Hệ Thống Ép Tôi Làm Thần Y
-
40: Gia Nhập Tổ Chức Thần Bí
Lúc này, Từ Phong đã bưng nước tới, ngồi ở bên cạnh Mục Vân Đông.
"Phong nhi, Mục thần y cứu con, sao con lại không nói chút gì, tốt xấu gì thì cũng phải trả tiền khám cho người ta.
"Từ Quang Viễn quở mắng.
"Ngày đó, Tiểu Mộng đã lôi bác sĩ Mục đi, còn không kịp trả.
"Từ Phong có chút ngượng ngùng nói.
"Ngày đó sau khi lôi đi xong việc thì không biết bổ sung trở về à? Quân nhân chúng ta không thể thờ ơ sau khi được người khác mang cho chúng ta chỗ tốt, cảm ơn cơ bản vẫn là phải làm.
"Từ Quang Viễn lại mắng Từ Phong một trận.
"Vâng vâng, con biết sai rồi.
"Từ Phong không ngừng gật đầu nhận sai, lại xoay người hành một đại lễ đối với Mục Vân Đông.
"Được rồi, được rồi, các người không cần khách khí như vậy.
"Mục Vân Đông không chịu nổi sự khách khí của người khác.
Sau một phen khách sáo, Từ Quang Viễn chính thức đi vào chủ đề chính.
"Mục thần y, lần này mời anh tới đây, một mặt là cảm ơn, về phương diện khác tôi muốn mời anh gia nhập tổ chức của chúng tôi.
""Tổ chức? Tổ chức gì?"Mục Vân Đông không rõ nguyên do.
"Đây là một tổ chức thần bí, tên là Ám Ảnh, ý là bóng đen, lại gọi là đội đặc chiến Ám Ảnh, giống như ám vệ thời cổ, do một tay quốc gia khống chế, chuyên phục vụ vì quốc gia.
""Ông muốn tôi gia nhập tổ chức như vậy à?"Mục Vân Đông sửng sốt.
"Đúng vậy.
"Từ Quang Viễn trịnh trọng nói.
"Nhưng tôi chỉ là bác sĩ, tôi không làm được gì cả.
""Ha ha, một tay Càn Khôn Đại Na Di xinh đẹp của anh đã vượt qua phạm vi y học bình thường, đây đã không gọi là y thuật, mà là gọi là dị năng.
""Dị năng?"Đây là lần đầu tiên Mục Vân Đông nghe thấy cách nói này.
"Không sai, trên thế giới này luôn có một số người có bản lĩnh đặc biệt, có người biết ngự phong, có người biết ẩn thân, có người biết súc cốt, còn có người sẽ giống như hình người sẽ có các loại kỹ năng đặc biệt.
"Từ Quang Viễn giải thích.
"Nhưng những thứ này lại có ích gì chứ?"Mục Vân Đông vẫn không rõ.
"Kỹ năng khác nhau có thể phát huy tác dụng mà người khác không thể tưởng tượng được, luôn có lúc dùng đến.
""Tôi có thể không gia nhập không?"Mặc dù nghe có vẻ lợi hại, nhưng Mục Vân Đông không muốn bị trói chặt, tự do tự tại xem bệnh cho người ta, lấy được phần thưởng thật tốt.
Tổ chức như vậy nhất định có rất nhiều quy củ, đi vào sẽ không dễ dàng ra ra như vậy.
"Anh nhất định sẽ gia nhập.
"Từ Quang Viễn cười nhạt.
"Vì sao?""Hừ, chỉ một màn buổi sáng hôm nay của anh đã hoàn toàn vượt qua nhận thức của mọi người, anh sẽ giải thích thế nào cho mọi người đây, có lẽ trong thời gian rất dài anh sẽ không được yên bình nhỉ?""Nếu như anh gia nhập Ám Ảnh thì những chuyện này đều không thành vấn đề, tất cả tin tức về anh trên mạng đều sẽ không xuất hiện một chữ, một tấm ảnh chụp cũng sẽ không lưu lại.
Sau này anh làm gì cũng không thể xuất hiện ở trên mạng.
""Lợi hại như vậy.
"Mục Vân Đông không khỏi vuốt cằm, có chút động lòng.
"Tôi phải làm gì đây? Có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi hay không?"Mục Vân Đông hỏi.
"Chuyện này anh không cần lo lắng, tất cả sinh hoạt của anh đều như thường, chỉ cần tổ chức có nhiệm vụ thì chúng tôi sẽ gọi anh, đương nhiên chúng tôi sẽ không để anh làm chuyện gì vượt qua năng lực của anh.
""Thân phận của chúng ta lợi hại lắm à?"Mục Vân Đông vẫn không rõ tổ chức của bọn họ là cái gì.
Mục Vân Đông nói làm cho Từ Quang Viễn nhoẻn miệng cười, ông lấy ra một quyển sổ nhỏ màu đỏ:"Nói như vậy đi, nếu như cục trưởng cục công an của Trạm Hải nhìn thấy cuốn sổ này thì đều phải phục tùng mệnh lệnh.
""Lợi hại như vậy à?"Mục Vân Đông kinh ngạc, nếu mình cũng có cuốn sổ như vậy, vậy sau này làm chuyện gì có phải sẽ thuận tiện hơn rất nhiều hay không.
"Đó là đương nhiên, dù sao thì đây cũng là bộ ngành do một tay trực tiếp điều khiển.
Nhưng quyền lợi này cũng không thể lạm dụng, nếu lạm dụng quyền lợi không chỉ có thu hồi, mà còn có thể bị đuổi ra khỏi tổ chức, thậm chí trở thành đối tượng bị tổ chức tấn công.
"Từ Quang Viễn trịnh trọng nói.
"Ồ!"Mục Vân Đông lại do dự.
"Đáp ứng ông ta, mau trả lời ông ta đi, cái đồ ngốc nhà anh.
"Đúng lúc này hệ thống lại ra gây sự.
"Đây là chuyện của tôi, anh đánh rắm gì đấy.
"Mục Vân Đông ghét nhất là hệ thống không có việc gì lại nhảy ra, anh rất lo lắng ngày nào đó khi đang cùng bạn gái vận động thì hệ thống nhảy ra.
"Tôi nghiêm túc nha, tính phá hoại của hệ thống tàn thứ kia rất lớn, cho dù tôi đụng phải nó cũng chưa chắc có thể xử lý nó.
"Hệ thống sốt ruột nói.
"Mẹ nó!"Trong lòng Mục Vân Đông mắng:"Mạnh như vậy thì anh còn muốn tôi đi chịu chết à.
""Cho nên anh mới phải tìm viện trợ từ bên ngoài.
"Từ Quang Viễn nhìn thấy Mục Vân Đông không nói lời nào, cho rằng anh đang tự hỏi:"Mục thần y, chuyện này cũng không vội, nếu có gì không nghĩ ra thì có thể trở về chậm rãi nghĩ, tôi sẽ còn ở nhà mấy ngày.
""Không cần, bây giờ tôi sẽ đồng ý.
"Mục Vân Đông lập tức tỏ thái độ, nói giỡn, phía trước có một đại phiền phức đang chờ mình, không tìm viện trợ từ bên ngoài kia thì không phải tìm chết à.
"Được, vậy thì xác định như vậy.
"Từ Quang Viễn lập tức đưa ra kết luận:"Từ hôm nay trở đi, anh chính là một thành viên của tổ dị năng của Ám Ảnh.
""Tổ dị năng?"Mục Vân Đông không rõ:"Còn có cái khác à?""Đương nhiên, Ám Ảnh có ba tổ.
"Từ Quang Viễn giải thích:"Một tổ đặc chiến, một tổ tình báo, một tổ dị năng.
Từ Phong chính là thành viên của tổ đặc chiến, mà tôi là người lãnh đạo trực tiếp của toàn bộ Ám Ảnh.
""Thì ra là vậy.
"Mục Vân Đông gật gật đầu, đột nhiên anh muốn biết vị lão đại Ám Ảnh trước mắt này có dị năng gì.
Mở Thiên Nhãn ra, chỉ thấy sinh mệnh nguyên khí trên người Từ Quang Viễn như một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, mỗi một tế bào nguyên khí đều giống như một ngọn lửa nhỏ.
"Ông cũng là người có dị năng à?"Mục Vân Đông kinh ngạc kêu lên.
"Anh, anh có nhìn ra sao?"Từ Quang Viễn còn kinh ngạc hơn cả Mục Vân Đông.
"Hắc hắc!"Mục Vân Đông ngượng ngùng cười.
"Anh là một người có dị năng khủng bố.
"Từ Quang Viễn đột nhiên cảm thấy Mục Vân Đông có chút đáng sợ, cũng may anh đã đồng ý, bằng không ngày nào đó người này đứng ở phe đối lập sẽ có phiền phức rất lớn.
"Tôi là một người có hỏa dị năng, khi giao thủ với kẻ địch thường không phải đánh chết kẻ địch, mà là đánh tiêu (đốt cháy) kẻ địch.
"Từ Quang Viễn nói.
"Đánh tiêu?"Mục Vân Đông giật mình không thôi, xem ra thế giới này cũng không đơn giản như những gì chúng ta thấy ngày thường, sau này nếu giao thủ với người khác thì vẫn phải chú ý một chút, bằng không ngày nào đó mình cũng bị người khác đánh tiêu, hoặc là đánh thành băng côn cũng không phải không có khả năng.
"Nói chung là thế giới này rất lớn, chuyện lạ gì cũng có, vào Ám Ảnh rồi chúng ta sẽ chậm rãi gặp phải.
Ngày mai tôi sẽ báo tin tức của anh lên, qua mấy ngày sẽ có người đưa cuốn sổ tới cho anh.
"Cuối cùng cũng kéo được vị bác sĩ dị năng này vào tổ, Từ Quang Viễn hiểu ý cười.
"Thì ra ông ta kéo mình vào Ám Ảnh không chỉ là muốn lợi dụng dị năng của tôi, mà còn lo lắng mình lợi dụng dị năng để làm chuyện gì đó trong xã hội.
"Mục Vân Đông đột nhiên động lòng với suy nghĩ của Từ Quang Viễn mà mình vừa đọc được.
Anh không vạch trần ông ta, dù sao thì chuyện này cũng không có hại cho anh, dù sao thì sau này khi sử dụng một ít bản lĩnh đặc biệt của hệ thống thì không cần lo lắng mang đến phiền phức gì, cớ sao lại không làm chứ.
Hai người lại nói chuyện với nhau thật lâu, Từ Quang Viễn nói cho Mục Vân Đông rất nhiều quy củ, điều lệ, trách nhiệm và nghĩa vụ của đội đặc chiến Ám Ảnh, sau đó lại mời Mục Vân Đông xuống dưới ăn cơm chiều, mãi đến khi ánh đèn rực rỡ mới lên, Mục Vân Đông mới rời khỏi khu biệt thự kia.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook