chỉ sợ cả Vạn Pháp Sơn cũng sẽ tan vào hư vô.
Lâm Thần tuyệt tình tàn nhẫn không để lọt bất kì 1 tên đệ tử nào lọt ra ngoài, hắn tàn nhẫn huyết tinh đối với cả những vộ tội đệ tử nhưng hắn không 1 chút dao động tâm can.
Thử hỏi những dân làng dưới kia có tội tình gì không? Bọn họ đều 1 thân phàm nhân nào có gây bất lợi gì cho Vạn Pháp Tông? Tại sao lại tru diệt cả 1 ngôi làng như vậy?
Âm thanh nói cười ôn hòa của những dân làng quan tâm Lâm Thần vẫn còn văng vẳng bên tai hắn, đây là nơi hắn sinh ra là nơi chôn cất thi cốt phụ mẫu những chẳng còn!
- Ha Ha Ha, cháy lên đi cháy mãnh liệt lên cho ta! - Lâm Thần như phát điên dại. - Lũ chó má tự xưng danh môn chính đạo các ngươi chôn cùng với người mà các ngươi nhẫn tâm giết hại đi, Ha Ha Ha!!!
...............
Lúc này bên phía cao tầng Vạn Pháp Tông đang họp bàn sự việc Cổ Lan Thành tự dưng khôi phục và cả việc cứ điếm bị người đánh lén.
Một tên trưởng lão hớt hả chạy xông vào cuộc họp.
- Không xong rồi.....không xong rồi.....!
Tông chủ Vạn Pháp Tông Thanh Thượng chễm chệ tọa vị khó chịu mắng.
- Hừ, Thiết trưởng lão ngươi dù cũng là 1 trong nội môn trưởng lão cơ mà phong độ còn đâu!
Thiết Hà bất quá kệ ngoài tai người trào phúng tấu lên.
- Bẩm tông chủ tông môn có người đột kích! Cả Vạn Pháp Sơn nửa dưới đang trong biển lửa còn phía ngoại môn bọn họ........
Thanh Thượng hắn cũng không yên nữa đứng dậy gấp hỏi, mấy vị cao tầng cũng là nhốn nháo cả lên bọn họ không rõ tông môn tao ngộ tai nạn ra sao.
- Ngoại môn bọn họ toàn diệt rồi!
Âm vang như 1 quả bom quăng vào bầu không khí đại điện nhất thời làm lòng người hoảng loạn cả lên, Thanh Thượng nghe tin dữ rất hoang mang nhưng vẫn cố giữ lại đạo mạo tông chủ vị dáng vẻ.
- Tình hình bây giờ thế nào?
- Bẩm tông chủ, hai vị hộ môn đại lão đang liên thủ ngăn cản hỏa diễm bất quá cái này hắc hỏa lại phi thường kinh người đến cả tông môn hộ trận cũng bị hao mòn không ít!
Thanh Thượng nghe đến đây cũng không còn giữ bình tĩnh nữa 1 thân tu vi không báo trước bùng nổ tạo uy áp ra khắp cả đại điện. Hăn bây giờ giận dữ như hùng sư 1 dạng, phải biết 1 đời Thanh gia hắn đảm nhiệm tông chủ vị đã 5 đời đang hắn là đời thứ 5 thì xảy ra biến cố mang tính diệt tông thế này.
Thanh Thượng cùng quần lão cao tầng cấp tốc lao khỏi đại điện đi xem tình hình.
...........................................
Dưới này Lâm Thần 1 thân đã giết đến nội môn chỗ ở đệ tử, hắn gặp lại không ít gương mặt được xưng là thiên tài năm đó có thể cùng hắn hô khởi 1 nhịp nhưng...................1 lũ thiên tài toàn diệt không 1 mạng lưu lại!
Lâm Thần tại trạng thái phẫn nộ cùng cực như 1 cỗ giết chóc mất nhân tính khôi lỗi với sức mạnh viễn siêu Kết Đan đỉnh phong cảnh giới 1 người 1 đường chém phăng chướng ngại vật.
Tại trong Lâm Thần đang điên cuồng đồ sát từng luống khí tức hùng hậu cũng đã hướng nơi này phóng tới. Hiển nhiên là tông chủ đám người.
Cả 1 đám người tông chủ bị dọa bởi 1 tràng huyết tinh chém giết thi thể ngổn ngang không nguyên hình dạng. Bọn họ 1 số người đã phát hiện ra con cháu thân nhân nhất thời phẫn nộ rống lên.
- Lục nhi.........
- Là ai.....là ai hạ sát cháu trai ta.....
- Hu Hu, Bảo nhi ai đã khiến con ra nông nỗi này.......
Đến tông chủ cũng không tin vào mắt trang diện huyết tinh đẫm máu đáng sợ này. Nội môn đệ tử luôn là dòng máu của 1 tông môn nhưng mà giờ đây cả 1 đám người bị giết gần hết trừ các chân truyền đệ tử nòng cốt không tại ra thì người còn lại dù chưa chết nhưng tinh thần cũng đã sụp đổ hoàn toàn.
Thanh Thượng nhanh chóng lưu ý tới 1 bóng người đang không ngần ngại ra tay với nội môn đệ tử, lòng hắn bốc hỏa cả lên.
- Dừng tay súc sinh!
Thanh Thượng 1 chưởng toan đem đầu Lâm Thần nổ đi nhưng Lâm Thần tuy cuồng nộ nhưng tinh thần vẫn rất cảnh giác lẩn vào Giả không gian tránh đi 1 kiếp.
Lâm Thần lập tức nhận ra giọng nói quen thuộc ấy, cái giọng nói của người đã tự tay cướp đi Thánh Phẩm linh căn của hắn..................tông chủ Vạn Pháp Tông Thanh Thượng!
Lâm Thần lẫn này đánh lên Vạn Pháp Sơn cũng không phải vì trả thù cá nhân mà do phẫn nộ đánh lên nhưng bất quá gặp lại kẻ thù cũ Lâm Thần tâm tình có chút rung động....... hắn...........hắn..........mỉm cười đi lên.
- Khà khà, Thanh Thượng cuối cùng ngươi cũng chịu mò ra rồi!
Thanh Thượng phát hiện đối phương đối với hắn có nhận biết hiển như có tồn tại thầm thù đại hận.
- Ngươi không nhớ ta sao? Chỉ mới chưa đầy 1 năm thôi mà! - âm thanh Lâm Thần âm u lạnh lẽo đến sởn óc.
- Người rốt cuộc là ai? Tại sao đánh lên Vạn Pháp Tông ta? - Thanh Thượng dường như vẫn chưa nhận ra Lâm Thần do 1 bộ dáng lúc này của hắn đẫm máu đến đáng sợ nhưng trong đầu đã có chút liên tưởng.
- Để ta nhắc ngươi 1 chút! Thánh phẩm linh căn......cướp đoạt.........
Thanh Thượng nghe tới đây bỗng nhiên bừng tỏ liền chằm chằm Lâm Thần như thấy quỷ 1 dạng.
- Ng......ngươi rõ ràng đã chết! Sao lại............
- Ha Ha Ha, Thanh Thượng ngươi nhớ lấy bản thiếu gia ta quay về đây là để trả thù!!!!!!!
Thanh Thượng sững người nhìn Lâm Thần sợ hãi nhưng rốt cuộc lấy lại 1 tia thanh minh. Hăn tế ra bản mệnh pháp bảo là cái cái cự chuông, Kim Cang Chung, đem hương Lâm Thần ập lấy.
Lúc này Ma Phương cuối cùng cũng.......
[ Nhiệm vụ “ Thâm thù đại hận “: sống sót trong tay Vạn Pháp Môn Tông Chủ.
Thưởng: 200 ma năng ]
[ Nhắc nhở: kẻ địch sức mạnh.
Thanh Thượng
Cảnh giới: bán Phân Thần cảnh.
Lực chiến: 3980
Thần hồn: 2800]
Lâm Thần trong cái nhiệm vụ Ma Phương phát động mà mỉm cười, hắn lần đầu tiên đối với Ma Phương thị uy khiến Ma Phương linh có chút run rẩy.
- Ngươi tựu đánh giá ta thấp vậy ư?
** Cao trào chưa dừng lại đâu! Các đạo hữu tích cực ủng hộ mình bằng những nút like hay cho 1 <:3 nhé!****
................................................................................
Soạt!
Âm thanh rất khẽ kèm theo 2 đầu máu bắn thẳng lên trời. Đáng thương hai cái đệ tử quan môn Vạn Pháp Tông đều bị Lâm Thần giết mà vẫn chưa hay biết.
Lâm Thần tiềm hành vào bóng tối không ngừng ra tay giết hại đệ tử Vạn Pháp Tông. Cái này Vạn Pháp Sơn nhưng Lâm Thần khá thông thuộc nên cước bộ của hắn không chút chậm chỉ chưa đầy 1 canh giờ Lâm Thần đã tiễn gần trăm tên ngoại môn Vạn Pháp Môn đệ tử mà không lấy 1 âm thanh báo động.
Đứng trước 1 tòa viện lớn Lâm Thần nhưng mỉm cười tay cầm ngọn đuốc lớn, cái này viện đường là tổng bộ ngoại môn Lâm Thần vừa ra tay liền lấy Địa Ngục Hỏa do Địa Ngục Dịch tạo thành. Ngọn lửa hắc sắc nhanh chóng vây lấy cả tòa viện đường.
Roẹt! Roẹt!
Âm thanh kết giới bị đốt hủy vang lên canh cách đánh động cả đám trưởng lão bên trong.
Ngay lúc này tại 1 gian phòng biệt lập 1 tên trưởng lão đang ra sức cưỡi trên mình 1 nữ đệ tử, cái này mặt hàng tên Sở Khanh là tổng bộ đứng đầu ngoại môn trưởng lão. Hắn tuy thực lực không tính cao nhưng có huynh trưởng hỗn rất tốt trong nội môn cao tầng nên hắn được cái vị trí này, đồng thời 1 tay độc thủ cũng là hại không biết bao nhiêu nữ đệ tử nhưng chẳng ai dám đối với hắn có ý kiến.
Hây! Hây! Phập! Phập!
Đang giữa lúc cao trào bỗng cửa phòng hắn bị đánh tung 1 tên trưởng lão thần sắc già nua không kiêng nể chạy vào.
- Không hay rồi Sở đại nhân, Ngoại Viện cháy rồi!
Con hàng jj bé nhỏ của hắn bị giật mình mà rút lại như hạt đậu, Sở Khanh đang cao hứng thì bị làm phiền bực bội không nói nên lời không kiêng nể thẳng chân đạp tên trưởng lão già nua ra ngoài.
- Đáng chết, phá hỏng mất đại sự của ông!
Trong miệng hắn đại sự là gian ô dâm loạn với nữ đệ tử sao? Tên trưởng lão kia tuy rất căm phẵn nhưng vẫn cố giữ 1 dạng cung kính báo lên tình hình.
- Sở đại nhân bên phía Ngoại Viện bỗng bốc lên hừng hực hắc diễm đã thiêu đốt hết kho tài nguyên ngoại môn rồi!
- Ngươi bảo sao?
- Đúng vậy, không biết kẻ nào đã ra tay phóng hỏa đã vậy ngoại môn đệ tử bên ngoài....... - đến đoạn này hắn ngập ngừng, đến bản thân hắn cũng không dám tưởng tượng tàng cảnh đánh sợ ngoài kia.
- Ngoai môn đệ tử làm sao mau nói!
Thở 1 hơi nặng nề.
- Ngoại.....ngoại môn đệ tử chết mất tả hữu 8 phần...... - giọng nói run run.
Sở Khanh như bị sét đánh ngang tai thất thần ngồi bệt xuống đất, kì này hắn không xong rồi. Phải biết mặc dù hắn có thể loạn nhưng đây chỉ lặt vặt cỏn con vài chuyện nhưng đến mức này ngoại môn đệ tử chết gần hết trách nhiệm của hắn thật không tránh khỏi đến cả huynh trưởng dù có tâm bảo vệ hắn nhưng là vô lực.
- N....nói.....là ai....rốt cuộc là ai! - Sở Khanh phát điên dại túm lấy ngực áo tên trưởng lão kia gặng hỏi.
Đột nhiên..........
Rắc! Rắc!
Trần nhà sụp đổ xuống mang theo hỏa diễm đáng sợ chôn vùi tất cả mọi người trong phòng. Địa Ngục hỏa diễm đáng sợ vượt qua mức tưởng tượng của Lâm Thần chỉ trong chớp mắt còn nhanh hơn tốc độ giết người của hắn đem cả người cả viện cháy rụi 1 mảnh. Nhưng hắc sắc hỏa diễm không dừng lại ở đó cháy lan tràn tận lên cả ngọn núi, với tiến độ này không chừng tới 1 ngày đêm chỉ sợ cả Vạn Pháp Sơn cũng sẽ tan vào hư vô.
Lâm Thần tuyệt tình tàn nhẫn không để lọt bất kì 1 tên đệ tử nào lọt ra ngoài, hắn tàn nhẫn huyết tinh đối với cả những vộ tội đệ tử nhưng hắn không 1 chút dao động tâm can.
Thử hỏi những dân làng dưới kia có tội tình gì không? Bọn họ đều 1 thân phàm nhân nào có gây bất lợi gì cho Vạn Pháp Tông? Tại sao lại tru diệt cả 1 ngôi làng như vậy?
Âm thanh nói cười ôn hòa của những dân làng quan tâm Lâm Thần vẫn còn văng vẳng bên tai hắn, đây là nơi hắn sinh ra là nơi chôn cất thi cốt phụ mẫu những chẳng còn!
- Ha Ha Ha, cháy lên đi cháy mãnh liệt lên cho ta! - Lâm Thần như phát điên dại. - Lũ chó má tự xưng danh môn chính đạo các ngươi chôn cùng với người mà các ngươi nhẫn tâm giết hại đi, Ha Ha Ha!!!
...............
Lúc này bên phía cao tầng Vạn Pháp Tông đang họp bàn sự việc Cổ Lan Thành tự dưng khôi phục và cả việc cứ điếm bị người đánh lén.
Một tên trưởng lão hớt hả chạy xông vào cuộc họp.
- Không xong rồi.....không xong rồi.....!
Tông chủ Vạn Pháp Tông Thanh Thượng chễm chệ tọa vị khó chịu mắng.
- Hừ, Thiết trưởng lão ngươi dù cũng là 1 trong nội môn trưởng lão cơ mà phong độ còn đâu!
Thiết Hà bất quá kệ ngoài tai người trào phúng tấu lên.
- Bẩm tông chủ tông môn có người đột kích! Cả Vạn Pháp Sơn nửa dưới đang trong biển lửa còn phía ngoại môn bọn họ........
Thanh Thượng hắn cũng không yên nữa đứng dậy gấp hỏi, mấy vị cao tầng cũng là nhốn nháo cả lên bọn họ không rõ tông môn tao ngộ tai nạn ra sao.
- Ngoại môn bọn họ toàn diệt rồi!
Âm vang như 1 quả bom quăng vào bầu không khí đại điện nhất thời làm lòng người hoảng loạn cả lên, Thanh Thượng nghe tin dữ rất hoang mang nhưng vẫn cố giữ lại đạo mạo tông chủ vị dáng vẻ.
- Tình hình bây giờ thế nào?
- Bẩm tông chủ, hai vị hộ môn đại lão đang liên thủ ngăn cản hỏa diễm bất quá cái này hắc hỏa lại phi thường kinh người đến cả tông môn hộ trận cũng bị hao mòn không ít!
Thanh Thượng nghe đến đây cũng không còn giữ bình tĩnh nữa 1 thân tu vi không báo trước bùng nổ tạo uy áp ra khắp cả đại điện. Hăn bây giờ giận dữ như hùng sư 1 dạng, phải biết 1 đời Thanh gia hắn đảm nhiệm tông chủ vị đã 5 đời đang hắn là đời thứ 5 thì xảy ra biến cố mang tính diệt tông thế này.
Thanh Thượng cùng quần lão cao tầng cấp tốc lao khỏi đại điện đi xem tình hình.
...........................................
Dưới này Lâm Thần 1 thân đã giết đến nội môn chỗ ở đệ tử, hắn gặp lại không ít gương mặt được xưng là thiên tài năm đó có thể cùng hắn hô khởi 1 nhịp nhưng...................1 lũ thiên tài toàn diệt không 1 mạng lưu lại!
Lâm Thần tại trạng thái phẫn nộ cùng cực như 1 cỗ giết chóc mất nhân tính khôi lỗi với sức mạnh viễn siêu Kết Đan đỉnh phong cảnh giới 1 người 1 đường chém phăng chướng ngại vật.
Tại trong Lâm Thần đang điên cuồng đồ sát từng luống khí tức hùng hậu cũng đã hướng nơi này phóng tới. Hiển nhiên là tông chủ đám người.
Cả 1 đám người tông chủ bị dọa bởi 1 tràng huyết tinh chém giết thi thể ngổn ngang không nguyên hình dạng. Bọn họ 1 số người đã phát hiện ra con cháu thân nhân nhất thời phẫn nộ rống lên.
- Lục nhi.........
- Là ai.....là ai hạ sát cháu trai ta.....
- Hu Hu, Bảo nhi ai đã khiến con ra nông nỗi này.......
Đến tông chủ cũng không tin vào mắt trang diện huyết tinh đẫm máu đáng sợ này. Nội môn đệ tử luôn là dòng máu của 1 tông môn nhưng mà giờ đây cả 1 đám người bị giết gần hết trừ các chân truyền đệ tử nòng cốt không tại ra thì người còn lại dù chưa chết nhưng tinh thần cũng đã sụp đổ hoàn toàn.
Thanh Thượng nhanh chóng lưu ý tới 1 bóng người đang không ngần ngại ra tay với nội môn đệ tử, lòng hắn bốc hỏa cả lên.
- Dừng tay súc sinh!
Thanh Thượng 1 chưởng toan đem đầu Lâm Thần nổ đi nhưng Lâm Thần tuy cuồng nộ nhưng tinh thần vẫn rất cảnh giác lẩn vào Giả không gian tránh đi 1 kiếp.
Lâm Thần lập tức nhận ra giọng nói quen thuộc ấy, cái giọng nói của người đã tự tay cướp đi Thánh Phẩm linh căn của hắn..................tông chủ Vạn Pháp Tông Thanh Thượng!
Lâm Thần lẫn này đánh lên Vạn Pháp Sơn cũng không phải vì trả thù cá nhân mà do phẫn nộ đánh lên nhưng bất quá gặp lại kẻ thù cũ Lâm Thần tâm tình có chút rung động....... hắn...........hắn..........mỉm cười đi lên.
- Khà khà, Thanh Thượng cuối cùng ngươi cũng chịu mò ra rồi!
Thanh Thượng phát hiện đối phương đối với hắn có nhận biết hiển như có tồn tại thầm thù đại hận.
- Ngươi không nhớ ta sao? Chỉ mới chưa đầy 1 năm thôi mà! - âm thanh Lâm Thần âm u lạnh lẽo đến sởn óc.
- Người rốt cuộc là ai? Tại sao đánh lên Vạn Pháp Tông ta? - Thanh Thượng dường như vẫn chưa nhận ra Lâm Thần do 1 bộ dáng lúc này của hắn đẫm máu đến đáng sợ nhưng trong đầu đã có chút liên tưởng.
- Để ta nhắc ngươi 1 chút! Thánh phẩm linh căn......cướp đoạt.........
Thanh Thượng nghe tới đây bỗng nhiên bừng tỏ liền chằm chằm Lâm Thần như thấy quỷ 1 dạng.
- Ng......ngươi rõ ràng đã chết! Sao lại............
- Ha Ha Ha, Thanh Thượng ngươi nhớ lấy bản thiếu gia ta quay về đây là để trả thù!!!!!!!
Thanh Thượng sững người nhìn Lâm Thần sợ hãi nhưng rốt cuộc lấy lại 1 tia thanh minh. Hăn tế ra bản mệnh pháp bảo là cái cái cự chuông, Kim Cang Chung, đem hương Lâm Thần ập lấy.
Lúc này Ma Phương cuối cùng cũng.......
[ Nhiệm vụ “ Thâm thù đại hận “: sống sót trong tay Vạn Pháp Môn Tông Chủ.
Thưởng: 200 ma năng ]
[ Nhắc nhở: kẻ địch sức mạnh.
Thanh Thượng
Cảnh giới: bán Phân Thần cảnh.
Lực chiến: 3980
Thần hồn: 2800]
Lâm Thần trong cái nhiệm vụ Ma Phương phát động mà mỉm cười, hắn lần đầu tiên đối với Ma Phương thị uy khiến Ma Phương linh có chút run rẩy.
- Ngươi tựu đánh giá ta thấp vậy ư?
** Cao trào chưa dừng lại đâu! Các đạo hữu tích cực ủng hộ mình bằng những nút like hay cho 1 <:3 nhé!****
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook