Hệ Thống Game Tại Dị Giới
-
Chương 786: Hắn có thể
- Thật tốt quá, đa tạ Lão đại!
Kiều Phong hai mắt phát sáng mà nói. Ở một bên Đoàn Dự lắc đầu, chép miệng trêu đùa:
- Ta nói tứ đệ, ngươi ở ngoài bất ngờ xuất hiện thêm một nữ nhân khác. Ta thì không để ý nhưng Mỹ Mỹ nhất định để ý. Đợi muội lên tiên giới sẽ tính sổ với ngươi!
Kiều Phong một mực ngượng ngùng gãi đầu khó nói. Nhanh chóng mua tại cửa hàng, Hoàng Minh lấy ra một viên Thập Đại Thiết Linh Tuần Hoàn đan không chần chừ cho thiếu nữ uống. Những người xung quanh yên tĩnh chờ đợi. Kiều Phong cũng là hô hấp có chút gấp gáp. Nữ tử này thật ra cùng hắn cũng không có bao nhiêu đoạn tình cảm. Từ khi bị hắn đánh bại tại Thành trì liền đi theo hắn. Không ít lần khiêu chiến hắn nhưng chưa một lần thắng. Không nghĩ tới lần này chiến đấu vậy mà vì hắn mà liều mạng như vậy.
Lưu Kim Anh chính là tên của nàng, Kiều Phong hắn vẫn nhớ kĩ, nàng chỉ nói có đúng một lần. Nhìn gương mặt thiếu nữ từ trắng bệch đang dần dần hồng hào trở lại, hô hấp cũng bắt đầu đều đặn ổn định hơn. Rốt cuộc không lâu Lưu Kim Anh cũng đã tỉnh. Một đám huynh đệ biết ý rời đi, lưu lại không gian riêng cho hai người.
- Thương vong thế nào?
Hoàng Minh đi phía trước lên tiếng hỏi thăm. Chu Du ở phía sau lập tức đáp lời:
- Lão đại, Phi Linh giới thật sự không kém. Mặc dù bị chúng ta chiến trận đè ép, thế nhưng vẫn rất đáng sợ. Bên ta thương vong đạt tới một vạn hai.
Hoàng Minh gật đầu, ánh mắt nhìn về phía xa xa. Chiến trường đang có những thân ảnh đang đi thu thập tàn cuộc.
- Lão đại, ta biết ngươi rất mạnh. Tại sao chiến đấu lần này ngươi không có ra tay. Nếu lần này người mạnh mẽ ra tay thì thương vong bên ta thậm chí có thể giảm đi một nửa!
Chần chừ một hồi, vẫn là Trương Vô Kỵ không nhịn được lên tiếng mà hỏi. Không ai nói thêm điều gì, hiển nhiên mọi người đều khó hiểu. Hoàng Minh lắc đầu, đáp lời:
- Không phải ta không muốn ra tay, mà là ta không thể ra tay. Nếu như ta tham gia chiến đấu tại đây bién cố lớn nhất định xảy ra. Chiến tranh chính là nơi tốt nhất để loại bỏ kẻ yếu. Những người còn sống sót nhất định là cường giả. Tiên giới hiện tại cần nhất là những cường giả trẻ tuổi như thế. Nếu ta ra tay, đúng như đệ nói, chí ít có thể giảm thương vong đến hơn nửa. Thế nhưng ta không có làm, bởi vì tương lai của tiên giới không thể hoàn toàn dựa vào chúng ra mãi được!
Lời nói đến đây, đám người không ai nói thêm điều gì. Xét về khía cạnh nào đi nữa, hiển nhiên như vậy cũng đã là tốt nhất rồi. Nhớ tới Vạn năm về đây Tiên giới hoàn toàn là bị diệt đến tám chín phần tại chiến trường vị diện, lần này đại thắng không ai có thể nghi kị. Lời nói của Hoàng Minh cất giấu tâm tư riêng hay không nhưng không ai nói thêm điều gì. Có thể thấy được địa vị của hắn tại đám huynh đệ chính là cao vô cùng.
- Lão đại, một trăm tấm Chiến Lệnh lệnh bài lần này hoàn toàn thủ thành công. Như vậy chúng ta Tiên Giới lần này có tới một trăm hai mươi tám danh ngạch tham gia võ đài chi chiến!
Triệu Vân từ xa đi tới lên tiếng mà nói. Hắn phụ trách lần này tuyển bạt người tham gia võ đài chi chiến. Hoàng Minh gật đầu, lại nói:
- Truyền lệnh xuống, không ai được cất giấu thần cách, nghiêm ngặt kiểm tra thu hồi. Lại thu hồi thi thể của những chiến tướng cùng binh lính. Rời khỏi chiến trường bị diện ta nhất định thủ mộ năm năm!
Phía dưới lập tức có người chạy đi truyền lệnh. Hà Nội một lần nữa rơi vào yên tĩnh, chiến trường vị diện rốt cuộc kết thúc phần một công thủ chiến. Tiên Giới đại thắng hoàn toàn nắm giữ một trăm tấm chiến lệnh lệnh bài. Lần này chiến thắng quả thực là một tin tức đại chấn toàn bộ Tiên giới. Tin chiến thắng truyền khắp ngõ ngách tiên giới, bất kể nhân tộc, yêu tộc, hải tộc, thú nhân tộc các tộc quần đều một mảnh hoan hô ăn mừng chiến thắng.
Cao không chín tầng trời, Phi Linh giới ba sáu chủ thần trên mặt hoàn toàn là thâm trầm ra nước. Không ai nói lời nào, dù sao vừa rồi chiến trận diễn ra, Phi Linh giới hoàn toàn là bị treo lên mà đánh. Toàn bộ mặt trận đều bị đánh không sức hoàn thủ. Tiên giới lần này tinh anh quá nhiều, hoàn toàn là vượt qua cùng cấp mà đánh.
Trái ngược với phi Linh Giới, tiên giới ba sáu chủ thần hoàn toàn là đầy mặt nụ cười bàn tán rôm rả. Quang minh chủ thần càng là híp hai mắt, khoé miệng nhếch lên nụ cười giống như hắn mới là người chiến thắng. Một hồi quay lại phía sau, Quang Minh chủ thần lên tiếng hỏi:
- Linh Đang đệ, ngươi thấy tên tiểu tử Hoàng Minh kia thế nào?
Ngồi phía sau Quang Minh chủ thần chính là một nam tử trung niên mặc trường sam màu lam. Hắn tại tiên giới chỉ sợ ngoài Quang Minh chủ thần thì không ai có thể đè ép được hắn. Hắn là Quy Tắc chủ thần, Linh Đang. Nghe được Quang Minh chủ thần hỏi thăm, hắn hai mắt cũng là hơi híp lại, lên tiếng đáp trả:
- Không tệ, tuổi tác còn không tới một ngàn. Thiên phú đáng sợ, thủ đoạn càng nhiều, tâm trí ổn định. Hoàn toàn đích xác đáng bồi dưỡng.
- Đệ nghĩ Thiên Đình chi chiến tiểu tử này tham gia được hay không?
Quang Minh chủ thần một lần nữa hỏi.
- Được!
Quy Tắc chủ thần trả lời lập tức.
Kiều Phong hai mắt phát sáng mà nói. Ở một bên Đoàn Dự lắc đầu, chép miệng trêu đùa:
- Ta nói tứ đệ, ngươi ở ngoài bất ngờ xuất hiện thêm một nữ nhân khác. Ta thì không để ý nhưng Mỹ Mỹ nhất định để ý. Đợi muội lên tiên giới sẽ tính sổ với ngươi!
Kiều Phong một mực ngượng ngùng gãi đầu khó nói. Nhanh chóng mua tại cửa hàng, Hoàng Minh lấy ra một viên Thập Đại Thiết Linh Tuần Hoàn đan không chần chừ cho thiếu nữ uống. Những người xung quanh yên tĩnh chờ đợi. Kiều Phong cũng là hô hấp có chút gấp gáp. Nữ tử này thật ra cùng hắn cũng không có bao nhiêu đoạn tình cảm. Từ khi bị hắn đánh bại tại Thành trì liền đi theo hắn. Không ít lần khiêu chiến hắn nhưng chưa một lần thắng. Không nghĩ tới lần này chiến đấu vậy mà vì hắn mà liều mạng như vậy.
Lưu Kim Anh chính là tên của nàng, Kiều Phong hắn vẫn nhớ kĩ, nàng chỉ nói có đúng một lần. Nhìn gương mặt thiếu nữ từ trắng bệch đang dần dần hồng hào trở lại, hô hấp cũng bắt đầu đều đặn ổn định hơn. Rốt cuộc không lâu Lưu Kim Anh cũng đã tỉnh. Một đám huynh đệ biết ý rời đi, lưu lại không gian riêng cho hai người.
- Thương vong thế nào?
Hoàng Minh đi phía trước lên tiếng hỏi thăm. Chu Du ở phía sau lập tức đáp lời:
- Lão đại, Phi Linh giới thật sự không kém. Mặc dù bị chúng ta chiến trận đè ép, thế nhưng vẫn rất đáng sợ. Bên ta thương vong đạt tới một vạn hai.
Hoàng Minh gật đầu, ánh mắt nhìn về phía xa xa. Chiến trường đang có những thân ảnh đang đi thu thập tàn cuộc.
- Lão đại, ta biết ngươi rất mạnh. Tại sao chiến đấu lần này ngươi không có ra tay. Nếu lần này người mạnh mẽ ra tay thì thương vong bên ta thậm chí có thể giảm đi một nửa!
Chần chừ một hồi, vẫn là Trương Vô Kỵ không nhịn được lên tiếng mà hỏi. Không ai nói thêm điều gì, hiển nhiên mọi người đều khó hiểu. Hoàng Minh lắc đầu, đáp lời:
- Không phải ta không muốn ra tay, mà là ta không thể ra tay. Nếu như ta tham gia chiến đấu tại đây bién cố lớn nhất định xảy ra. Chiến tranh chính là nơi tốt nhất để loại bỏ kẻ yếu. Những người còn sống sót nhất định là cường giả. Tiên giới hiện tại cần nhất là những cường giả trẻ tuổi như thế. Nếu ta ra tay, đúng như đệ nói, chí ít có thể giảm thương vong đến hơn nửa. Thế nhưng ta không có làm, bởi vì tương lai của tiên giới không thể hoàn toàn dựa vào chúng ra mãi được!
Lời nói đến đây, đám người không ai nói thêm điều gì. Xét về khía cạnh nào đi nữa, hiển nhiên như vậy cũng đã là tốt nhất rồi. Nhớ tới Vạn năm về đây Tiên giới hoàn toàn là bị diệt đến tám chín phần tại chiến trường vị diện, lần này đại thắng không ai có thể nghi kị. Lời nói của Hoàng Minh cất giấu tâm tư riêng hay không nhưng không ai nói thêm điều gì. Có thể thấy được địa vị của hắn tại đám huynh đệ chính là cao vô cùng.
- Lão đại, một trăm tấm Chiến Lệnh lệnh bài lần này hoàn toàn thủ thành công. Như vậy chúng ta Tiên Giới lần này có tới một trăm hai mươi tám danh ngạch tham gia võ đài chi chiến!
Triệu Vân từ xa đi tới lên tiếng mà nói. Hắn phụ trách lần này tuyển bạt người tham gia võ đài chi chiến. Hoàng Minh gật đầu, lại nói:
- Truyền lệnh xuống, không ai được cất giấu thần cách, nghiêm ngặt kiểm tra thu hồi. Lại thu hồi thi thể của những chiến tướng cùng binh lính. Rời khỏi chiến trường bị diện ta nhất định thủ mộ năm năm!
Phía dưới lập tức có người chạy đi truyền lệnh. Hà Nội một lần nữa rơi vào yên tĩnh, chiến trường vị diện rốt cuộc kết thúc phần một công thủ chiến. Tiên Giới đại thắng hoàn toàn nắm giữ một trăm tấm chiến lệnh lệnh bài. Lần này chiến thắng quả thực là một tin tức đại chấn toàn bộ Tiên giới. Tin chiến thắng truyền khắp ngõ ngách tiên giới, bất kể nhân tộc, yêu tộc, hải tộc, thú nhân tộc các tộc quần đều một mảnh hoan hô ăn mừng chiến thắng.
Cao không chín tầng trời, Phi Linh giới ba sáu chủ thần trên mặt hoàn toàn là thâm trầm ra nước. Không ai nói lời nào, dù sao vừa rồi chiến trận diễn ra, Phi Linh giới hoàn toàn là bị treo lên mà đánh. Toàn bộ mặt trận đều bị đánh không sức hoàn thủ. Tiên giới lần này tinh anh quá nhiều, hoàn toàn là vượt qua cùng cấp mà đánh.
Trái ngược với phi Linh Giới, tiên giới ba sáu chủ thần hoàn toàn là đầy mặt nụ cười bàn tán rôm rả. Quang minh chủ thần càng là híp hai mắt, khoé miệng nhếch lên nụ cười giống như hắn mới là người chiến thắng. Một hồi quay lại phía sau, Quang Minh chủ thần lên tiếng hỏi:
- Linh Đang đệ, ngươi thấy tên tiểu tử Hoàng Minh kia thế nào?
Ngồi phía sau Quang Minh chủ thần chính là một nam tử trung niên mặc trường sam màu lam. Hắn tại tiên giới chỉ sợ ngoài Quang Minh chủ thần thì không ai có thể đè ép được hắn. Hắn là Quy Tắc chủ thần, Linh Đang. Nghe được Quang Minh chủ thần hỏi thăm, hắn hai mắt cũng là hơi híp lại, lên tiếng đáp trả:
- Không tệ, tuổi tác còn không tới một ngàn. Thiên phú đáng sợ, thủ đoạn càng nhiều, tâm trí ổn định. Hoàn toàn đích xác đáng bồi dưỡng.
- Đệ nghĩ Thiên Đình chi chiến tiểu tử này tham gia được hay không?
Quang Minh chủ thần một lần nữa hỏi.
- Được!
Quy Tắc chủ thần trả lời lập tức.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook