Hệ Thống Cầu Được Ước Thấy
Chương 47: Quyển 4 - Chương 47

“ Có phải chuẩn bị cái gì không?” Lạc Sở Thiên vẫn chưa hài lòng lắm với bộ đồ trêи người quay ra hỏi Diệp Sở Ly.

“ Anh cứ mặc quân phục như mọi ngày không phải được rồi sao, thợi đại mạt thế ai quan tâm mấy thứ trang phục quà cáp làm cài gì”

“ Không được, tiểu gia hỏa em làm sao mà hiểu được, đây là gặp mặt chính thức đó. Lần trước chỉ là gặp qua thôi, giờ là chính thức”

Diệp Sở Ly tè trêи giường bật dậy, vòng tay lên cổ Lạc Sở Thiên, ngẩng đầu hôn hôn cằm của hắn nhẹ nhành cười.

“ Lạc thiếu tướng mà cũng có lúc thế này à?”

“ Em mà còn thế này nữa là không về nhà được đâu”

“ Hừ, thiếu kiên nhẫn” Diệp Sở Ly hừ lạnh, quay ngoắt người ngồi xuống giường.

“ Anh sẽ không mắc mưu em đâu!” Lạc Sở Thiên quay người cởi áo, lại thử thêm một cái nữa. Hắn thấy vẫn là mặc quân phục đi thì hơn.

“ Được rồi, đi thôi phu nhân” Lạc Sở Thiên làm động tác mời.

Diệp Sở Ly rất vui lòng đúng lên “ Còn chưa thành đâu nhé!”

“ Trước sau gì cũng thành thôi”

Hai người ngồi trêи xe đi ra khỏi khu quân sự hướng đến khu dân cư, tòa chung cư cao nằm gần trung tâm, Lạc Sở Thiên lái xe một chút liền đến. Diệp đại ca và Diệp nhị ca từ tối hôm trước đã trở về nên hôm nay chỉ có hai người tự giác biết điều vác xác đến. Ấn chuông cửa, Diệp nhị ca liền ra mở.

“ Nhị ca!”

“ Suỵt, ba đang ở nhà đó. Hai đứa cẩn thận”

Diệp Sở Ly chỉ biết cười, ba Diệp rất chiều con, đối với hai ông anh nghiêm khắc hết phần, đối với cậu lại chiều hết mức, bởi vì nguyên chủ giống mẹ xinh đẹp thanh tú, còn hai ông anh quá giống ba Diệp.

“ Ha ha Lạc Sở Thiên, ba em sẽ chỉnh chết anh”

Hai người cùng đi vào nhà, mẹ Diệp và ba Diệp ngồi ở sofa, Diệp đại ca đang pha trà, Diệp nhị ca sau khi mở cửa cũng lại đây ngồi xuống. Diệp Sở Ly cùng Lạc Sở Thiên đi vào nhà có chút lúng túng, ây sao không ai nói chuyện hết vậy…

“ Ba, mẹ”

“ Cháu chào cô chú”

Ba Diệp âm thầm liếc mắt quan sát Lạc Sở Thiên, ừm cao giáo đẹp trai, mặc quân phục nhìn cũng thuận mắt, hèm … thái độ cũng ổn … tạm được, cần quan sát thêm.

“ Ừ, hai đứa ngồi xuống đi, Sở Thiên ông nội cháu có khỏe không?” mẹ Diệp phá vỡ bầu không khí.

“ Ông nội vẫn tốt ạ, mạt thế đến nhanh như vậy cháu lại bận công vụ vẫn không có nhiều thời gian chăm sóc ông”

“ Vậy hôm nào cô cũng phải đi thăm ông, lâu rồi không gặp ông nữa”

“ Ông ở nhà cũng không có việc gì, chán nản ngày ngày bảo cháu mang Sở Ly về chơi mà vẫn chưa có thời gian. Cô sang liền tốt cháu cũng yên tâm”

“ Đúng rồi, Tiểu Diệp nó lang thang ở đâu, mạt thế nủng nổ liền không thấy nó, vẫn phải cảm ơn cháu.”

“ Không có việc gì, thật ra em ấy cũng rất giỏi, lúc đó em áy đã thức tỉnh tam hệ dị năng rồi, còn rất lợi hại, nếu không có em ấy giúp đỡ bọn chú cũng khó mà vượt qua hết để quay về”

Mẹ Diệp cùng Lạc Sở Thiên mỗi người một câu trò chuyện đến là quen thuộc, thỉnh thoảng Diệp Sở Ly cùng nhị ca cũng chen vào được mấy câu, riêng ba Diệp vẫn cứ yên lặng ngồi nghe không nói gì. Nói thế nào lại nói đến chuyện lúc nhỏ của Diệp Sở Ly, Lạc Sở Thiên liền ngồi nghe đến là thích thú. Ngồi nói chuyện một lúc liền đến giờ cơm rồi, Diệp Sở Ly nhìn mặt ba Diệp liền biết điều mà đứng dậy nấu cơm. Ha ha, ngồi đấy lúc nữa ba Diệp sẽ xé xác cậu.

Lạc Sở Thiên bị bỏ lại đối mặt với bố mẹ vợ một chút cũng không sợ hãi, sống lưng thẳng tắp, dáng ngồi tao nhã, khuôn mặt mỉm cười lịch sự.

“ Được rồi, cậu cũng không cần phải căng thẳng như thế, tôi cũng không ăn thịt cậu. “

“ Chú” Lạc Sở Thiên ngoài bình tĩnh trong lòng âm thầm run sợ. Hú hu, hắn yếu đuối mà, bố vợ mặt lạnh trong ngày ra mắt cũng khiến hắn sợ lắm đó.

“ Haizzz, con trai gả ra ngoài như bát nước hắt đi” ba Diệp nhấp nhấp tách trà gừng thở dài.

Mẹ Diệp: “ …”

Diệp nhị ca: “ …”

Diệp đại ca: tưởng giả bộ thêm chút nữa:))

Lạc Sở Thiên: ha ha.

“ Gì, con mắt kia là thế nào đấy hả thằng cả. Haizz già rồi, ta cũng không bày trò ngăn cản làm cái gì. Ai biết mạt thế còn có thể kéo dài đến bao giờ, tìm được người mình thích liền đến thôi.”

“ Cảm ơn chú ” Lạc Sở Thiên vui mừng đứng dậy gập người 90º.

“ Được rồi, được rồi đều đã đồng ý rồi không phải câu nệ gì nữa, Sở Thiên con cũng nên sửa xung hô đi thôi” mẹ Diệp mỉn cười nói.

“ Ba, mẹ, đại ca, nhị ca” Lạc Sở Thiên thêm mấy phần mừng rỡ.

“ Ha ha tốt!” mẹ Diệp cười đến là tươi, ba Diệp bởi vì vẫn muốn giữ chút uy nghiêm nên chỉ cười cười gật gù đầu.

Diệp Sở Ly ở trong bếp hoàn toàn không biết cái gì hết, ngoan ngoãn nấu một bữa cơm đầy đủ dinh dưỡng có rau có thịt có canh, ngây thơ không biết nhanh như vậy ông ba của mình đã đem mình gả đi, hoàn toàn không gây chút khó rễ nào cho Lạc Sở Thiên.

“ Con nấu cơm xong rồi nè!”

Diệp Sở Ly từ trong bếp ngó đầu ra, Lạc Sở Thiên lấy cớ giúp sắp xếp liền nhanh chóng chạy vào.

Diệp Sở Ly thấy hắn vào liền cho một ánh mắt.

Lạc Sở Thiên cười một cái ra hiệu tất cả đã oki.

Diệp Sở Ly nhướn mày, anh chồng này giỏi ha, nhanh vậy đã thu phục được ba cậu rồi.

Diệp Sở Ly đâu biết, ba cậu còn không thèm tỏ chút thái độ khó chịu thử lòng như mấy kịch bản cậu tưởng tượng. Con rể giỏi như vậy ba cậu mới lười nói nhiều, trực tiếp đồng ý có phải nhanh không, dù sao cũng không kiếm đâu được người khác giỏi hơn.

Đồ ăn dọn ra bàn xong mọi người liền lục tục ngồi xuống, bữa cơm ăn đến là ngon lành. Mặc dù Diệp Sở Ly với Lạc Sở Thiên là tang thi không thấy vị đồ ăn vẫn cảm thấy bữa ăn này ngon nhất trong đời.

Trong nhà chỉ có hai phòng, Diệp Sở Ly cùng Lạc Sở Thiên chỉ có thể tạm biệt ba mẹ cùng anh trai trở về phòng của Lạc Sở Thiên ở khu quân sự. Thật ra quân đội cấp cho hai người mỗi người một căn phòng Diệp Sở Ly cảm thấy không cần thiết lắm liền lấy đi đổi ột căn tốt hơn. Hai người lại ít khi về nhà, chủ yếu là ở trong phòng của Lạc Sở Thiên trong khu. Phòng này vừa là phòng làm việc vừa có gian phòng ngủ lẫn phòng tắm, ở đây vừa tiện đỡ tốn nhiều thời gian đi lại, với cả cậ cũng lười phải dậy sớm để đi làm lắm.

“ Anh làm thế nào mà ba đồng ý nhanh vậy?”

“ Phu quân em giỏi lắm. Ba tất nhiên là nhìn vào tình yêu của chúng ta rồi”

“ Hừ, được cái bốc phét mồm điêu” Diệp Sở Ly nhếch nhếch khóe môi.

“ Nào có, mỗi câu của anh đều là sự thực, em phải nhìn vào sự tài năng của chồng em chứ” Lạc Sở Thiên vừa lái xe vừa nhướn mày.

“ Còn lâu mới tin”

“ Tin đi, tối nay làm em tin”

“ Hử? Định làm cái gì để em tin?” Diệp Sở Ly vươn người về phía Lạc Sở Thiên.

“ Em còn như thế là anh không điều khiển được xe nữa đâu” Lạc Sở Thiên thở dài.

“ Hừ, thiếu kiên nhẫn” Diệp Sở Ly hừ một cái liền quay về chỗ ngồi yên ngắm đường.

A

Hôm nay hắn bị vợ nói hai lần là thiếu kiên nhẫn. Hắn nếu mà còn kiềm chế nữa thì ng.u nhỉ. Lạc Sở Thiên trong lòng tính toán đủ điều, há mình phải nghe lời vợ, vợ bảo thiếu kiên nhẫn mình phải thiếu kiên nhẫn giống y lời vợ nói.

Xe đánh vào gara, hai người cùng trở về phòng. Diệp Sở Ly ném áo khoác trêи tay xuông giường, kéo kéo cổ áo bước vào phòng tắm. Diệp Sở Ly vặn vòi nước, cúi đầu xuống vốc nước rửa mặt. Lạc Sở Thiên khóa cửa phòng, cởi ra áo ngoài liền đi về phía phòng tắm, nhẹ nhàng bước vào, tiếp theo … khóa cửa ~(ᴖ ᵋ ᴖ~)

Diệp Sở Ly ngẩng đầu liên … hết hồn.

“ Anh vào làm gì?”

“ Không làm gì hết” Lạc Sở Thiên vòng tay ôm lấy Diệp Sở Ly, cúi đầu hôn gáy cậu.

“ Thế này mà bảo không làm gì hả, anh có liêm sỉ chút đi” Diệp Sở Ly đẩy con cún to xác này ra, siết cậu như vậy ai mà chịu nổi.

“ Không ăn được, sớm vứt rồi” Lạc Sở Thiên vừa hôn hôn, bàn tay không chịu yên phận mò vào trong vạt áo Diệp Sở Ly. “ Hôm nay em nói anh thiếu kiên nhẫn tận hai lần. Anh phải tính sổ”

Diệp Sở Ly hơi thở đã có chút loạn, hai tay bấu chặt lấy bồn rửa mặt. “ Anh vớ vẩn nhỉ, cái này thì có liên quan gì đâu?”

“ Không liên quan nhưng con người luôn thích lấy cớ, không phải sao?”

“ Hừ, anh là con người hả?”

“ Ây, em nói nhiều vậy làm gì nhỉ. Thế có đồng ý cho làm không thì bao?” Lạc Sở Thiên thừa nhận hắn là một người cực kỳ thẳng thắn trong chuyện tình cảm.

Diệp Sở Ly nghe hắn nói toạc ra như vậy mặt già vẫn là chịu không nổi đỏ lên rồi. “ Ừ … thì …”

“ Không biết, em ừ rồi”

Lạc Sở Thiên hoàn toàn không cho Diệp Sở Ly cơ hội nói hết câu, chờ cậu nói hết hắn có mà nhịn nổ mất. Lạc Sở Thiên gấp gáp hôn xuống, tay dùng tốc độ ánh sáng lột xuống quần áo của Diệp Sở Ly.

“ Anh chậm chút đi… ưm ~~”

Lạc Sở Thiên nhịn không nổi nữa rồi chứ nói gì chậm, vừa vào liền không ngừng động, ai bảo vợ đẹp ở trước mặt hắn ngon canh như vậy chứ. Vợ bảo thiếu kiên nhẫn chúng ta phải nghe lời vợ ( Thù dai ghê hông)

“ Không được, phải thiếu kiên nhẫn” Lạc Sở Thiên khàn giọng thì thầm bên tai Diệp Sở Ly.

“ Ưm … vậy … vậy anh cũng thiếu kiên nhẫn … a ưm …nhanh nhanh chút cho xong đi!” Diệp Sở Ly một chân bị nhấc lên, lưng tựa vào tường nhà tắm lạnh lẽo, phía dưới lại không ngừng bị tiến công làm cậu thật sự… s****.( Xin lỗi)

“ Em lại còn muốn nói anh nhanh, không được rồi. Anh giờ lại không muốn nghe lời em nữa” Lạc Sở Thiên gặm cắn vành tai Diệp Sở Ly.

“ Hỗn đản …a ….á”

“ Ơi ~”

Lạc Sở Thiên mới không sợ Diệp Sở Ly tức giận lúc xx đâu. Với lại rất nhanh Diệp Sở Ly đã không còn tâm trạng mà mắng người nữa rồi.

_________________

Hự, tôi bị quay video đi bầu cử. Cả tổ một mình tôi đại diện. Hự, về hè rồi cũng không yên nữa (っ- ‸ – ς) đặc biệt với những con người chưa tải Tik Tok

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương