Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế
-
Chương 41
Phản ứng của Lâm Tử Lạc cũng không hề thua kém.
Hắn như "Chẳng cần đoán cũng biết", khi zombies mèo điều chỉnh tư thế, hắn cũng thay đổi hướng tấn công của Đường Đao.
Đây chính là đọc chiêu thức rồi dự đoán!
Lâm Tử Lạc đã đoán trước hành động của zombies mèo!
Zombies mèo cũng không còn cơ hội để điều chỉnh cơ thể.
Tuy nhiên hai bên có nhiều hành động như vậy, thế nhưng thật ra còn chưa đến hai giây!
Một giây sau, zombies mèo và Đường Đao đâm vào nhau.
Sau khi hét lên đầy đau đớn, zombies mèo nhanh chóng nhảy ra xa.
Nó nhanh chóng lùi về vị trí trước khi tấn công.
Zombies mèo oán hận nhìn Lâm Tử Lạc.
Lúc này, chân trước bên phải vừa thò vuốt của nó đang liên tục chảy máu.
Khi nhìn kỹ hơn, ngươi sẽ nhận ra ba móng vuốt của nó đã bị cắt cụt!
Móng vuốt cũng là vũ khí tấn công chính của zombies mèo.
Không ngờ, mới giao đấu với Lâm Tử Lạc một lượt, mà chân trước bên phải của zombies mèo đã mất móng vuốt!
Zombies mèo tức giận nhìn Lâm Tử Lạc.
Kể từ khi biến thành Zombies, đây là lần đầu tiên nó bị thương. Không thể tha thứ!
Lâm Tử Lạc nhìn nó mỉm cười, sau đó tiện tay vào chỗ ba móng vuốt rơi xuống.
Vẻ mặt thèm đòn như đang nói, móng vuốt rơi rồi kìa, người giỏi thì đánh ta đi!
Zombies mèo nào có thể chịu nổi sự xỉ nhục như vậy.
Nó nhe răng với Lâm Tử Lạc, sau đó lại lao đến.
Lâm Tử Lạc lắc đầu, vừa liếc mắt hắn đã nhận ra, zombies mèo đã hoàn toàn mất trí.
Nó nhanh chóng chạy về phía trước, để lộ rất nhiều chỗ sơ hở.
Lâm Tử Lạc để Đường Đao nằm ngang chắn trước ngực, tư thế sẵn sàng đón chờ kẻ địch.
Lần này hắn định cho zombies mèo một bài học thật đau đớn!
…
Zombies mèo lại bắt đầu tấn công.
Lần này, tốc độ của chúng còn nhanh hơn lần trước!
Lâm Tử Lạc nhìn chằm chặp vào từng hành động của đám zombies mèo, hắn đang phân tích hành động của chúng.
Zombies mèo thông minh hơn rồi, nó biết tất cả hành động của mình có thể sẽ bị Lâm Tử Lạc nhận ra.
Vì vậy, nó chọn cách chiến đấu tay đôi.
Thấy móng vuốt mèo vồ đến mình, Lâm Tử Lạc vung Đường Đao ra.
“Bang.”
Âm thanh chói tai vang lên, hắn đã thành công dùng Đường Đao để chặn vuốt mèo.
Zombies mèo lại vồ tiếp.
Lâm Tử Lạc lại xuất ra một đao, một lần nữa chặn được nó.
Zombies mèo dùng hết lực xuất chiêu.
Mỗi một chiêu đến Lâm Tử Lạc đều mang tiếng gió thét gào.
Nhưng hai chân hắn vẫn bất động tại chỗ, chỉ có thể vặn vẹo thân thể cùng Đường Đao trong tay tạo thành “bức tường phòng ngự” kín đáo không kẽ hở.
Tất cả đợt công kích của đám zombies mèo đều được hắn đỡ hết.
Trừ việc bị gió làm rơi mất một sợi tóc, Lâm Tử Lạc không hề bị tổn thương chút nào.
Nhưng zombies mèo đã không giống trước rồi, nó vẫn luôn ở thế tấn công.
Thể chất của nó vốn dĩ không tốt, cho nên động tác dần dần mất lực, cũng bắt đầu chậm dần.
Không chỉ vậy, chi phải của nó cũng bị mất, khiến nó chỉ có thể tấn công bằng chi trái.
Móng vuốt không ngừng va chạm với Đường Đao, độ va chạm chuẩn xác đến mức trên cây đao đã xuất hiện không ít lỗ thủng.
Nhưng móng vuốt của zombies mèo bị mài mòn nghiêm trọng hơn.
Đột nhiên, zombies mèo phát lên một tiếng kêu kì lạ.
Sau đó trong hai con mắt đỏ như máu xuất hiện một tia tím.
Lúc này... Mắt mèo trừng trừng!
Kỹ năng này có thể sử dụng với người trước mặt, dù người kia có nhìn về hướng mắt zombies mèo hay không đều có tác dụng.
Lâm Tử Lạc lập tức cảm thấy thân thể chậm dần lại, ánh mắt từng chút tối sầm lại.
Hắn bị kéo vào ảo giác!
Trong bóng tối vô tận, một mặt mèo khổng lồ đầy dữ tợn xuất hiện trước mắt Lâm Tử Lạc.
Trên mặt mèo khổng lồ là hoa văn quỷ dị, tất cả máu tươi, não, nội tạng, tay chân bị cắt ra đều chảy ra từ trong con mắt của nó.
Cùng lúc đó, mặt mèo không ngừng đến gần, tạo ra áp lực lên Lâm Tử Lạc.
“Là vậy đó hả?”
Lâm Tử Lạc không thèm để ý.
Đột nhiên.
Xung quanh tràn ngập sát khí!
Cả người Lâm Tử Lạc đằng đằng sát khí!
Toàn bộ ảo cảnh đen tối bị nhuộm thành một màu đỏ như máu.
Hàng vạn vong hồn ồ ạt xông ra, lấp đầy hư không.
Chúng gào thét thảm thiết, khóc lóc,...
Cảnh tượng đáng sợ kia thật khiến người ta vĩnh viễn không thể quên được!
“Tận thế 10 năm, cũng chỉ là một Zombies trong phó bản, ta đã giết hơn 100 ngàn zombies, so sánh với ta? Ngươi không xứng!”
Lâm Tử Lạc vừa dứt câu.
Sát khí đỏ như máu, vong linh đầy trời ùn ùn kéo về hướng mặt mèo.
Mặt mèo khủng bố dùng để uy hiếp kẻ địch thế mà giờ phút này lại lộ ra vẻ sợ hãi.
“Meo!”
Mặt mèo gào lên một tiếng thê lương, thế mà lại quay đầu chạy đi.
Ảo giác trong nháy mắt tan biến như bọt nước.
Lâm Tử Lạc bừng tỉnh.
Zombies mèo rên rỉ một tiếng, lập tức lùi về sau vài bước.
Nó nhìn Lâm Tử Lạc bằng ánh mắt sợ hãi, vong hồn đáng sợ kia đập vào mặt nó đã hoàn toàn tiêu diệt lá gan của nó!
Nó không hiểu, cái người trước mắt này tại sao lại có thể phát ra sát khí khủng bố như vậy.
Sự tồn tại của Lâm Tử Lạc đã khắc sâu vào trong đầu nó, trở thành cơn ác mộng vĩnh viễn!
Hiện tại nó chỉ có một suy nghĩ, chạy!
Zombies mèo cố nhịn cảm giác tinh thần phản phệ do huyễn cảnh bị phá hủy, nó buông tứ chi, chạy về phía hành lang cuối cùng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook