edit: tiểu khê
Cậu thở phào nhẹ nhõm, không để ý là tốt rồi.
Lúc Hạ Duẫn tắm xong rồi soi gương, kinh ngạc phát hiện trên xương quai xanh của cậu có một vết hồng.
Cậu nghĩ mình nhìn lầm rồi, rướn người nhìn kỹ lại, quả thật là có, hơn nữa còn rất rõ ràng, vị trí này vừa hay có một nốt ruồi nhỏ, trước kia luôn có người người nói nốt ruồi này của cậu mọc ở vị trí rất đẹp, cho nên cậu khá ấn tượng với nó.
Bây giờ thì xung quanh cái nốt ruồi ấy đỏ lên...!
Chẳng lẽ do lúc nãy cậu tắm rửa cọ phải? Hay là do tối qua cậu té xuống cọ phải nó, da cậu khá mỏng, lúc thường đụng qua cũng hồng lên.
Hạ Duẫn cũng không nghĩ nhiều nữa, thay xong quần áo liền đi ra phòng vệ sinh.
Hệ thống đúng lúc mở miệng, âm thanh máy móc của hệ thống hiếm thấy mang theo kích động, "Chúc mừng kí chủ thu được một trăm tích phân!"
Hạ Duẫn ngừng động tác lại.
Trời má! Quá nhiều rồi! Tối qua cậu chật vật như thế cũng không được nhiều như vậy!
Kích động qua đi cậu cảm thấy được có chút khác thường, ngờ vực hỏi, " Không phải là nhiệm vụ đặc thù hôm qua đã thưởng rồi sao, nhiệm vụ hôm nay còn chưa công bố, sao lại thưởng tao tích phân? Lại còn nhiều hơn cả khi tao hôn Giang Chấp nữa."
Hệ thống ho khan một tiếng, "Tốt xấu tối hôm qua cậu và Giang Chấp cũng ngủ chung một cái giường, bổn hệ thống vô cùng cao hứng! Quyết định thưởng cậu một trăm tích phân."
Này nghe cũng đúng! Hạ Duẫn liền vui vẻ, đột nhiên thấy tướng ngủ xấu cũng tốt đó chứ, có thể sống hơn nửa năm nữa đấy!
Trước tám giờ hai người nhanh chóng xuống sảnh, lúc ra cửa vừa hay gặp Dung Linh và VƯơng Chiêu Tuyết.
Vương Chiêu Tuyết đầy mặt hưng phấn, "Tối hôm qua ngủ ngon không?"
Hạ Duẫn sờ mũi một cái, "Rất tốt."
Vốn tưởng rằng Giang Chấp sẽ không trả lời, nhưng một giây sau liền nghe hắn ừ một tiếng.
Vương Chiêu Tuyết gần như nghĩ mình nghe lầm.
Nhỏ không thể tin được mà nhìn Giang Chấp, ngay cả Hạ Duẫn cũng nhíu mày, so với Vương Chiêu Tuyết đang kích động, thì cậu cảm thấy Giang Chấp hình như đang khó chịu! Chắc cố ý nói mát rồi!
Cũng đúng, ai mà bị chen chúc ngủ một đêm cũng sẽ không vui, hơn nữa Giang Chấp rất hào phóng không tính sổ với cậu rồi, đổi thành người khác không chừng đã sớm la hét đòi đổi bạn cùng phòng rồi.
Có điều có một trăm tích phân này, cho dù Giang Chấp muốn đổi người cậu cũng kiên quyết không đổi.
Hai người bọn họ đi ở phía trước, Vương Chiêu Tuyết cùng Dung Linh đi ở phía sau, bốn người đồng thời xuống lầu.
Dung Linh phức tạp nhìn bọn họ, muốn nói lại thôi.
Mọi người xuống sảnh, không lâu sau đã tới đông đủ.
Mấy người đi tới dưới lầu, không bao lâu người liền đều tới đông đủ.
Ánh mắt mọi người không ngừng đảo qua Hạ Duẫn và Giang Chấp, nhưng bởi Giang CHấp quá lạnh lùng nên mấy nhỏ không dám nhìn nhiều, Hạ Duẫn lại tương đối hiền hòa nên mọi người đều đùa cậu.
Đặc biệt là đầu khỉ, khà khà cười không ngừng, "Hạ Duẫn, tối hôm qua ngủ ngon không?"
Hạ Duẫn oán hận nhìn gã, "Rất ngon, có điều chắc không bằng hai người cùng chung cái giường đâu."
Mặt Đầu khỉ liền tiu nghỉu xuống, hình như đang nghĩ đến chuyện không vui tối qua, mọi người liền bắt đầu cười nhạo đầu khỉ, ngay cả Vương Chiêu Tuyết cũng là dáng vẻ xem kịch vui.
Thượng Vũ Tình đến gần Hạ Duẫn, siêu cấp nhỏ giọng hỏi cậu, "Hạ Duẫn, Giang Chấp ngủ cùng thế nào?"
Hạ Duẫn quay đầu lại nhìn Giang Chấp, khoác lác không biết ngượng nói, "Hai người bọn tôi ngủ rất tốt, mỗi người đều quay mặt về tường ngủ không nhúc nhích."
Thượng Vũ Tình có hơi thất vọng, khó khăn lắm mới có thể chung phòng sao lại không có tiếp xúc nào, nhỏ còn mong chờ được ăn đường nè!
Bĩu môi đang muốn rời đi, dư quang liền nhìn thấy bên trong cổ áo Hạ Duẫn có dấu hồng hồng.
Nhỏ ngừng lại, lặng lẽ nhìn kĩ, vì nguyên nhân tư thế Hạ Duẫn khiến cổ áo bị lệch sang, lộ rõ trên xương quai xanh mảnh khảnh là một dấu hồng, cũng vì cậu rất trắng nên càng làm dấu hồng kia thêm rõ ràng.
Hai mắt Thượng Vũ Tình sắp trừng rớt ra ngoài rồi, nhỏ không thể tin được nhìn Hạ Duẫn, thấy Hạ Duẫn cúi đầu chơi điện thoại di động, liền thừa dịp cậu không thấy giả bộ chụp mình, kỳ thực lén lút chụp cậu.
Nhỏ căng thẳng nuốt nước miếng, sau đó trốn đến trong góc phóng to ra nhìn kỹ.
Cái dấu hồng kia nằm ngay trên xương quai xanh, mà trong hồng ấn chính là cái nốt ruồi nhỏ nhắn nhạt màu được biết bao tỷ muội bàn tán, kêu gào muốn hôn lên.
ĐM!
Thượng Vũ Tình bị dọa sợ, tối qua chỉ có Hạ Duẫn và Giang Chấp chung phòng thôi!
Bọn họ là thật sao!
Ý nghĩ kinh hãi thế tục điên cuồng tuôn ra, nhỏ cảm thấy mình sắp không khống chế được mình rồi, vội vàng cắt mặt Hạ Duẫn ra, chỉ để lại chỗ xương quai xanh gửi cho tỉ muội thân thiết.
"Cậu mau nhìn giúp tớ xem, đây có phải là dấu hôn không!!!"
Nhỏ căng thẳng cầm điện thoại, ngay cả trán cũng bắt đầu đổ mồ hôi.
Bình thường thì ship thế thôi, vì ai cũng nghĩ là giả, bây giờ đột nhiên thành sự thật, thế mà nhỏ lại có chút sợ.
Nếu là giả mọi người ship thôi cũng không sao, nếu là thật, thì không phải mấy nhỏ đang ép bọn họ thổ lộ sao?
Thượng Vũ Tình vừa kích động vừa sợ, tay bắt đầu không ngừng phát run, có thể bạn thân còn đang ngủ, một lúc lâu cũng không rep lại.
Vương Chiêu Tuyết đi tới giữa sảnh nói quy trình, "Buổi sáng mọi người tùy ý đi dạo cổ thành, xung quanh có rất nhiều nơi để đi, buổi chiều mọi người quay lại tập hợp ở đây để cùng nhau đi ăn tối."
Tất cả mọi người biểu thị không thành vấn đề, sau đó từng người tản ra, mấy nam sinh vậy quanh Dung Linh, muốn đi cùng nhỏ ấy, Vương Chiêu Tuyết bị Thượng Vũ Tình thần thần bí bí lôi đi.
Đám nam sinh nhanh chóng chỉ còn Hạ Duẫn, Giang Chấp còn có đầu khỉ, Liễu Siêu Nguyên, vốn tưởng bốn người cùng đi, thì lúc này lại có hai nữ sinh lớp khác không quen lại gần.
Giang Chấp nhìn qua rất khó lại gần, mấy nhỏ cũng không dám tới gần, cũng chỉ nhìn chằm chằm Hạ Duẫn, có chút ngượng ngùng nói, "Chúng tớ có thể đi cùng với các cậu không?"
Hạ Duẫn lười biếng gật đầu, một chữ "được" mới vừa nói ra khỏi miệng, đã bị thanh âm lạnh lùng của Giang Chấp đánh gãy, "Không thể."
Nói xong Giang Chấp kéo cậu rời đi.
Đầu khỉ trợn mắt lên muốn đuổi theo, lại bị Liễu Siêu Nguyên cưỡng ép kéo đi hướng khác, lưu lại hai nữ sinh há miệng nhìn bóng lưng của bọn họ.
Một lúc sau.
"Giang Thần quá man rồi~" một trong nữ sinh ngơ ngác nhìn bọn họ, cũng không bởi vậy mà tức giận.
"Thật sự là bạn trai tốt!" Một nữ sinh khác hai mắt tỏa ánh sáng, "Chúc bọn họ hạnh phúc!"
Một bên khác Vương Chiêu Tuyết không hiểu gì nhìn Thượng Vũ Tình: "Sao cậu lại căng thẳng như thế?"
Thượng Vũ Tình kéo nhỏ đến cái hẻm nhỏ, xác nhận xung quanh không có ai, liền đưa tấm hình kia cho nhỏ xem: "Cậu thấy cái này có phải dầu hôn không?"
Vương Chiêu Tuyết trợn to hai mắt.
Bức ảnh có hơi mờ, trên xương quai xanh trắng nõn rất dễ thấy nửa dấu hồng, nửa còn lại bị cổ áo che khuất, nhìn kỹ mặt phía trên có có tụ mấy chấm máu.
"Tớ dám khẳng định là dấu hôn." Vương Chiêu Tuyết hóng hớt hỏi nhỏ, "Đây là trên người nào thế? Xương quai xanh rất đẹp, là con gái sao?"
Thượng Vũ Tình rốt cuộc cũng có được đáp án, khiếp sợ không gì sánh nổi lùi về sau một bước, một lúc lâu cũng không nói nên lời.
Thấy phản ứng không đúng, Vương Chiêu Tuyết liền nhìn kỹ tấm ảnh kia, xác nhận màu sắc cổ áo cùng nốt ruồi nhỏ kia, đầu nhỏ cũng muốn nổ tung luôn.
"Là Hạ Duẫn đúng không!" Vương Chiêu Tuyết lôi kéo Thượng Vũ Tình đang hoảng loạn, "A a a này là chụp lúc nào vậy! Trời ơi! Tình huống thế nào?"
Thượng Vũ Tình gian nan kể lại mọi chuyện, Vương Chiêu Tuyết nghe xong sắp nhảy cẫng lên, vui mừng xoay xoay xung quanh.
"A a a trời ơi! Bọn họ là thật!"
Thượng Vũ Tình còn nghĩ nhiều hơn nhỏ, "Cũng chưa chắc là do tối qua làm, có phải là khuya hôm trước không?"
Vương Chiêu Tuyết lắc đầu, "Nhìn vết thì chắc chắn mới làm không lâu, không chừng mới làm sáng hôm nay đấy!"
Nhỏ càng nói càng kích động, trong miệng bĩu môi thầm thì, "A a a là Giang Thần! Nhất định là Giang Thần làm! Chẳng trách gần đây quan hệ bọn tốt lắm, nghĩ như vậy, Giang Thần lúc thường rất chăm sóc Hạ Duẫn, người khác nói chuyện với hắn hắn đều lạnh nhạt, chỉ có đối với Hạ Duẫn là không giống nhau!"
Thượng Vũ Tình đè lại hai tay kích động của nhỏ, "Cậu nhỏ giọng lại đã, chuyện này tuyệt đối không thể lộ ra!"
Vương Chiêu Tuyết gật đầu, "Yên tâm đi tớ sẽ không nói cho ai cả, đợi đến ngày tốt nghiệp tớ sẽ lén hỏi Hạ Duẫn."
Hai người bắt đầu cân nhắc đối sách, nếu rất có thể là thật sự, liền tuyệt đối không thể khiến cp bọn họ ầm ĩ lớn được, đầu tiên phải làm nhạt topic trong diễn đàn, hạ thấp nhiệt độ xuống, lâu dần mọi người sẽ quên mất.
Đồng thời Thượng Vũ Tình cũng bắt đầu nghi hoặc, "Nói thật, Giang Chấp đối Hạ Duẫn xác thực rất tốt, nhưng tớ không cảm thấy được Hạ Duẫn đối với Giang Chấp có gì đặc biệt, giống như bạn bè bình thường thôi, thấy thế nào bọn họ cũng không giống người yêu."
Vương Chiêu Tuyết chậm rãi cũng tỉnh táo lại, "Nói cũng đúng, hơn nữa nếu bọn họ thật sự quen nhau thì Chu Tán nhất định sẽ biết, nhưng hôm qua Chu Tán vẫn còn nói Hạ Duẫn là thẳng nam sắt thép tới, anh ấy sẽ không gạt tớ.".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook