"Ây da, không cẩn thận đoạt quái rồi!"

Vệ Tiểu Thiên nhìn hai phần thi thể Thiết Khải Tê Ngưu, rồi nhìn về đám đệ tử Thương Lan tông, lạnh lùng nói.

"Tên súc sinh này cản đường ta, nên ta thuận tay chặt, không ảnh hưởng các ngươi chứ?"

Vù!

Một bóng người từ xa đi đến, hắn đem các đệ tử bảo hộ ở sau lưng, ánh mắt nhìn chăm chăm Vệ Tiểu Thiên.

Người này chính là Dư Thành Nhân, hắn thấy có biến nên lập tức đến.

Dư Thành Nhân nhìn chăm chăm Vệ Tiểu Thiên, nhìn đến vài lần hắn vẫn không nhìn ra Vệ Tiểu Thiên đạt đến cấp bậc nào, điều này làm cho hắn cảm nhận thêm rất nhiều áp lực.

Dù chính Dư Thành Nhân hắn cũng không thể dùng một chiêu chém Thiết Khải Tê Ngưu thành hai khúc, vả lại còn dùng tay không.

"Chúng ta là đệ tử Thương Lan tông, đến đây để rèn luyện, xin hỏi các hạ là ai vậy?" Dư Thành Nhân thu vẻ ngạo khí của mình lại, trong ánh mắt hiện đầy vẻ cảnh giác.

"Ta là người qua đường Giáp, vừa dịp đi ngang qua đây, muốn rời khỏi cái khu rừng quái quỷ này." Vệ Tiểu Thiên cảm nhận thấy tên đệ tử trước mắt không thân thiện cho mấy.

Mà việc này ít nhiều cũng đúng, đánh quái gần một ngày, cực khổ, đau đớn, bất chợt quái bị người khác cướp, không có địch ý mới là lạ.

Nếu là hắn, ít nhất hắn cũng soạn ra hơn ba ngàn chữ để thăm hỏi.

"Các hạ từ trong đó đi ra?" Dư Thành Nhân giật mình, chỉ hướng phía sau Vệ Tiểu Thiên.

"Đúng vậy!" Vệ Tiểu Thiên gật đầu nhẹ, bộ không thấy hay sao mà còn hỏi.

"Một mình?" Dư Thành Nhân lại giật mình thêm.

"Bây giờ trừ ta, ngươi còn thấy người nào khác không?" Vệ Tiểu Thiên không biết phải nói gì, cái tên đệ tử này bị ngu à, hỏi toàn chuyện gì không, nhìn đã biết rồi còn hỏi.

Vệ Tiểu Thiên vừa nói xong, đám đệ tử Thương Lan tông sau khi nghe được liền hít một hơi thật sâu, ánh mắt dần dần trở nên cảnh giác cùng sợ hãi.

Dư Thành Nhân híp mắt lui lại mấy bước, một bên vừa ra hiệu để bảo hộ các sư đệ sư muội, một bên âm thầm chuẩn bị dùng Phù cầu viện.

Nếu có vấn đề phát sinh, chỉ cần dùng tấm Phù này, cố gắng chống đỡ một lúc sẽ có trưởng lão đến cứu.

Thường thì ở những nơi như bây giờ, giết người cướp của xảy ra rất nhiều, do đó nhất định phải đề phòng.

Trước khi xuống núi rèn luyện, đám đệ tử này đã được huấn luyện đầy đủ, vì vậy khi thấy đại sư huynh ra hiệu, bọn họ liền nhanh chóng tụ lại, tạo thành một trận phòng ngự.

'Có bị bệnh không?'

Vệ Tiểu Thiên nhìn thấy đám đệ tử như vậy liền thầm nghĩ, mặc dù không muốn để ý đến đám não tàn này, nhưng ai biểu đây là nhóm nhân loại đầu tiên hắn gặp, ở thế giới xa lạ này hắn vẫn còn quá mơ hồ, vì vậy vẫn cần tìm người để hỏi.

"Các ngươi chờ một chút, ta giải quyết bộ thi thể yêu thú này cái đã, để lâu cũng không tốt."

Vệ Tiểu Thiên không cần bọn họ trả lời liền tự mình hành động, hắn đi đến chỗ thi thể Thiết Khải Tê Ngưu, dùng hai tay sờ lên hai phần thi thể.

"Tinh luyện!"

Ở bên kia, Dư Thành Nhân cùng đám đệ tử trợn mắt hốc mồm nhìn cảnh này!

Thi thể Thiết Khải Tê Ngưu bỗng nhiên bị hai đoàn lửa quỷ dị đốt cháy, không bao lâu thi thể liền biến mất, để lại từng viên đan dược, trên những viên đan dược này đều hiện Đan Văn.

Vừa rồi, giống như có lò luyện đan trong hư không vậy!

"Cha mẹ ơi, thuật Luyện Đan gì đây?"

"Tốc độ nhanh thật, so với thủ tọa trưởng lão Luyện Đan đường của tông môn nhanh hơn rất nhiều."

"Ngươi đừng đùa, cả hai so kiểu gì? Thủ tọa trưởng lão luyện một lò Khí Huyết đan ít nhất cần hai tiếng, người này vừa rồi dùng bao lâu, ba phút hay năm phút."

"Hôm nay lại có thêm kiến thức, trở lại tông môn có chuyện để kể rồi."

"Hắn có thể là Luyện đan Đại Tông Sư? Có điều nhìn qua hình như hắn vẫn còn quá trẻ."

"Nghe nói mấy lão quái vật Chân Linh cảnh, không chỉ có thể duy trì dung nhan không đổi, thậm chí có thể phản lão hoàn đồng."

So với đám sư đệ sư muội vừa trải sự đời, Dư Thành Nhân biết được nhiều việc hơn, nhớ rằng trước đây hắn từng đọc một bản cổ tịch, trong lịch sử từng có một cách luyện đan rất lợi hại, đáng tiếc cách này đã thất truyền rất lâu.

Trong sách cổ miêu tả, cùng với cảnh vừa rồi hắn thấy, không khác gì nhau.

"Đây có thể là luyện đan thuật cấp cao đã thất truyền, nó gọi Thiên Địa Hồng Lô, một ý niệm thành đan." Lần này ánh mắt Dư Thành Nhân nhìn Vệ Tiểu Thiên càng thêm nghiêm trọng.

"Người này không đơn giản, nhất định là một vị tiền bối nào đó, mọi người không nên vô lễ, cẩn thận một chút."

Các sư đệ sư muội nghe vậy, ánh mắt nhìn về Vệ Tiểu Thiên dần trở nên kính sợ.

Vệ Tiểu Thiên nhanh chóng lấy một mảnh vải, thu những viên đan dược này vào một chỗ, sau đó hướng đám đệ tử nói.

"Đã gặp có nghĩa rằng mình Hữu Duyên, các ngươi đến đây, ai cũng có phần, mỗi người một viên."

Dư Thành Nhân nhìn qua đống đan dược liền kinh sợ, đan dược này mỗi một viên đều có Đan Văn.

Có Đan Văn, chứng minh tất cả đều thuộc cấp Hoàn Mỹ!

Bất cứ loại đan dược nào đều chia làm bốn cấp bậc khác nhau, có dược hiệu ba mươi phần trăm được gọi là đan dược cấp Kém, dược hiệu năm mươi phần trăm được gọi là đan dược cấp Bình Thường, dược hiệu bảy mươi phần trăm được gọi là đan dược cấp Tinh Phẩm, dược hiệu trăm phần trăm được gọi là đan dược cấp Hoàn Mỹ.

Với Khí Huyết đan này, võ giả dưới Tiên Thiên cảnh đều có thể sử dụng, muốn khôi phục chân nguyên, thì dùng Khí Huyết đan, thời gian khôi phục tính theo cấp bậc của đan dược, đan dược cấp càng cao thời gian khôi phục sẽ càng nhanh.

Lúc đầu Dư Thành Nhân kinh sợ với cách luyện đan của Vệ Tiểu Thiên, nhưng bây giờ liền trở nên kinh hãi với cấp bậc đan sư của Vệ Tiểu Thiên, ngay cả thủ tọa trưởng lão cũng khó khăn lắm mới luyện được một viên cấp Hoàn Mỹ, không giống như những gì vừa thấy.

Giữa lúc Dư Thành Nhân ngây người, Vệ Tiểu Thiên đã đến sát bên đệ tử Thương Lan tông, vẻ mặt tươi cười, đưa từng viên Khí Huyết đan cấp Hoàn Mỹ cho từng người.

Dư Thành Nhân thấy Vệ Tiểu Thiên chỉ là đưa đan dược, không có ác ý gì, cho nên cũng buông lỏng cảnh giác.

Đám sư đệ sư muội thấy vậy lại mộng bức, Khí Huyết đan tuy rằng cũng không phải thứ quá quý giá, chỉ cần bỏ ra một số lớn Kim Tệ cũng có thể mua được, nhưng với cấp Hoàn Mỹ lại rất khó mua, bởi vì nó có thể cứu mạng vào những lúc nguy cấp.

"A, các ngươi sao không ăn, yên tâm đi, không có độc nha." Vệ Tiểu Thiên phát hết một vòng liền nhìn thấy đám đệ tử vẫn ngơ ngác đứng đó, thấy vậy hắn chỉ cười cười mà nói.

Về phần còn dư lại hơn một nửa đan dược, ân, là tài sản riêng của ta, tất nhiên là của ta, không cần hỏi đến!

Dư Thành Nhân cũng nhận được một viên đan dược, bất quá hắn đã là Tiên Thiên cảnh, Khí Huyết đan đối với hắn đã không còn tác dụng, và bởi vì đã là người từng trải, cho nên khi nhìn thấy bộ dáng của đám đệ tử, hắn liền biết đám đệ tử đang nghĩ gì.

"Các ngươi mau tạ ơn đại sư!" Dư Thành Nhân lập tức nhắc nhở, dù gì cũng không thể để tông môn mất mặt.

Đám sư đệ sư muội nhanh chóng hồi phục tinh thần, dồn dập hướng Vệ Tiểu Thiên hành lễ tạ ơn, mỗi người đều có ánh mắt nóng rực, sùng bái cùng kính ngưỡng.

"Đại sư, ngài hiểu lầm, không phải bọn hắn sợ có độc, mà do không nỡ ăn. Đan dược cấp Hoàn Mỹ đối với võ giả Nội Luyện cùng Ngoại Luyện rất quý, có thể cứu một mạng vào lúc nguy cơ." Dư Thành Nhân quay qua cười giải thích với Vệ Tiểu Thiên.

"A!" Vệ Tiểu Thiên cảm thấy cũng không quan trọng, hệ thống có thể tự động Tinh Luyện Khí Huyết đan, cho nên muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu.

"Đại sư, ta có một yêu cầu hơi quá đáng, không biết có thể nói không?" Dư Thành Nhân lập tức nhìn Vệ Tiểu Thiên nói, trong ánh mắt và giọng nói hiện lên vẻ cầu xin.

"Nói đi!"

"Ta thấy đại sư còn không ít đan dược cấp Hoàn Mỹ, ngài có muốn bán không, đổi lấy những vật khác cũng được, giá cả không là vấn đề."

"Ta còn tưởng có việc gì, vậy dễ rồi, ta cũng có mấy việc muốn hỏi, chỉ cần ngươi trả lời để ta vừa lòng, những đan dược này ta tặng hết cho ngươi."

Vệ Tiểu Thiên vừa mới nói xong, Dư Thành Nhân cùng đám đệ tử Thương Lan tông liền mừng rỡ.

"Đại sư cứ việc hỏi, chúng ta nhất định biết gì nói đó."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương