Thời tiết thật nóng, Ae Young dường như có thể nhìn thấy khí nóng trong không khí. Bên người phần lớn là thiếu nữ rộn ràng nhốn nháo, còn có một ít nam sinh. Trước kia còn tưởng rằng fan big bang chỉ có nữ. Lau mồ hôi, Choi Ae Young xếp hàng chậm rãi vào.

Hôm nay là mùng ba thags tám, cách sinh nhật của Kwon Ji Yong rất gần. Concer ở Bắc Kinh có một khâu đoạn chúc mừng sinh nhật anh, phía trước vài nhân viên quay phim đang quay fan chúc mừng sinh nhật Kwon Ji Yong.

Một nhân viên đi đến trước mặt Choi Ae Young.

Choi Ae Young nhìn màn ảnh, trầm mặc hai giây sau đó tươi cười: “Kwon Ji Yong, chúc anh sinh nhật vui vẻ.” Tiếng Hàn tiêu chuẩn, khiến cho mấy thiếu nữ bên cạnh ghé mắt. Sau khi các cô cũng nói lời chúc phúc, một thiếu nữ cảm khái nói với Choi Ae Young: “Giọng của cậu thật chuẩn! Luyện tập qua rồi sao?”

“À, ừ.”

“Tớ vừa rồi nói cũng không sai! “Hi vọng các anh có thể càng ngày càng tốt!” thế nào?” Lập lại câu tiếng hàn kia, thiếu nữ hơi hưng phấn nhìn về phía Choi Ae Young: “Cũng không biết phát âm có tiêu chuẩn không, hi vọng các anh có thể nghe hiểu.”

Choi Ae Young gật đầu, cũng không phát biểu ý kiến. Bất luận tiêu chuẩn hay là không tiêu chuẩn, đều không xong. Nhiều lời chúc phúc như vậy, có lẽ bọn họ không có thời gian xem...... Đặc biệt các cô đều là fan nước ngoài, đại đa số hỗn tạp tiếng Trung, tiếng Anh, tiếng Hàn thì bọn họ không thể lý giải. Tiến vào sân khấu, Choi Ae Young nhận khăn và đèn. Đang chờ đợi big bang đi ra, fan ghé vào cùng nhau thảo luận, chỉ có Choi Ae Young lẳng lặng đứng ở nơi đó giống người ngoại tộc.

Đối với fan mà nói, nhìn thấy big bang là thỏa mãn tâm nguyện của bản thân, là chuyện vui vẻ. Nhưng với Choi Ae Young mà nói, cũng là chuyện tàn khốc. Cô sẽ nhìn thấy Kwon Ji Yong, từng đã cho rằng hiểu người kia nhất, bây giờ là G-Dragon hoàn toàn xa lạ.

Vị trí của Choi Ae Young rất gần sân khấu, cũng là một vị trí có thể hết sức gần gũi Kwon Ji Yong. Bởi vì để không khí sôi động, anh nhất định sẽ không bỏ qua vị trí này.

Quả nhiên, lúc fan chờ đợi big bang đi ra, màn hình chiếu MV tonight, đèn trên sân khấu tắt, đèn vương miện sáng lên. Mà lúc màn che rơi xuống kia, Kwon Ji Yong vọt ra, giờ phút này bầu không khí cũng lập tức đến điểm cao nhất. Bên người là tiếng thét chói tai hưng phấn, nhìn đến bóng dáng quen thuộc, ở trên sân khấu phô trương, đè nén lời muốn nói, Choi Ae Young hơi giương môi ngốc ở tại chỗ. Đèn vương miện trên tay cũng đánh rơi trên đất, một thoáng chốc liền bị thiếu nữ bên người đá tới nơi nào.

Cô cách anh không đến hai mét, anh ở trên sân khấu, cùng trong trí nhớ cùng là một người. Nhìn Kwon Ji Yong, tim đột nhiên đập nhanh, Choi Ae Young hít sâu một hơi. Rõ ràng khoảng cách gần như vậy, lại cảm giác thật xa xôi. Anh không thấy mình, anh ở trên sân khấu hoa mỹ, nhìn không tới sân khấu tối đen này, cũng sẽ không để ý cô.

Có thể hết hy vọng. Không có nhà họ Choi “Trong mộng”, không có nghệ sĩ Choi Ae Young, cũng không có Kwon Ji Yong.

Lúc này không khí dường như nước sôi đang sôi trào, từng fan đều dùng sức vung đèn vương miện lắc lư thân thể theo nhịp. Giờ phút này, Choi Ae Young lẳng lặng đứng, thậm chí không có đèn, tựa như một âm không hài hòa đột ngột phát ra.

Fan bên cạnh Choi Ae Young cũng không chú ý tới, nhưng Kwon Ji Yong ở sân khấu lại chú ý tới một chỗ nhỏ phía dưới, đột ngột tối om. Vì sao cô không có đèn? Vì sao cô nhìn qua cũng không hưởng thụ bọn họ biểu diễn? Không biết sao, trong lòng cảm thấy có chút không vui, Kwon Ji Yong nhảy đi đến phía đó, tặng một cái hôn gió hướng về chỗ Choi Ae Young.

Tức thì, fan chỗ đó lập tức thét chói tai.

Đến giữa buổi diễn, mọi người hát chucs mừng sinh nhật Kwon Ji Yong. Bên người không ít fan lớn tiếng hô: “Chúc anh sinh nhật vui vẻ!”

“Sinh nhật vui vẻ.” Lẫn trong đám fan Choi Ae Young nhìn Kwon Ji Yong trên sân khấu bụm mặt cao hứng, nở một nụ cười chua sót: “Sinh nhật vui vẻ, G-Dragon.”

Cứ như vậy đi.

*

Không biết hai giờ trong đó có cảm nghĩ gì, đi ra sân khấu, Choi Ae Young thậm chí cảm thấy có chút hoảng hốt. Lúc buổi diễn kết thúc, một ít vip ôm nhau khóc ròng.

“Không biết đến bao giờ có thể nhìn thấy các anh ấy?”

“Thật sự quá khó khăn.”

Quá khó khăn, muốn nhìn thấy bọn họ. Bọn họ là nghệ sĩ nước ngoài, thậm chí bởi vì chính sách công ty rất ít sẽ đến quốc gia này. Cô không thể đi theo bước chân Kwon Ji Yong khắp thế giới, cô còn có cuộc sống của mình, cô nghĩ nếu còn có cơ hội, còn có buổi diễn giống hôm nay và có thời gian rảnh rỗi, cô có thể nhìn thấy anh ở gần. Này không giống như Kwon Ji Yong vậy.

Biểu diễn kết thúc đã gần mười giờ đêm, người nhiều lắm cơ bản không gọi được taxi về. Đứng ở cửa hông, Choi Ae Young cô đơn cả người dường như đều dung nhập trong bóng đêm.

Nhìn người bên ngoài về gần hết, Choi Ae Young vừa định gọi xe lại phát hiện trong sân khấu thoải mái một chút, liền xách túi bước đến phòng bảo vệ. Vừa đi ra hai bước, cũng không nghĩ bị phía sau thình lình đụng vào ngã trên đất.

“Này, Seung Ri em đụng vào người khác!”

Là tiếng Hàn, là giọng của Kwon Ji Yong. Choi Ae Young bình ổn hô hấp xoay người, trước mặt đúng là big bang. Lúc này Seung Ri cúi đầu, dùng tiếng Trung sứt sẹo phát âm nói: “Đúng, thực xin lỗi! Cô thế nào?”

“Không có việc gì.” Choi Ae Young dùng tiếng Hàn trả lời.

“Cô biết tiếng Hàn sao?” Seung Ri hưng phấn hỏi. Nhìn thấy Choi Ae Young gật đầu, liền tiếp tục nói: “Thật tốt quá, tôi còn lo lắng không thể giải thích. À, vừa mới thật sự xin lỗi, cô có khỏe không? Có bị thương không?” Nói xong Seung vươn tay về phía Choi Ae Young.

“Tôi vẫn ổn.” Choi Ae Young cầm tay Seung Ri, đỡ khuỷu tay đứng lên.

“Thật sự không có việc gì sao?”

“Thật sự không có việc gì.” Nói xong, còn phất phất tay.

Giờ phút này mọi người chú ý tới trên cổ tay Choi Ae Young có khan tiếp ứng, nghĩ đến cô có thể nói tiếng Hàn, Dae Sung nhịn không được nói: “Cô là người Hàn Quốc sao? Thế nào lại đến xem buổi diễn ở đây, tuy rằng hiện tại là lưu diễn toàn cầu, nhưng chúng tôi rất nhanh sẽ về nước!”

Nhìn mấy người trước mặt nghiêm cẩn gật đầu, Choi Ae Young cười cười: “Tôi là người Trung Quốc.”

“......”

Dường như khác quốc gia sẽ kéo khoảng cách, nghe vậy mấy người đều có chút xấu hổ. Kwon Ji Yong làm đội trưởng có thói quen xử lý việc thành viên gặp phải, anh nhìn thiếu nữ Cvip trước mặt là bước nhạc đệm nhỏ, vì thế tháo mũ trên đầu  xuống đưa tới trước mặt Choi Ae Young lễ phép nói: “Này tặng cho cô! Là mũ tôi rất thích. Cảm ơn hôm nay cô có thể tới xem bọn tôi biểu diễn, cám ơn!”

Choi Ae Young lắc đầu, nhận mũ trên tay Kwon Ji Yong, tự nhiên kiễng mũi chân đội lại mũ cho anh. Cô có thói quen đi gặp Kwon Ji Yong không đeo giày cao gót, thậm chí lần này cũng vô thức đeo giày đế bằng.

Nhìn thấy động tác của Choi Ae Young, mấy người đều thất thần.

“Nếu muốn cảm tạ tôi, tôi không muốn mũ này.”

“Như vậy?” Kwon Ji Yong khẽ nhíu mày, vốn từ bề ngoài anh cảm thấy này thiếu nữ cũng không tệ, lại không nghĩ rằng là một fan rất khó xử lý.

Đè nén nội tâm kích động, Choi Ae Young cấp tốc đọc số điện thoại trong trí nhớ: “Số này, anh có từng dùng hay không?” Nhìn đến Kwon Ji Yong hơi trừng lớn mắt, Choi Ae Young tiếp tục nói: “Có phải từng dùng số này không? Xin nói với tôi, chỉ cần nói đúng, hoặc là không phải.” Số này cô luôn nhớ. Cô muốn biết, tất cả có phải chỉ là giấc mơ của cô không. Mà số kia, có phải cũng chỉ là một trí nhớ hư ảo hay không.

“Đúng......” Suy xét vài giây, Kwon Ji Yong gật gật đầu. Có đôi khi một số bị nhiều người biết, bình thường anh sẽ không lọc dnah bạ mà đổi số điện thoại: “Làm sao cô có thể biết?”

Là tương thông sao......? Trong mộng, hiện thực, là tương thông sao? Hoặc là, cô cho rằng “Mộng”, vốn không phải mộng! Cô đã trải qua, cái kia vốn không phải mộng! Hệ thống có tồn tại? Muốn tìm được hệ thống, vì sao đi tới đó, vì sao để về, muốn cởi bỏ nghi hoặc, muốn gặp lại Kwon Ji Yong kia.

Giờ khắc này, có cái gì ở trong đầu Choi Ae Young nổ mạnh. Dây chuyền hình mèo ở trong đầu chợt lóe qua, cho tới nay Choi Ae Young không nghĩ suy xét tất cả về “Trong mộng” dường như bắt được cái gì. Không trả lời vấn đề của Kwon Ji Yong, Choi Ae Young chào anh, sau đó xoay người chạy tới phòng bảo vệ.

Seung Ri nhìn bóng lưng Choi Ae Young, nhịn không được chế nhạo nói: “Này, người ta không để ý đến hyung!”

Cảm thấy mất mặt trừng mắt nhìn Seung Ri liếc mắt một cái, Kwon Ji Yong giống như không thèm để ý mũ mình nói: “Về khách sạn đi. Không muốn ăn bữa khuya! Mấy người cũng là, chú ý dáng người.”

Nghe được bữa ăn khuya bị mất, mọi người buồn bực giương miệng lại không biết nên phản bác câu chú ý dáng người của Kwon Ji Yong thế nào. Top rất chấp nhất đồ ăn trừng mắt nhìn Seung Ri liếc mắt một cái, phiền chán dẫn đầu đi đến xe bảo mẫu.

“Ô, rõ ràng nói hôm nay đi ăn khuya mà!”

*

Thở phì phò lấy túi xách, Choi Ae Young lục tìm dây chuyền hình mèo. Một con mèo màu trắng, trông rất giống mèo đại nhân. Lúc đó cũng không nghĩ nhiều, nhưng bây giờ lựa chọn tin tưởng tất cả đã trải qua không phải mộng Choi Ae Young không muốn cắt đứt liên hệ với mộng.

Cầm lấy dây chuyền, nắm ở lòng bàn tay, chỉ cảm thấy tay lạnh lẽo.

“Meo ô ~”

Nghe được tiếng mèo đại nhân...... Tiếng mỏng manh. Sợ hãi mình nghe lầm, nắm chặt dây chuyền ghé vào bên tai, Choi Ae Young dùng sức nắm tay run nhè nhẹ. Dáng vẻ làm bộ như không thèm để ý, dáng vẻ làm bộ như không nhớ lại tất cả, dáng vẻ rõ ràng nghi hoặc lại cứng rắn muốn quên. Bây giờ lại mở ra một cánh cửa khác, Choi Ae Young đè nén cảm xúc đã lâu tại đây một khắc bộc tất cả.

“Nghiệm chứng vân tay thông qua, tin tức xác minh thông qua, xác nhận mục tiêu.”

“Trí não S1-129 một lần nữa khởi động.”

“Xin chào, tôi là A1-129. Bởi vì thăng cấp không ổn định mà phát sinh tình huống hệ thống thoát ra, nhưng vì quấy nhiễu người chơi thật sự có lỗi. Xác minh thân phận, người chơi tiếp tục tiến vào hệ thống thế giới.”

Hệ thống thế giới......?

Choi Ae Young: Giải thích tình huống hiện tại đi. Hệ thống rõ ràng nhắc tới qua, tôi không thể trở lại thế giới thực, nhưng bây giờ tôi đã trở về. Bởi vì ngươi, A1-129 cái gọi là thăng cấp sao?

“Người chơi tiếp tục tiến vào hệ thống thế giới.”

Choi Ae Young: Nếu ngươi không giải thích rõ ràng, tôi sẽ không về. Vì sao tiến vào cái ngươi gọi là hệ thống thế giới? Vì sao sẽ có nhiệm vụ này? Hệ thống thế giới có cái gì khác thế giới thực?

“Người chơi tiếp tục tiến vào hệ thống thế giới.”

Không để ý đến lựa chọn trước mặt, Choi Ae Young cắn môi đi đến bên đường, chuẩn bị gọi taxi. Nghi hoặc nhiều năm như vậy, bị hệ thống nắm trong tay sống nhiều năm như vậy, hiện tại cô cần phải rõ ràng cái gọi là trí não và hệ thống.

......

*

“Thế giới hiện tại chính là hệ thống không ổn định mà xuất hiện một không gian song song khác. Cô không thể trở lại thế giới thực, trừng phạt đã phát, sẽ không thay đổi. Về hệ thống, sẽ giải thích, nhưng hiện tại cô tốt nhất lập tức trở lại hệ thống thế giới. Thế giới này rất nhanh sẽ sụp đổ, lúc đó cô cũng lưu lại ở trong này. Nói cách khác, chính là “Chết đi”.”

Nếu phải đi về hệ thống thế giới, liền mất hai hình thức đi.

“Yêu cầu chạm đến đến tổng nhiệm vụ, bác bỏ.”

Hình thức có thể tồn tại, ok. Nhưng mục tiêu tiến công chiếm đóng, không lấy tiêu tôi sẽ không trở về.

“Thông qua.”

*

Bất luận trở về hay không, Choi Ae Young sẽ không “Chết đi”. Cô chính là bàn đạp để trí não trở lại tương lai, một vật hi sinh.

Trái đất năm 2012, thời không hỗn loạn khiến năng lượng mở ra một khe hẹp trong không gian. Bởi vì một thiếu nữ muốn “Làm một nghệ sĩ, lại muốn làm một người phụ nữ được nam ngôi sao yêu thích.”  mở ra trí não kéo dài hệ thống thế giới. Chính tuyến là sự nghiệp, phụ tuyến là tình yêu.

Chính là một lời nói đùa, không thể thừa nhận nhiệm vụ đưa một thiếu nữ về thế giới thực. Nhưng nhiệm vụ còn chưa, trí não cần một người hoàn thành hệ thống.

Người kia có thể là Choi Ae Young, cũng có thể là ai đó. Chỉ cần người kia có thể xong nhiệm vụ chính tuyến là tốt rồi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương